Hãy viết đoạn văn về đêm trăng đẹp.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chủ đề bài ca dao trên là: Thân cò ẩn dụ cho tiếng than của người phụ nữ dưới xã hội thời phong kiến.
Đồng nghĩa với từ "gầy" trong bài ca dao là: ốm
Bài thơ “Rằm tháng giêng” Bác đã vẽ ra bức tranh ngày xuân tuyệt đẹp và có nhiều điều trăn trở về vận mệnh ẩn sâu trong từng câu thơ. Hình ảnh ánh trăng thường được sử dụng trong thơ Bác như một người bạn tri âm tri kỉ. Ở đây, ngay trong đêm Rằm vẫn luôn dõi theo, bầu bạn với Bác. Ở hai câu thơ đầu cảnh thiên nhiên được Bác miêu tả quá sống động làm ta tưởng như Bác đang rất nhàn nhã ngắm trăng. Nhưng không, bác ngắm trăng trong một hoàn cảnh rất đặc thù, chơi vơi giữa dòng nước. Để tránh sự truy lùng của quân địch, Bác cùng các chiên sĩ phải bàn bạc việc quân ở trên thuyền. Và ở nơi đó, ngay giữa trung tâm của đất trời, hồn thơ của Bác như giao hòa với thiên nhiên để vẽ lên cảnh thiên nhiên tuyệt sắc. Đọc câu thơ ta thấy thầm thương Bác, Người luôn đau đáu tấm lòng vì nước vì dân. Công việc bộn bề nhưng Bác vẫn luôn yêu thiên nhiên cảnh vật. Điều đó cho ta thấy tư thế ung dung lạc quan yêu đời của người chiến sĩ cách mạng. Câu thơ cuối thể hiện một niềm lạc quan, niềm tin vô cùng với cách mạng. Bài thơ “Rằm tháng Giêng” là một bài thơ độc đáo của Bác Hồ. Bài thơ vừa thể hiện tình yêu thiên nhiên vô cùng của Bác đồng thời cũng nói lên tinh thần lạc quan giữa hoàn cảnh chiến tranh khắc nghiệt
Bạn tham khảo nhé:
Bài ca dao trên làm xúc động lòng người khi đã gợi lên công ơn trời bể của cha mẹ đối với những đứa con của mình. Mở đầu bài ca dao, tác giả nhắc đến công cha, nghĩa mẹ. Đó là ơn nghĩa mang nặng đẻ đau và những yêu thương mẹ dành cả cho con. Ví “công cha”, “nghĩa mẹ” như núi ngất trời, như nước ở ngoài biển Đông là lấy cái trừu tượng của tình phụ tử, tình mẫu tử so sánh với cái mênh mông, vĩnh hằng, vô hạn của trời đất, thiên nhiên. Ví công cha với “ núi ngất trời " là khẳng định sự lớn lao, ví nghĩa mẹ như “ nước biển Đông " là để khẳng định chiều sâu và sự dạt dào của tình mẹ. Đây cũng là một nét riêng trong tâm thức của người Việt, hình ảnh người cha rắn rỏi, mạnh mẽ, cha như trụ cột trong gia đình. Hình ảnh người mẹ không lớn lao, kì vĩ nhưng sâu xa, rộng mở và dạt dào cảm xúc hơn, cách ví von làm hình ảnh được tôn cao thêm, trở nên sâu sắc và lớn lao. Bởi vậy, kết lại bài ca dao, tác giả dân gian đưa ra lời nhắn nhủ “cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!” là nhắc tới công lao to lớn của cha mẹ, thiết tha nhắn gửi những người con ghi lòng công ơn ấy. Tiếng “ơi” vang lên thể hiện tình cảm tha thiết, mong muốn chân thành cảm động của tác giả dân gian. Bài ca dao để lại trong lòng người đọc niềm xúc động thiêng liêng về công ơn trời bể của những đấng sinh thành. Và hơn thế là định hướng về cách sống, cách bày tỏ lòng biết ơn dành cho cha mẹ của mỗi con người.
Trong gia đình, người em yêu quý nhất là anh họ của e, Anh cao 1m70 nặng 60kg. Anh không chỉ đẹp trai mà còn học rất giỏi. Ở nhà, anh luôn nhường nhịn, yêu thương em. . Thỉnh thoảng, anh còn đưa em đi chơi nữa. Em rất yêu quý anh họ của mình.
Trong cuộc sống của mỗi chúng ta tình thương của mẹ là một thứ tình cảm thiêng liêng và cao quý dù cò dùng cả cuộc đời này thì cũng không thể báo đáp được. Đúng vậy, mẹ tôi là người đầu tiên chào đón tôi vào đời, là người đưa tôi bước vào cảnh cổng của trường học. Mẹ tôi không cao và năm nay mẹ đã ngoài 30 tuổi, mẹ tôi không có hoàn hảo như bao người mẹ khác nhưng mẹ luôn dành cho tôi những gì tốt đẹp. ” Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ ” một câu nói mà đến giờ tôi mới hiểu được ý nghĩa của nó là như thế nào. Những buổi tối mẹ thao thức vì chúng con, những bữa cơm ấm cúng mỗi buổi sáng mẹ làm…tôi cứ sợ một ngày nào đó tôi sẽ không bao giờ thấy nữa. Tôi còn nhớ mãi một câu nói của mẹ ” Dù cuộc sống này có ra sao, nó có áp lực thế nào thì hãy sống biết cho đi và biến những áp lực đó trở thành động lực để con bước vào đời. Mẹ sẽ luôn mở rộng vòng tay chào đón con “. Tôi luôn tự nhủ mình rằng phải cố gắng học để có một tương lai tốt đẹp hơn, đưa mẹ tôi đi những nơi mẹ tôi chưa từng đến, ăn những món mẹ chưa được ăn…và tôi muốn nói ” Con yêu mẹ “.
Con người từ khi sinh ra đến lúc lớn lên ai mà chẳng gắn bó với quê hương, có những hình ảnh của quê hương in sâu đậm trong trái tim mình. Đó có thể là hình ảnh chú bé dắt trâu ra đồng gặm cỏ, ngồi lên lưng trâu mà thổi sáo, cũng có thể là hình ảnh cánh đồng lúa vàng gợi một miền quê trù phú hay con sông quê hương nơi những chiều hè thường rủ nhau ra tắm mát. Đối với tôi, hình ảnh mà tôi nhớ nhất là những đêm trăng đẹp mang lại cảm giác thật yên bình.
Trời vừa xế bóng, tôi đã thấy trăng lấp ló sau lũy tre làng. Lúc bấy giờ, ánh trăng trông thật yếu ớt, không đủ để chiến thắng chút màu đỏ rực còn lại của hoàng hôn. Rồi màn đêm cũng buông xuống thật nhanh, cả vũ trụ chìm vào trong một màu đen huyền ảo. Chính lúc ấy, trăng chiếu thứ ánh sáng vàng dịu khắp muôn nơi, xua đi màn đêm tăm tối.
Khi trăng đã lên quá đầu ngọn tre, ta đã có thể nhìn thấy rõ hình ảnh chú Cuội ngồi bên gốc đa đang hướng mắt nhìn về trái đất. Dưới ánh trăng, vạn vật trở nên thật sinh động và mang một vẻ đẹp mơ màng huyền ảo. Trong vườn cây cối không chỉ tắm sương đêm mà còn tắm ánh trăng. Bông hoa quỳnh màu trắng tinh khiết có thêm ánh sáng vàng dịu của trăng càng trở nên nổi bật giữa đêm đen tăm tối.
Hoa cau, hoa bưởi hương thơm càng thêm nồng nàn dưới ánh trăng. Ánh trăng ngọt dịu như mật ong in bóng những ngôi nhà, những hàng cây trên mặt đất. Cánh đồng lúa chín vàng khẽ lay động đón lấy những gì tinh túy nhất của đất trời, dập dờn trước gió như những con sóng đang nối đuôi nhau mải miết chạy.
Ánh trăng tràn ra đường, đến cả bờ sông. Dòng sông như được dát vàng bởi ánh trăng, trăng nghiêng nghiêng soi mình xuống dòng nước, nước khẽ nhấp nhô như chơi đùa cùng thứ ánh sáng lung linh kì diệu kia. Buổi tối hôm nay yên ắng quá, có lẽ vì con người cũng mải mê ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của đêm trăng.
Những chú đom đóm như những đốm sáng li ti làm cho bức tranh đêm trăng càng trở nên huyền ảo. Ta còn có thể nghe thấy được tiếng dế kêu rả rích, tiếng đớp động của chú cá dưới ao bèo. Trời về khuya, chỉ còn vầng trăng giữa trời làm bạn với ngôi sao và những đám mây, trăng lặng lẽ canh gác giấc ngủ cho khắp thế gian, giúp màn đêm không còn đáng sợ và bớt u tối.
Giờ đây khi xa quê, nhìn thấy ánh trăng sáng, tôi lại nhớ về đêm trăng quê hương đêm nào. Phải chăng ánh trăng không chỉ đẹp mà còn gợi nỗi buồn, nỗi cô đơn đối với con người, làm sống dậy một tình yêu quê tha thiết.