tả cảnh đẹp buổi sáng mùa hè ở làng , quê hương em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong các câu trên ko có các cặp từ trái nghĩa vì từ to với từ đẹp, từ hẹp với từ sâu ko hề trái nghĩa nhau.
Trong đoạn thơ trên, tác giả đã sử dụng biện pháp điệp từ ( chắc thế ), nhưng nó giúp em cảm nhận được điều gì đẹp đẽ thì em không biết ạ :'(((
Hi vọng tớ làm đúng ( hoặc sai cũng không sao ).
Bài thơ trên tả cảnh một khu vực đông dân cư và gần sông, có một ngôi tháp cao trông ra sông và nước chảy xiết xuống từ độ cao ba nghìn thước, tạo ra một cảnh tượng đẹp như dải Ngân Hà.
Phép tu từ được sử dụng:
• Tính từ so sánh hơn: cảnh tượng đẹp như dải Ngân Hà.
• Tính từ miêu tả: bầu trời trong xanh, nắng chan hòa trên vách đá của ngọn tháp.
• Tính từ chỉ sự sống động: tiếng nhạc nhẹ, đầy sống động phát ra từ những quán bar.
• Tính từ chỉ sự thanh bình: một khung cảnh thanh bình, yên tĩnh, giúp ta quên đi những lo toan trong cuộc sống.
• Tính từ chỉ sự rực rỡ: bầu trời đầy sao với dải Ngân Hà rực rỡ bao quanh ngọn tháp.
Ngọn tháp đứng gần sông là một khu vực đầy sức sống và sôi động. Hương lôi khói của những quán cà phê, nhà hàng bao phủ khắp khu vực, tạo nên một không khí đầy màu sắc. Cánh diều màu sắc khác nhau vui đùa trong trời mát, tạo nên một cảnh tượng đẹp mắt. Tiếng nhạc nhẹ, đầy sống động phát ra từ những quán bar, khiến cho không khí trở nên vui tươi và sôi nổi.
a) Từ láy trong đoạn văn trên: rét, ấm áp, đủ, bất thường, hài hước, hóm hỉnh, quen thuộc, sờn, nghiêm nghị, chứa chan, hi sinh, bất giác, đủ sâu sắc, bé bỏng, dại khờ, vội vàng, trễ, nước mắt, đau thắt nghẹn, yên lòng.
b) Cụm danh từ: căn nhà ba gian, cánh đồng, cái tết, đất khách, ánh mắt, màu áo, một hơi thuốc lào, những đứa con, từng suy nghĩ, những ngày tết, con trễ xe, tiễn đưa, tận ngõ.
Cụm động từ: trở về, nhìn thẳng ra, trở về, ấm áp, xua đi, tất tả, bắt gà, sờn, chứa chan, hiểu, khăn gói, giục giã, tự nhủ.
Cụm tính từ: ấm cúng, quen thuộc, nghiêm nghị, bé bỏng, dại khờ, vội vàng, yên lòng.
` @ L I N H `
a) Từ láy trong đoạn văn trên: rét, ấm áp, đủ, bất thường, hài hước, hóm hỉnh, quen thuộc, sờn, nghiêm nghị, chứa chan, hi sinh, bất giác, đủ sâu sắc, bé bỏng, dại khờ, vội vàng, trễ, nước mắt, đau thắt nghẹn, yên lòng.
b) Cụm danh từ: căn nhà ba gian, cánh đồng, cái tết, đất khách, ánh mắt, màu áo, một hơi thuốc lào, những đứa con, từng suy nghĩ, những ngày tết, con trễ xe, tiễn đưa, tận ngõ.
Cụm động từ: trở về, nhìn thẳng ra, trở về, ấm áp, xua đi, tất tả, bắt gà, sờn, chứa chan, hiểu, khăn gói, giục giã, tự nhủ.
Cụm tính từ: ấm cúng, quen thuộc, nghiêm nghị, bé bỏng, dại khờ, vội vàng, yên lòng.
Câu này phải điền như này mới đúng nghĩa nhé em:
Thừa - thiếu
(Thừa thầy thiếu thợ)
Những mùa hè rực rỡ, đầy sức sống mới thật là đẹp làm sao! Đặc biệt là vào những buổi sáng, khởi đầu cho một ngày mới. Những buổi sáng mùa hè luôn để lại trong tôi những xúc cảm thật đặc biệt.
Buổi sáng mùa hè bắt đầu với một bình minh tươi sáng. Khi ấy, ông mặt trời còn ngái ngủ, dần dần vén bức màn mây để nhìn xuống mặt đất với đôi mắt sáng chói, bằng những tia nắng yếu ớt đầu tiên. Những vệt sáng mỏng manh nơi cuối trời ngày càng trở nên rõ rệt, xua đi màu đen u ám của màn đêm. Những chú gà trống chăm chỉ đứng nơi đống rạ mà dõng dạc cất lên tiếng gọi của mình: “ò ó o o” gọi mọi vật tỉnh giấc.
Thế là trời bắt đầu sáng rồi. Nghe tiếng gọi của người bạn, mặt trời nhanh chóng tỉnh giấc, vén những ngọn tre tìm chủ nhân giọng gáy ấy. Và những tia nắng tinh nghịch lại được xuống mặt đất chơi đùa thỏa thích. Những tia nắng vàng óng nhảy múa trên sân, tô vàng mọi vật. Nắng xuyên qua những giọt sương đêm còn đọng lại trên lá, tạo nên những sắc cầu vồng, một thế giới tí hon đang tồn tại trong mỗi giọt nước nhỏ bé như thế. Cho đến khi anh gió láu cá chạy qua, làm những giọt nước giật mình, vỡ tan vào đất mẹ. Những buổi sáng mùa hè thường rất tươi sáng, nhưng cũng rất mát mẻ, trong lành, không nóng nực, oi ả như buổi trưa.
Mới buổi sớm, vùng quê đã được khuấy động bởi những âm thanh quen thuộc. Ánh nắng vàng ươm đã cất tiếng gọi khiến những chú chim không thể nào chợp mắt thêm nữa. Chúng líu lo với nhau, kể chuyện nhau nghe, chúng hát nhau nghe những bài ca ca ngợi cuộc sống và mẹ thiên nhiên giàu có. Đàn gà dưới kia cũng không chịu yên. Đám gà con chiếp chiếp trong bộ lông vàng óng hòa trong màu nắng đang trật tự đi thành hàng theo mẹ ra vườn kiếm đồ ăn cho bữa sáng của mình. Những chú chó cất tiếng sủa đầu tiên để hứa hẹn một ngày làm việc năng suất hơn trong khi lũ mèo lại liên tục đòi ăn.
Khi những làn khói xám từ trong bếp bay lên, hòa vào rồi tan biến cùng với bầu trời đen cũng là lúc những người mẹ đã nấu xong bữa sáng. Những tiếng vợ gọi chồng, tiếng mẹ gọi con, tiếng những xoong nồi lách cách làm náo nhiệt những gian nhà nhỏ, Họ ăn cơm rất nhanh nhẹn, rồi mỗi người một việc, chuẩn bị cho việc mới của mình. Những người đàn ông chuẩn bị đồ đạc ra đồng trong khi những người phụ nữ đang cho trâu ăn. Tiếng ríu rít như chim non của những đứa trẻ chuẩn bị đến trường nghe sao vui vẻ quá. Và họ bắt đầu một ngày mới.
Khi những ông mặt trời đã lên qua bụi tre làng, làng quê lại chìm vào yên lặng và thanh bình. Những bà, những mẹ đã gánh hàng ra chợ trong sự nô nức. Ngoài kia, lấm tấm giữa những ruộng lúa xanh ngát là màu nâu của áo và màu trắng của những cánh cò “bay lả bay la”. Một ngày làm việc hiệu quả lại bắt đầu như thế đấy.
Tôi rất thích ngắm nhìn cảnh vật, làng quê mình vào những buổi sáng,vào những khoảnh khắc yên bình và quý giá nhất của làng quê, một làng quê đúng nghĩa. Sau này dẫu có đi bao nhiêu nơi, qua bao nhiêu tòa nhà lớn thì những khoảnh khắc như này, vẫn là vô giá.