K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 2 2019

Vì vợ chồng cá trê nói dối bầy nòng nọc là con của họ mà thật ra bầy nòng nọc là con của vợ chồng cóc .Nên vợ chồng cá trê bị

 đánh vào đầu  một trăm hèo để răn phạt. Vì vậy đầu cá trê trở nên dẹp lép như ngày nay.

27 tháng 2 2019

vetnus chính xác

Bài làm

~ Mình cung cự giải ~

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

# Chúc bạn học tốt #

Cung Cự Giải  , phải không ? Bạn kể chuyện ma đi .

lét kể chuyện ma , sau đây ít mai chuyện ma :Bạn đã có 1 giấc mơ khá đẹp cho đến khi bị đánh thức bởi tiếng búa chát chúa. Và tiếng la hét của bạn chìm nghỉm trong chiếc quan tài đầy bụi bặm.“Em ko ngủ đc!”, cô ấy thì thầm và trườn ng vào giường bên cạnh bạn. Và bạn tỉnh dậy giữa đêm bởi sự lạnh lẽo xung quanh, trong tay vẫn ôm chặt chiếc váy mà cô ấy đã mặc khi đc chôn...
Đọc tiếp

lét kể chuyện ma , sau đây ít mai chuyện ma :

  1. Bạn đã có 1 giấc mơ khá đẹp cho đến khi bị đánh thức bởi tiếng búa chát chúa. Và tiếng la hét của bạn chìm nghỉm trong chiếc quan tài đầy bụi bặm.
  2. “Em ko ngủ đc!”, cô ấy thì thầm và trườn ng vào giường bên cạnh bạn. Và bạn tỉnh dậy giữa đêm bởi sự lạnh lẽo xung quanh, trong tay vẫn ôm chặt chiếc váy mà cô ấy đã mặc khi đc chôn cất.
  3. Bạn đưa con trai về giường ngủ và cậu bé nói với bạn kiểm tra xem có quái vật dưới gầm giường hay ko. Bạn ngó xuống và thấy con trai mình nằm dưới, run rẩy nói: “Có ai đó đang ở trên giường con!”
  4. Bạn mệt mỏi về nhà sau 1 ngày làm việc, sẵn sàng để thư giãn bản thân. Bạn đưa tay bật đèn, nhưng trên công tắc đã có sẵn bàn tay ai đó.
  5. Bạn ko thể cựa quậy, thở, nói hay nghe và xung quanh tối đen như mực. Lẽ ra bạn nên chọn hỏa thiêu.
  6. Bạn lên trên tầng để kiểm tra đứa con 3 tháng tuổi của mình. Cửa sổ mở toang và chiếc cũi trống rỗng.
  7. Bạn nhớ mình ko hề đi ngủ, nhưng bạn lại cứ thức dậy liên tục.
  8. Đứa con gái của bạn cứ khóc mãi và la hét giữa đêm khuya. Mặc dù bạn đã đến mộ nó và cảnh cáo nhưng mọi chuyện vẫn ko có gì thay đổi.
  9. Sau 1 ngày làm việc mệt mỏi, bạn về nhà với bạn gái và đứa con nhỏ. Nhưng bạn chỉ thấy cô ấy đã chết từ lâu cùng với 1 bộ xương đứa trẻ.
  10. Bạn tìm thấy trong đt của mình 1 bức ảnh mình đang ngủ. Bạn sống 1 mình.
  11. Bạn tỉnh giấc bởi tiếng gõ vào kính. Bạn cứ tưởng tiếng động đó phát ra từ cửa sổ cho đến khi chiếc gương lại rung lên thêm 1 lần nữa.
  12. Điều cuối cùng bạn còn nhớ là chiếc đồng hồ nháy sáng ở 12:07 ngay trc khi bà ta cắm phập những ngón tay thối rữa của mình vào ngực bạn, 1 bàn tay khác của bà ta thì đang bóp nghẹt lấy cổ bạn. Bạn giật mình tỉnh giấc, nhận ra đó chỉ là những giấc mơ nhưng đồng hồ đang chỉ đến 12:06 và bỗng có tiếng cọt kẹt.
  13. Bạn có nuôi chó mèo và bạn đã quen với việc nghe thấy tiếng chúng cào cửa. Giờ bạn sống 1 mình nhưng những tiếng động ấy chưa bao h ngừng xuất hiện.
  14. Phần lớn tgian của bạn là ở nhà. Bạn nhận ra rằng bạn luôn luôn phải đóng cửa dù bạn ko hề mở chúng ra.
  15. Bạn đang ở tầng 2 thì nghe thấy tiếng mẹ gọi. Bạn bước đến cầu thang và mẹ bạn lôi ngay bạn về phòng, “Mẹ cũng nghe thấy giọng nói đó!”
  16. Bạn gái hỏi tại sao bạn lại thở mạnh như thế. Nhưng bạn ko bao h thở.
  17. Vợ bạn lay bạn tỉnh dậy giữa đêm và nói rằng có 2 ng lạ xâm nhập vào nhà. Vợ bạn đã bị giết 2 năm trc bởi những tên cướp.
  18. Bạn tỉnh giấc với âm thanh dỗ dành đứa con đầu lòng của bạn. Ngay khi bạn xoay ng, bạn nhận ra vợ bạn vẫn đang nằm bên cạnh.
  19. Bạn thấy rằng con mèo của mình rất hay nhìn chằm chằm về phía mình. Cho đến 1 ngày bạn nhận ra nó đang nhìn phía sau bạn.
  20. Tiếng cười của 1 đứa trẻ rất thú vị và đáng yêu. Trừ khi bạn đang ở nhà 1 mình lúc 1h sáng.
4
25 tháng 2 2019

what đếch hiểu

25 tháng 2 2019

má ơi , nó xé giấc ngủ của con kìa!!!!!!!!!!!!

24 tháng 2 2019

tháo răng giả ra

24 tháng 2 2019

Trả lời:  lấy răng giả ra để đánh

24 tháng 2 2019

con rắn

Con rắn nhé @!!!

23 tháng 2 2019

Đã rất lâu rồi tôi không được thưởng thức một que kem mát lạnh với hương vị mà tôi không thể nào tả được bằng lời. Một thời thơ bé đã đi qua từ lâu, nhưng hương vị của tuổi thơ cùng với những kỷ niệm tươi đẹp về nó vẫn còn mãi đọng lại trong tôi…

Hồi bé, tôi hay được mẹ thưởng tiền cho mỗi lần tôi chăm chỉ, ngoan ngoãn. Những đồng tiền bé nhỏ hai trăm đồng, năm trăm đồng hoặc nhiều nhất là một nghìn đồng. Với số tiền đó tôi có thể đi ăn một món đồ mà tôi yêu thích, đó là kem mút.

Quê hương tôi ở miền núi cao, chợ cách xa nhà tôi đang ở đến cả hàng chục cây số, nhưng có chú bán kem vẫn thường mang chiếc xe đạp có chở theo một thùng kem đầy, vượt qua mấy con đèo và suối đến bản tôi.

Chú hay dừng ở trước cổng ngôi trường mái lá, vách nứa của chúng tôi. Ngôi trường cheo leo trên lưng đồi đó là nơi nuôi dưỡng và chắp cánh cho những ước mơ. Biết chú bán kem đang đứng ở cổng trường bọn trẻ con chúng tôi những đứa nào sẵn tiền thì hồi hộp lắm, chỉ mong giờ ra chơi.

Rồi trống ra chơi, bọn chúng tôi ùa ra vây lấy chú bán kem, mua được que kem ít đứa nào nỡ cắn ngay mà cứ hít hà mãi. Có đứa thèm quá mà không có tiền thì chỉ đứng nhìn mà nhỏ nước miếng, nhiều đứa thương bạn nên cho nhau mút chung que kem.

Có đứa phải bỏ cả đôi dép đang đi để mà đổi lấy một que kem. Thật may chú bán kem cũng tốt bụng thấy đôi dép nào còn có vẻ đi được, thì chú không nỡ lấy nhưng vẫn cho những đứa ấy những que kem tươi mát.

Trường tôi chỉ có bốn cô giáo với bốn lớp học, mà mỗi lớp chỉ có chục học sinh nên thỉnh thoảng các cô cũng chung nhau góp tiền mua kem cho cả trường cùng ăn… Nhớ lại những tháng ngày ấy thấy mà thương biết bao, mà nhớ biết bao.

Rồi mùa đông đến, trời mùa đông non cao vô cùng giá lạnh, cô giáo phải đốt một đống lửa giữa lớp học để cho ấm mà cả lớp có thể học tiếp được.

Bọn trẻ con chúng tôi hay lên nương đốt lửa mà nướng sắn ăn, đứng trên đồi đứa nào cũng trông về con đường lên bản với một niềm mong nhớ. Chúng tôi nhớ mùa hè, nhớ chú bán kem, dù mùa đông trời lạnh mà chúng tôi vẫn thèm kem.

Những tờ tiền mà bố mẹ cho vẫn cứ để dành dưới gối, rồi nó cứ dần nhiều lên nỗi mong nhớ trời sẽ ấm lên cũng dần chất chứa. Mỗi năm tôi chỉ được đi chợ một hoặc hai lần, đó là vào những dịp chợ phiên. Ngày mà tôi và chúng bạn cùng trang lứa mong nhớ nhất là ngày Quốc khánh, mà chúng tôi hay còn gọi là Tết độc lập.

Đó gần như là ngày duy nhất trong năm chúng tôi được cho tiền và được đi chơi chợ. Vào dịp này ở chợ có rất nhiều món đồ cực kỳ hấp dẫn, nhưng bọn trẻ con chúng tôi mỗi lần xuống chợ vẫn cứ vây lấy những thùng kem mút.

Những vị kem thơm dịu và tươi mát chảy vào trong cổ họng như đang làm tan chảy nỗi niềm mong nhớ của tuổi thơ. Cảm giác ấy khó mà nói lên bằng lời, dù thèm lắm nhưng chưa bao giờ tôi ăn đến mức thỏa thích, tôi chỉ cho mình ăn hai đến ba que là cùng. Hình như tôi muốn giữ lại cảm giác mong nhớ. Để lần sau mình ăn vẫn còn có cảm giác que kem mình đang ăn vẫn tươi ngon như ngày nào.

Quê hương tôi giờ đây không còn nghèo khó như những năm nào nữa, bọn trẻ con bây giờ chắc cũng cũng chẳng bao giờ thèm thuồng những que kem mút như tôi và chúng bạn ngày xưa nữa.

Mỗi lần về nhà tôi không còn thấy chú bán kem ngày xưa đâu nữa rồi, đó là người đã tắm mát tâm hồn tuổi thơ của tôi, trong tim tôi vẫn luôn thầm cảm ơn chú.

Các cô giáo tôi ngày xưa đều đã về dưới xuôi cả, chẳng biết các cô có bao giờ thèm kem mút như tôi vẫn hay thèm thuồng khi còn ở nơi đất khách quê người, nơi mà chỉ có những quán kem tươi rực rỡ ánh đèn với những ly kem xinh đẹp. Nơi mà tôi không thể tìm đâu ra được những que kem mút nhỏ bé, màu trắng sữa với một hương vị dịu dàng, tinh khiết và ngọt lành như những ngày xưa!

23 tháng 2 2019

Đã rất lâu rồi tôi không được thưởng thức một que kem mát lạnh với hương vị mà tôi không thể nào tả được bằng lời. Một thời thơ bé đã đi qua từ lâu, nhưng hương vị của tuổi thơ cùng với những kỷ niệm tươi đẹp về nó vẫn còn mãi đọng lại trong tôi…

Hồi bé, tôi hay được mẹ thưởng tiền cho mỗi lần tôi chăm chỉ, ngoan ngoãn. Những đồng tiền bé nhỏ hai trăm đồng, năm trăm đồng hoặc nhiều nhất là một nghìn đồng. Với số tiền đó tôi có thể đi ăn một món đồ mà tôi yêu thích, đó là kem mút.

Quê hương tôi ở miền núi cao, chợ cách xa nhà tôi đang ở đến cả hàng chục cây số, nhưng có chú bán kem vẫn thường mang chiếc xe đạp có chở theo một thùng kem đầy, vượt qua mấy con đèo và suối đến bản tôi.

Chú hay dừng ở trước cổng ngôi trường mái lá, vách nứa của chúng tôi. Ngôi trường cheo leo trên lưng đồi đó là nơi nuôi dưỡng và chắp cánh cho những ước mơ. Biết chú bán kem đang đứng ở cổng trường bọn trẻ con chúng tôi những đứa nào sẵn tiền thì hồi hộp lắm, chỉ mong giờ ra chơi.

Rồi trống ra chơi, bọn chúng tôi ùa ra vây lấy chú bán kem, mua được que kem ít đứa nào nỡ cắn ngay mà cứ hít hà mãi. Có đứa thèm quá mà không có tiền thì chỉ đứng nhìn mà nhỏ nước miếng, nhiều đứa thương bạn nên cho nhau mút chung que kem.

Có đứa phải bỏ cả đôi dép đang đi để mà đổi lấy một que kem. Thật may chú bán kem cũng tốt bụng thấy đôi dép nào còn có vẻ đi được, thì chú không nỡ lấy nhưng vẫn cho những đứa ấy những que kem tươi mát.

Trường tôi chỉ có bốn cô giáo với bốn lớp học, mà mỗi lớp chỉ có chục học sinh nên thỉnh thoảng các cô cũng chung nhau góp tiền mua kem cho cả trường cùng ăn… Nhớ lại những tháng ngày ấy thấy mà thương biết bao, mà nhớ biết bao.

Rồi mùa đông đến, trời mùa đông non cao vô cùng giá lạnh, cô giáo phải đốt một đống lửa giữa lớp học để cho ấm mà cả lớp có thể học tiếp được.

Bọn trẻ con chúng tôi hay lên nương đốt lửa mà nướng sắn ăn, đứng trên đồi đứa nào cũng trông về con đường lên bản với một niềm mong nhớ. Chúng tôi nhớ mùa hè, nhớ chú bán kem, dù mùa đông trời lạnh mà chúng tôi vẫn thèm kem.

Những tờ tiền mà bố mẹ cho vẫn cứ để dành dưới gối, rồi nó cứ dần nhiều lên nỗi mong nhớ trời sẽ ấm lên cũng dần chất chứa. Mỗi năm tôi chỉ được đi chợ một hoặc hai lần, đó là vào những dịp chợ phiên. Ngày mà tôi và chúng bạn cùng trang lứa mong nhớ nhất là ngày Quốc khánh, mà chúng tôi hay còn gọi là Tết độc lập.

Đó gần như là ngày duy nhất trong năm chúng tôi được cho tiền và được đi chơi chợ. Vào dịp này ở chợ có rất nhiều món đồ cực kỳ hấp dẫn, nhưng bọn trẻ con chúng tôi mỗi lần xuống chợ vẫn cứ vây lấy những thùng kem mút.

Những vị kem thơm dịu và tươi mát chảy vào trong cổ họng như đang làm tan chảy nỗi niềm mong nhớ của tuổi thơ. Cảm giác ấy khó mà nói lên bằng lời, dù thèm lắm nhưng chưa bao giờ tôi ăn đến mức thỏa thích, tôi chỉ cho mình ăn hai đến ba que là cùng. Hình như tôi muốn giữ lại cảm giác mong nhớ. Để lần sau mình ăn vẫn còn có cảm giác que kem mình đang ăn vẫn tươi ngon như ngày nào.

Quê hương tôi giờ đây không còn nghèo khó như những năm nào nữa, bọn trẻ con bây giờ chắc cũng cũng chẳng bao giờ thèm thuồng những que kem mút như tôi và chúng bạn ngày xưa nữa.

Mỗi lần về nhà tôi không còn thấy chú bán kem ngày xưa đâu nữa rồi, đó là người đã tắm mát tâm hồn tuổi thơ của tôi, trong tim tôi vẫn luôn thầm cảm ơn chú.

Các cô giáo tôi ngày xưa đều đã về dưới xuôi cả, chẳng biết các cô có bao giờ thèm kem mút như tôi vẫn hay thèm thuồng khi còn ở nơi đất khách quê người, nơi mà chỉ có những quán kem tươi rực rỡ ánh đèn với những ly kem xinh đẹp. Nơi mà tôi không thể tìm đâu ra được những que kem mút nhỏ bé, màu trắng sữa với một hương vị dịu dàng, tinh khiết và ngọt lành như những ngày xưa!

23 tháng 2 2019

Là con vit nha bn :))

Hok tốt !

23 tháng 2 2019

con vịt 

22 tháng 2 2019

ko đăng linh tinh

22 tháng 2 2019

 đăng câu hỏi linh tinh là bị báo cáo đấy

22 tháng 2 2019

Nga và Phú hok giỏ chăm ngoan 
Nga Lộc :v 

22 tháng 2 2019

Nga và Phú = Ngu và phá

21 tháng 2 2019

Bạn ko được đăng cu hỏi linh tinh nha

21 tháng 2 2019

Bạn đừng đặt câu hỏi không đúng chủ đề nhé!