Trong văn bản " Đi lấy mật " của Đoàn Giỏi có mấy nhân vật ? Chỉ ra mối quan hệ của các nhân vật đó ( Ngữ văn 7, Kết nối tri thức ).
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
từ ghép chính phụ: tội nghiệp, linh hồn, lương tâm, vô ích
từ ghép đẳng lập: đấu tranh, thiết tha, hối hận, dũng cảm, thanh thản
Nội dung: Sách là ngọn đèn soi sáng cho lòng người. Giúp ta biết thấu hiểu, yêu thương mọi người. Trí tuệ không thể sống nếu thiếu sách. Và sách, nhà giáo dục thứ hai cho trẻ nhỏ.
Ht
Trường học là nơi rèn luyện nhân cách, đạo đức cho học sinh, nơi bồi dưỡng cho tâm hồn giúp ta nên người. Thế nhưng, một điều thật đau lòng, thật nhức nhối đang diễn ra, khiến toàn xã hội lo lắng trước sự suy đồi, tha hóa về đạo đức trong nhà trường hiện nay đó là nạn bạo lực học đường. Nhiều học sinh khi còn ngồi trong ghế nhà trường đã xảy ra những xích mích, những sự xung đột với bạn bè của mình, làm mất đi tình bạn. Nhiều trường hợp những xung đột ấy không được chính những học sinh kiểm soát tốt và gây ra một vấn nạn gây nhức nhối trong xã hội: bạo lực học đường.
Bạo lực học đường có thể xảy ra dưới nhiều hình thức và thật đáng buồn, đáng hổ thẹn thay khi những con người còn đang ngồi trên ghế nhà trường, những con người đã và đang hàng ngày hàng giờ tiếp xúc với những kiến thức sách vở, toàn là những kiến thức văn minh, văn hóa, đạo đức mà lại chỉ thích xúc phạm, lăng nhục, chà đạp lên nhân phẩm, danh dự người khác, làm tổn thương về mặt tinh thần thông qua lời nói, đánh đập, tra tấn, hành hạ dã man làm tổn thương về sức khỏe, xâm phạm cơ thể con người thông qua những hành vi bạo lực.
Trong những năm gần đây tình trạng bạo lực học đường đang trở thành một vấn nạn lớn ngày càng gia tăng làm đau đầu các nhà quản lí giáo dục và các cơ quan chức năng có thẩm quyền.
Tại Việt Nam, số liệu được Bộ Giáo dục và đào tạo đưa ra gần đây nhất, trong một năm học, toàn quốc xảy ra gần 1.600 vụ việc học sinh đánh nhau ở trong và ngoài trường học. Cũng theo thống kê của Bộ GDĐT, cứ khoảng trên 5.200 học sinh (thì có một vụ đánh nhau; cứ hơn 11.000 học sinh thì có một em bị buộc thôi học vì đánh nhau, cứ 9 trường thì có một trường có học sinh đánh nhau… Bạo lực học đường đã trở thành mối quan tâm của rất nhiều gia đình, nhà trường và là nỗi trăn trở của toàn xã hội bởi hậu quả nghiêm trọng mà nó gây ra.
Tình trạng bạo lực học đường đã và đang gây nhức nhối cho xã hội, thế nhưng chúng ta không nên đánh mất niềm tin vào con người. Hiện tượng bạo lực học đường chỉ là một mảng tối trong bức tranh của toàn xã hội hiện nay. Nhưng không vì thế chúng ta mất niềm tin vào thế hệ trẻ, cần phải có biện pháp triệt để vấn đề này, lôi những nạn nhân đang bế tắc ra nơi ánh sáng.
Cần nhận thức đúng đắn về vấn nạn bạo lực học đường. Cần sống có lí tưởng, sống với trái tim đạo đức và đầy sự yêu thương, chung tay cùng với gia đình, nhà trường và toàn xã hội đẩy lùi bạo lực ra khỏi học đường, hãy diệt trừ tận gốc mầm mống đầu tiên bằng cách răn đe và xử phạt thật nghiêm minh.
Với mục tiêu giáo dục những mầm non tương lai của đất nước, vấn đề bạo lực học đường cần được thật sự chú trọng quan tâm.
Cái tên Nguyễn Nhật Ánh hẳn không còn gì xa lạ với người đọc. Ông là người đánh thức tuổi thơ trong sáng ở mọi độc giả bằng những quyển sách nói về ức ký tuổi thơ như: Lá nằm trong lá, Ngồi khóc trên cây, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ,… Những tác phẩm ấy đã hấp dẫn người đọc bằng lời văn chân thực , trong sáng. Cũng như tôi đã bị hấp dẫn bởi quyển sách : “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”
Tác phẩm được viết dưới dạng như một quyển nhật ký đời thường của một cậu bé Thiều ở cùng quê Việt Nam nghèo khó, nổi bật qua tình cảm anh em, tình làng xóm và lời tâm tư của một đứa trẻ mới lớn.Và đây cũng là câu chuyện mà lần đầu ông đưa chính bản thân vào.
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh là tác phẩm nói về giai đoạn mà đời người ai cũng từng trải qua nhưng đôi khi trong cuộc sống bộn bề với cơm áo, với những nỗi lo không tên, với những lợi ích cá nhân, … Tất cả những điều đó đã làm cho chúng ta quên mất nó đã từng tồn tại, nó đã từng làm cho chúng ta cảm thấy vui buồn lẫn lộn ,đó chính là tuổi thơ .
Tuổi thơ trong câu chuyện đã được tác giả viết dựa theo chính tuổi thơ của ông. Không giống như tuổi thơ của những bạn trẻ tuổi ở thế kỉ 21 với điện thoại, với công viên nước, với trang mạng xã hội,… Trong tuổi thơ , ông luôn hòa nhập với thiên nhiên, mọi người trong làng xóm để cùng vui đùa. Có lúc chỉ vì vui quá trớn đã làm cho người bố tức giận và ông đã bị có những lằn roi trên người.
Nội dung câu chuyện nói về tuổi thơ nghèo khó của anh em Thiều và Tường ở vùng quê Việt Nam. Nơi chứng kiến những rung động đầu đời của cả hai, tình cảm gia đình, tình anh em yêu thương chân thành, cũng như những lời đố kỵ, ghen tuông và những nỗi đau trong quá trình trưởng thành .
Với những ký ức đã từng trải qua, chuyện về con cóc Cậu trời, chuyện ma, bên cạnh chuyện đói ăn, chuyện chơi đùa giữa bọn trẻ với nhau. Tác giả đã muốn tưởng nhớ về tuổi thơ lắm ngọt ngào lẫn day dứt mà mỗi con người đều trải qua khiến cho người đọc lại càng thấm đẫm tình yêu thương tuổi thơ của mình hơn. Có thể nói những chuyện linh tinh nhỏ nhặt đến những vấn đề quan trọng , lớn lao đã được tác giả đưa vào câu chuyện.
Sách gồm có 81 chương, ở mỗi chương đều nói lên một ý nghĩ sâu sắc của nó, có khi lại tạo cho ta một cảm giác vui tươi và hồn nhiên. Cũng như trong chương 7 “ Thằng Tường” tác giả đã giới thiệu thêm về chú bé Tường nhút nhát, hiền lành luôn giúp đỡ mọi người đặc biệt là người anh trai tinh nghịch của mình. Trong 81 chương này tác giả đã đưa chính bản thân mình vào nhân vật phản diện để đặt vấn đề về đạo đức như sự vô tâm và cái ác. Tất cả đã được thể hiện một cách rõ nét và chân thực nhất
Đọc không biết là bao nhiêu quyển của Nguyễn Nhật Ánh rồi nhưng đây là lần đầu tiên tôi mới cảm thấy tuổi thơ đang đua nhau về trong ký ức của mình. Câu chuyện được viết với ngôn từ đơn giản, ngộ nghĩnh và mộc mạc trong lời nói ở những đứa trẻ, đã làm thấm đượm tình cảm của bao người đọc, lấy đi những nụ cười xen lẫn với giọt nước mắt cảm thương.
Cuốn sách đã được nhận giải thưởng Asean và là một trong những tác phẩm hay nhất về tuổi học trò , tuổi thơ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Hơn 300 trang sách ấy đã mang đến cho người đọc rất nhiều cảm xúc, vui buồn xen lẫn với nhau.
Ngoài ra “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” đã được đạo diễn Victor Vũ cảm nhận và chuyển thành một bộ phim có ý nghĩ sâu sắc. Và được mọi người đón nhận cũng không kém gì cuốn sách ấy.
Đây là một cuốn truyện rất thực. Nó khiến người đọc thực sự muốn sống trong trang sách, biến thành những đứa trẻ hàng xóm, gần gũi, thân quen. Nó chứa đầy đủ tình cảm từ tình cảm bạn bè, gia đình đến tình làng xóm,… Tất cả đều đặc biệt đậm đà màu sắc cuộc sống.
Tôi đã có sở thích đọc sách từ năm tôi lên lớp 3 ,sở thích này bắt đầu khi mà bạn thân tôi tặng tôi vài cuốn sách cho ngày sinh nhật .Ban đầu tôi thấy món quà này thật vô vị ,nhưng về sau khi tôi đã mở thử một cuốn sách trong só đó ra đọc thì lại thấy nó cuốn hút lạ thường. Và về sau , tôi đã mua khá nhiều sách về đọc , trong số đó có một cuốn mang tên”Hạt giống tâm hồn” mà tôi yêu thích nhất.
Cuốn sách này đã lưu trữ các câu chuyện nghệ thuật sống,giá trị đạo đức con người.Cuốn sách này đã làm thức tình không biết bao nhiêu người về những bài học cuộc sống , đem lại nhiều nguồn cảm hứng,thúc đẩy con người là phải biết tự mình vươn lên dù trong bất cứ hoàn cảnh nào.Cuốn sách không chỉ mang lại những lợi ích quý báu ,tốt đẹp mà nó còn đem lại cảm xúc cho người đọc , mỗi người đều có cảm nhận riêng về nó.Có một câu nói của Oprah Winfey trong cuốn sách “Hạt giống tâm hồn” nói rằng:”Cuộc sống luôn chứa đựng những nỗi đau mà ta không thể nào đoán trước được” . Tôi đã khẳng định câu noi này là đúng.Vì trong cuộc sosongai cũng có thể gặp phải những tình huống khó khăn,những tình huống xui xẻo.Không phải ai sinh ra đã tài giỏi,may mắn , có nhiều suy nghĩ tích cực họ cho rằng họ đều đang thấy điều kì diệu trước mắt và họ sẽ cố gắng để với tới được điều kì diệu đó.Và cũng có người luôn suy nghĩ tiêu cực ,tự chèn ép bản thân mình trong cuốc sống và xã hội.Trên đời này còn có nhiều thử thách đang chờ chúng ta vượt qua.Muốn chạm được sự thành công không hẳn là 1 điều dễ dàng , phải biết đứng khi vấp ngã , phải tự tin sẵn sang đối mặt với đau khổ,khó khăn thì sau đó ra sẽ nhận ra rằng :Đằng sau những giọt nước mắt buồn bã đó cũng là một niềm vui,hạnh phúc.Trước ,tôi luôn đặt ra câu hỏi “Làm sao và làm gì để đến được con đường tương lai tốt?” Tôi đã mong muốn nhận được câu trả lời hợp lí cho câu hỏi này. Cuối cùng , cuốn sách”Hạt giống tâm hồn” đã trả lời cho tôi bằng hai chữ “ nỗ lực “ .Dù câu trả lời này khá ngắn đối với tôi nhưng nó cũng không làm tôi nản đi,thay vào đó là tôi cố gắng đọc sách,tìm hiểu những thứ mới lạ về cuộc sống ,những thứ mà có thể giúp tôi có thêm động lực trong cuộc sống.Chắc hẳn cũng có những người từn muốn dừng bước , lùi lại giữa chừng trong thử thách cuộc đời , và tôi cũng như thế.Nhưng nhờ cuốn sách “Hạt giống tâm hồn” đã truyền lại động lực để tôi có thể nhảy qua những thất bại , bước tới sự thành công . Cuốn sách như một trang mở đầu trong tôi, biến tôi từ con số không và biết đứng lên dần mỗi khi vấp ngã. “Hạt giống tâm hồn” như một phép màu kì diệu mách chúng ta khi gặp phải thử thách, những khó khăn tưởng chừng như không vượt qua nhưng chỉ cần có ý chí và niềm tin bạn sẽ vượt qua những khó khăn đó và chạm đến đích thành công. “Hạt giống tâm hồn” cuốn sách mang lại niềm tin cho mọi người và đem lại phần nào thành công cho ta, giúp ta thấy được giá trị của cuộc sống. Cảm ơn “Hạt giống tâm hồn” cuốn sách giúp tôi nhận thức đúng về giá trị bản thân . Cuộc đời con người vốn rất ngắn ngủi hay vì cứ rong chơi rồi đến điểm cuối của cuộc đời lại đâm hối hận , chi bằng hãy lao đọng tích cực đi. Ít nhất lúc quay đầu lại ta cũng nhận mình đã nếm trải những gì. Hãy “Sống chậm lại, nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn”.
--Bài này mình viết trong ngày hội đọc sách của trưởng nhưng không được xét duyệt vì nó ngắn quá , thế nên mình đx lưu nó lại và dùng khi cần
a. Đoạn văn thể loại mô tả, tường thuật.
b. Có câu cảm thán, mô tả cảm xúc, đoạn văn tác giả dùng dấu chấm than !
C. Tu từ : bì bõm, ai ai, tầm tả.
Biện pháp tu từ làm tăng cảm xúc.
d. Đoạn văn mô tả thời tiết thất thường, số lượng nước lớn nhanh làm vỡ đê.
( viết một đoạn văn ngắn : một khu vực dân cư gần sông, thời tiết thất thường có thể gây tai nạn , mọi người luôn cẩn thận cần phòng tránh . Bạn đừn viết ảo là phải dời nhà ... bây giờ dời nhà phải có tiền. Nhà nghèo lấy đâu ra? Nên không viết ảo nha)
Bài làm
Tuổi học trò gắn với mái trường yêu dấu,nơi tất cả các kỉ niệm từ nhỏ bé đến lớn lao,chứa những điều cả tuổi thanh xuân ta từng kí thác đến hoài vọng.Và bao giờ,bước qua cánh cổng trường,như Lý Lan từng bộc bạch,đó là nơi thế giới kì diệu sẽ mở ra,nó sẽ đón ta và chỉ bảo ta lớn khôn từng ngày.Để đến khi thế giới diệu kì ấy dần khép lại,những ngày ấu thơ cũng xa mất,phượng chiều nay tuy vẫn đỏ nhưng không ướt vai người,chúng ta mỗi người một nẻo đường rồi mới biết nhớ nhung là ra sao.Cơ mà đó là những kí ức sống mãi trong tuổi thơ của các thế hệ trước,còn với chúng tôi năm nay,cô giáo không bước ra từ tà áo dài đằm thắm,con chữ trăng trắng không hiện lên từ tấm bảng đen,bạn bè cũng đâu ai tay bắt mặt mừng.Tất cả sự vật thân thương ấy đã xuất hiện,chỉ qua một chiếc màn hình nhỏ,tưởng như gần mà hẵng còn xa lắm!Qua đôi mắt tròn xoe,tôi đã thấy cả thế giới chỉ bé lại trong một khung cảnh,điều ấy quả thực cũng đáng buồn,đáng tiếc nhưng mọi sự chẳng thể vẹn toàn được,dẫu sao từ những mảnh ghép méo mó,con người ta mới biết trân quý và nâng niu hơn,và đó lại thêm một dấu mốc đáng nhớ mà có lẽ đi hết cả thanh xuân rồi,ta cũng chẳng có dịp tái ngộ.Năm nay,một năm khó khăn không chỉ đối với các em học sinh,những người "lính" dù kì cựu hay còn mới tò te thì việc phải tiếp thu kiến thức và giao lưu với mọi người qua mạng cũng là một thử thách gian lao.Nhưng vì dịch bệnh,có lẽ ai cũng ý thức được trách nhiệm cộng đồng quan trọng như thế nào thế nên mọi người cùng chung sức,đồng tâm hiệp lực quyết đẩy lùi dịch bệnh.Và ngành giáo dục cũng đã nhanh chóng thích ứng với khó khăn,triển khai hình thức giảng dạy trực tuyến,điều ấy cũng gây ra không ít bất cập và khó khăn.Có nhiều khi các bạn gặp trục trặc về kết nối,không thể tham gia lớp được,nhìn những như thế,tôi thấy cô qua màn ảnh có vẻ rầu rĩ dữ lắm,tôi biết bản thân người giáo viên cũng chẳng dễ dàng gì.Các cô giáo phải vừa học vừa làm,học cách dùng những thiết bị công nghệ,rồi dạy làm sao cho hiệu quả nhất.Nhưng trong cái rủi lại có cái may,các bạn học sinh cũng rất tích cực giúp đỡ cô với những khó khăn về công nghệ.Có một lần,cô văn tôi gặp rắc rối với phần mềm trình chiếu,mấy bạn con trai nhanh nhảu hướng dẫn cô từng bước một,và khi đã êm xuôi,cô không giấu được phấn khởi mà nói:"Làm sao các con biết được những cái này hay vậy?Công nhận trẻ con bây giờ nhanh nhẹn thật đấy!"Qua những tìnhh huống ấy,cô trò lại thêm hiểu nhau,càng gắn kết với nhau hơn,xa mặt mà không cách lòng!Đặc biệt,tuy học online,có thể là khó khăn một chút,nhưng lớp tôi vẫn nghĩ ra những cách tri ân thầy cô rất độc đáo.Nhân dịp 20/11,cả lũ bầu ra một đứa nói thật to,hào sảng,rồi cùng nhau soạn từng câu chúc,chúng la liệt trên khung chat,đến nỗi đọc cũng không kịp và kế hoạch này là bí mật,nhằm tạo bất ngờ cho các thầy cô.Thế rồi chúng nó còn bàn nhau vẽ thiếp,trang trí để gửi các cô.Mỗi lần có tiết là nhao nhao lên,xin các cô mỗi người dăm phút,rồi trong lúc đứa kia đọc lời chút,cả lớp "bắn tim" kịch liệt.Trong cái khó ló cái khôn,lớp tôi cũng thông minh và tinh ranh quá ấy chứ!Thực sự,điều ấy đã chứng minh rằng tuy không được gặp trực tiếp tất cả,cả tập thể vẫn một lòng hướng về,và điều ấy không chỉ giúp lớp tôi thêm đoàn kết,nó còn là động lực rất lớn cho tất cả các giáo viên đang giảng dạy,đoàn kết cùng nhau vượt qua khó khăn này.Thêm nữa,lớp tôi phần lớn cô gọi ai cũng trả lời,tương tác đầy đủ,nếu còn ngại ngùng thì các cô gợi mở,dần rồi phòng học lúc nào cũng râm ran,như hòa tấu của những chú ve sầu!Lớp tôi đã từng bước từng bước khắc phục vấn đề như vậy đấy,và về chuyện giao tiếp,mỗi tuần cả lớp sẽ mở phòng rồi vào tán gẫu hoặc học nhóm nên thú thật,tôi thấy dù mình đang ở nhà nhưng cảm tưởng rằng nhà là ngôi trường thứ hai,tiếng cười vẫn đầy ắp đây thôi.Rồi sau bao vất vả,nỗ lực của ngành giáo dục đã được đền đáp xứng đáng khi cuối cùng,học sinh đã được quay trở lại trường học sau hơn 11 tháng học online.Và cảm xúc ấy thực sự khôn tả lắm,đó là kết tinh của niềm vui ngây ngô,thờ dại,vui sướng đến tê dại và những nỗi lắng lo,băn khoăn về trường mới,bạn mới,tất cả đã hòa quyện và thấm nhuần trong một dòng chữ "đi học lại".Thường những điều trên cả đặc biệt,con người không sao kể xiết được,bởi có cách nào diễn tả được yêu thương,tình cảm sâu nặng chỉ qua những con chữ nhỏ bé?Vả lại,đây là lần đầu tiên tôi được đến trường,đã rất lâu tôi chẳng còn ngắm nhìn nó nữa,và giờ đây,khi đã chuyển sang một phòng học khác,mọi thứ đều mới mẻ,xinh xắn và rực rỡ.Những con chữ bây giờ chẳng khô cứng nữa mà trên chiếc bảng ấy,có nét chữ xiên xiên,mảnh mảnh,lại có nét chữ to tròn,bầu bĩnh rồi sự nắn nót,tỉ mẩn của hàng chữ đã rèn dũa qua bao trường lớp của cô văn,sự đa dạng và phong phú đã khỏa lấp phần nhiều khoảng trống sâu bên trong tim tôi.Thế rồi,các bạn cũng khác,thật lạ lẫm làm sao!Có đứa cao thật cao,nhiều đứa thì "nấm lùn".Thực lòng mà nói,chỉ coi qua lớp khẩu trang thì vẫn xa xăm ấy chứ, nhưng chỉ một cái bắt tay hay được nghe giọng nói ngoài đời của chúng nó thôi,lòng tôi đã rung lên những hân hoan vô kể!Và bao giờ,cái gì được trở về nơi nó thuộc về vẫn hay ho hơn,trường tôi xinh đẹp và rộng rãi vô cùng.Tòa nhà nào cũng được trang hoàng tinh tươm để chào đón những "đứa con" của mình.Đúc kết lại,năm nay thực sự là một năm học in đậm dấu ấn,thử thách phải trải qua lẽ chừng không đếm xuể nhưng nhờ cái cảnh ngộ đó,tập thể chúng tôi mới hiểu rõ được tầm quan trọng của tri thức cũng như trường lớp để hướng tới một năm học tới thành công và tốt đẹp!
":) mình biết là đã xấp xỉ 1 tháng từ hồi cái bài post này đc đăng lên nhưng mà dù sao đọc để tham khảo cho vốn văn phong phú hơn và cho các bạn khác cũng ổn đúng không cậu:)?Chúc cậu học tốt nka!"
Bốn nv trong đoạn trích là:an,cò,tía nuôi và má nuôi
Mối quan hệ của 4 nv đó;An được ông lão bán rắn nhận làm con nuôi,anh em của Cò.An đã đc sống cùng với gđ họ như một gđ hạnh phúc bình thường