Thực hiện các yêu cầu: Câu 1. Truyện Rùa và Thỏ thuộc thể loại nào? Câu 2. Nhân vật chính trong truyện Rùa và Thỏ là ai? Câu 3: Biện pháp tu từ nào được sử dụng trong câu “Đồ chậm như sên.” Câu 4. Câu” Rùa không nói gì. Nó biết mình chậm chạp, nên có sức chạy thật nhanh.” sử dụng phép liên kết nào? Câu 5. Nguyên nhân nào khiến Rùa giành chiến thắng trong cuộc thi? Câu 6. Em có nhận xét gì về nhân vật Thỏ qua câu nói: “Dám chạy thi với ta sao? Ta chấp mi một nửa đường đó”. Câu 7. Qua câu chuyện trên em rút ra được bài học gì?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Olm chào em, chào mừng em đã gia nhập cộng đồng tri thức hàng đầu Việt Nam. Cảm ơn em đã tin tưởng, lưa chọn và đồng hành cùng hệ thống giáo dục hàng đầu Việt Nam.
Chúc em học tập hiệu quả và có những giây phút giao lưu vui vẻ cùng cộng đồng tri thức Olm, em nhé.

tk
Truyện ngụ ngôn chắc chẳng còn xa lạ với chúng ta nữa và câu chuyện “Rùa và thỏ” của La-Phông-Ten cũng vậy. Câu chuyện không chỉ là để giải trí mà còn là bài học sâu sắc. Bài học ấy được gửi gắm và thể hiện qua hai nhân vật: rùa và thỏ.
Truyện kể rằng, ở rừng sâu kia có con Thỏ huênh hoang, nó cho rằng nó là người chạy nhanh nhất ở đây mà chẳng thèm để ai vào mắt. Thỏ đã chê bai, coi thường Rùa là kẻ chậm chạp, dù có cố gắng cả đời cũng chẳng thể nào nhanh lên được. Nghe vậy, Rùa tức giận và thách Thỏ thi chạy với mình. Kiêu ngạo nắm chắc phần thắng, Thỏ ta nhận lời. Thỏ chạy nhanh nên chỉ một lát đã bỏ lại Rùa ở phía xa. Nhưng Thỏ nghĩ rằng: mình chạy nhanh như thế, Rùa còn lâu mới đuổi kịp chứ đừng nói là thắng. Nên ta làm một giấc đã. Hết đuổi bướm bắt hoa, rồi ngủ một giấc Thỏ đã bỏ quên Rùa. Rùa biết mình chậm chạp nhưng vẫn chẳng bỏ cuộc, vẫn tiếp tục chạy. Do ngủ quên nên khi Thỏ giật mình tỉnh giấc thì Rùa đã về đích từ lúc nào. Dù không cam lòng nhưng thắng bại đã rõ Thỏ đành phải nhận thua.
Thỏ và Rùa là đại diện cho hai loại người trong xã hội.
Thỏ là kẻ có tài nhưng lại huênh hoang, hống hách coi trời bằng vung để rồi phải lãnh một bài học đắt giá. Ỷ vào việc mình được trời phú cho đôi chân nhanh nhạy, hoạt bát Thỏ lên mặt coi thường những người khác, nghĩ rằng mình là nhất. Đến đây, ta bỗng nhớ đến chú Dế Mèn hống hách của Tô Hoài, kẻ cũng từng nghĩ mình “ đứng đầu thiên hạ”. Và ở thực tế những người tự phụ này có rất nhiều. Họ cho rằng mình tài năng, mình xuất sắc mà xem thường sự cố gắng và nỗ lực của người khác. Nhưng họ đâu biết ở ngoài kia giỏi hơn họ có biết bao người, núi này cao ắt có núi khác cao hơn. Và chẳng cần ngọn núi nào cao hơn thì họ cũng đã thua trên con đường thành công rồi. Vì sao ư? Vậy thì hãy đến với nhân vật Rùa. Rùa là đại diện cho những người tuy không xuất chúng nhưng lại kiên trì, luôn nỗ lực và không bao giờ bỏ cuộc. Ông cha ta đã có câu “ cần cù bù thông minh” và Rùa là người như thế. Biết mình chẳng thông minh bằng nhưng luôn nỗ lực, luôn kiên định với mục đích đề ra và luôn học hỏi tiếp thu. Chẳng như Thỏ, ỷ mình có tí tài năng thì kênh kiêu coi thường tự phụ, cho rằng mình đã quá hoàn hảo và chẳng cần phải vội vì chẳng ai đuổi kịp mình. Đó quả là một suy nghĩ ngu ngốc, cũng bởi cái suy nghĩ đó mà Thỏ đã thảm bại dưới tay người mà mình từng cười vào mặt.
Qua hai nhân vật này, tác giả muốn gửi gắm đến độc giả một thông điệp vô cùng sâu sắc: hãy luôn khiêm tốn và luôn rèn luyện trau dồi kiến thức. Đặc biệt là đừng bao giờ tự phụ, tự mãn với những điều mình đã.
Mong rằng từ hai nhân vật trên, chúng ta, đặc biệt là các bạn học sinh sẽ rút ra cho mình bài học ý nghĩa. Hãy luôn học tập không ngừng vì điểm số hôm nay không phải là mãi mãi.

a. Câu chuyện kể về một chú Thỏ con thông minh sống cùng mẹ trong rừng. Mỗi lần ra bờ sông uống nước, mẹ luôn nhắc nhở Thỏ con phải cẩn thận vì Cáo cũng hay đến đó. Một hôm, khi đang uống nước, Thỏ con gặp Cáo và đã nhanh trí lừa Cáo bằng cách giả vờ muốn theo Cáo vào rừng rồi chạy về nhà. Cáo đứng đợi mãi mà không thấy Thỏ con quay lại, cuối cùng đành bỏ đi trong đói khổ. Nhan đề: Chú Thỏ thông minh và Cáo gian. b. Biện pháp tu từ trong câu: “Chào Thỏ con, lên lưng anh cõng vào rừng hái nấm và hoa nào!” là hoán dụ. c. Qua câu chuyện trên, em học được rằng trong cuộc sống chúng ta phải luôn tỉnh táo và cẩn thận. Thỏ con không để bản thân bị lừa mà khéo léo xử lý tình huống, điều này dạy em rằng khi gặp khó khăn cần bình tĩnh và suy nghĩ thấu đáo trước khi hành động. Chúng ta không nên vội vàng mà cần phải suy xét, tránh để mình rơi vào tình huống nguy hiểm.

Đừng bao giờ coi thường sức mạnh của sự kiên trì! Dù bạn không nhanh nhẹn như người khác, nhưng chỉ cần từng bước bền bỉ tiến lên, bạn sẽ đạt được mục tiêu của mình. Hãy nhớ rằng, chiến thắng không thuộc về kẻ xuất phát nhanh nhất, mà thuộc về người không bao giờ bỏ cuộc!
1.Truyện Thỏ và Rùa thuộc truyện ngụ ngôn.
2.Nhân vật chính trong câu chuyện Thỏ và Rùa là chú Thỏ và chú Rùa.
3.Trong câu''Đồ chậm như sên''sử dụng biện pháp so sánh.
4.( mình k làm được=)))
5.Nguyên nhân là do Rùa đã biết mình chạy chậm nên đã không dừng lại và Thỏ thì nghĩ rằng mình chạy nhanh hơn nên cứ từ từ.
6.Em nghĩ rằng chú Thỏ đang khinh thường Rùa,cho rằng nếu thi thì chỉ có nó thắng thôi.Qua câu nói này có thể cho thấy Thỏ có thái độ kiêu căng,xem thường Rùa.
7.Qua câu chuyện em rút ra bài học: Không nên khinh thường,không tôn trọng người khác,bởi cũng sẽ có người khác giỏi hơn mình.
Chúc học tốt! Dù câu văn của mình chưa được hay lắm hoặc lủng củng nhưng cũng mong là giúp được phần nào đó cho bài tập của bạn.=)))