viết đoạn văn mở bài và kết bài cho đề văn tả một người đang làm việc
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. trắng như trứng gà bóc
2. đen như cột nhà cháy
3. xanh vỏ đỏ lòng
4. xanh nhà hơn già đồng
Bạn ? là bạn tốt nhất của em. Bạn là một cô gái xinh xắn. Dáng người nhỏ nhắn với khuôn mặt trái xoan. Nước da trắng như trứng gà bóc. Mái tóc đen dài được buộc gọn gàng. Đôi mắt sáng, với lông mi cong vút. Em ấn tượng nhất là chiếc má lúm đồng tiền. Nó khiến bạn trông dễ thương hơn. Thành tích học tập của (tên) luôn đứng đầu lớp. Không chỉ vậy,bạn cũng rất chăm chỉ. Ở nhà, bạn thường giúp đỡ mẹ. Điều này khiến em rất tự hào về bạn. Em và Ngọc cũng có nhiều sở thích chung như xem phim, bơi lội. Em mong sẽ mãi là bạn tốt với Ngọc.
Minh Đức là bạn tốt nhất của tôi. Chúng tôi đang học cùng lớp 3A, trường Tiểu học Hòa Bình. Đức có khuôn mặt sáng sủa. Dáng người cân đối. Tôi cảm thấy bạn rất điển trai. Mái tóc được cắt ngắn, gọn gàng. Làn da nâu bánh mật rất khỏe khoắn. Vầng trán cao và rộng. Đôi mắt đen sáng ngời. Đức là một chàng trai giỏi giang, tài năng. Thành tích học tập của bạn luôn đứng đầu lớp. Bạn hát rất hay, còn biết đánh đàn ghi-ta. Tôi quý mến bạn bởi tích cách hiền lành, tốt bụng. Tôi và Đức sẽ mãi là bạn tốt của nhau.
chăm chỉ,
lễ phép
lắng nghe
Bạn Lan là học sinh ngoan ngoãn và lễ phép, trong giờ học bạn chú ý lắng nghe cô giáo giảng bài, về nhà bạn lại chăm chỉ làm bài tập.
Mẹ là người mà em vô cùng yêu thương và kính trọng. Mẹ đã đưa em đến với thế giới này, bảo ban, chăm sóc, dạy dỗ em khôn lớn từng ngày. Mẹ mang đến niềm vui và sự hạnh phúc, xua đi những buồn lo. Em thích lắm những khi được mẹ khen, được mẹ xoa đầu và vỗ nhẹ lên vai. Trước khi là mẹ, mẹ cũng là một cô gái nhỏ của ông bà ngoại. Nhưng sau khi trở thành mẹ của em, mẹ bỗng chốc trở nên cao lớn và vĩ đại. Mẹ không sợ bóng tối, không sợ vất vả, sẵn sàn hi sinh mọi thứ để cho em có cuộc sống đủ đầy. Những gì mà mẹ hi sinh cho em chẳng có gì có thể tả xiết. Lúc nào, em cũng mong mẹ được sống thật vui và hạnh phúc. Em sẽ nỗ lực hết sức mình để có thể trở thành niềm vui và niềm tự hào của mẹ.
Mẹ của em vừa là mẹ, vừa là một người bạn thân thiết. Năm nay mẹ 35 tuổi, nhưng vẫn trẻ trung lắm. Dáng người mẹ nhỏ nhắn, nước da trắng và có một mái tóc tém rất cá tính. Mẹ là một nhà báo, nên công việc khá bận rộn. Dù vậy, mẹ vẫn luôn cố gắng dành nhiều thời gian cho gia đình nhất có thể. Mẹ dạy cho em rất nhiều điều hay và bổ ích. Nhờ có mẹ, mà em luôn tự tin để nói lên suy nghĩ của mình. Mẹ giống như một người bạn thân thiết, luôn sẵn sàng ngồi cạnh, lắng nghe những suy tư, tâm sự của em. Rồi sau đó, trở thành một người thầy giúp em phân tích và tìm ra cách giải quyết. Tuy mẹ không giỏi nấu ăn, hay dịu dàng như mẹ của các bạn trong lớp, nhưng em lại rất thích dáng vẻ này của mẹ. Chỉ cần là mẹ, thì dáng vẻ nào em cũng yêu!
Tham khảo.....
ok bạn!
Qua nhiều kì thi mệt mỏi và căng thẳng thì cuối cùng trường cũng đã tổ chức cho chúng em một chuyến đi chơi du lịch nhiều ngày.Em và các bạn trong lớp đều lên hết kế hoạch cho buổi ngoại khóa và cũng sẽ mang theo một quyển vở để lấy ý tưởng bài tập cô giao.Ngay buổi tối hôm ấy,em mãn nguyện cầm những đồ đạc thiết yếu để chuẩn bị cho chuyến đi chơi ngoại khóa sắp tới.Em xin phép mẹ lấy một chiếc cặp sách thật to để mang được nhiều thứ yêu thích của mình.Trong lúc đang cất đồ vào cặp thì em đã lỡ cho chiếc điện thoại của mình vào cặp sách mà không để ý.Sau khi em cất hết mọi thứ vào trong cặp em phi như bay nhanh chóng về chiếc giường của mình.Em đặt đồng hồ đúng giờ rồi bắt đầu đi ngủ.Bất chợt em mỉm cười với vẻ mặt hào hứng chùm cái chăn vào rồi nghĩ đến ngày mai không biết sẽ như thế nào.Sáng hôm sau mẹ em chuẩn bị đồ ăn sáng cho em từ rất sớm và cũng nhờ vào chiếc đồng hồ báo thức ba tặng cho em mà em không bị dậy muộn.Em chạy lăng săng xuống nhà chào mẹ rồi em ngấu nghiến phần ăn của mình.Ăn xong ba em cầm lấy cặp của em bỏ vào cốp xe rồi bắt đầu khởi hành đến trường.Gần trường em em thấy có rất nhiều chiếc xe buýt màu trắng đang đợi để đưa chúng em đi chơi.Lúc mới bước vô trường,em thấy trường mình có vẻ nhộn nhịp hẳn hơn mọi ngày.Mặt của nấy đều hớn hở,vui đùa với nhau.Em ngồi xuống dàng xe của lớp và có một chú hướng dẫn viên đi tới đưa chai nước cho em.Em nhẹ nhàng mỉm cười và cảm ơn chú với khuôn mặt thân thiện.Ngồi nói chuyện với bạn kế bên được một hồi lâu thì lớp em cũng đã bắt đầu đông đủ và chuyến xe đã được khởi hành.Trong lúc đang chán nản vì chưa đến nơi thì cô bạn ngồi bên cạnh em đưa cho em một miếng bánh quy.Trong lúc đang say sưa nói chuyện thì chú hướng dẫn viên đã tổ chức một trò chơi.Em liên tục mang điểm về cho nhóm nên cả nhóm đã được mỗi người một viên kẹo coi như là phần thưởng dành cho người thắng cuộc.Vừa lúc vừa chơi trò chơi xong thì cũng đến nơi.Em cầm hành lý của mình rời khỏi hành xe chậm rãi bước đến.Vì mới vô nên chúng em được nghỉ sớm.Trong lúc ấy,có một chú bộ đội bước đến kiểm tra phòng cả nhóm nên em cũng bật dậy mở cặp để chú kiểm tra hành lý.Lúc ấy,chú thấy có một chiếc điện thoại của em nên chú ấy đã tịch thu khi về mới trả cho em.Lần lượt mọi người trong phòng rồi hết chú mới đi ra.May là chỉ có mình em mang theo điện thoại nên chả ai bị tịch thu nữa.Em chán nằm xuống giường của mình và ngủ.Trong lúc đang mơ màng em không may bị mọi người gọi dậy đi tắm.Tắm xong em ra phòng ăn cùng mọi người rồi ăn một buổi ăn ngon lành.Tối hôm ấy em đi ngủ từ rất sớm để sáng mai dậy tập thể dục như lời các chú căn dặn.Lúc mặt trời chưa móc lên cao thì chúng em đều phải dậy.Em chạy khá nhiều vòng nên được cho vô nhà ăn sớm.Có vẻ như đồ ăn hơi khô nên em không còn thấy đồ ăn ngon như tối hôm qua nữa.Ăn xong bữa sáng thì em về phòng chờ mọi người.Qua hằng phút thì cuối cùng mọi người cũng xong nên em cũng ra với mọi người.Các chú bộ đội cho chúng em vượt qua những thử thách khó khăn nhưng em thấy rất tự hào vì mình đang được thử trải nghiệm của những người bảo vệ tổ quốc là như thế nào.Sau khi tập luyện xong cả người em nhễ nhãy mồ hôi cầm cái khăn lau mặt rồi ra ăn cơm.Ăn xong, vì chúng em là học sinh nên được ngủ trưa.Ngủ xong thì chúng em đi tắm,ăn cơm rồi đi ngủ tiếp.Thời gian cứ thế trôi qua nhiều ngày rồi cuối cùng chúng em cũng phải về.Chúng em bước lên xe buýt và chào tạm biệt các chú bộ đội.Sau khi ba đón em,em kể rất nhiều điều thú vị cho ba nghe.
Em rất vui vì mình đã được trải nghiệm và đóng vai thành các chú bộ đội.Em rất cảm ơn những người anh hùng Việt Nam vì đã bất chấp những khó khăn để cứu nước.
Cho like nha,gõ mỏi tay lắm á