Câu nào đâu đây có sử dụng biện pháp đảo ngữ ?
A.Trời hôm nay thật đẹp biết bao !
B.Bỗng từ xa ,tiếng trống vang lên dồn dập
C.Đẹp làm sao ánh trăng rằm !
D. Cả A và C đều đúng
Mọi người giúp em với ạ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sau khi đọc bài thơ "Gửi mẹ" của Lưu Quang Vũ, lòng em tràn ngập những cảm xúc khó tả. Bài thơ như một bức tranh chân thật, đầy xúc động về tình yêu thương, sự hi sinh vĩ đại mà mẹ dành cho con. Những dòng thơ nhẹ nhàng nhưng chứa chan tình cảm, từng câu chữ như chạm đến trái tim, khiến em nhận ra sự bao dung và sức mạnh phi thường của người mẹ.
Em cảm nhận được nỗi niềm ăn năn, hối hận của người con khi nghĩ về những lỗi lầm tuổi thơ, những lần làm mẹ buồn. Bài thơ nhắc em trân trọng hơn từng khoảnh khắc bên mẹ, vì mẹ đã hi sinh cả đời cho con cái, không quản ngại khó khăn, vất vả.
Hình ảnh người mẹ trong bài thơ vừa hiền hậu, vừa mạnh mẽ làm em khâm phục. Mẹ không chỉ là điểm tựa, là người chăm lo, mà còn là tấm gương sáng để con noi theo. Đọc xong, em thấy yêu mẹ nhiều hơn và thầm nhủ phải sống thật tốt để đền đáp phần nào công ơn trời biển của mẹ. Đây chính là một bài học quý giá về tình mẫu tử và lòng biết ơn.
Phân tích bài văn "Đề Mèn Phiêu Lưu Ký"
"Đề Mèn Phiêu Lưu Ký" là một tác phẩm nổi bật của nhà văn Tô Hoài, được xuất bản lần đầu vào năm 1941. Bài văn này kể về cuộc phiêu lưu của chú Mèn, một con chuột sống trong một khu làng. Qua câu chuyện, tác giả đã gửi gắm những thông điệp về sự trưởng thành, cái nhìn sâu sắc về xã hội, sự gan dạ và lòng dũng cảm, cùng với cái nhìn chân thực về cuộc sống của loài vật.
1. Tóm tắt nội dung chính: Chú Mèn là một con chuột trẻ con, lần đầu tiên được đi xa khỏi nhà, ra ngoài thế giới để khám phá. Chuyến phiêu lưu của Mèn có thể được coi là hành trình trưởng thành, giúp Mèn học được nhiều bài học quý giá về cuộc sống, từ việc đối mặt với hiểm nguy, hiểu rõ giá trị của sự tự do, đến việc nhận thức về bản thân và xã hội.
Trong hành trình đó, Mèn gặp nhiều loài vật khác nhau, mỗi loài đều có đặc điểm và vai trò riêng. Chú trải qua nhiều tình huống, thách thức, mạo hiểm, từ đó thấy được sự khốc liệt của cuộc sống và nhận ra rằng, đôi khi, con người và những loài vật cũng chỉ là một phần trong một chuỗi lớn hơn của tự nhiên.
2. Phân tích nhân vật Mèn: Mèn là một nhân vật có tính cách phức tạp, có thể vừa đáng yêu, vừa ngây thơ, vừa thông minh. Ban đầu, Mèn là một con chuột còn non nớt, chỉ biết chạy theo cảm xúc và sự tò mò. Tuy nhiên, qua các tình huống, Mèn đã dần trưởng thành. Mèn không chỉ thể hiện sự can đảm khi đối mặt với hiểm nguy mà còn cho thấy sự khôn ngoan khi học hỏi từ những trải nghiệm.
Trong suốt hành trình, Mèn đã học được sự khắc nghiệt của cuộc sống, không chỉ từ các mối đe dọa mà còn từ những bài học về tình bạn, tình yêu thương và sự dũng cảm.
3. Ý nghĩa của cuộc phiêu lưu: Cuộc phiêu lưu của Mèn không chỉ là một hành trình vật lý mà còn là hành trình nội tâm của chính nhân vật. Từ một chú chuột ngây thơ, Mèn đã dần nhận ra những giá trị của cuộc sống, từ đó hiểu rõ hơn về bản thân, về những điều xung quanh mình. Điều này phản ánh một thông điệp sâu sắc về sự trưởng thành của mỗi cá nhân qua quá trình trải nghiệm.
4. Ý nghĩa nhân văn trong tác phẩm: Tác phẩm mang một ý nghĩa nhân văn sâu sắc, phản ánh những triết lý về cuộc sống, về sự đối mặt với thử thách và những thay đổi mà mỗi người phải đối mặt trong suốt cuộc đời. "Đề Mèn Phiêu Lưu Ký" cũng đề cập đến những vấn đề xã hội như sự phân biệt giai cấp, lòng dũng cảm và khát vọng tự do.
Qua việc miêu tả cuộc phiêu lưu của Mèn, Tô Hoài không chỉ muốn thể hiện cuộc sống của loài vật mà còn ngầm phản ánh đời sống con người, từ những khó khăn, thử thách đến việc nhận thức rõ hơn về vai trò của mình trong xã hội.
5. Ngôn ngữ và phong cách viết: Ngôn ngữ trong tác phẩm của Tô Hoài rất dễ hiểu, gần gũi và đặc biệt giàu tính hình ảnh. Qua cách miêu tả sinh động, tác giả không chỉ xây dựng được các nhân vật loài vật mà còn khắc họa rõ nét bức tranh về thiên nhiên và xã hội, tạo ra một không gian sống động và hấp dẫn cho người đọc.
Kết luận: Tác phẩm "Đề Mèn Phiêu Lưu Ký" không chỉ là câu chuyện về một chú chuột mà còn là một bài học quý giá về cuộc sống, về sự trưởng thành, về cách đối diện với những thử thách. Bằng những tình huống đầy ý nghĩa và sự quan sát tinh tế, Tô Hoài đã xây dựng một câu chuyện sâu sắc, có giá trị nhân văn cao.
Trường em cũng như rất nhiều các trường học khác thường tổ chức các buổi lao động tập trung hoặc theo lớp để dọn vệ sinh, trồng cây xanh… góp phần xây dựng trường học xanh, sạch, đẹp. Như thường lệ, thứ bảy tuần vừa rồi một buổi lao động đã diễn ra với sự tham gia nhiệt tình của các bạn học sinh.
Đó là một buổi lao động tập trung theo trường và các lớp lao động theo sự phân công của nhà trường. Mỗi lớp một việc, lớp thì quét sân trường, lớp thì lau bàn ghế và cửa kính… Riêng lớp em được phân công tưới chăm sóc các bồn hoa. Cuối buổi học của ngày thứ sáu bạn lớp trưởng đã phân công các bạn mang dụng cụ cho buổi lao động, bạn thì mang xô để xách nước, bạn thì mang bao tải để đựng cỏ…
Đúng tám giờ sáng thứ bảy toàn trường tập trung đầy đủ mang theo dụng cụ đã được phân công. Các bạn tập trung nghe theo thầy giáo phổ biến kế hoạch của buổi lao động một lúc rồi chia ra theo các lớp, bạn lớp trưởng điểm danh rồi chúng em bắt đầu vào công việc.
Các bạn chia ra thành các nhóm nhỏ, rồi mỗi nhóm nhận trách nhiệm một bồn hoa, có bao nhiêu bồn hoa thì chia ra bấy nhiêu nhóm. Mỗi bạn một tay, nhổ sạch cỏ trong các bồn hoa, sau đó lấy xô xách nước để tưới. Mặc dù trời rất nắng và nóng song các bạn làm việc rất nhiệt tình, các lớp khác cũng vậy ai cũng chăm chỉ làm tốt công việc được phân công.
Khi công việc đã làm được khá nhiều, ai nấy đều đã thấm mệt, chúng em tập trung lại và cử một số bạn đi mua nước và một ít hoa quả để giải lao, hầu như lớp nào cũng vậy, Chúng em ăn uống rất vui vẻ, những cốc nước mát như xóa tan đi cái mệt. Các lớp còn mời nhau lại uống nước và ăn hoa quả cùng nhóm của mình. Sau thời gian nghỉ ngơi, ai nấy đều như tỉnh táo hẳn và sẵn sàng cho số công việc còn lại của lớp mình. Mọi người rất tích cực để nhanh chóng hoàn thành công việc. Một số lớp đã làm xong thì vui vẻ ra hỗ trợ các lớp chưa làm xong để mọi người cùng được nghỉ. Tất cả đều vui vẻ giúp đỡ chứ không tỏ ra khó chịu khi phải làm hộ một phần cho các lớp khác.
Đúng mười một giờ, tất cả các lớp đã hoàn thành xong công việc được giao. Các bạn trong mỗi lớp tập trung lại để lớp trưởng đi báo cáo với các thầy cô. Sau khi báo cáo xong, các bạn ra về khi đã có sự cho phép của các thầy cô.
Buổi lao động được đánh giá là rất sôi nổi và có hiệu quả không những góp phần làm đẹp thêm cho trường học mà còn thể hiện sự đoàn kết giữa các lớp với nhau khi gặp khó khăn.
Bài thơ “Không ngủ được” trích trong “Nhật kí trong tù” của Hồ Chí minh. Bài thơ ghi lại tâm trạng một đêm không ngủ của Bác trong nhà tù Tưởng Giới Thạch.
Mở đầu bài thời gian và không gian nhà tù hiện lại:
“Một canh… hai canh… lại ba canh,
Trằn trọc băn khoăn, giấc chẳng thành”.
Bác Hồ lặng lẽ đếm thời gian trôi qua một cách nặng nề, chậm chạp giữa không gian hôi hám, chật hẹp, tối tăm của nhà tù. Dấu chấm lửng làm tăng thêm cảm giác đó. Đã hết ba phần năm của một đêm rồi mà Người vẫn: “Trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành”
Đúng như trong bài Bốn tháng rồi, bác có viết: “Một ngày tù, nghìn thu ở ngoài”. Những đêm trong tù như dài đằng đẵng. Đêm càng dài hơn khi người tù không ngủ được vì nỗi nhớ nước, thương nhà, lo lắng cho vận mệnh của dân tộc.
Nhớ nước mà không ngủ được cũng là điều thường thấy ở các bậc vĩ nhân trong lịch sử. Trần Hưng Đạo cũng đã từng “tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa…” (Hịch tướng sĩ), còn Nguyễn Trãi thì: “Những trằn trọc trong cơn mộng mị / Chỉ băn khoăn một nỗi đồ hồi…” (Bình Ngô đại cáo).
Tiếp nối truyền thống yêu nước của cha ông, Bác Hồ cũng có nhiều đêm không ngủ như thế. Nhưng có phải những đêm không ngủ của nhà cách mạng Hồ Chí Minh vẫn có những nét mới, những điểm toả sáng hơn? Điều này được thể hiện ở sự vận động của mạch thơ từ “thức” sang “ngủ” đến “mơ” để có một hình ảnh lung linh rực rỡ khép lại bài thơ trong một giấc mơ kì diệu của người tù – thi sĩ – chiến sĩ:
“Canh bốn, canh năm vừa chợp mắt
Sao vàng năm cánh mộng hồn quanh”
Giấc mơ là mộng nhưng cũng là thực của nỗi lòng Bác lúc bấy giờ. Bởi theo tâm lý những hình ảnh hiện lên trong giấc mơ của con người bao giờ cũng là những điều mà họ quan tâm, chú ý nhất, những điều ám ảnh nhất đối với họ trong lúc tỉnh.
Cái gì đã hiện lên trong giấc mơ ở chốn ngục tù của Bác ? Đó là “sao vàng năm cánh”, biểu tượng cho lá cớ tổ quốc và cách mạng. Và hình ảnh “sao vàng năm cánh” đã đến ngay trong giấc mơ khi Người vừa chợp mắt. Có nghĩa là hình ảnh Tổ Quốc luôn da diết và thường trực trong máu thịt và tâm hồn Người, trong cuộc đời cách mạng gian truân, vất vả của Người.
Có phải vì thế mà Chế Lan Viên đã thấu hiểu nỗi niềm thiết tha, đau đớn nhớ Nước của Bác trong những ngày “Người đi tìm hình của nước” :
“Đêm mơ nước ngày thấy hình của Nước
Cây cỏ trong chiêm bao xanh sắc biếc quê nhà
An một miếng ngon cũng đắng lòng vì Tổ Quốc
Chẳng yên lòng khi ngắm một nhành hoa”.
Và ta hiểu ý thơ này của ông đã được khơi nguồn từ hình ảnh “sao vàng năm cánh mộng hồn quanh” trong bài “không ngủ được” của Bác,
cũng như Hoàng Trung Thông khi đọc thơ Bác đã cảm nhận lòng yêu nước cao đẹp, tuyệt vời của lãnh tụ:
“Thân ở trong tù hồn ở nước
Bay quanh hồn mộng ánh vàng sao”.
Đây không chỉ là nỗi nhớ nước da diết và thường trực của người con yêu nước số một của dân tộc mà còn là “nỗi nhớ nước trong một niềm tin phơi phới” của người chiến sĩ cách mạng lão thành đã nhìn thấy tương lai tươi sáng của nước nhà ngay trong bóng tối của chốn ngục tù. Cho nên hình ảnh Tổ Quốc hiện lên trong giấc mơ mới thật lung linh, rực rỡ: “Sao vàng năm cánh mộng hồn quanh”.
Niềm tin ấy phải mạnh mẽ đến thế nào thì mới có một giấc mộng về Tổ quốc đẹp đến thế, mới sáng tạo ra một hình ảnh đầy chất thơ như vậy. Đó là chất lãng mạn vươn lên trên hiện thực đen tối của nhà tù. Nó chính là sự vượt ngục tinh thần của nhà thơ để vươn ra ánh sáng, đến với tương lai tươi đẹp của Tổ quốc, của dân tộc trong một dự cảm đầy niềm tin của mình.
Có thể nói rằng, ở bài thơ “Không ngủ được” cũng như trong toàn bộ sáng tác thi ca của mình, “con người thường ít ngủ” ấy “Con người đi trong những giấc mơ của ta” đã kết hợp bút pháp cổ điển và hiện đại một cách khéo léo nhuần nhị. Chính vì thế, thơ Người vừa mới mẻ cô đọng, hàm súc; vừa bất tử với thời gian.
Nguồn dowload.vn
chịu
d