K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 12 2018

Từ "nó" trong "À ,nó bảo với tớ rằng những người xấu là những kẻ chạy bỏ bạn trong lúc hiểm nghèo"

Từ nó thay thế cho con gấu

T.i.c.k mình hộ ạ >//<

4 tháng 12 2018

anh,nó,to,cau

3 tháng 12 2018

a. Buổi sáng, mẹ đi làm, bà đi chợ, còn Loan đi học.

b. Mùa hè, trời không những nắng mà còn rất nóng

Chúc bạn học tốt !

3 tháng 12 2018

a,còn

b,càng...càng

mk ko chắc lắm vì mk học 1 năm trc rồi

hk tốt

1. Đọc đoạn văn sau. Tìm danh từ riêng và 3 danh từ chung trong đoạn văn.- Chị ! – Nguyên quay sang tôi, giọng nghẹn ngào. – Chị… Chị là chị gái của em nhé !Tôi nhìn em cười trong hai hàng nước mắt kéo vệt trên má :- Chị sẽ là chị của em mãi mãi !Nguyên cười rồi đưa tay lên quệt má. Tôi chẳng buồn lau mặt nữa. Chúng tôi đứng như vậy nhìn ra phía xa sáng rực ánh đèn màu, xung quanh là...
Đọc tiếp

1. Đọc đoạn văn sau. Tìm danh từ riêng và 3 danh từ chung trong đoạn văn.

- Chị ! – Nguyên quay sang tôi, giọng nghẹn ngào. – Chị… Chị là chị gái của em nhé !

Tôi nhìn em cười trong hai hàng nước mắt kéo vệt trên má :

- Chị sẽ là chị của em mãi mãi !

Nguyên cười rồi đưa tay lên quệt má. Tôi chẳng buồn lau mặt nữa. Chúng tôi đứng như vậy nhìn ra phía xa sáng rực ánh đèn màu, xung quanh là tiếng đàn, tiếng hát khi xa, khi gần chào mừng màu xuân. Một năm mới bắt đầu.

2. Nhắc lại quy tắc viết hoa danh từ riêng đã học.

3. Tìm đại từ xưng hô trong đoạn văn ở bài tập 1.

4. Tìm trong đoạn văn ở bài tập 1:

a) Một danh từ hoặc đại từ làm chủ ngữ trong kiểu câu Ai làm gì?

b) Một danh từ hoặc đại từ làm chủ ngữ trong kiểu câu Ai thế nào?

c) Một danh từ hoặc đại từ làm chủ ngữ trong kiểu câu Ai là gì?

d) Một danh từ tham gia bộ phận vị ngữ trong kiểu câu Ai là gì?

 

0
3 tháng 12 2018
  • Tả cảnh thiên nhiênMùa hè này,em và gia đình đã đc du ngoạn biết bao cảnh đẹp trên dải đất hình chữ S rộng lớn.Mỗinơi lại có một vẻ đẹp riêng nhưng thác Bản Giốc đã để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắcnhất,Thác là di sản thiên nhiên quý giá của tỉnh Cao Bẳng.Nằm trên biên giới Việt Nam-Trung Quốc,thác Bản Giốc còn đc vinh danh là thác nước tự nhiênlớn nhất Đông Nam Á và là thác nước lớn thứ tư trên thế giới.Tuy thác ko có vẻ đẹp mặn mà nhưnhững bông hoa nở rộ buổi sớm,cx ko có vẻ đẹp xa hoa,bóng bẩy như những tia nắng banmai.Nhưng Bản Giốc lại toát lên một vẻ đẹp tự nhiên,hoang sơ và cx rất hùng vĩ ,ngút ngàn.Nhìntừ xa, 3 tầng thác đẹp tựa bức họa thanh sơn bích thủy .Ngọn thác với dòng chảy trải dài 300mcuồn cuộn đổ xuống từ độ cao 53m Giữa thác có một mô đá rộng phủ đầy cây xanh chia dòng sôngthành 3 dòng nước trắng xóa nguyên sơ hùng vĩ ào ào giội xuống thành những ngọn thác lớn nhỏkhác nhau. Những khối nước lớn cuồn cuộn tuôn chảy không ngừng đổ xuống qua nhiều bậc đávôi, tạo thành một bụi nước trắng xóa bay ngang lưng chừng núi. Hơi nước bốc lên tạo thành mộtmàn sương mù như một dải lụa trắng vắt ngang qua sườn núi, làm tăng vẻ thơ mộng cho cả mộtvùng thiên nhiên Cao Bằng.Dòng thác xối xả đổ nước ngày đêm,tung bọt trắng xóa.Những ngàytrời nắng, ánh nắng chiếu vào dòng thác qua làn nước bụi mù mịt tạo nên những chiếc cầu vồnglung linh huyền ảo. Sắc màu hòa cũng nhịp chảy của dòng thác mênh mông như cuốn trôi tất cảnhững phiền muộn, lo âu thường ngày để du khách đắm mình với thiên nhiên hoang sơ, kì vĩ màkhông kém phần thơ mộng này. Sức quyến rũ của thác Bản Giốc là sự kết thành của rất nhiềunhánh thác nhỏ, đổ dồn vể con sông, tạo thành trường ca bất tận của tiếng thác. Âm thanh mạnhmẽ, hùng vĩ và vẻ đẹp bí ẩn, hoang sơ của thác Bản Giốc là kết tinh vẻ đẹp của tự nhiên. Nhìn kĩ,thác chính có địa hình thấp nhưng sức nước tuôn mãnh liệt. Dải nước rộng phía bên trái tràn rathành thác phụ với rất nhiều “dây” nước mảnh đan xen, uốn cong như bức rèm vĩ đại đầy ngẫuhứng của thiên nhiên. Dưới chân thác Bản Giốc là dòng sông Quây Sơn phẳng như gương, trongvắt lồng lộng soi bóng mây trời.Những đám mây trôi bồng bềnh trên bầu trời xanh thẳm,soi bóngxuống mặt sông lấp lánh những tia nắng ấm.Hai bên bờ là phong cảnh nên thơ với những ruộnglúa, bãi cỏ xanh mướt. Đến với thác Bản Giốc, du khách được ngắm những chiếc nhà sàn củangười dân tộc Tày tại Bản Giốc nhỏ nhắn, gặp những chiếc cọn nước bằng gỗ kẽo kẹt quay miệtmài ngày đêm, bẳn sắc đặc trưng của người miền núi. Những hoạt động thường nhật của người dântộc nơi đây trên con sông, dưới thác hùng vĩ này chính là một phần làm nên phong vị riêng củathác Bản Giốc.Cạnh thác là những ngọn núi the xanh trùng trùng điệp điệp,uốn mình trong ánhnắng vàng trù phú .Xế chiều ,mặt sông dưới chân thác trở nên dát vàng.Những đám mây phơn phớthồng lững lờ trôi.Chim ca hot líu lo,bướm bay lượn dập dờn bền bồn hoa tươi thắm.Vạn vật thayđổi theo thời gian,nhưng ngọn thách vẫn đổ nước mãi ,đổ nước mãi.Buổi đêm ở thác Bản Giốc cólẽ là thời điểm phong cảnh thiên nhiên đẹp nhất trong ngày !Thác vẫn đổ nước,bồn hoa vẫn tươithắm.Chị liễu xõa mái tóc dài thướt tha cho gió lùa vào chải tóc.Cụ si già,cụ lộc vừng vẫn ngồitrầm ngâm,suy tư,nghĩ về những ngày tháng thăng trầm.Trên bầu trời bao la,trăng sao tỏasáng,cùng nắm tay nhau nhảy múa.Các cụ già ngồi bên tách trà ướp cả ảnh trăng.Các du khách như
  • lạc vào một xứ sở thần tiên,ko khí trong lành thoảng qua từng chân tơ kẽ tóc.Trong khoảnh khácđó,con người và thiên nhiên như hòa vào làm một.Vẻ đẹp của dòng thác tự nhiên kết hợp với phong cảnh trữ tình của những nhà sàn dân tộc miền núichắc chắn sẽ mang đến cho mọi du khách cảm nhận về một không gian thoáng đãng, mát mẻ, bìnhyên và thanh tịnh..Quả là một món quà quý giá do thiên nhiên ban tặng!
3 tháng 12 2018

TN là:Trạng Ngữ

CN là:Chủ Ngữ

VN là:Vị Ngữ

chủ ngữ; anh học trò, cậu bé Ca-la-bri-a

vị ngữ; đã cho cậu bé Ca-la-bri-a con tem là người tôi thích nhất lớp

còn TN là gì mình ko biết

3 tháng 12 2018

Một năm có bốn mùa, mùa nào cũng có những đêm trăng đẹp. Thế nhưng em vẫn thích nhất là đêm trăng rằm vào mùa hạ.

Ông mặt trời đỏ ối như một quả cầu lửa khổng lồ đã từ từ khuất hẳn phía xa. Trong xóm, mọi nhà đã lên đèn từ lúc nào. Bầu trời trong vắt, đen thẫm lại như khoác tấm áo nhung đen trên có đính những ngôi sao lấp lánh Sau luỹ tre làng, mặt trăng tròn vành vạnh nhô lên, toả ánh sáng vàng dịu lên những ngọn tre. Hàng trăm ngôi sao sáng long lanh, lúc ẩn lúc hiện tạo cho bầu trời một vẻ đẹp huyền ảo. Một lúc sau, trăng đã gối đầu lên rặng cây phía xa để rồi sau đó lấp ló trên ngọn tre già. Lúc này trăng đã lên cao, toả ánh sáng êm dịu len lỏi vào khắp các đường làng, ngõ xóm. Ánh trăng phết nhẹ lên các mái nhà, chiếu những tia sáng li ti qua các kẽ lá, soi xuống mặt đường như muôn vàn hạt ngọc nhỏ. Em và các bạn rủ nhau ra sông hóng mát, ngắm trăng. Chúng em đi đến đâu, trăng đi theo đến đó như muốn cùng đi chơi với chúng em. Ngoài bờ sông, gió lồng lộng thổi vào mát rượi. Dòng sông ven làng được ánh trăng soi sáng gợn sóng lăn tăn, mặt sông óng ánh lung linh như dát vàng.

Mọi người trong xóm em đều tụ tập ở sân nhà để ngắm trăng. Trẻ em nô đùa chạy nhảy cười nói vui vẻ. Những chú chó cũng ra sân hóng mát, thỉnh thoảng lại ngó ra đường, cất tiếng sủa vu vơ. Ngoài đồng quang cảnh thật vắng lặng. Nước chảy róc rách trong các rãnh, mương nước. Hàng trăm anh đom đóm với những chiếc đèn lồng bé xíu toả ánh sáng nhấp nháy thật đẹp. Đó đây có tiếng côn trùng kêu ra rả. Cỏ cây thì thầm trò chuyện với nhau. Trời càng về khuya, quang cảnh càng yên ắng, tĩnh mịch hơn. Vạn vật say sưa chìm vào trong giấc ngủ êm đềm. Ánh trăng dìu dịu cùng hơi sương như đang ru ngủ muôn loài. Chỉ còn côn trùng vẫn cất tiếng ra rả cho khúc nhạc muôn thuở về đêm. Cảnh đêm trăng rằm mùa hạ thật đẹp.

Giữa đồng quê, ngắm cảnh một đêm trăng đẹp như vậy, em cảm thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.

3 tháng 12 2018

Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp nhưng cảnh đẹp gắn bó với em nhất vẫn là con đường quen thuộc đã in dấu chân em mỗi buổi đến trường.

Ra khỏi ngõ nhà em là gặp ngay con đường làng thân thuộc. Con đường xuyên qua làng được lát gạch phẳng lì, bao năm nay đã quen bước chân em tới trường. Ngay cạnh con đường ở đầu làng một cây gạo đã khá già, sừng sững đứng bên vệ đường. Cứ mỗi mùa xuân đến, cây gạo lại trổ hoa đỏ rực cả góc trời. Mỗi ngày em từ trường trở về nhà, cây gạo già như cây tiêu chỉ đường cho em.

Sáng sáng, khi ông mặt trời từ từ nhô lên khỏi rặng tre, con đường làng lại sáng bừng lên và nhộn nhịp bước chân. Hình như tất cả lũ học trò trong xóm em đều đổ ra đường. Chúng em đi thành từng nhóm, tiếng nói cười vui vẻ làm con đường càng thêm nhộn nhịp.

Hai bên đường, những hàng cây nối đuôi nhau san sát, toả bóng mát rợp cả con đường. Những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau những hàng cây xanh tốt.

Đi hết con đường làng là đến con đường liên thôn của xã. Con đường này được rải đá răm, chạy xuyên qua cánh đồng lúa quê em. Mỗi buổi sáng đi trên con đường này, em lại được tận hưởng mùi hương lúa ngọt ngào cùng với làn gió mát rượi từ cánh đồng đưa lên.

Xa xa phía cuối con đường, em đã trông thấy ngôi trường lợp mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau tán lá xanh của những cây sà cừ. Tiếng trống trường đã vang lên. Em vội vã rảo bước nhanh cho kịp giờ học, trong lòng cảm thấy vui vui.

Đã từ lâu, con đường trở nên thân thiết với em. Em rất yêu quý con đường và coi nó như người bạn thân. Sau này lớn lên dù đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ tới hìmh ảnh con đường thân quen đã gắn bó với em suốt quãng đời học sinh. (Hết)

3 tháng 12 2018

Hành động của anh La Văn Cầu thể hiện lòng quả cảm, hi sinh, dù chết cũng không chịu khuất phục của nhân dân ta. Đó là tình yêu nước mãnh liệt, sâu nặng

Hk tốt !!

ko chắc

3 tháng 12 2018

Hành động của anh La Văn Cầu thể hiện lòng quả cảm, hi sinh, dù chết cũng không chịu khuất phục của nhân dân ta. Đó là tình yêu nước mãnh liệt, sâu nặng

3 tháng 12 2018

mình cần trả lời nhanh lên !

3 tháng 12 2018

Là từ cần nha bn

3 tháng 12 2018

Trong cuộc đời của mỗi người, ta sẽ gặp những người mà có lẽ ta không thể nào quên, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng ta. Tôi cũng vậy, tôi có một người giáo viên luôn tồn tại trong trái tim tôi, cô giáo chủ nhiệm của tôi.

Cô giáo tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, là một nhà giáo luôn tận tâm và hết mình với nghề. Cô không cao lắm, dáng người cô hơi gầy. Cô có làn da hơi nâu sạm mà khỏe khoắn. Mái tóc cô đen óng, mượt mà, dài đến ngang gáy, ôm lấy khuôn mặt trái xoan, cân đối. Đôi mắt coi sáng ngời như vầng sao, ẩn hiện sau làn mi cong, đen láy. Nơi khóe mắt cô đã dần xuất hiện những nếp nhăn nhỏ, phải chăng đó là dấu hiệu của những năm tháng cô cống hiến hết mình cho nghề, cho học sinh thân yêu của mình. Đôi môi mỏng, lúc nào cũng nở nụ cười thân thiện với học trò, với mọi người xung quanh. Mỗi khi cô cười, sau làn môi lại là hàm răng trắng đều như sứ, cùng đôi má lúm đồng xu nhỏ ẩn hiện nơi cánh môi, khiến cô càng duyên dáng, gần gũi với học sinh.

Cô ăn mặc không quá cầu kì, ngày ngày đến lớp, cô chỉ mặc áo sơ mi, quần âu giản dị, đôi khi vào dịp lễ, cô mới diện những bộ váy, áo dài rực rỡ. Nhưng dù cô mặc trang phục gì, trong mắt tôi, cô vẫn luôn tỏa sáng, xinh đẹp. Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng. Mỗi khi giảng bài, giọng nói cô như thu hút chúng tôi chú ý, đắm chìm vào trong từng bài giảng.
Cô ít khi trách mắng học sinh bao giờ mà thường chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng. Mỗi khi phải nặng lời với học trò, đôi mắt cô thường buồn bã, giọng nói cô đầy u sầu, có lẽ cô cũng đau lòng lắm, những lúc như vậy, chúng tôi thường cảm thấy có lỗi với cô và thương cô nhiều lắm. Cô luôn không quản thời gian, vất vả để truyền đạt kiến thức cho chúng tôi, chỗ nào không hiểu hay có bài tập nào khó, cô đều sẵn sàng hướng dẫn cho chúng tôi cách làm bài. Có lẽ, niềm hạnh phúc của cô chính là được nhìn lũ học trò thơ ngây ngày một trưởng thành, tiếp thu được tri thức. Với cô phải chăng như vậy là quá đủ.

Cứ mỗi chuyến đò qua sông, người lái đò lại quay trở lại, tiếp tục những chuyến hành trình đưa đò với những hành khách khác của mình. Cũng giống như cô giáo tôi vậy, cô đã đưa bao lứa học trò qua sông, hoàn thành nhiệm vụ, trọng trách của một nhà giáo. Tôi rất yêu quý cô giáo của tôi. Tôi sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để khiến cô có thể tự hào.

3 tháng 12 2018

Bài làm:

Trong năm năm học dưới mái trường tiểu học thân thương, tôi đã có biết bao kỷ niệm tuổi thơ không thể quên, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia sẻ tình cảm buồn vui, nhưng hình ảnh in đậm nhất trong tâm trí tôi vẫn là cô giáo Thuận – người dạy tôi năm cuối của bậc tiểu học.

Cô Thuận kém tuổi mẹ tôi, trông cô rất trẻ. Dáng người cô hơi thấp nhưng khuôn mặt cô rất xinh. Cô có làn da rám nắng, mái tóc đen nhánh luôn được cặp gọn sau gáy bằng một chiếc cặp tóc nhỏ. Cô có đôi mặt sắc sảo, to và sáng, pha lẫn những ánh mắt ấm áp dịu hiền. Mũi cô cao, thanh tú.

Cô luôn nở nụ cười thân thiện với mọi người. Mỗi khi cô cười lại để lộ hàm răng trắng muốt.
Cô coi chúng tôi như chính những đứa con cưng của mình. Cô tận tình chăm sóc chúng tôi từng li từng tí. Cô cố gắng rèn luyện cho những bạn học kém, động viên, giúp các bạn ấy vươn lên trong học tập. Đối với chúng tôi học đội tuyển, cô luôn dành sự quan tâm đặc biệt. Nhiều bài toán khó cô luôn tìm ra phương pháp giảng ngắn gọn dễ hiểu nhất để chúng tôi tiếp thu tốt và nhớ lâu.
Cô đã làm cho chúng tôi say mê học toán, làm văn. Nhờ vậy, trong kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố năm ấy, sáu đứa chúng tôi đi thì thì cả sáu đều đạt giải rất cao: ba giải nhất, ba giải nhì.
Chúng tôi vui lắm và tôi biết cô đã thỏa lòng với đám học trò chúng tôi. Cả lớp ai cũng kính trọng cô. Nhờ cô mà chúng tôi mới có được như ngày hôm nay. Tôi thầm hứa lên cấp hai rồi sẽ học tốt để cô vui lòng. Và mái trường Trần Quốc Toản thân yêu và thầy cô yêu dấu sẽ luôn ở trong tim tôi. 

3 tháng 12 2018

bè nha !

từ k phải đâị từ xưng hô:

học tốt 

#mọt

#Trịnh hằng