Sắp xếp:
n,h,i,n,h,t,h,ô,m
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Xác định hướng đi: Trước hết, em cần xác định Tết nào em muốn viết? Tết cổ truyền của dân tộc mình hay Tết theo một vùng miền cụ thể nào đó? Điều này giúp em tập trung vào các chi tiết cụ thể hơn.
2. Yếu tố tự sự: Em hãy nghĩ về những kỉ niệm đáng nhớ của em trong dịp Tết. Đó có thể là:
3. Yếu tố miêu tả: Em hãy miêu tả những hình ảnh, âm thanh, mùi vị, cảm giác đặc trưng của Tết. Ví dụ:
4. Yếu tố biểu cảm: Đây là yếu tố chính của bài văn. Em cần thể hiện rõ ràng tình cảm, suy nghĩ của em về Tết. Em có thể sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ,... để làm cho bài văn thêm sinh động và giàu cảm xúc.
Ví dụ nhỏ: Em có thể bắt đầu bài văn bằng câu kể: "Năm nay, Tết đến sớm hơn mọi năm...", sau đó miêu tả không khí chuẩn bị Tết, rồi kể lại một vài kỉ niệm đáng nhớ trong những ngày Tết, cuối cùng là bày tỏ cảm xúc của em về Tết.
gợi ý thôi lười viết
Đôi bàn tay mẹ, ấy là cả một bầu trời yêu thương. Những ngón tay thon dài, mềm mại ngày nào giờ đã chai sần vì bao năm tháng lo toan. Mỗi khi mệt mỏi, em lại đưa bàn tay mình vào lòng bàn tay mẹ, cảm nhận sự ấm áp lan tỏa, xua tan mọi âu lo. Đôi bàn tay ấy đã ru em vào giấc ngủ, lau khô những giọt nước mắt, và luôn ở bên em những lúc khó khăn.Đôi bàn tay mẹ gánh vác biết bao nhiêu gian nan. Chúng đã nhào nặn nên những chiếc bánh thơm ngon, may vá từng chiếc áo ấm cho em. Dù mưa gió, nắng mưa, đôi bàn tay ấy vẫn không ngừng làm việc để lo cho gia đình. Em biết ơn mẹ nhiều lắm, mẹ ơi! Đôi bàn tay mẹ là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời. Chúng vừa ấm áp, dịu dàng, lại vừa mạnh mẽ, kiên cường. Em nhớ những khi còn bé, mẹ thường xoa đầu em, kể những câu chuyện cổ tích. Giờ đây, em đã lớn khôn, nhưng đôi bàn tay mẹ vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc cho em.
Bàn tay của mẹ - đôi bàn tay với những vết chai sạn vì những ngày mưu sinh vất vả. Để con có một mái ấm bình yên và đủ đầy, đôi bàn tay ấy phải trồng cây, nuôi gà, đan rổ, nấu nướng… Bao nhiêu là công việc từ đơn giản đến khó khăn, nhọc nhằn, đôi bàn tay ấy cũng chưa bao giờ từ. Hạnh phúc lắm, mỗi khi em được đôi bàn tay chai sạn ấy xoa nhẹ lên mái tóc, trìu mến vỗ nhẹ lên lưng đều đều từng nhịp. Bình yên xiết bao, khi được bàn tay ấy nắm lấy, dẫn đi qua những con đường đất đỏ, qua những dãy chợ ồn ào, qua những vườn thanh long chín hồng rực. Em yêu lắm đôi bàn tay ấy, yêu lắm người mẹ tuyệt vời của mình. Em luôn tự hào và hãnh diện vì được lớn lên trong vòng tay yêu thương ấy. Từng ngày từng giờ, em luôn nỗ lực hết mình, để có thể đỡ đần được cho mẹ, từ những điều nhỏ nhặt nhất. Để đôi bàn tay dịu dàng của mẹ mãi bên cạnh em.
Tuổi thơ em có rất nhiều những kỉ niệm đẹp, đáng nhớ. Đó là lúc cùng các bạn thả diều, chơi lò cò, chơi ô ăn quan, là lúc cùng các bạn nghịch ngợm, phá phách trên con đường làng. Hay là những kỉ niệm về trận đòn roi từ bố mẹ vì những lần chưa ngoan. Khi nhớ về những kỉ niệm thơ ấu đó em thấy trong trái tim mình tràn ngập sự xúc động, bồi hồi, một cảm giác hạnh phúc được lan truyền, bất giác em tự mỉm cười vì một phần kí ức. Những kỉ niệm đó là mảnh ghép đẹp nhất, trân quý nhất của em về những ngày tháng tuổi thơ đã trôi qua.
Mẫu đây ạ.
Em sẽ không bao giờ quên cái ngày hè đầy nắng gió khi em tròn 6 tuổi. Hôm đó, bà ngoại dẫn em ra vườn sau nhà hái những trái mận chín mọng. Cây mận cao lớn, cành lá xum xuê trĩu nặng quả. Em đứng ngó lên, háo hức mong được hái những trái mận to nhất. Bà ngoại ân cần đỡ em, chỉ cho em cách hái mận sao cho không bị gai đâm. Khi những trái mận đầu tiên được hái xuống, em sung sướng đến nỗi nhảy lên mừng rỡ. Chúng tôi cùng nhau ngồi dưới gốc mận, vừa ăn mận vừa trò chuyện thật vui vẻ. Hương vị ngọt ngào của mận chín quyện lẫn với mùi đất ẩm, tiếng chim hót líu lo tạo nên một bức tranh thật đẹp. Em cảm thấy mình thật hạnh phúc khi được ở bên bà ngoại. Kỉ niệm ấy mãi khắc sâu trong tâm trí em, nhắc nhở em về tình yêu thương bao la của bà.
thông minh
Đúng ko bạn ?
Ko có g