Viết 1 bài văn tả người bạn thân nhất của em{ 20 dòng chở lên}
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Để nguyên là "ngư"
Thêm nặng là "ngự"
LK CHỮ NGƯ ĐÚNG K ?

mik nghĩ :
bàn tính ở câu a thuộc Danh từ
bàn phím của câu b thuộc Động từ
mik chưa nghĩ ra phần b để minh nghĩ nha ~~

Từ già trong 2 câu:
- Người cha đã tuổi già sức yếu
- Trái cây đã đến độ già sắp thu hoạch
Là 2 từ nhiều nghĩa.

EM RÚT RA ĐƯỢC BÀI HỌC ĐÓ LÀ MÌNH PHẢI BIẾT YÊU THƯƠNG CHAM SÓC CHO CHA MÌNH , MÌNH MỚI HỌC LỚP 4 CHƯA ĐỌC VÀ RÚT RA BÀI HỌC SAI THÌ MONG BẠN THÔNG CẢM NHÉ . =.=''

Châu Đại Dương:
+) Là châu lục có diện tích nhỏ nhất, phần lớn là hoang mạc và xa-van.
+) Giới sinh vật có nhiều loài độc đáo. Động vật có nhiều loài thú có túi như Căng-gu-ru, gấu Cô-a-la,…
+) Phần lớn các đảo có khí hậu nóng ẩm, có rừng rậm hoặc rừng dừa bao phủ.
+) Dân cư ít nhất trong các châu lục; lục địa chủ yếu là người da trắng ( con cháu người Anh di cư sang); còn trên các đảo thì dân cư chủ yếu là người bản địa có da màu sẫm, mắt đen, tóc xoăn.
Ngoài ra, bn có thể tham khảo qua các trang wed chẳng hạn như:
https://h.vn/hoi-dap/question/199529.html
Hc tốt #
châu đại dương là châu bao gồm các nước:melanesia, micronesia, autralia. Châu lục này nằm trên đông bán cầu và tây bán cầu. có diện tích 8.525.989 km vuông và dân số khoảng 40 triệu người. Châu đại dương là châu có diện tích nhỏ nhất về đất liền và nhỏ thứ nhì về dân số sau châu Nam cực

Cuộc sống với nhiều bận rộn làm cho con người trở nên cáu gắt hoặc đãng trí. Sân khấu hài giúp con người thư giãn tinh thần, đem lại tiếng cười vui vẻ cho công chúng. Nghệ sĩ hài nổi tiếng có nhiều người nhưng em thích nhất là nghệ sĩ Hoài Linh.
Nghệ sĩ Hoài Linh khoảng bốn mươi tuổi. Ông cao dong dỏng, thon chắc, thể hình đẹp. Ông có đôi mắt to, sống mũi thẳng. Mắt ông có ánh nhìn thân thiện, dễ gần. Không thể diễn tả dáng đi thật của ông ngoài đời thường vì em chỉ có thể xem ông biểu diễn trên sân khấu hoặc trên màn ảnh nhỏ. Ở đó, dáng đi, giọng nói của ông tuỳ thuộc vào vai diễn. Điều độc đáo là nghệ sĩ Hoài Linh diễn rất hay những vai phụ nữ, ông như hoá thân vào nhân vật. Với nét mặt thanh tú và dáng đi yểu điệu, nghệ sĩ trang điểm như quý cô, quý bà và diễn rất hay vai diễn mình đảm nhận.
Hôm nay, ở nhà hát thành phố em được xem nghệ sĩ Hoài Linh diễn vai nữ tham dự cuộc thi hát của một công ty huấn luyện “dỏm” đang tuyển học viên để đào tạo “danh ca”. Với mái tóc giả vấn quanh đầu như những cô gái quan họ, nét mặt ông lúc này rất nữ tính. Ông mặc áo dài màu đỏ lộng lẫy. Phải nói là ông hoá trang vai nữ rất đẹp, đạt đến mức nét môi, ánh mắt, giọng nói đều giống phụ nữ: lông mi cong vút, mày vòm cung, môi son đỏ thắm. Ông rất cao, vì thế dáng ông mặc áo dài rất đẹp. Trông ông như hoá thân vào vai đang diễn, ngay cả những lúc có cái nhìn tưng tửng gây cho khán giả cười vang cả rạp. Hai cánh tay ông mềm mại uyển chuyển trong dáng đi của cô gái. Nghệ sĩ Hoài Linh thật đa tài. Ông lao động nghệ thuật một cách nghiêm túc, hăng say. Có thể thấy ông rất yêu nghề diễn viên hài của mình. Gần đây, em được biết ông còn đóng phim tâm lí xã hội nữa. Em thật mến mộ ông Hoài Linh, nghệ sĩ tài năng của sân khấu hài Việt Nam.
Hoài Linh là nghệ sĩ nổi tiếng, là danh hài trong làng nghệ sĩ. Ông biểu diễn với lòng yêu nghề và niềm say mê đem lại tiếng cười sảng khoái, thâm thuý cho khán giả. Em cảm nhận sâu sắc điều đó khi xem bất cứ vở hài kịch nào do nghệ sĩ Hoài Linh biểu diễn. Em thật sự kính trọng và ái mộ ông.
Cứ đến sáng thứ bảy, cả gia đình em lại chờ đón chương trình Gặp nhau cuối tuần của Đài Truyền hình Việt Nam. Đúng mười giờ, một bản nhạc quen thuộc vang lên, tiếp đó một nhóm nghệ sĩ hài cúi đầu chào ra mắt khán giá. Cu Bi nhà em kêu lên: “Cô Vân Dung kia kìa”. Nghệ sĩ hài Vân Dung được cả gia đình em yêu thích.
Để chào khán giả, cô đi một vòng quanh sân khấu. Dáng cô dong dỏng cao, mềm mại trong bộ áo dài tứ thân đang bay bay. Đầu vấn tóc đôi gà. Nhìn dáng điệu cô ai cũng muốn cười. Ô kìa! Hôm nay cô hoá trang trông ngồ ngộ làm sao, môi và má đỏ choét, dưới cằm lại có một mụn ruồi rất to. Thì ra cô đang hoá thân trong vai Thị Mầu lên Chùa.
Mọi khi xem cô biểu diễn, em chỉ thấy cô hay nhập vai bà già hoặc một bà cô cau có khó tính, nhưng hôm nay trông cô hoàn toàn mới lạ từ dáng đi, lời nói đều thế hiện sự đỏng đảnh của một cô gái con quan nhà giàu nhưng lại thích một chú tiểu trong chùa. Những động tác lẳng lơ của cô như cầm tay, ghé sát người vào chú tiểu đều toát lên sự nhuần nhuyễn, thành thục trong sự nhập vai cùa mình. Em xem cô biểu diễn mà cứ tưởng như mình đang xem vở chèo Quan Âm Thị Kính do cô Vân Quyền biểu diễn. Cả nhà em không ai báo ai đều vỗ tay khen ngợi, cổ vũ cô. Dường như cô cũng hiểu được điều đó hay sao, sự diễn xuất của cô càng sinh động hơn, uyển chuyển hơn. Rồi bất ngờ cô cất lên một làn điệu chèo nghe thật ngọt tai. Em ngỡ ngàng vì đây là lần đầu tiên được nghe cô hát, không ngờ cô Vân Dung lại hát hay đến thế. Sau màn trêu ghẹo Thị Kính, cô Vân Dung lại múa lượn một vòng quanh sân khấu, tay cầm quạt phe phẩy, tay kia cầm oản khiến cả nhà em có một trận cười bể bụng.
Cô Vân Dung quả là một nghệ sĩ hài tài ba, bằng diễn xuất của mình cô đã đem lại cho mọi người những phút thư giãn đầy thú vị. Em mong rằng thứ bảy tuần nào cũng được xem cô biểu diễn.

Nếu bạn chăm chỉ học tập thì bạn sẽ trở thành học sinh giỏi

30 - 4 - 1975 là mốc quan trọng trong lịch sử dân tộc ta không chỉ vì nó là mốc đánh dấu chiến thắng hoàn toàn của quân và dân ta trong cuộc đấu tranh chống đế quốc Mĩ xâm lược mà hơn hết, nó là mốc thời gian chấm dứt hơn một thế kỉ bị phương Tây xâm lược. Nước ta được độc lập, tự do hoàn toàn, đất nước được thu về một mối. Từ đây, nước ta đã bước sang một trang sử mới - kỉ nguyên của độc lập, tự do.
30 - 4 - 1975 là mốc quan trọng trong lịch sử dân tộc ta không chỉ vì nó là mốc đánh dấu chiến thắng hoàn toàn của quân và dân ta trong cuộc đấu tranh chống đế quốc Mĩ xâm lược mà hơn hết, nó là mốc thời gian chấm dứt hơn một thế kỉ bị phương Tây xâm lược. Nước ta được độc lập, tự do hoàn toàn, đất nước được thu về một mối. Từ đây, nước ta đã bước sang một trang sử mới - kỉ nguyên của độc lập, tự do
Trang love Văn Anh Văn Anh kiss trang
Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Kha – đó là tên đứa bạn thân nhất của em.
Kha năm nay bằng tuổi em, cũng là mười tuổi. Kha có nước da trắng như trứng gà bóc cùng dáng người thanh mảnh. Lúc nào đến lớp bạn cũng gọn gàng trong bộ đồng phục áo trắng quần đen, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Kha có khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt biết nói. Đôi mắt bạn to tròn lấp lánh ánh cười luôn cong cong như vầng trăng khuyết, nó như biết nói biết cười, biết sẻ chia mỗi khi em buồn và cổ vũ mỗi khi em gặp chuyện vui. Giọng nói của Kha trong trẻo như tiếng chim vàng oanh mỗi sáng, bạn đừng lầm tưởng rằng giọng nói ấy sẽ chua ngoa nhé. Bởi vì giọng nói ấy rất truyền cảm và vô cùng thu hút. Kha thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện ma mà bạn ấy biết, với chất giọng ly kì hấp dẫn, nó luôn làm chúng em hét toáng mỗi khi đến đoạn cao trào. Đổi lấy một tiếng cười vang nhí nhảnh của nó là bộ mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.
Thú thật lúc đầu em cũng không thích Kha bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay lôi Kha ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Kha như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.
Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai. Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là nguời ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Kha vọng từ bên ngoài vào:
- Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu muộn học đấy!
Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.”. Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…khụ..
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.
Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Kha cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra Kha tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Kha. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.
Từ hôm ấy ngày nào Kha cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Kha, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!
Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bển chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.