Hãy đóng vai rùa và kể lại câu chuyện thỏ và rùa
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nguyễn Du sống vào thời kỳ cuối Lê đầu Nguyễn, khi xã hội phong kiến Việt Nam trải qua nhiều biến động, bất ổn với những cuộc chiến tranh, phân tranh quyền lực và sự suy tàn của triều đại. Trong bối cảnh ấy, con người, đặc biệt là người phụ nữ, phải chịu nhiều áp bức, bất công và mất tự do, trở thành nạn nhân của những định kiến khắc nghiệt và sự phân biệt giai cấp sâu sắc. Là một nhà thơ lớn, có tầm nhìn nhân đạo, Nguyễn Du thấu hiểu nỗi đau và sự tổn thương của con người, đặc biệt là phụ nữ, trong xã hội phong kiến. Ông chọn xây dựng nhân vật Thúy Kiều - một điển hình cho hình tượng người phụ nữ tài sắc nhưng bất hạnh, để tố cáo những bất công xã hội, đồng thời thể hiện niềm cảm thông sâu sắc với số phận con người. Bằng cách khắc họa chân thực số phận của Thúy Kiều, Nguyễn Du không chỉ làm nổi bật vẻ đẹp và tài năng của người phụ nữ, mà còn phê phán chế độ phong kiến và những thế lực đã đẩy con người vào bi kịch. Từ đó, ông gửi gắm niềm mong mỏi về một xã hội công bằng hơn, nơi con người có thể sống hạnh phúc và được tôn trọng, đặc biệt là người phụ nữ.
Quê hương tôi không đẹp nên thơ những cũng đủ để tự hào mà nói rằng được thả diều mỗi chiều trên đê quả là tuyệt. Những tia nắng cuối cùng trong ngày còn xót lại cũng là lúc lũ trẻ chúng tôi kéo nhau ra bãi cát chân đê chơi. Từng làn gió mát phả trong không khí đưa những chiếc diều bay xa và bay cao. Nó gửi gắm ước mơ về 1 tương lai tươi đẹp của bọn trẻ thôn quê. Thêm vào đó con sông Hồng quang năm mải miết chảy bồi đắp phù xa cho 2 hàng cây tỏa bóng soi mình xuống mặt nước khiến cảnh vật trở nên hữu tình. Đứng ngắm hoàng hôn đang dần tắt , ánh hồng đang dần mất đi cảm giác tiếc nuối lạ kì.Chao ôi! Một ngày sôi động, ồn ã đã kết thúc.
Tích tôi đi làm ơn!
Trong bài thơ Nơi tuổi thơ em, từ “có” mang nghĩa khẳng định, làm sống dậy những hình ảnh thân thuộc của tuổi thơ. Nó như một cách liệt kê, nhấn mạnh sự tồn tại của mỗi kỷ niệm, khiến người đọc cảm nhận rõ ràng và gần gũi với ký ức ấy.
sos cứu tuiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii tr lời hô tui câu này với
Văn Công Hùng vô cùng coi trọng những câu chữ, những tác phẩm và muốn biến nó trở nên hoàn hảo nhất. Đối với con chữ, ông không ngại bỏ ra thời gian để chiêm nghiệm từng vẻ đẹp trong đó.
Vậy nên, trong các tác phẩm của ông ta đều cảm nhận được sự tinh tế, chau chuốt và tỉ mỉ. Cái ông nhìn nhận là gốc rễ của vấn đề và sự việc, chứ không phải là vẻ bề ngoài mà người ta muốn chúng ta thấy.
Tuy nhiên, bài thơ, câu chữ của ông vẫn ẩn chứa sự lãng mạn. Đó là sự rèn luyện và con người được bồi dưỡng từ lâu. Vậy nên ta không hề cảm thấy sự cứng nhắc nhàm chán, mà sự mượt mà ẩn giấu phía sau con chữ là thứ người đọc yêu mến.
Đây e nhé! Chúc e học tốt!
Xin chào các bạn, mình là Rùa đây! Mình sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện mà mình chắc hẳn ai cũng đã từng nghe qua – đó là câu chuyện về cuộc thi chạy giữa mình và Thỏ.
Chuyện là như thế này. Thỏ vốn nổi tiếng nhanh nhẹn, chạy nhanh như gió, còn mình thì nổi tiếng là chậm chạp. Một hôm, Thỏ tự mãn khoe khoang khắp nơi, chê bai mình vì lúc nào cũng đi chậm rì rì. Thỏ còn bảo: "Rùa à, nếu cậu mà đua với tớ thì chắc chẳng bao giờ thắng nổi đâu!" Mình không nói gì, chỉ mỉm cười và bảo: "Vậy thì cậu có dám thi với tớ không?" Thỏ đồng ý ngay, cười lớn rồi bảo: "Dễ ợt, cậu sẽ thấy thế nào là tốc độ thực sự!"
Thế là cuộc đua bắt đầu. Mình bước từng bước chậm rãi nhưng kiên nhẫn. Còn Thỏ, cậu ấy chạy như bay, chỉ một lát đã bỏ xa mình. Đến giữa đường, Thỏ thấy chẳng cần phải cố gắng nữa vì mình còn ở rất xa phía sau. Cậu ta nghĩ: "Chậm như Rùa thì bao giờ mới đuổi kịp mình?" Thế rồi Thỏ tìm một gốc cây, nằm xuống và ngủ một giấc ngon lành.
Còn mình thì vẫn cứ từ từ bước đi, không ngừng nghỉ. Khi Thỏ tỉnh dậy, cậu ấy hốt hoảng nhận ra mình đã ở gần đích rồi! Thỏ vội vã chạy thật nhanh, nhưng đã quá muộn, mình đã cán đích trước.
Khi cuộc đua kết thúc, Thỏ không còn dám cười nhạo mình nữa, mà ngược lại, cậu ấy còn phải thừa nhận rằng dù chậm nhưng kiên trì và không bỏ cuộc thì cũng có thể giành chiến thắng. Và từ đó, Thỏ đã rút ra bài học quý giá về sự khiêm tốn và tính kiên trì.
Đó là câu chuyện của mình. Hy vọng các bạn cũng rút ra được bài học từ câu chuyện này nhé!
4o