Viet cam nhan cua em:
Thoi gian chay qua toc me
Mot mau trang den non nao
Lung me cu dan cong xuong
Cho con ngay mot them cao.
giai nhanh gium minh nha minh can gap!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
â, là câu đơn
b là câu ghép
c là câu ghép
xác định chủ ngữ ,vị ngữ dể bn tự làm
a) CN: ánh nắng ban mai
VN: trải xuống cánh đồng vàng óng, xua tan dần hơi lạnh đầu đông
=> câu đơn
b) CN1: làn gió nhẹ
VN1: chạy qua
CN2: những chiếc lá
VN2: lay động như những đốm lửa vàng, lửa đổ bập bùng cháy
=> câu ghép
c) CN1: nắng
VN1: lên
CN2: nắng
VN2: chan mỡ gà trên những cánh đồng lúa chín
=> câu ghép
Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn thơ trên là biện pháp nhân hóa . Nó giúp em thấy rằng các bạn học sinh rất chăm học
Bài làm
Trong khổ thơ trên, tác giả đã dùng biện pháp nghệ thuật nhân hóa để cho ta thấy được tinh thần học tập rất chăm chỉ của các học sinh. Sự chăm chỉ, miệt mài học tập của các bạn không những làm vui lòng ông bà, cha mẹ mà còn làm cho cảnh vật xung quanh (nắng) cũng muốn ngừng đùa nghịch để ghé vào cửa lớp xem các bạn học bài.
Mái trường mến yêu của em vào ngày khai giảng năm học thật vui. thật đẹp. thật ý nghĩa. Em thầm mong mái trường này luôn luôn tư- đẹp. mỗi ngày một khang trang và chắc chắn rằng em sẽ không quên nơi ấy. Nó là điểm tựa cho em ở ngày hôm nay đê hướng tới tương lai.Buổi lễ bắt đầu. Các đại biểu và thầy cô giáo đã có mặt đông đủ trước lễ đài. Thầy hiệu phó điều khiển nghi lễ, cảnh tượng thật trang nghiêm: Lá cờ đỏ sao vàng được từ từ kéo lên và bay phần phật trong không gian. Bài hát Quốc ca và Đội ca vang lênhùng tráng. Ai cũng tưởng nhớ đến Bác Hồ kính yêu, tưởng nhớ đến các chiến sĩ cách mạng đã hi sinh đời mình cho dân tộc Việt Nam. Sau phần nghi lễ ấy là phần cô hiệu trương đọc diễn văn khai mạc. Bóng cô trải ra cùng với tà áo dài duyên dáng. Lời cô dõng dạc đi sâu vào lòng mỗi chúng em. Ai cũng lắng nghe, tin tưởng và phấn khởi vào năm học mới. Diễn văn khai mạc vừa xong lá hồi trống khai trường vang lên. Tùng!... Tùng!... Tùng!... Tùng!... Nghe tiếng trống, em cảm thấy hồi hộp và vui sướng. Tiếng trống như nhắn gọi chúng em hãy bắt tay vào nhiệm vụ đang chờ
Viết một bài văn ngắn tả trường em trong đó có sử dụng từ láy và từ ghép
Sau năm phút tập thể dục giữa giờ, các trò chơi cũng nhanh chóng bắt đầu dưới bóng mát của hàng cây xanh. Chỗ này, mấy bạn nam đá cầu, những quả cầu xanh đỏ bay lên hạ xuống không chạm đất xem rất vui mắt. Chỗ kia mấy em học sinh lớp Một ngồi thành vòng tròn chơi chuyền nẻ, đôi bàn tay bé nhò rải những que nẻ xuống nền xi măng kêu lách tách. Bên cạnh đó, vài nhóm bạn lớp Bốn tụm năm, tụm ba bắn bi, bịt mắt bắt dê hoặc chơi mèo đuổi chuột trên sân cỏ phía sau các phòng học. Trên sân trước phòng học, các bạn nữ chơi nhảy dây rất nhịp nhàng. Dây quay vun vút , tiếng dây chạm đất đen đét rất vui tai. Người nhảy, tóc bay loà xoà, miệng cười chúm chím, chiếc khăn quàng đỏ phấp phới tung bay trên vai. Phía xa xa, dưới gốc cây phượng già, mấy bạn học sinh lớp Năm đang đọc truyện tranh cho nhau nghe rồi cùng nhau cười nắc nẻ. Giờ ra chơi thật là náo nhiệt. Tiếng cười, tiếng nói vang lên thành một bán hoà âm sôi động.
Từ láy: vun vút, chúm chím, phấp phới, xa xa....
Từ ghép: trò chơi, quả cầu,....
Người buồn cảnh có vui bao giờ .
K MK BN
~~~~~ HOK TỐT ~~~
người buồn cảnh có vui bao giờ
(Bạn nè, khi mà bạn cần tra một câu thành ngữ/tục ngữ/ca dao, bạn cứ gõ các phần nó cho là được)
Trong bài cái trống trường em nhà thanh hào có viết :
Cái trống trường em
Mùa hè cũng nghỉ
Suốt ba tháng liền
Trống nằm ngẫm nghĩ.
Buồn không hả trống
Trong những ngày hè
Bọn mình đi vắng
Chỉ còn tiếng ve ?
Dựa vào các câu hỏi của em rồi đây hãy nêu những suy nghĩ của em khi đọc đoạn thơ trên
A, Đoạn thơ nói về tình cảm của bạn học sinh đối với đồ vật gì ?
=> Đoạn thơ nói về tình cảm của bạn học sinh đối với cái trông của trường.
B, Bạn học sinh suy nghĩ về đồ vật đó ra sao ( khổ thơ 1 ) ? Lời trò chuyện của bạn ấy đối với đồ vật ( khổ thơ 2) thể hiện thái động gì ?
=> Bạn ấy nghĩ cái trống rất buồn . Lời trò chuyện của bạn ấy đối với đồ vật thể hiện thái độ rất yêu quý , quý trọng cái trống trường cũng như yêu quý ngôi trường của mình .
C, Qua đoạn thơ em thấy bạn học sinh gắn bó với ngôi trường của mình như thế nào !
=> Qua đoạn thơ em thấy bạn học sinh rất yêu quý ngôi trường của mình .
Hello nha mấy bồ yêuuuu🥰🥰🥰👩🦰👩🏻🦰👩🏻🦱🥳🥳🥳🥳🥳😱😱😱😭😭😭😨😨😰😰🤠🤠🤠🤯🤯🤯🤯🤯😪😪😪🤤🤤🤤😴😴😴😷😷🤒🤒🤕🤕😵😵😵🥴🥴❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤
♡■□□}♡□♡♤]♡
Bố mẹ em có hai người con: Anh Hùng học lớp 10 và em học lớp 2. Năm nay, mẹ em 39 tuổi, mẹ sống bằng nghề trồng rau, làm vườn. Vườn rau của mẹ em xanh tốt quanh năm. Hầu như ngày nào, mẹ cũng có rau xanh để bán. Mẹ siêng năng, tần tảo sớm hôm. Vườn rau xanh tốt, hai con khỏe, ngoan và học giỏi là mẹ vui. Em rất yêu mẹ em.
Trong gia đình tôi, mẹ tôi là người tôi yêu quý nhất. Năm nay mẹ tôi đã ngoài ba mươi tuổi . Mẹ tôi có thân hình nhỏ nhắn. Khuôn mặt hình trái xoan , rạng rỡ.Đôi môi đỏ tươi nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú. Mái tóc đen luôn được chải kỹ gọn gàng. Đôi mắt đen nhìn tôi rất vui vẻ và trìu mến . Đôi bàn tay nhỏ nhắn đã chăm sóc tôi từng ngày . Giọng nói mẹ đầy truyền cảm , lúc mượt mà như tiếng hát ru , lúc ngân nga như tiếng chim họa mi hót vào buổi sớm . Mẹ tôi ăn mặc rất giản dị . Thường thì mẹ tôi dậy sớm để dọn dẹp và chuẩn bị bữa sáng cho cả gia đình. Mẹ tôi nấu ăn rất ngon, tôi thích hầu hết các món của mẹ nấu . Vào buổi tối, mẹ tôi dạy tôi học những bài mà tôi không hiểu . Mẹ rất thương yêu tôi và quan tâm tới tôi . Tôi rất yêu quý mẹ của mình .
"Mẹ!" Tiếng gọi thiêng liêng và cao quý biết bao. Mẹ là người đã cho con biết được tình mẫu tử cao cảs a sao, đã khuyên răn và nuôi lớn con thành người như thế nào,... Mỗi ngày con lại một lớn lên, biết nhiều hơn về thê giới xung quanh, chỉ nhìn về tương lai phía trước, quanh cuồng trong vòng xoay học tập mà không dừng chậm lại để thấy rằng mẹ của con đang ngày một già đi. Thời gian chạy qua tóc mẹ để lại những sợi tóc bạc trắng, màu trắng mà mỗi lần nhìn thấy lòng con lại nhói lên, nôn nao. Thế rồi cái lưng thẳng của mẹ ngày ngày dần bị áp lực công việc đè lên cứ " còng dần xuống". Mẹ già đi, tóc mẹ bạc, lưng mẹ còng, mẹ chấp nhận hết những dấu vết xấu xí mà thời gian mang lại chỉ để đổi lấy sự khôn lớn, trưởng thành của con '' cho con ngày một thêm cao''. Ôi mẹ ơi!