giúp mình bài 4 nha mọi người
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
các bạn ơi
máy lỗi
câu hỏi là
Tại sao con người lại thông minh hơn động vật thank you
TL
a. Sự vật được nhân hóa
-_xe chở thóc
a. Từ ngữ thể hiện sự nhân hóa
-cười rúc rích,hò reo
b. Sự vật được nhân hóa
-_biển
b. Từ ngữ thể hiện sự nhân hóa
- thở rung
c. Sự vật được nhân hóa
- dừa,gió
c. Từ ngữ thể hiện sự nhân hóa
-đàn(gió),gọi,múa reo,đủng đỉnh như là đứng chơi
A) Con đường làng
Vừa mới đắp
Xe chở thóc
Đã hò reo
Nối đuôi nhau.
-Sự vật nhân hóa:Xe chở thóc
-từ ngữ thể hiện sự nhân hóa:hò reo,nối duôi nhau
B)Phì phõ như bễ
Biển mệt thở rung
-Sự vật nhân hóa:Biển
-từ ngữ nhân hóa:Thở rung
C)Tiếng dừa làm dịu nắng trưa
Gọi đàn gió đến cũng dừa múa reo
Trời trong đầy tiếng rì rào
Đứng canh trời đất bao la,
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi.
-Sự vật nhân hóa:Dừa
-Từ ngữ nhân hóa:gọi;múa reo;đứng canh;đủng đỉnh
a) -Sự vật nhân hóa : xe chở thóc
-Từ ngữ nhân hóa : hò reo, cười khúc khích
b)
-sự vật được nhân hóa : Biển
-từ ngữ nhân hóa : mệt thở rung
mik tự đánh máy cho nên sai đoạn này
- Phì phõ như bễ
Chuyển thành phì phò như bễ nhé
tham khảo
Em rất thích những công việc lao động trí óc, đặc biệt là nghề bác sĩ bởi đó là công việc cứu chữa bệnh cho mọi người. Gần nhà em có chú Nam là bác sĩ ở bệnh viện tỉnh, em rất ngưỡng mộ chú.
Chú Nam còn rất trẻ, dáng người chú thật cao. Người chú luôn thoang thoảng mùi thuốc nhè nhẹ rất dễ chịu. Chú là bác sĩ khoa nhi, bởi vậy chú rất dịu dàng và ôn nhu. Nụ cười luôn thường trục ở trên môi chú khiến người khác cảm thấy rất dễ gần và thân thiết. Đúng là như vậy, vì làm việc với các bạn nhỏ nhiều mà chú rất yêu thích trẻ con. Trẻ con ở trong khu luôn rất yêu quý chú, em cũng không ngoại lệ. Chú còn là người rất kiên nhẫn nữa. Mỗi khi trẻ em trong khu bị bệnh, khóc nháo không chịu khám bệnh, chú đều nở một nụ cười rồi tìm cách dỗ dành, chẳng mấy chốc mà đứa trẻ ấy đã ngoan ngoãn khám bệnh rồi.
Chú Nam là một người rất vui tính. Chú rất hay kể chuyện cười cho em nghe, những câu chuyện cười của chú rất thú vị, khiến em cứ cười mãi không thôi. Có những hôm chú phải trực ca đêm ở bệnh viện, sáng hôm sau mới về, trông chú có vẻ mệt mỏi lắm. Chú nói nghề làm bác sĩ thực sự trông vậy thôi nhưng rất áp lực. Mình làm sai là phải chịu trách nhiệm rất lớn vì đó là mạng người, bởi vậy nên phải rất cẩn thận. Nhưng cứu được người chính là niềm vui của những người làm nghề Y.
Em rất yêu quý chú Nam. Chú là một người vô cùng tuyệt vời, em sẽ học thật giỏi để sau này có thể được trở thành một người như chú.
THAM KHẢO
Chiều hôm qua, mẹ em đi khám ở bệnh viện huyện; trong lúc chờ mẹ ngoài hành lang em chú ý đến cô y tá trong phòng điều dưỡng đang chăm sóc bệnh nhân. Cô y tá đó tỉ mi, cẩn thận hỏi han bệnh nhân và luôn tạo cảm giác thoải mái nhất cho người bệnh. Cũng vì thế mà em ấn tượng với cô y tá đó.
Cô y tá mặc một bộ đồ màu trắng của bệnh viện, trên đầu đội mũ cũng màu trắng. Cô đi một đôi hài màu đen thấp. Dáng cô mảnh mai nên khi có yêu cầu gì khẩn cấp cô có thể chạy đi nhanh chóng.
Trong lúc cô chăm sóc cho bệnh nhân, cô luôn nở nụ cười thật tươi và thật hiền. Giọng nói trầm nhẹ khi trò chuyện với bệnh nhân khiến người khác cảm thấy dễ chịu. Mặc dù trong phòng bệnh có rất nhiều người, ai cũng có nhu cầu chăm sóc, tuy nhiên cô vẫn không hề kêu ca, lần lượt chăm sóc người này sang người khác. Cứ từng người, từng người một đều do bàn tay của cô chăm sóc.
Đối với những chị thực tập mới vào, cô cũng hướng dẫn rất nhiệt tình và chu đáo. Luôn động viên thực tập sinh phải cố gắng hết mình để hoàn thành tốt công việc.
Cô y tá chăm sóc bệnh nhân này thực sự khiến cho em khâm phục vì đức tính cần cù, chịu khó cũng như có tấm lòng bồ tát với mọi người.
Em yêu chim cánh cụt vì chim cánh cụt rất dễ thương và ngộ nghĩnh
ủa!? bài 4 nào hả bạn????????????