viết đọan văn ngắn nêu cảm nhận của em về tình bạn qua câu thơ " Bác đến chơi đây ,ta với ta"của tác giả Nguyễn Khuyến (không sao chép bất kì một văn bản nào)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Mở bài: Giới thiệu cơn mưa cuối mùa:
- Mưa vào ban đêm, khi mọi người đang ngủ say bỗng giật mình vì tiếng ì ầm.
2. Thân bài:
*Tả cơn mưa theo trình tự thời gian: diễn biến của cơn mưa.
- Mưa xối xả, dữ dội.
- Cây cối trong vườn ngả nghiêng trong ánh chớp nhoáng nhoàng sáng lòa và tiếng sấm ì ầm lúc gần lúc xa.
- Dòng nước mưa từ trên cao trút xuống lấp lánh như bạc.
- Tiếng mưa lộp độp trên mái nhà.
- Mưa mỗi lúc một to, gió thổi tung tấm ván và lay giật các cửa sổ và cửa ra vào…
- Hơi nước mát lạnh phả ngập vào gian phòng.
*Sau cơn mưa:
- Tiếng mưa vừa yên ắng thì tiếng ếch nhái kêu ộp oạp… ộp oạp… nổi lên rộn ràng, rền vang khắp nơi nghe thật là vui tai.
- Lá vàng rơi đầy sân.
- Sáng ra, trời trong veo không một gợn mây.
- Cơn mưa đêm hôm qua là cơn mưa cuối mùa.
3. Kết bài:
- Em rất thích thú khi trời đổ mưa.
- Em tiếc nuối vì đây là cơn mưa cuối cùng để bắt đầu chuyển sang mùa khô.
Mấy ngày nay trời nóng như đổ lửa, cây cối thì héo khô, mọi người thì đều chờ có một cơn mưa, thật ngột ngạt và khó chịu. Vào buổi chiều ngày hôm qua, cơn mưa mà mọi người chờ đã đến.
Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến, che lấp cả một vòm trời xanh thẫm. Lúc đầu gió chỉ nổi lên xoáy thành một cơn lốc nhỏ cuốn lá vàng bay đi. Khoảng năm phút sau, gió như điên cuồng thổi đến làm cây cối nghiêng ngả, người đi bộ cũng khó đi lại vì sức gió. Một tia chớp vàng giáng xuống xé toạt những đám mây xám xịt. Và vài hạt mưa to và nặng rơi xuống tạo ra tiếng lách tách, lách tách trên mái tôn. Mọi người rảo chân bước vội. Xe cộ trên đường cũng phóng nhanh hơn.
Rồi một lúc sau, hạt mưa cũng nhỏ dần và mưa lớn hơn. Mưa lớn như thế nào thì gió lớn như thế nấy. Mưa như trút nước. Cứ tưởng như là sắp có bão vậy. Nước mưa lao vào những bụi cây. Lá bàng, lá cau vẫy tay như chào đón cơn mưa. Mưa tạch tạch trên lan can, đập vào lòng lá bàng lộp độp, lộp độp. Hai bên đường cũng đông người trú mưa hơn lúc chuẩn bị mưa. Có người đội đầu trần chạy về nhà. Con đường vắng hẳn. Chỉ có một đám trẻ khoảng năm sáu đứa cởi trần chạy ra ngoài mưa để tắm và một vài chiếc xe ô tô, xe tải bật đèn lao vào màn nước trắng xóa. Nước chen nhau tuôn ồ ồ vào các rãnh cống. Những chú chim sẻ cũng tìm chỗ để trú. Chuột, gián đã bám vào chân tường.
Mưa đến rồi cũng đi. Mây đen cũng nhường chỗ cho bầu trời ló rạng. Cầu vồng hiện ra với bảy sắc lung linh. Tiếng nói chuyện, đi lại rộn rịp từ những chỗ trú mưa, mọi người lại tiếp tục công việc của mình. Nhất là các bác thợ sửa xe, khi mưa xong, bác lại xách hộp đồ nghề lỉnh kỉnh của mình ra để sửa cái bu-gi cho mấy chiếc xe bị chết máy khi trận mưa kết thúc. Mấy chú chim sẻ bay ra từ hốc cây nào đó, đậu trên mái nhà, dang cánh ra để phơi khô bộ lông óng ánh của chú, và thỉnh thoảng chú kêu rích rích nghe rất vui tai.
Mưa xong làm cho không khí oi bức trở thành không khí mát mẻ, trong lành. Những hạt mưa cuốn trôi bụi bặm trên lá cây đi. Mưa xong, những giọt mưa còn đọng lại trên tán lá. Khi có ánh sáng chiếu vào, nó lấp lánh như kim cương. Đối với chúng ta thì nó chỉ có như thế. Nhưng đối với các bác nông dân, thì nó cần biết bao nhiêu!
Ông bà ta có câu :"Nhất nghệ tinh, nhất thân vinh", nghĩa là, chỉ cần tinh thông , tài giỏi một nghề nào đó là chúng ta đã có thể làm "vinh hiển" và sống vinh hoa với nghề nghiệp của mình . Bởi thế, có ý kiến cho rằng : "Nghề nghiệp không tạo nên sự cao quý cho con người mà chính con người tạo nên sự cao quý cho nghề nghiệp" .
2/- Chúng ta ai cũng biết rằng :"Nghề nghiệp" là công việc chính mang lại nguồn thu nhập, lợi ích cho mỗi cá nhân và đóng góp vào sự phát triển chung của xã hội. Và mỗi người chúng ta ai ai cũng đều biết tự chọn cho mình một nghề nghiệp vừa yêu thích, vừa hợp với sở trường chuyên môn của mình, lại vừa có thể đáp ứng được nhu cầu kinh tế gia đình. Còn "sự cao quý" chính là sự ghi nhận, trân trọng, tôn vinh (của con người và xã hội) đối với những giá trị, những thành quả tốt đẹp do con người mang lại. Do đó, "sự cao quý" không do tự bản thân nghề nghiệp có, mà phải do can người làm ra ... Vậy, vấn đề đặt ra ở đây chính là mối quan hệ giữa con người và nghề nghiệp họ làm : Nghề nghiệp không tạo nên giá trị, sự tôn trọng dành cho người làm nghề ấy mà ngược lại, chính những con người say mê, tận tụy và hết mình với công việc mới tạo nên sự cao quý cho nghề nghiệp của mình . Bởi lẽ : Thứ nhất , nghề nghiệp chỉ là phương tiện, là cách thức để con người đạt được những mục tiêu của mình trong cuộc sống. Cái làm nên "sự cao quý của con người" là ở những mục đích cao đẹp, những thành quả tốt đẹp mà người đó đạt được, ở những đóng góp quý giá của người đó dành cho cộng đồng xã hội. Thứ hai, có nhiều nghề thu hút được nhiều cá nhân tài năng, tạo ra được nhiều giá trị cho xã hội, đi tiên phong trong thời kì mới, phù hợp với nhu cầu phát triển của thời đại. Những nghề ấy sẽ tạo điều kiện cho những người làm nghề có được cơ hội và phương tiện để có cuộc sống sung túc và đóng góp nhiều cho cộng đồng nhưng điều đó chỉ đúng khi mỗi người thực sự chăm chỉ, nỗ lực và hết lòng với nghề (Ví dụ ngành Công nghệ thông tin, Ngoại thương,...). Do đó, không có nghề nghiệp nào là thấp hèn. Mỗi người bằng sức lao động chân chính, hợp pháp của mình xây dựng cuộc sống hạnh phúc cho cá nhân và cộng đồng thì nghề nghiệp nào cũng là chính đáng và cao quý. Có một câu ngạn ngữ phương Tây đã nói rằng : "Chiếc áo khoác không làm nên ông thầy tu" và nghề nghiệp cũng thế, bản thân của nghề nghiệp không quyết định sự cao quý, giá trị của một con người, mà ngược lại,...
"Chính con người mới làm nên sự cao quý cho nghề nghiệp" : Điều đó là chắc chắn ! Bởi lẽ : Con người là chủ thể thực hiện mọi công việc, sáng tạo ra các nghề và cũng là đích đến cuối cùng của mọi nghề nghiệp trên thế gian : phục vụ cho cuộc sống con người. Và, những người lao động chân chính, bằng sức lao động (đôi bàn tay ) và sự sáng tạo (khối óc) của mình, bằng nỗ lực và sự tâm huyết với nghề nghiệp mình đã chọn (lòng yêu nghề, đạo đức nghề nghiệp) họ đã làm vinh dự cho nghề nghiệp và đóng góp không nhỏ cho sự phát triển của xã hội. Một bác nông dân có thể không cần chữ nghĩa nhiều, không cần học thức cao siêu, nhưng với sức lao động của đôi tay và sự tiếp thu các tri thức sản xuất , bác vẫn làm ra hạt gạo nuôi sống con người...Thậm chí, bác còn được tôn vinh là người nông dân sản xuất giỏi làm tấm gương tiêu biểu cho mọi người nữa,...Bên cạnh những con người tôn vinh nghề nghiệp thì trong xã hội ta vẫn thấy đây đó có những kẻ, làm những nghề được cả xã hội tôn vinh, trân trọng, lại có những hành động, việc làm không xứng đáng với thiên chức cao quý mà xã hội giao phó, kì vọng. Đó là những kẻ đã bôi xấu, hủy hoại hình ảnh tốt đẹp của nghề nghiệp mình ,chính là những kẻ làm ô danh cho nghề nghiệp.(Vụ hiệu trưởng mua dâm nữ sinh) .Hiểu rõ mối quan hệ giữa nghề nghiệp và người làm nghề, chúng ta sẽ không có sự kì thị, phân biệt, thành kiến với các nghề nghiệp khác nhau trong xã hội, mà nên có định hướng rõ ràng, đúng đắn trong việc lựa chọn nghề nghiệp cho tương lai, vừa phù hợp với xu thế phát triển của thời đại để đóng góp nhiều hơn cho đất nước, vừa tạo điều kiện thực hiện sở thích, đam mê, phát huy năng khiếu, sở trường của bản thân và phát triển toàn diện cá nhân.
3/- Không phải sống trong thời phong kiến chỉ có mỗi con đường tiến thân duy nhất là khoa cử "tiến vi quan, thoái vi sư", chúng ta đang may mắn được sống trong một xã hội phát triển, giới trẻ càng có nhiều cơ hội, nhiều con đường lựa chọn nghề nghiệp cho cuộc đời mình. điều quan trọng là chúng ta có đủ tự tin, bản lĩnh, tài năng và lương tâm nghề nghiệp hay không mà thôi. Dù cuộc sống có tiến bộ đến cỡ nào đi nữa, dù chúng ta có chọn cho mình một nghề nào đi nữa, thì rõ ràng "nghề nghiệp không tạo nên sự cao quý cho con người, mà chính bản thân con người mới tạo nên sự cao quý cho nghề nghiệp" !
Ta có thể tìm các bội của một số khác 0 bằng cách nhân số đó lần lược cho 1, 2, 3, …
Ví dụ :
B(5) = {5.1, 4.2, 5.3, …} = {5, 10, 15, …}
Ta có thể tìm các ước của một số a (a > 1) bằng cách lần lược chia số a cho số tự nhiên từ 1 đến a để xét xem a chia hết cho những số nào, khi đó các số ấy là ước của a.
BàI LàM
Thân phận của người phụ nữ trong xã hội thời xưa chìm nổi long đong và bất hạnh trong xã hội phong kiến . Họ không có quyền quyết định cuộc đời của mình . Mặc dù vậy , vẻ đẹp , phẩm chất của người phụ nữ trong bài thơ được miêu tả rất sâu sắc . Phụ nữ trong xã hội phong kiến vẫn giữ tấm lòng son , son sắc , thuỷ chung trong mọi hoàn cảnh . Hồ Xuân Hương đã mượn hình ảnh chiếc bánh trôi nước ' vừa trắng lại vừa tròn ' để miêu tả người phụ nữ trong xã hội phong kiến . Vẻ đẹp của họ trong trắng tinh khiết . Thành ngữ " Bảy nổi ba chìm " đã thể hiện dòng đời ngả nghiêng của họ trong hình ảnh chiếc bánh trôi nữa.
Kết luận : Hồ Xuân Hương đã mượn hình ảnh chiếc bánh trôi nước để miêu tả người phụ nữ trong xã hội phong kiến
Ta có thể tìm các bội của một số khác 0 bằng cách nhân số đó lần lược cho 1, 2, 3, …
Ví dụ :
B(5) = {5.1, 4.2, 5.3, …} = {5, 10, 15, …}
Ta có thể tìm các ước của một số a (a > 1) bằng cách lần lược chia số a cho số tự nhiên từ 1 đến a để xét xem a chia hết cho những số nào, khi đó các số ấy là ước của a.
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Giữa cuộc sống tất bật hằng ngày, chắc ai cũng có một người bạn cùng đồng hành để xua tan những vất vả, lo lắng trong công việc, học hành. Những người bạn đó là ai? Đó là những con thú mà chúng ta vẫn nuôi. Đối với mỗi người, chúng có thể là những chú chim, hay những chú mèo. Còn đối với tôi thì chú chó “Bill” là một niềm vui lớn giúp tôi xua tan đi những mệt nhọc, lo toan sau một ngày học hành mệt mỏi.
Chú chó “Bill” được bác tôi cho từ khi tôi mới lên sáu tuổi. Nó trông rất to,bằng cái xe đạp của tôi. Nó khoác trên mình một màu nâu vàng rất dịu. Cái đầu của nó tròn tròn, lúc nò cũng lắc trông rất ngộ. Bill có đôi mắt tròn, màu nâu đậm. Chiếc mũi của Bill nhỏ nhỏ, xinh xinh lúc nào cũng ươn ướt. Những chiếc râu mép nhỏ, trắng như cước. Bill có những chiếc răng nanh nhỏ, trông rất sắt bén. Khi nó ngủ, lại nhe ra những chiếc răng trông rất dữ. Hai đôi tai của Bill lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Hai đôi chân của Bill hơi gầy có những chiếc móng đeo đi rất nhẹ nhàng. Bill có cái đuôi dài và xù lên giống như cây chổi lúc nào cũng phe phẩy, rất ngộ.
Tôi còn nhớ mãi vào mùa thu năm trước. Bill mắc một căn bệnh hiểm nghèo. Ba mẹ tôi đã cố gắng chạy chữa nhưng bệnh tình của Bill vẫng không hề suy giảm. Bill ngày càng yếu dần. Thấy Bill như vậy, tôi khóc nhiều lắm. Có lúc, tôi còn xin ông tiên cho tôi được thế bệnh cho Bill mắc dù biết đó chỉ là một ước mơ, một ước mơ không bao giờ có thể thực hiện được. Rôi một bổi chiều đầy mưa, Bill không còn ở trên thế gian này nữa.. Tôi ôm lấy Bill và khóc oà lên…
Tôi không bao giờ có thể quên được chú chó Bill thân yêu này này. Bởi nó đã giúp cho gia đình tôi rất nhiều. Mỗi khi đi học về, vừa bước qua cánh cổng thì thứ mà tôi thấy đầu tiên chính là Bill. Nó quấn quít lấy chân tôi, đuôi ve vẩy mừng rỡ làm cho tôi quên hết những mệt nhọc. Khi màng đêm buông xuống, mọi người đều chìm trong giấc ngủ, thì nó lại thức giấc canh nhà. Nhiều lúc chỉ nghe được tiếng động nhỏ, nó lại sủa lên làm cho cả nhà thức giấc. Không những thế, trong đời sống chó còn là một món ăn đặc sản. Đáng ca ngợi nhất là đức tín trung thành của chúng. Có những chú chó mà dù chủ có ở đâu thì chúng cũng có mặt ở bên cạnh. Lúc chỉ có một mình. chúng còn có thể là người bạn ở bên cạnh để xua tan đi cái cảm giác cô đơn đó.
Gia đình tôi rất quý Bill. Biết bao kỉ niệm buồn vui của gia đình mà có có Bill cùng chia sẻ. Bố tôi nói: nó nó không còn là một chú chó, mà nó như một thành viên thân thiết trong gia đình. Dù đã đi xa khỏi thế giới này mãi mãi, nhưng hình ảnh của Bill lúc nào cũng hiện lêntrong tâm trí tôi. Tôi sẽ nhớ mãi Bill và giữ gìn những kỉ niệm giữa tôi và chú chó thân yêu này.
bạn ơi mình cần đoạn văn biểu cảm về con mèo nhé nhưng dù sao cũng cảm ơn bạn