Viết đoạn văn khoảng 5 đến 7 câu trình bày cảm nhận của em về một chi tiết thú vị trong đoạn trích đi lấy mật
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Câu 1:
Trong bài thơ ở phần Đọc hiểu, hình ảnh người mẹ hiện lên qua lăng kính cảm xúc của nhân vật trữ tình "tôi" với tất cả sự kính yêu và trân trọng. Mẹ không chỉ là người sinh thành, dưỡng dục mà còn là biểu tượng của quê hương, của những giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp. Hình ảnh mẹ gắn liền với những điều bình dị, thân thương nhất: lời ru ngọt ngào, cánh võng đưa êm ái, những bữa cơm gia đình ấm cúng. Tình yêu thương mẹ được thể hiện qua những chi tiết nhỏ nhặt, giản dị nhưng đầy xúc động. "Tôi" cảm nhận được sự hy sinh thầm lặng của mẹ, những vất vả lo toan mẹ gánh trên vai để vun vén cho gia đình. Đồng thời, "tôi" cũng ý thức được trách nhiệm của mình đối với mẹ, mong muốn được đền đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục. Tóm lại, hình ảnh người mẹ trong bài thơ là sự hội tụ của những phẩm chất cao đẹp, là nguồn sức mạnh tinh thần to lớn của nhân vật trữ tình "tôi".
Câu 2:
Trong bài thơ ở phần Đọc hiểu, hình ảnh người mẹ hiện lên qua lăng kính cảm xúc của nhân vật trữ tình "tôi" với tất cả sự kính yêu và trân trọng. Mẹ không chỉ là người sinh thành, dưỡng dục mà còn là biểu tượng của quê hương, của những giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp. Hình ảnh mẹ gắn liền với những điều bình dị, thân thương nhất: lời ru ngọt ngào, cánh võng đưa êm ái, những bữa cơm gia đình ấm cúng. Tình yêu thương mẹ được thể hiện qua những chi tiết nhỏ nhặt, giản dị nhưng đầy xúc động. "Tôi" cảm nhận được sự hy sinh thầm lặng của mẹ, những vất vả lo toan mẹ gánh trên vai để vun vén cho gia đình. Đồng thời, "tôi" cũng ý thức được trách nhiệm của mình đối với mẹ, mong muốn được đền đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục. Tóm lại, hình ảnh người mẹ trong bài thơ là sự hội tụ của những phẩm chất cao đẹp, là nguồn sức mạnh tinh thần to lớn của nhân vật trữ tình "tôi".
Câu 2:
việc tạo lập "màng lọc thông tin" là một quá trình liên tục và đòi hỏi sự chủ động, ý thức của mỗi cá nhân. Chỉ khi chúng ta biết cách chọn lọc và sử dụng thông tin một cách thông minh, chúng ta mới có thể tận dụng tối đa những lợi ích mà internet mang lại, đồng thời tránh được những tác động tiêu cực của nó.

Tiểu thuyết hiện đại chú trọng nội tâm, cốt truyện không theo thứ tự, kết thúc thường mở. Truyền thống thì cốt truyện rõ ràng, nhân vật điển hình, kết thúc mạch lạc.
Chỉ cần nhớ:
Tiểu thuyết truyền thống => rõ ràng, mạch lạc.
Tiểu thuyết hiện đại => rối hơn, sâu sắc, thiên về nội tâm.

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

Để có thể chỉ ra chỗ nào có biện pháp nói tránh, bạn cần cung cấp đoạn văn hoặc câu văn cụ thể mà bạn muốn phân tích.

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

Trong cuộc sống hiện đại hối hả, chúng ta thường mải miết theo đuổi những mục tiêu lớn lao, những thành công vang dội. Đôi khi, chính sự tập trung vào điều vĩ đại ấy khiến ta vô tình bỏ qua vô vàn giá trị nhỏ bé, bình dị đang hiện hữu quanh mình. Tuy nhiên, trân trọng những điều tưởng chừng tầm thường ấy lại chính là chìa khóa để mở cánh cửa hạnh phúc đích thực.
Trân trọng điều nhỏ bé giúp ta cảm nhận hạnh phúc một cách trọn vẹn hơn. Hạnh phúc không phải lúc nào cũng là điều gì đó lớn lao; nó có thể là nụ cười của người thân, bữa cơm ấm cúng, một tách trà nóng buổi sáng, hay chỉ là cảm giác bình yên khi ngắm hoàng hôn. Khi ta biết dừng lại và nhận ra những khoảnh khắc giản dị này, cuộc sống trở nên tươi đẹp và ý nghĩa hơn rất nhiều.
Hơn nữa, thái độ trân trọng những giá trị bình dị còn nuôi dưỡng lòng biết ơn và thái độ sống tích cực. Ta học cách biết ơn từng hạt mưa, từng tia nắng, từng lời quan tâm nhỏ nhặt. Lòng biết ơn giúp ta nhìn cuộc sống với con mắt lạc quan, không ngừng vun đắp những điều tốt đẹp và sống có trách nhiệm hơn. Ngược lại, người chỉ theo đuổi những thứ phù phiếm dễ rơi vào cảm giác trống rỗng, vì họ đã đánh mất khả năng cảm nhận niềm vui từ những điều cơ bản nhất.
Cuối cùng, sự trân trọng này còn củng cố các mối quan hệ. Tình cảm gia đình, tình bạn được xây dựng từ những cử chỉ quan tâm nhỏ nhặt, những lời sẻ chia chân thành. Một lời cảm ơn, một cái nắm tay, hay một kỷ niệm giản dị cũng đủ sức gắn kết con người sâu sắc.
Tóm lại, trân trọng những giá trị nhỏ bé, bình dị không phải là an phận, mà là một cách sống khôn ngoan để tìm thấy hạnh phúc bền vững. Hãy bắt đầu từ việc nâng niu từng khoảnh khắc, từng điều giản đơn xung quanh ta, để cuộc sống trở nên giàu ý nghĩa và tràn đầy niềm vui.
Cuộc sống hiện đại như guồng quay không ngừng, con người cứ mải miết theo đuổi những mục tiêu to lớn: thành công, tiền tài, danh vọng. Nhưng đôi khi, chính trong những giá trị nhỏ bé và bình dị nhất lại chứa đựng hạnh phúc thật sự. Trân trọng những điều giản dị không chỉ giúp ta sống sâu sắc hơn mà còn giúp ta biết yêu thương, biết đủ và sống tử tế hơn mỗi ngày.
Những giá trị nhỏ bé là gì? Đó có thể là một cái ôm từ mẹ sau một ngày dài, là ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua khung cửa sổ buổi sáng, là tiếng chim hót, một ánh mắt sẻ chia, hay đơn giản là một lời hỏi thăm chân thành. Những điều ấy tưởng chừng nhỏ nhoi, thậm chí có lúc bị xem là “tầm thường”, nhưng lại là nền tảng của sự gắn kết, của yêu thương và bình yên. Khi ta biết dừng lại để cảm nhận, ta mới nhận ra chúng quý giá đến nhường nào.
Thử tưởng tượng một ngày bạn tỉnh dậy, không còn ai nói lời chào buổi sáng, không còn bữa cơm gia đình đơn sơ mà ấm áp, không còn những khoảnh khắc tưởng như chẳng là gì – lúc đó, bạn sẽ hiểu chúng quan trọng ra sao. Sự trân trọng những điều bình dị giúp ta sống chậm lại, biết ơn hiện tại, và nuôi dưỡng tâm hồn trước những xô bồ ngoài kia.
Bản thân mình từng là người chỉ chăm chăm theo đuổi điểm số, thành tích, quên mất việc hỏi han cha mẹ, hay dành thời gian cho bạn bè. Cho đến một ngày, khi nhìn thấy mẹ ngồi gói bánh chưng một mình, mình chợt nhận ra bao lâu nay đã bỏ quên một phần hạnh phúc rất đỗi thân quen. Từ lúc đó, mình học cách quan tâm từ những điều nhỏ – rửa bát cùng mẹ, lắng nghe bạn khi buồn, hay chỉ đơn giản là nói “cảm ơn” và “xin lỗi” đúng lúc. Những điều nhỏ bé ấy đã khiến mình thấy cuộc sống ý nghĩa và ấm áp hơn rất nhiều.
Xã hội càng hiện đại, con người lại càng dễ đánh mất sự kết nối với những điều giản dị. Sự trân trọng cái nhỏ bé chính là cách để giữ lại phần người trong mỗi chúng ta. Nó dạy ta biết yêu thương không điều kiện, biết sống tử tế, và không coi thường bất kỳ điều gì – dù là nhỏ nhất.
Tóm lại, trân trọng những giá trị nhỏ bé, bình dị không phải là sống chậm chạp hay tụt hậu, mà là sống có chiều sâu, có trái tim. Khi biết quý những điều đơn giản, ta sẽ biết quý người, quý đời, và biết cách sống sao cho nhẹ nhàng mà vẫn đầy yêu thương. Bởi đôi khi, hạnh phúc thật sự không nằm ở điều to lớn, mà nằm ở những điều rất đỗi bình thường quanh ta mỗi ngày.

🔍 Các biện pháp tu từ:
- Điệp ngữ:
👉 "Yêu biết mấy" được lặp lại ở hai câu đầu mỗi cặp câu thơ, nhấn mạnh cảm xúc yêu thương tha thiết, sâu đậm của tác giả. - Ẩn dụ:
👉 "Những con đường ca hát" là hình ảnh ẩn dụ cho con đường mới, tràn đầy sức sống, niềm vui và tinh thần lạc quan cách mạng. - Nhân hoá:
👉 “Con đường ca hát” – con đường được gán hành động của con người là “ca hát”, khiến cảnh vật trở nên sống động, chan chứa cảm xúc. - Hình ảnh giàu sức gợi:
👉 “Dòng sông bát ngát”, “lúa ngô non”, “mái nhà son” – gợi không gian thanh bình, tươi đẹp, thể hiện tình yêu quê hương đất nước.
✅ Tóm lại:
Biện pháp tu từ gồm: Điệp ngữ, Ẩn dụ, Nhân hoá, và Hình ảnh gợi cảm 😍📜.

"Đất rừng phương Nam" của nhà văn Đoàn Giỏi là một tác phẩm kinh điển của văn học Việt Nam, đặc biệt dành cho lứa tuổi thiếu nhi, nhưng sức hấp dẫn của nó thì không giới hạn ở bất kỳ độ tuổi nào. Với tôi, tác phẩm này mang lại nhiều cảm xúc và suy nghĩ sâu sắc.
Bức tranh thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ
Điều đầu tiên mà "Đất rừng phương Nam" khắc họa một cách tài tình chính là bức tranh thiên nhiên hoang sơ nhưng vô cùng hùng vĩ và trù phú của vùng đất Nam Bộ. Từ rừng U Minh bạt ngàn với những cây tràm, cây đước chằng chịt, đến những con kênh, con rạch chằng chịt, những đàn chim, bầy cá... tất cả đều hiện lên sống động, chân thực qua ngòi bút của Đoàn Giỏi. Ông không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn thổi hồn vào đó, khiến người đọc như đang được đắm mình vào không gian mênh mông, đầy sức sống của miền sông nước.
Bên cạnh cảnh vật, tác phẩm còn khắc họa những con người Nam Bộ chân chất, phóng khoáng, kiên cường và giàu lòng mến khách. Đó là tía nuôi, má nuôi với tình thương bao la dành cho An; là chú Võ Tòng dũng mãnh, nghĩa hiệp; là thằng Cò lém lỉnh, hồn nhiên; hay những người dân du kích bám trụ, chiến đấu kiên cường. Mỗi nhân vật đều mang một vẻ đẹp riêng, tiêu biểu cho phẩm chất của người dân vùng đất này trong những năm kháng chiến chống Pháp đầy gian khổ.
Hành trình trưởng thành và giá trị nhân văn
Câu chuyện được kể qua con mắt của cậu bé An - một cậu bé thành thị bơ vơ lạc mất gia đình trong những năm loạn lạc. Hành trình phiêu bạt của An không chỉ là chuyến đi tìm cha mẹ mà còn là hành trình trưởng thành đầy ý nghĩa. Cậu bé dần làm quen với cuộc sống sông nước, học cách sinh tồn giữa rừng già, và quan trọng hơn cả là cảm nhận được tình người ấm áp, sự gắn bó mật thiết giữa những con người cùng chung hoàn cảnh.
Tác phẩm còn truyền tải tinh thần yêu nước, lòng căm thù giặc sâu sắc một cách tự nhiên và sâu lắng. Mặc dù không trực tiếp miêu tả những trận đánh khốc liệt, nhưng qua cuộc sống sinh hoạt, qua những hành động nhỏ nhặt, qua lời kể của các nhân vật, người đọc vẫn cảm nhận được không khí kháng chiến sục sôi, ý chí bất khuất của người dân miền Nam.
Giá trị nghệ thuật
Về mặt nghệ thuật, "Đất rừng phương Nam" nổi bật với:
Ngôn ngữ giàu hình ảnh, âm thanh, đậm chất Nam Bộ: Cách dùng từ ngữ địa phương, những câu văn giàu tính gợi tả, gợi cảm đã giúp người đọc dễ dàng hình dung được cảnh vật và con người nơi đây.
Lối kể chuyện tự nhiên, lôi cuốn: Tác giả đã dẫn dắt người đọc đi theo bước chân của An một cách nhẹ nhàng, hấp dẫn, xen lẫn những tình huống bất ngờ, thú vị.
Nghệ thuật miêu tả nhân vật tinh tế: Mỗi nhân vật đều có một tính cách đặc trưng, được khắc họa rõ nét qua hành động, lời nói và suy nghĩ.
Tổng kết
Nhìn chung, "Đất rừng phương Nam" không chỉ là một cuốn sách kể về cuộc phiêu lưu mà còn là một bản anh hùng ca về thiên nhiên, con người và tinh thần yêu nước của miền đất phương Nam trong thời kỳ lịch sử đầy biến động. Tác phẩm đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng nhiều thế hệ độc giả và trở thành một phần không thể thiếu trong kho tàng văn học thiếu nhi Việt Nam. Mỗi khi đọc lại, tôi vẫn luôn cảm thấy bồi hồi và ngưỡng mộ tài năng của nhà văn Đoàn Giỏi.
Bạn đã đọc "Đất rừng phương Nam" chưa? Cảm nhận của bạn về tác phẩm này như thế nào?
Một trong những chi tiết em thấy thú vị nhất trong đoạn trích Đi lấy mật là hình ảnh đàn ong cần mẫn bay đi hút mật rồi trở về tổ. Hình ảnh ấy không chỉ miêu tả sinh động thế giới loài vật mà còn gợi lên sự chăm chỉ, đoàn kết và kiên trì trong lao động. Em đặc biệt ấn tượng với cách tác giả dùng từ ngữ rất tinh tế để diễn tả từng chuyển động của đàn ong, như thể chúng đang “làm việc” nghiêm túc như những con người thật. Chi tiết này khiến em thêm yêu thiên nhiên và trân trọng những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Nó cũng nhắc nhở em phải biết siêng năng, chăm chỉ như những chú ong cần mẫn kia. Qua đó, em cảm nhận được tình yêu thiên nhiên sâu sắc mà tác giả gửi gắm.
Bài tham khảo 1:
Trong đoạn trích “Đi lấy mật”, chi tiết người dân vùng U Minh “thuần hóa” ong rừng là một chi tiết thú vị. Trong khi các nơi khác nuôi ong bằng những chiếc tổ nhân tạo bằng những vật liệu khác nhau như tổ bằng đồng hình chiếc vại, tổ bằng đất nung, tổ bằng sành… thì người dân vùng U Minh nuôi ong kiểu tổ hình nhánh kèo. Vì biết tập tính của loài ong rừng, họ biết rằng không phải ngẫu nhiên mà ong đóng trên một cành cây nào đó nên họ đã định sẵn cho chúng một nơi để đóng tổ. Qúa trình dựng tổ cho ong cũng rất tỉ mỉ vì chúng không đóng chỗ rợp, ong chúa thì kị, không bao giờ đóng tổ ở những nơi còn mùi sắt của con dao chặt kèo. Sự độc đáo, mới lạ trong cách nuôi ong rừng đã khiến nơi đây trở nên khác biệt, không nơi nào xứ nào giống như vậy.
Bài tham khảo 2:
Trong đoạn trích Đi lấy mật thì những hình ảnh, những khám phá của cậu bé An khi theo tía nuôi và Cò vào trong rừng để lại rất nhiều ấn tượng trong lòng người đọc. Hiện lên trên những cuộc trò chuyện, những bài học kinh nghiệm mà An rút ra được chính là khung cảnh bình yên của ba người sau khoảng thời gian mệt mỏi. Họ cùng nhau ngồi ăn, thưởng thức cảnh đẹp thiên nhiên dưới một gốc cây tràm. Bức tranh thiên nhiên với cả nhạc và họa như tô điểm thêm vẻ đẹp vốn có của rừng già. Nơi đây có những bóng cây nghiêng nghiêng, có những con gầm ghì, những chú vẹt,…. Khung cảnh người và thiên nhiên thật hòa hợp, yên bình.