mượn lời là 1 đồ vật hay con vật gần gũi với e để kể chuyện tình cảm giữa em và đồ vật hay con vật đó
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vào một đêm cuối xuân 1947, khoảng 2 giờ sáng, trên đường đi công tác,/ Bác Hồ /đến nghỉ chân ở một nhà ven đường.
Trạng ngữ CN VN
Ngoài suối , trên mấy cành cây cao,/ tiếng chim, tiếng ve /cất lên inh ỏi, râm ran.
Trạng ngữ Chủ ngữ Vị ngữ
I. Tiếng việt
Bài 18 : Tìm chủ ngữ, vị ngữ và trạng ngữ của những câu văn sau :
a) Vào một dêm cuối xuân 1947, khoảng 2 giờ sáng, trên đường đi công tác,// Bác Hồ //đến nghỉ chân ở một nhà ven đường .
TN CN VN
b) Ngoài suối, trên mấy cành cây cao,// tiếng chim, tiếng ve //cất lên inh ỏi, râm ran
TN CN VN
Chúc bạn học tốt
Bài 1: Xác định danh từ, động từ, tính từ trong những từ sau:
niềm vui,: danh từ
yêu thương,: động từ
tình yêu, : danh từ
vui: tính từ
Bài 2: Đặt câu:
a) có từ "của" là danh từ:...Nhà ông Châu thật nhiều của cải............................................................
b) có từ "của" là quan hệ từ:........Cây xoài của nhà bà Lan thật nhiều quả..................................................
c) có từ "hay" là tính từ:...Bạn Chi hát rất hay ..............................................................
d) có từ "hay" là quan hệ từ:.......Bạn muốn học hay chơi...............................................
Bài 3: Xác định danh từ, động từ, tính từ trong hai câu thơ sau:
Cảnh rừng/ Việt Bắc/ thật là/hay
DT DT TT
Vượn/ hót /chim/ kêu'/ suốt cả ngày."
DT ĐT DT ĐT
Bài 4: Tìm và viết lại các tính từ trong câu sau:
a) Vóc cao, vai rộng, người đứng thẳng như cái cột đá trời trồng.
b) Vục mẻ miệng gầu.
học tốt
a)Từ ' tay ' ghép với từ nào dưới đây để được từ có nghĩa chuyển.
A. áo B. chân C búp măng
b)Từ ' chân' ghép với từ nào dưới đây để được từ có nghĩa chuyển.
A. bàn B. dài C. Cả A và B đều đúng
hok tốt!!
Tìm những từ cùng nghĩa chỉ màu đen để điền vào chỗ trống trong các từ dưới đây :
Bảng…. ; vải…. ; gạo…. ; đũa….. ; mắt…. ; ngựa…. ; chó…..,mèo....
Đáp án :
Bảng đen, vải thâm, gạo hẩm, đũa mun, mắt huyền, ngựa ô, chó mực, mèo mun.
Tìm những từ cùng nghĩa chỉ màu đen để điền vào chỗ trống trong các từ dưới đây:
Bảng đen, vải thâm, gạo hẩm, đũa mun, mắt huyền, ngựa ô, chó mực,mèo mun
#HT
&YOUTUBER&
Niềm vui đi học của cả nhà được diễn tả qua khổ thơ thứ hai thật hồn nhiên và đáng yêu. Khi cả nhà đều đI học, đều là học trò của các thầy giáo, cô giáo thì ai cũng được chia sẻ niềm vui, nỗi buồn trong học tập. Khi có “điểm xấu” thì “buồn lây cả nhà”. Khi được “điểm 10” thì niềm vui cũng được nhân lên. Kết quả học tập tốt đã thật sự làm cho cả nhà sung sướng và hạnh phúc.
Nguồn : gg
Ko cần k nè :33
Vấn đề an toàn giao thông hiện đang là vấn đề nhức nhối của toàn xã hội và toàn dân. Bên cạnh những cử chỉ giao thông đẹp như chấp hành nghiêm chỉnh luật giao thông, nhường đường cho xe cứu thương, cứu hỏa,... thì vẫn còn tồn đọng những hành vi chưa chấp hành nghiêm chỉnh luật giao thông. Điển hình là việc một bộ phận học sinh không hề nhỏ đi xe đạp điện hoặc ngồi sau xe gắn máy nhưng không đội mũ bảo hiểm, cũng như chấp hành nghiêm chỉnh luật an toàn giao thông. Thực trạng ấy như sau. Dù cho đã được nhà trường và xã hội tuyên truyền cũng như sát sao về vấn đề chấp hành nghiêm chỉnh luật giao thông đường bộ nhưng 1 số học sinh vẫn không chấp hành nghiêm túc. Các em không có thói quen đội mũ bảo hiểm khi điều khiển xe đạp điện hoặc ngồi sau xe gắn máy. Thậm chí nhiều em còn vượt đèn đỏ, dàn hàng ba bốn nguy hiểm trên đường hay lạng lách đánh võng trên đường,....Những hành vi ấy đều là vi phạm luật an toàn giao thông đường bộ 1 cách nghiêm trọng vì nó không chỉ gây nguy hiểm đến tính mạng cho chính các em mà còn cho chính người khác. Chính vì thế, toàn xã hội đã và đang chung tay vì 1 thế hệ trẻ chấp hành nghiêm chỉnh luật giao thông. Chỉ cần 1 ý thức giao thông nghiêm chỉnh, mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp hơn. Trên thực tế, ngày càng nhiều trẻ em không chấp hành nghiêm chỉnh luật giao thông dẫn đến những tai nạn đau xót và đáng tiếc. Vì vậy, các em học sinh cần phải nghiêm chỉnh chấp hành luật giao thông ngay từ những việc làm nhỏ nhất để bảo vệ tính mạng của mình và những người xung quanh. Việc đơn giản nhất các em có thể làm là đội mũ bảo hiểm khi ngồi sau xe máy hoặc điều khiển xe đạp điện. Nhà trường cũng như gia đình cần sát sao đôn đốc con em mình chấp hành nghiêm chỉnh khi tham gia giao thông.
NẾU ĐÚNG THÌ TÍCH CHO TỚ NHÉ
Bài làm
Những năm tháng tuổi thơ được học dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều bạn tốt. Bạn nào cùng dễ thương và đáng mến nhưng em thích rất là bạn Thuỳ Dung.
Thuỳ Dung năm nay tròn mười tuổi, bằng tuổi em. Dáng người bạn nhỏ nhắn, đi đứng nhanh nhẹn. Bạn có khuôn mặt tròn trĩnh trông rất dễ thương. Đôi mắt bồ câu đen láy sáng long lanh. Đôi mắt ấy biết buồn, cười, biết thông cảm với bạn bè xung quanh. Đôi môi đỏ như son luôn nở nụ cười tươi như hoa. Mái tóc của Thuỳ Dung đen nhánh và dài như suối xõa xuống bờ vai tròn trịa trông thật đáng yêu.
Hằng ngày, Thuỳ Dung đến trường với bộ đồng phục quen thuộc váy xanh, áo trắng. Chiếc khăn quàng đỏ trên vai như cánh bướm. Thuỳ Dung nói năng rất nhỏ nhẹ, tính tình hiền lành, chan hoà với mọi người, luôn giúp đỡ những bạn học yếu. Có điều gì bạn bè không hiểu, Dung đều tận tình giúp đỡ. Trong giờ học Dung thường phát biểu ý kiến xây dựng bài. Bài làm của Dung luôn đạt điểm cao.
Ở trường, Dung là một học sinh giỏi, về nhà, Dung là một người con ngoan Dung giúp mẹ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, hướng dẫn cho em học. Có lần Dung tâm sự: “Cha mẹ phải làm việc vất vả để cho mình ăn học, mình phải học giỏi và ngoan ngoãn để cha mẹ vui lòng”.
Thuỳ Dung đã đế lại trong lòng bạn bè nhiều ấn tượng tốt đẹp. Bạn là tấm gương tốt cho các bạn noi theo. Tôi sẽ cố gắng học tập tốt đế xứng đáng là bạn thân của Thuỳ Dung. Sống trên đời ai cũng cần phải có 1 người bạn thân !!!
HỌC T ỐT
nhanh lên nhé , bạn nào trả lòi cho minh mình sẽ giúp lại họ
1.Khi làng quê tôi đã khuất hẳn,tôi vẫn đăm đẵm nhìn theo.
2.Vì những điều nó đã hứa với cô giáo,nó quyết tâm học tốt.
Trong số những cây bút viết của cô chủ thì tôi là cây bút máy được cô yêu thích nhất. Cô chủ lúc nào cũng cưng chiều và chăm sóc tôi cẩn thận từng chút một. Tôi tự hào và hạnh phúc lắm.
Tôi vốn không phải là cây bút của cô chủ. Ngày mới mua về, mẹ tặng tôi cho em trai cô. Cậu bé tuy còn nhỏ nhưng viết chữ rất đẹp mà cũng có ý thức giữ gìn. Vì mới mua nên tôi còn rất mới và là một chàng trai khá bảnh bao. Thân bút sơn nước sơn màu đen láng bóng. Hàng chữ in trên đó rõ ràng từng nét. Cái nắp bút màu bạc lấp lánh. Đặc biệt, ngòi bút viết rất trơn như chạy trên từng trang giấy trắng. Tôi rất dễ tính mà bụng tôi cũng rất khỏe, loại mực nào cũng “ăn” được mà ăn rất ngon lành. Vì vậy, cậu bé lại càng thích tôi. Một hôm, cậu khoe tôi với cô chủ. Cô chủ hứng thú, nhẹ nhàng cầm tôi lên ngắm nghía. “Chà! Đẹp quá. Lại cầm rất vừa tay”. Cô chủ vừa ngắm tôi vừa tấm tắc khen ngợi làm tôi xấu hổ. Rồi cô ngỏ lời muốn tôi làm bạn với cô chủ nhưng cậu bé không chịu. Thế là cô chủ buồn lắm.... Đến ngày sinh nhật cô, em trai tặng một món quà bí mật. Gói quà nhỏ xíu bọc giấy bên ngoải. Cậu bé chắc chắn đây là món quà mà chị rất thích. Hồi hộp, cô chủ từ từ mở ra. Một lát sau, tôi đã nằm trong bàn tay cô chủ. Cô hét lên sung sướng. Từ đó, tôi trở thành người bạn thân thiết của cô.
Cô chủ dành cho tôi không phải tình yêu của cô chủ với đồ vật mà là tình cảm đặc biệt giữa hai người bạn với nhau. Cô coi tôi như một người bạn thật sự. Cô may cho tôi một cái túi xinh xinh bằng vải và cho tôi nằm ở trong đó. Mỗi khi viết bài, cô lấy tôi ra, ngắm nhìn một chút rồi mới viết vào vở. Cô không bao giờ ấn mạnh vì sợ tôi đau nên lúc nào cô cũng nhẹ nhàng đặt tôi lên trang giấy. Trước khi đi ngủ, cô cũng không quên bơm một bụng đầy mực cho tôi, cất tôi vào túi và chúc tôi ngủ ngon. Có những lúc buồn, cô chủ không nói với ai được nên thủ thỉ tâm tình với tôi. Không rõ cô chủ có biết rằng tôi nghe và hiểu hết những điều cô nói. Nhưng nếu cho tôi một điều ước, tôi ước sao mình có thể được nói để chia sẻ với cô, để niềm vui của cô được nhân lên gấp bội và nỗi buồn sẽ được chia đôi. Nhưng tôi chỉ là một cái bút, chỉ biết nghe thôi mà không thể chia sẻ. Tôi nhớ mãi một lần khi thấy nước mắt cô chủ rơi...
Hôm đó, trên lớp học vào giờ ra giải lao, cô chủ vội đi đâu mà không mang tôi theo, để tôi nằm trên bàn mà quên nắp bút. Có cậu học trò hiếu động nô đùa làm tôi ngã từ trên bàn xuống. Thật không may, ngòi bút lại lao xuống trước và tôi đã đau xót khi biết rằng mình không còn giúp cô chủ viết bài được nữa. Chưa kịp hoàn hồn thì cậu ta lại chạy nhảy lung tung, giẫm chân cả lên mình tôi nữa... Tôi đau điếng mà không biết làm sao, chỉ mong cô chủ mau về và cứu tôi. Vừa may, cô chủ vào lớp. Nhìn thấy tôi, cô chủ lập tức chạy tới. Thấy tôi bị xước khắp mình mẩy, ngòi bút bị gãy cô chủ thương tôi chạy ra phía sau sân trường ngồi khóc. Những giọt nước mắt nóng hổi rơi trên mình tôi. Những giọt nước mắt trong sáng, tôi cảm nhận được tình yêu vô bờ cô dành cho tôi. Tôi không chỉ là cây bút bình thường mà là người bạn của cô. Hơn thế, tôi còn là món quà kỉ niệm mà em trai đã tặng cô nhân ngày sinh nhật. Tôi biết, với cô, tôi rất có ý nghĩa. Thế nên cô đã khóc rất nhiều, khóc nức nở như khi mất đi thứ gì quý giá vậy.... Cũng vì thế mà cô giận cậu bạn kia lắm.
Từ ngày tôi bị hỏng, cô chủ không bao giờ viết bút mực nữa. Cô để tôi nằm trong hộp bút nhỏ trên bàn. Dù không dùng nữa nhưng ngày nào đi học về cô cũng mở tôi ra xem, ngắm nghía tôi và kể chuyện cho tôi nghe, vẫn là những câu chuyện lớp học, bạn bè thầy cô nhưng tôi luôn luôn hào hứng. Cô chủ vẫn yêu quí tôi như ngày nào...
Là cây bút viết, đồ dùng học tập quen thuộc của học sinh, chúng tôi luôn mong nhận được từ các cô cậu học trò sự quan tâm và ý thức giữ gìn. Còn với riêng tôi, khi nhận được tình yêu của cô chủ, được coi như người bạn thân thì đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất.
.
Chào các bạn, tôi là mèo Tôm. Tôi tự nhận mình là một chú mèo rất thông minh và đáng yêu. Tôi có một cậu bạn tên Duy. Chúng tôi kết thân với nhau đã hai năm rồi.
Vào ngày này hai năm trước, tôi gặp Duy lần đầu tiên nhân sinh nhật lần thứ chín của cậu ấy. Vừa nhìn thấy tôi, cậu ấy đã reo lên: "Mẹ ơi, con mèo này thời trang quá!". Chả là, "bộ cánh" của tôi toàn thân màu trắng, chân tôi đi giày màu đen, hai tai bé xíu màu hồng, ria trắng như cước và đôi mắt xanh biếc như trời mùa thu. Bà chủ bảo với Duy: "Đây là quà sinh nhật của con. Mẹ mong con sẽ đối xử tốt với Tôm". Không chút do dự, cậu chủ nhỏ của tôi hứa với mẹ sẽ chăm sóc tôi chu đáo.
Duy đã giữ đúng lời hứa. Cậu ấy thường xuyên tắm táp cho tôi, lo từng bữa ăn cho tôi, chơi với tôi, thậm chí còn đá bóng với tôi… Duy làm cho tôi một cái "giường" rất xịn với đệm nhồi bông, chăn và mái che. Vào những đêm đông, gió bấc, cái lạnh ăn đến tận xương tận tuỷ, cậu chủ thương tôi lạnh, cho tôi lẻn nằm chung chăn với cậu.
Một hôm, nhà Duy có thêm một vị khách mới: anh chó Bốp. Trông mặt anh ấy cũng khá hiền, chỉ tội hay bắt nạt tôi thôi. Có lúc, Bốp đến gần cái ổ của tôi, định giở trò, tôi phải đẩy cái mái che ra phía trước để tự vệ. Nhiều khi, Bốp định cắn tôi, lúc đó, tôi phải cầu cứu Duy. Duy lao đến cùng với thanh kiếm nhựa, đập túi bụi vào đầu Bốp. Thỉnh thoảng, Duy thì thầm với tôi: "Tôm cứ yên tâm, anh không cho ai bắt nạt Tôm đâu". Tuy Duy nói vậy nhưng tôi biết, Duy yêu quý cả hai chúng tôi.
Đã hai năm rồi, giờ thì tôi và Bốp chỉ chơi đùa với nhau, không còn đánh nhau nữa. Đôi khi, cậy thế có anh Duy, tôi cắn nhẹ vào tai Bốp rồi "meo, meo" cầu cứu.
Hai năm qua, chúng tôi vui buồn bên nhau. Mỗi ngày, chúng tôi lại thân thiết nhau hơn. .
Tôi thấy cuộc đời thật tươi đẹp vì có Duy và Bốp. Tôi yêu cuộc đời này quá!