K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 11

Bài thơ "Buổi chiều đón con" mang đến cho em những cảm xúc thật nhẹ nhàng và trìu mến. Hình ảnh buổi chiều tà với ánh nắng từ từ hạ xuống, hòa quyện cùng không gian yên bình, như một bức tranh cuộc sống ấm áp. Em cảm nhận được tình yêu thương và sự chờ đợi của người mẹ dành cho đứa con, trên gương mặt bà là nụ cười hạnh phúc khi nhìn thấy con trở về. Những dòng thơ giản dị nhưng chứa đựng cả tấm lòng của người mẹ, là đỉnh cao của tình cảm gia đình. Trong tiếng bước chân rộn ràng của con, em thấy hiện lên bao kỷ niệm và ước mơ, là nguồn động lực để con bước tiếp trong cuộc sống. Bài thơ như một bức thư tay gửi gắm tình cảm thiêng liêng, khiến em trân trọng hơn từng giây phút bên gia đình.

13 tháng 11

Bài thơ "Buổi chiều đón con" mang đến cho em những cảm xúc thật nhẹ nhàng và trìu mến. Hình ảnh buổi chiều tà với ánh nắng từ từ hạ xuống, hòa quyện cùng không gian yên bình, như một bức tranh cuộc sống ấm áp. Em cảm nhận được tình yêu thương và sự chờ đợi của người mẹ dành cho đứa con, trên gương mặt bà là nụ cười hạnh phúc khi nhìn thấy con trở về. Những dòng thơ giản dị nhưng chứa đựng cả tấm lòng của người mẹ, là đỉnh cao của tình cảm gia đình. Trong tiếng bước chân rộn ràng của con, em thấy hiện lên bao kỷ niệm và ước mơ, là nguồn động lực để con bước tiếp trong cuộc sống. Bài thơ như một bức thư tay gửi gắm tình cảm thiêng liêng, khiến em trân trọng hơn từng giây phút bên gia đình.

17 tháng 11

Trong chương trình Tiếng Việt tiểu học, các em sẽ được học nhiều bài thơ viết về dòng sông quê hương, như Nhớ con sông quê hương (Tế Hanh), Bè xuôi sông La (Vũ Duy Thông), Dòng sông mặc áo (Nguyễn Trọng Tạo). Và trong chương trình Tiếng Việt lớp 3, chúng ta sẽ được đến với con sông Vàm Cỏ Đông yêu thương của nhà thơ Hoài Vũ qua bài thơ Vàm cỏ Đông. Bài thơ ca ngợi dòng sông Vàm cỏ Đông, nói lên niềm tự hào và tình cảm yêu thương của tác giả với dòng sông quê hương. Tình yêu tha thiết ấy được khơi mở từ một câu hỏi đối với “em” – người con gái miền Bắc:

Câu hỏi như để giới thiệu rằng nếu ở miền Bắc quê em có sông Hồng đỏ nặng phù sa, thì ở miền Nam quê anh cũng có dòng sông Vàm cỏ Đông. Bài thơ được viết trong hoàn cảnh đất nước bị chia cắt, các từ “sông Hồng” và “em” không chỉ là một danh từ cụ thể, mà đấy là một nửa đất nước. Nửa phía Bắc, tác giả lấy biểu trưng là sông Hồng, nửa phía Nam, ở đây là sông Vàm cỏ Đông.

Bài thơ gồm ba khổ thơ, cả ba khổ đều chứa chan những cảm xúc, nỗi nhớ, niềm tự hào và cả ân tình ân nghĩa của nhà thơ đối với con sông Vàm Cỏ Đông.

Câu hỏi như để giới thiệu rằng nếu ở miền Bắc quê em có sông Hồng đỏ nặng phù sa, thì ở miền Nam quê anh cũng có dòng sông Vàm cỏ Đông. Bài thơ được viết trong hoàn cảnh đất nước bị chia cắt, các từ “sông Hồng” và “em” không chỉ là một danh từ cụ thể, mà đấy là một nửa đất nước. Nửa phía Bắc, tác giả lấy biểu trưng là sông Hồng, nửa phía Nam, ở đây là sông Vàm cỏ Đông.

Bài thơ gồm ba khổ thơ, cả ba khổ đều chứa chan những cảm xúc, nỗi nhớ, niềm tự hào và cả ân tình ân nghĩa của nhà thơ đối với con sông Vàm Cỏ Đông.

Khổ 1: Tình yêu tha thiết của nhà thơ với con sông quê hương

Nhà thơ đứng trên dòng sông quê hương, đứng ở mảnh đất quê hương mình mà nghĩ tới quê em “ở tận sông Hồng” xa lắm, em có biết rằng “Quê hương anh cũng có dòng sông”. Câu thơ vừa như lời kể, vừa như câu hỏi, hỏi để mà so sánh, để giới thiệu dòng sông quê hương: đó là con sông Vàm cỏ Đông, một nhánh của sông Vàm cỏ. Nhà thơ đã dành những tình cảm thiết tha, trìu mến khi nói về dòng sông quê hương. Với cảm xúc dạt dào chan chứa tình cảm yêu thương, gắn bó, nhà thơ cất lên tiếng gọi: “Vàm cỏ Đông! Ơi Vàm cỏ Đông!”.

Tiếng gọi tha thiết của nhà thơ có sức ngân vang, làm xao xuyến tâm hồn con người. Bởi tác giả gọi con sông không phải để trò chuyện mà đó là âm vang của cõi lòng thương mến, thanh âm trong trẻo ấy sẽ theo nhà thơ đi suốt cuộc đời. Câu thơ là điểm nhấn cho khổ thơ mở đầu nói riêng và toàn bài thơ nói chung.

Khổ 2: Vẻ đẹp của con sông quê hương

Sau tiếng gọi thiết tha, khổ thơ tiếp theo đưa ta xuôi theo dòng nước. Từ “đây” như để khẳng định, giới thiệu con sông quê mình, chắc chắn không thể lẫn với một con sông nào khác. Nhà thơ miêu tả con sông không phải trong khoảnh khắc, mà là ấn tượng về con sông đã, đang và bao đời nay quanh năm bốn mùa vẫn chảy trôi. Độ trong vắt của nước sông được gợi ra từ hình ảnh “Bốn mùa soi từng mảnh mây trời”.

Con sông nào mặt nước cũng soi bóng mây trời, thơ mộng, đẹp đẽ, vời vợi nỗi nhớ thương của những con người nặng tình với quê hương xứ sở. Cả khổ thơ bốn câu, ba câu trên ngắt nhịp 3/4. Câu cuối khổ, nhịp thơ thay đổi 2/3/2 cùng với từ láy “chơi vơi” ở cuối câu thơ đã tạo nên nhạc điệu ngân nga, thứ nhạc điệu của tâm hồn, của tình yêu quê hương tha thiết, nồng đượm.

Khổ 3: Hình ảnh dòng sông nuôi dưỡng mảnh đất quê hương

Nếu ở khổ thơ trên, tác giả giới thiệu vẻ đẹp của sông Vàm cỏ Đông thì đến khổ thơ thứ ba, nhà thơ nói về những ân tình đối với con sông. Dòng sông đồng thời cũng giống như “dòng sữa mẹ” nuôi dưỡng cho mảnh đất bốn mùa hoa trái ngát hương. Dòng sữa mẹ nuôi con khôn lớn, và dòng sông chở che, bồi đắp phù sa, tưới tắm, làm cho đất đai màu mỡ, làng mạc trù phú, con người no đủ. Nhà thơ miêu tả con sông với lòng biết ơn sâu nặng, con sông không chỉ được so sánh với dòng sữa mẹ làm “xanh ruộng lúa, vườn cây” mà còn được so sánh với tình mẹ bao la, con sông nước đầy “ăm ắp như lòng người mẹ” tràn đầy tình yêu thương đối với các con.

   
13 tháng 11

Em chỉ mới học lớp 5 thui ,nên nếu em trả lời được mong anh chị tick cho em ạ.Và em rất thích sáng tác thơ đấy,mong anh chị cho em tick ạ.

Cô yêu thầy mến

Cho em gửi đến

Một lời cảm ơn

Bao năm dạy dỗ

Công ơn rất nhiều.

Yêu cô như mẹ

Mến thầy như ba

Một lớp học ta

Như là gia đình.

Lớp trưởng là chị

Lớp phó là em

Cả lớp là con 

Của thầy cô đấy.

 

 

                       

                 

13 tháng 11

Ngày Nhà Giáo Việt Nam

Ngày Nhà Giáo, lòng em rộn ràng,
Mừng thầy cô, người lái đò vàng.
Dưới ánh nắng và viên phấn trắng,
Dìu dắt em qua từng trang sách.

Thầy là ánh sáng trong đêm tối,
Đem lời ca, nét chữ dịu êm.
Giúp em ngày một tiến bộ thêm,
Dù chông chênh, vẫn không từ bỏ.

Cô như ngọn gió nhẹ nhàng lướt,
Dìu dắt em qua những tháng ngày,
Những lời dạy cùng sự yêu thương,
Mỗi ngày trôi qua một kỷ niệm.

Nhớ mãi nụ cười của thầy cô,
Những giọt mồ hôi lăn trên má,
Dẫu có khó khăn, vẫn kiên trì,
Mong cho chúng em được lớn khôn.

Nhân ngày Nhà giáo, em xin chúc,
Sức khỏe, hạnh phúc và vững vàng.
Tình thầy cô, ghi lòng tạc dạ,
Dẫu sau này vẫn mãi không phai.

Rồi sau này dù có đi xa,
Lời thầy cô mãi ở trong lòng.
Cảm ơn người,những người dẫn lối,
Soi sáng em bước vào đường đời.

13 tháng 11

Lại - chỉ sự lặp lại

Mỗi - chỉ số ít hoặc số nhiều

Chỉ tìm đc thế này thui, đoạn thơ có bị thiếu ko ak ??

 

13 tháng 11

Trong đoạn thơ trên, phó từ là từ chỉ mức độ, tần suất, hay chỉ thời gian, thường đứng trước động từ hoặc tính từ.

Câu thơ "lại thấy ông đồ già" có chứa phó từ "lại", chỉ sự lặp lại, diễn tả việc ông đồ xuất hiện mỗi năm.

Ngoài ra, không có phó từ rõ rệt nào khác trong đoạn thơ.

13 tháng 11

Thất ngôn tứ tuyệt

13 tháng 11

Thất ngôn tứ tuyệt

13 tháng 11

Bài thơ Đêm Mưa của Tô Hoàn là một tác phẩm xuất sắc thể hiện sự hòa quyện giữa thiên nhiên và tâm hồn con người, được tác giả khéo léo truyền tải qua cảm xúc và hình ảnh đầy lãng mạn. Qua bài thơ, Tô Hoàn không chỉ miêu tả một đêm mưa bình thường mà còn là một sự diễn đạt sâu sắc những cảm xúc ẩn giấu trong lòng tác giả khi đối diện với sự trầm lắng và mênh mang của thiên nhiên. Từ đó, người đọc cảm nhận được tâm hồn nhạy cảm của tác giả, khi đứng trước khung cảnh đêm mưa lại không khỏi bồi hồi, suy tư.

 

Mưa là một đề tài phổ biến trong văn học, thường được dùng để khắc họa những cảm xúc buồn bã, u ám, nhưng trong bài thơ Đêm Mưa, Tô Hoàn đã tạo nên một không gian mưa với những cảm xúc đặc biệt. Đêm mưa được miêu tả không chỉ đơn thuần là sự vật mà còn là một phần của thế giới nội tâm, là một "người bạn" có thể lắng nghe và chia sẻ. Qua từng dòng thơ, hình ảnh mưa trong đêm hiện lên như một biểu tượng của sự tĩnh lặng, của dòng chảy thời gian, và cũng là của những xúc cảm sâu kín.

 

Khung cảnh đêm mưa được mở ra qua những âm thanh, ánh sáng và chuyển động tự nhiên của mưa. Âm thanh của mưa rơi trên mái nhà, trên lá cây, vọng lại một cách êm đềm và trầm lắng. Những hạt mưa rơi không chỉ tác động vào thế giới vật chất mà còn dội vào lòng người, khiến tâm hồn tác giả lắng đọng, hòa cùng nhịp đập của thiên nhiên. Tác giả miêu tả mưa với những cảm nhận sâu sắc, tinh tế, để người đọc cũng có thể nghe thấy tiếng mưa và cảm nhận được không khí của đêm tối, tạo nên một không gian huyền bí, trầm lắng.

 

Trong bài thơ, đêm mưa không đơn giản chỉ là một hiện tượng thời tiết, mà là một biểu tượng cho tâm trạng của tác giả. Mưa như gợi nhắc về những kỷ niệm, về nỗi cô đơn và sự trầm tư của người trong đêm tối. Tô Hoàn thể hiện tâm trạng của mình qua từng câu chữ, như gửi gắm tâm sự và nỗi lòng vào từng hạt mưa. Đêm mưa trở thành bức tranh phản ánh cảm xúc, là nơi để tác giả giải bày những suy tư, những nỗi niềm khó tỏ cùng ai.

 

Những cảm xúc ấy được diễn tả một cách tinh tế qua hình ảnh đêm mưa, là sự đối diện giữa tác giả và thế giới nội tâm của mình. Tác giả như tự vấn, như đắm chìm vào dòng suy nghĩ, để rồi nhận ra những điều thật giản đơn nhưng sâu sắc. Đêm mưa gợi lên một nỗi buồn nhẹ nhàng, không phải nỗi buồn đau khổ mà là sự trầm ngâm, tĩnh lặng trước cuộc sống.

 

Một trong những điểm đặc sắc của Đêm Mưa là nghệ thuật miêu tả phong phú, tinh tế của Tô Hoàn. Tác giả đã tạo nên một bức tranh sống động của đêm mưa, với những hình ảnh thiên nhiên được miêu tả tỉ mỉ, gợi cảm. Hình ảnh mưa rơi, tiếng mưa đêm được khắc họa bằng ngôn ngữ đơn giản nhưng đầy nhạc điệu, khiến người đọc có thể cảm nhận được những cung bậc của mưa.

 

Sự tài tình trong ngôn ngữ của Tô Hoàn còn thể hiện qua cách ông sử dụng các biện pháp nghệ thuật như ẩn dụ, so sánh, tạo nên chiều sâu cho hình ảnh mưa đêm. Đối với Tô Hoàn, mưa không chỉ là âm thanh, mà còn là một biểu tượng cho những cảm xúc đan xen, là nơi để ông lắng nghe lòng mình và tìm lại những khoảnh khắc yên bình trong cuộc sống. Mưa đêm, với Tô Hoàn, là một giai điệu của thiên nhiên, và qua những câu thơ của ông, người đọc cũng có thể cảm nhận được nhịp đập ấy.

 

Bài thơ Đêm Mưa không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn là lời tự sự của tác giả. Qua đêm mưa, tác giả thể hiện những trăn trở về cuộc sống, về thân phận và sự hữu hạn của con người trước vũ trụ bao la. Đêm mưa không chỉ là một đêm mưa, mà là một phần của hành trình đi tìm kiếm sự tĩnh lặng trong tâm hồn. Nó là khoảnh khắc mà tác giả nhận ra sự nhỏ bé của mình, nhưng đồng thời cũng là niềm kiêu hãnh khi được sống và cảm nhận thiên nhiên một cách sâu sắc.

 

Qua hình ảnh đêm mưa, Tô Hoàn cũng gửi gắm thông điệp về sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên. Con người có thể tìm thấy sự an ủi, động viên trong lòng thiên nhiên. Đêm mưa, với tiếng rì rầm của mưa, với bóng tối bao phủ, chính là khoảnh khắc mà con người có thể đối diện với chính mình, để rồi tìm thấy niềm an ủi, sự bình yên giữa dòng đời xô bồ.

 

Bài thơ Đêm Mưa của Tô Hoàn là một tác phẩm sâu lắng, thể hiện cái nhìn tinh tế của tác giả về thiên nhiên và cuộc sống. Đêm mưa trong thơ Tô Hoàn không chỉ là một hiện tượng tự nhiên mà còn là một hình tượng nghệ thuật, là không gian để tác giả gửi gắm những nỗi niềm riêng, cũng như tạo nên những cảm xúc lắng đọng trong lòng người đọc. Qua bài thơ, chúng ta không chỉ cảm nhận được cái đẹp của đêm mưa mà còn hiểu thêm về tâm hồn nhạy cảm và sâu sắc của tác giả khi đứng trước những biến chuyển của thiên nhiên.

13 tháng 11

Bài thơ "Mưa đêm" của Tô Hoài là một tác phẩm nổi bật với những đặc điểm nghệ thuật sâu sắc, thể hiện rõ nét cảm xúc và cái nhìn tinh tế về cảnh vật, cuộc sống. Trước hết, nghệ thuật tả cảnh trong bài thơ rất sinh động, mưa đêm được miêu tả không chỉ bằng hình ảnh mà còn bằng âm thanh và cảm giác, tạo nên một không gian mênh mông, vắng lặng. Câu thơ "mưa nhẹ rơi trên mái ngói" không chỉ đơn thuần là một hình ảnh, mà còn mang đến cảm giác mưa như thấm vào lòng người, gợi lên sự tĩnh lặng, yên bình của một đêm mưa.

Nghệ thuật nhân hóa được Tô Hoài sử dụng khéo léo khi miêu tả "mưa thầm thì", khiến cho mưa không còn là hiện tượng tự nhiên mà trở thành một nhân vật có cảm xúc, tạo nên một mối quan hệ gần gũi, thân thiết giữa con người và thiên nhiên. Bên cạnh đó, tác giả cũng vận dụng biện pháp đối lập khi đặt cảnh vật trong sự yên tĩnh, lắng đọng giữa một không gian mưa rơi và đêm vắng, từ đó làm nổi bật tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ.

Với sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa tả cảnh và biểu đạt tâm trạng, "Mưa đêm" không chỉ là bài thơ về thiên nhiên mà còn là những suy tư, cảm xúc sâu lắng của tác giả, mang đến cho người đọc những trải nghiệm tinh tế về vẻ đẹp của đêm mưa.