K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

  HẠT CÂY VÀ GIUN ĐÁT Trò chuyện với bác Giun Đất quả thật không có gì hấp dẫn: dáng vẻ bề ngoài của bác ta tầm thường, thô kệch, còn cách nói năng thì cộc lốc, khô khan. Nhưng cái mũ mầm trên mình Hạt Cây bắt đầu nhú ra. Bụng dạ Hạt Cây càng bồn chồn, nóng nảy hơn khiến chú ta không thể không kêu lên với Giun Đất: - Này bác Giun Đất, bác với đất là một. Còn tôi thì trái lại, tôi chi muốn mau mau thoát...
Đọc tiếp

 

HẠT CÂY VÀ GIUN ĐÁT

Trò chuyện với bác Giun Đất quả thật không có gì hấp dẫn: dáng vẻ bề ngoài của bác ta

tầm thường, thô kệch, còn cách nói năng thì cộc lốc, khô khan. Nhưng cái mũ mầm trên mình

Hạt Cây bắt đầu nhú ra. Bụng dạ Hạt Cây càng bồn chồn, nóng nảy hơn khiến chú ta không

thể không kêu lên với Giun Đất:

- Này bác Giun Đất, bác với đất là một. Còn tôi thì trái lại, tôi chi muốn mau mau thoát ra

khỏi đất thôi. Đất tối tăm và chật chội quá!

- Tại anh bạn yếu đuối và ngây thơ quá nên anh bạn tưởng thế thôi. - Giun Đất thắng thắn

nói. -Nhưng đất ở đây quả là bị lèn chặt quá thật. Để rồi tôi đào xới cho nó thông thoáng ra...

Giun Đất hì hục đào bới xung quanh Hạt Cây, thinh thoảng lại cất giọng khàn khản hỏi:

"Thế nào anh bạn, anh bạn có thấy dễ thở hơn không?". Hạt cây khẽ xoay trở, thay cho câu trả

lời. Rồi chú ta bỗng đột ngột reo lên:

- A, lạ lùng quá, bây giờ không phải tôi chi thấy dễ thở mà còn như có cái gì tràn vào khắp

người tôi, dâng lên đầy ứ trong cái ngọn mầm của tôi!

- Vậy là cái ngọn mầm của anh bạn nhỏ đã vươn lên trên mặt đất rồi đấy! Chúc mừng anh

bạn!

Hạt Cây định nói một câu gì với Giun Đất, nhưng bầu trời bao la, xanh thắm đột nhiên

hiện ra phía trên cao đã kích thích hai cái lá mầm nhanh chóng xòe ra, khiến chú ta choáng

ngợp, không còn hay biết những gì xảy ra dưới chân chú nữa.

( Trích truyện Đời cây của Nguyễn Kiên )

9. Liệt kê các từ láy có trong bài :

0
Rừng gỗ quý             Xưa có vùng đất toàn đồi cỏ tranh hoặc tre nứa. Gia đình nhà họ có bốn người phải sống chui rúc trong gian lều ọp ẹp và chật chội.             Một hôm, ông bố vừa chợp mắt, một cánh rừng đầy lim, sến, táu cứng như sắt hiện ra. Ông nghĩ bụng: “Giá vùng ta cũng có những thứ cây này thì tha hồ làm nhà ở bền chắc”. Chợt nghe tiếng nhạc, ông ngoảnh lại thì thấy các cô tiên nữ...
Đọc tiếp

Rừng gỗ quý

            Xưa có vùng đất toàn đồi cỏ tranh hoặc tre nứa. Gia đình nhà họ có bốn người phải sống chui rúc trong gian lều ọp ẹp và chật chội.

            Một hôm, ông bố vừa chợp mắt, một cánh rừng đầy lim, sến, táu cứng như sắt hiện ra. Ông nghĩ bụng: “Giá vùng ta cũng có những thứ cây này thì tha hồ làm nhà ở bền chắc”. Chợt nghe tiếng nhạc, ông ngoảnh lại thì thấy các cô tiên nữ đang múa hát trên đám cỏ xanh. Một cô tiên chạy lại hỏi:

- Ông lão đến đây có việc gì?

- Tôi đi tìm gỗ làm nhà, thấy rừng gỗ quý ở đây mà thèm quá!

- Được, ta cho ông cái hộp này, ông sẽ có tất cả. Nhưng về nhà ông mới được mở ra! Ông lão cảm ơn cô tiên rồi bỏ hộp vào túi mang về. Dọc đường, mùi thơm từ chiếc hộp tỏa ra ngào ngạt làm ông thích quá. Ông lấy hộp ra, định hé xem một tí rồi đậy lại ngay. Nào ngờ, nắp hộp vừa hé thì bao nhiêu cột kèo, ván gỗ tuôn ra ào ào, lao xuống suối trôi mất. Tần ngần một lúc, ông quay lại khu rừng kể rõ sự việc rồi năn nỉ cô tiên cho cái hộp khác. Đưa ông lão cái hộp thứ hai, cô tiên lại căn dặn:

- Lần này, ta cho lão những thứ quý gấp trăm lần trước. Nhưng nhất thiết phải về đến nhà mới được mở ra!

Hộp lần này rất nhẹ, không thơm, lắc nghe lốc cốc như hạt đỗ. Ông mang hộp về theo đúng lời tiên dặn...

Nghe tiếng chim hót, ông lão choàng tỉnh giấc. Thì ra đó chỉ là giấc mơ. Nghĩ mãi, ông chợt hiểu: "Cô tiên cho cái hộp quý là có ý bảo ta tìm hạt cây mà gieo trồng, giống như lúa ngô vậy". Ông liền bảo các con đi xa tìm hạt cây về gieo trồng. Chẳng bao lâu, những đồi tranh, tre nứa đã trở thành rừng gỗ quý. Dân làng lấy gỗ làm nhà, không còn những túp lều lụp xụp như xưa.



Xem thêm tại: https://loigiaihay.com/de-so-17-de-kiem-tra-hoc-ki-1-de-thi-hoc-ki-1-tieng-viet-5-c117a48424.html#ixzz7SCuFQwrp

0