Viết đoạn văn thể hiện tình cảm, cảm xúc về hoạt động gói bánh chưng hoặc bánh tét ngày Tết.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


- Liên kết câu về nội dung :
+ Các câu phải phục vụ chủ đề chung của đoạn văn.
+ Các câu phải sắp xếp theo trật tự hợp lí.
- Liên kết câu về hình thức:
Ngoài sự liên kết về nội dung, giữa các câu trong đoạn phải được liên kết bằng những dấu hiệu hình thức nhất định. Về hình thức, người ta thường liên kết các câu bằng các phép liên kết như phép lặp (lặp từ ngữ), phép thế (thay thế từ ngữ), phép nối (dùng từ ngữ để nối), phép liên tưởng,…
a. Liên kết các câu trong bài bằng cách lặp từ ngữ:
- Ta có thể liên kết một câu với một câu đứng trước nó bằng cách dùng bằng cách lặp lại trong câu ấy những từ ngữ đã xuất hiện ở câu đứng trước nó.
- Khi sử dụng phép lặp cần lưu ý phối hợp với các phép liên kết khác để tránh lặp lại từ ngữ quá nhiều, gây ấn tượng nặng nề.
b. Liên kết các câu trong bài bằng cách thay thế từ ngữ:
- Ta có thể liên kết một câu với một câu đứng trước nó bằng cách dùng đại từ hoặc những từ ngữ đồng nghĩa thay thế cho các từ ngữ đã dùng ở câu đứng trước .
- Việc sử dụng đại từ hoặc từ đồng nghĩa liên kết câu làm cho cách diễn đạt thêm đa dạng, hấp dẫn.
c. Liên kết các câu trong bài bằng từ ngữ nối:
- Ta có thể liên kết một câu với một câu đứng trước nó bằng quan hệ từ hoặc một số từ ngữ có tác dụng kết nối như: nhưng, tuy nhiên, thậm chí, cuối cùng, ngoài ra, mặt khác, trái lại, đồng thời,…
- Việc sử dụng quan hệ từ hoặc những từ ngữ có tác dụng kết nối giúp ta nắm được mối quan hệ về nội dung giữa các câu trong đoạn văn, bài văn.
Chúc bạn học tốt!


Nhân ngày Quốc tế Thiếu nhi 01/06, trường em tổ chức cho học sinh khối 5 đi thăm sở thú. Bầu trời hôm ấy trong xanh, cao vời vợi, điểm xuyết những đám mây mềm mại tựa như những chiếc kẹo bông khổng lồ. Những em bé nắng vàng tươi, óng ánh đang nô đùa, nhảy nhót trên những tán cây xanh mướt. Em mở cửa sổ, hít một hơi thật sâu bầu không khí mát mẻ, trong lành của buổi sáng sớm và nhanh chóng chuẩn bị cho chuyến đi chơi. Bố chở em đến trường trên con đường quen thuộc để tập trung và điểm danh. Đúng 8 giờ sáng, chúng em xuất phát đến sở thú. Vào ngày lễ nên nơi đây có vẻ đông đúc hơn bình thường, có rất nhiều bạn nhỏ được dẫn đến đây chơi. Chúng em xếp thành hàng ngay ngắn đi theo cô giáo thăm thú các khu vực trong sở thú. Em như lạc vào một khu rừng kì diệu với đủ các loài động vật. Nào là những chú khỉ tinh nghịch thoăn thoắt chuyền từ cành này sang cành khác, những anh công duyên dáng khoe chiếc đuôi rực rỡ, những bác voi khổng lồ đang thong thả uống nước bên hồ…Nhưng ấn tượng với em hơn cả đó là chú hổ trắng quý hiếm. Với bộ lông trắng muốt đan xen những sọc đen, thân hình to lớn, chắc khoẻ và tiếng gầm vang dội, trông chú hổ oai vệ như một vị chúa sơn lâm uy nghiêm. Chuyến đi chơi sở thú lần này đã giúp em mở mang kiến thức, hiểu biết nhiều điều thú vị. Qua đó, em càng ý thức hơn trách nhiệm của bản thân và mọi người trong việc bảo tồn, bảo vệ các loài động vật hoang dã.
Hôm đó, khi trời đang dần tối, tôi tình cờ đi qua con đường quen thuộc dẫn về nhà. Cảnh vật xung quanh dường như không thay đổi, nhưng đối với tôi, mọi thứ đều mang một cảm giác khác lạ. Con đường đã trở thành một phần ký ức đẹp đẽ, nơi tôi đã đi qua nhiều lần trong suốt quãng thời gian tuổi thơ. Hàng cây hai bên đường vẫn vươn lên cao, cành lá đung đưa theo làn gió nhẹ, còn mặt đường thì vẫn như xưa, những vết bánh xe in hằn lên mặt đất. Nhưng hôm nay, tôi cảm nhận rõ hơn bao giờ hết, rằng tôi đã thay đổi, và con đường này cũng không còn giống như trước nữa. Từ khi rời xa gia đình để học tập và làm việc ở một nơi khác, tôi đã không còn nhiều dịp để quay lại. Nhưng hôm nay, khi đặt chân vào đây, một cảm giác bồi hồi xâm chiếm tâm trí tôi. Tôi nhớ lại những buổi chiều tối, khi mẹ tôi đứng ở cổng đợi tôi về sau một ngày dài đi học. Mẹ luôn mỉm cười khi tôi xuất hiện, dù mệt mỏi hay bận rộn. Cái cảm giác ấm áp ấy bỗng dưng trào dâng trong tôi, khiến tôi không thể kìm được những giọt nước mắt. Mỗi bước đi trên con đường này như nhắc nhở tôi về những ký ức không thể quên, về tình cảm gia đình, về những yêu thương mà tôi đã từng được trao đi và nhận lại. Thời gian có thể trôi qua nhanh, nhưng những khoảnh khắc ấy sẽ mãi in đậm trong tâm trí tôi. Con đường này, dù có bao nhiêu năm tháng trôi qua, vẫn sẽ luôn là nơi tôi tìm về mỗi khi cảm thấy cô đơn hay mệt mỏi.
xúc ấm áp và thiêng liêng. Giữa tiết trời se lạnh, cả gia đình quây quần bên nhau, người rửa lá, người vo nếp, người cắt lạt, tiếng nói cười rộn ràng tạo nên không khí sum vầy đầm ấm. Tôi thích nhất khoảnh khắc tự tay xếp lá, cho nếp, đậu xanh và thịt vào khuôn rồi cẩn thận gói lại, cảm giác hồi hộp xen lẫn niềm vui khi nhìn những chiếc bánh vuông vắn dần hình thành. Đêm xuống, bếp lửa đỏ rực, những nồi bánh sôi sùng sục tỏa hương thơm ngào ngạt, làm lòng người nao nao nhớ về những cái Tết xưa. Gói bánh không chỉ là một công việc chuẩn bị Tết, mà còn là dịp để con cháu hiểu thêm về truyền thống, về tình thân gia đình, để mỗi chiếc bánh gửi gắm trọn vẹn yêu thương và mong ước một năm mới an lành, sung túc.
Gói bánh chưng là một hoạt động truyền thống hàng năm của gia đình em .Cứ vào những ngày 27, 28 âm lịch cả gia đình em đều quây quần với nhau.
xúc ấm áp và thiêng liêng. Giữa tiết trời se lạnh, cả gia đình quây quần bên nhau, người rửa lá, người vô nếp, người cắt lát, tiếng nói cười rộn ràng tạo nên không khí sum vầy đầm ấm. Tôi thích nhất khoảnh khắc tự tay xếp lá, cho nếp, đậu xanh và thịt vào khuôn rồi cẩn thận gói lại, cảm giác hồi hộp xen lẫn niềm vui khi nhìn những chiếc bánh vuông vắn dần hình thành. Đêm xuống, bếp lửa đỏ rực, những nồi bánh sôi sùng sục tỏa hương thơm ngào ngạt, làm lòng người nao nao nhớ về những cái Tết xưa. Gói bánh không chỉ là một công việc chuẩn bị Tết, mà còn là dịp để con cháu hiểu thêm về truyền thống, về tình thân gia đình, để mỗi chiếc bánh gửi gắm trọn vẹn yêu thương và mong ước một năm mới an lành, sung túc.