Hãy nêu khái niệm văn học dân gian một cách ngắn gọn, súc tích?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
*Tham khảo mạngg
Đi xa ai cũng nhớ nhà,
Nhớ về mái ấm chan hòa nghĩa ân.
Lời ru còn đó lâng lâng,
Câu ca trầm lắng, trào dâng diệu vời.
Đi xa, xa mấy phương trời,
Làm sao quên được những lời thân thương.
Mẹ cha một nắng hai sương,
Anh em trên dưới mến thương vơi đầy.
Đi xa, xa mấy đường dài,
Về đây vẫn thấy đẹp hoài ước mơ.
Về đây vẫn hóa trẻ thơ,
Vòng nôi ấp ủ vẫn chờ vẫn mong.
Đi xa ai cũng nhớ mong,
Ngày mai sum họp vui trong mái nhà.
Đi xa xa mấy ngàn xa,
Gia đình còn đó, câu ca sáng người.
\(\text{+Cụm động từ: Tôi đang tính toán căn nhà này nên xây như thế nào.}\)
\(\text{+Cụm tính từ: Mụ ta đang "tính toán" với chính người thân của ả.}\)
\(\text{+Cụm danh từ: Những tính toán trong đầu của anh ấy luôn luôn hợp lý với mọi trường hợp.}\)
Hoa thơm vương tỏa bên đường
Nhẹ bay theo gió ngát hương đất trời.
Dòng sông chở nặng bao đời,
Phù sa bên lở bên bồi ai ơi.
Lặn trong từng giọt mưa rơi,
Ta nghe hơi đất tốt tươi mùa màng.
Cánh đồng như biển lúa vàng,
Ấm no thôn bản, đẹp làng của ta
Giang sơn chung một mái nhà.
Cùng nhau xây dựng sơn hà bạn ơi.
Bình an no ấm đời đời.
Hòa bình cùng với tình người yêu thương.
Tác giả: Thương Hoài olm
Bao năm trôi dạt xứ người .
Chỉ mong sớm được yên vui bên nhà.
Ân tình sâu lặng bao la
Tình thương cha mẹ hơn là biển khơi
Đêm nay nước mắt con rơi
Vì thương cha mẹ một đời khổ mang
Chỉ mong con được vinh quang
Tương lai tươi sáng muôn vàn ngày sau
Mẹ cha tóc đã bạc màu
Một đời lầm lũi dãi dầu nắng mưa
Tháng ngày vất vả sớm trưa
Gió sương dầm dãi bốn mùa gian chuân
Mẹ là hương sắc mùa xuân
Cha mang hơi ấm ủ từng giấc đông
Cho con giấc ngủ ấm lòng
Tình thương cha mẹ biển dâng sóng trào
Ân tình hơn ngọn núi cao
Tình thương cha mẹ dạt dào tim con
Cả đời khắc dạ sắc son
Đời đời ghi nhớ công ơn đạo đồng
Quê nghèo nuôi lớn khôn tôi
Chang chang nắng đỏ ngày ngồi lưng trâu
Vui cùng ruộng lúa đồng sâu
Bạn bè trang lứa xanh đầu thuở xưa…
Thương cha cày cấy chiều mưa
Thương mẹ tần tảo buổi trưa ngoài đồng
Nhọc nhằn cái khổ nghề nông
Chạnh lòng con viết nhớ mong quê mình.
Tick cho mình nha
uống nước thì nhớ cái nguồn
văn học nhân gian được hình thành thong quá chình hìn thành sự sống và làm việc của con người