Viết 1 bài văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ lục bát " bàn tay của cha"
Nhanh giùm mình ạ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong đoạn trích, Lê Tương Dực hiện lên như một nhân vật có chiều sâu tâm lý và tinh thần kiên cường. Là một người con của đất nước, Dực thể hiện sự nhạy cảm trước nỗi đau của dân tộc và trách nhiệm của bản thân trong bối cảnh lịch sử đầy biến động. Từ những dòng suy nghĩ của mình, ta thấy rõ sự trăn trở, lo lắng về tương lai của đất nước. Lê Tương Dực không chỉ đơn thuần là một người lính, mà còn là một người nghệ sĩ với tâm hồn nhạy cảm, luôn khao khát hòa bình và công lý.
Dực có một lòng yêu nước mãnh liệt, thể hiện qua những hành động và quyết định của mình. Anh không ngại khó khăn, thử thách để bảo vệ quê hương, dù biết rằng cái giá phải trả có thể là tính mạng. Sự dũng cảm của Dực không chỉ nằm ở việc cầm súng chiến đấu, mà còn ở khả năng nhận thức sâu sắc về giá trị của cuộc sống và những gì mình đang bảo vệ.
Ngoài ra, Dực còn mang trong mình nỗi cô đơn, sự mất mát khi chứng kiến cái chết của đồng đội, điều này càng làm nổi bật tâm hồn nhạy cảm và sâu lắng của anh. Từ đó, nhân vật Lê Tương Dực không chỉ là hình mẫu của một người lính, mà còn là biểu tượng của tinh thần yêu nước, lòng nhân ái và khát vọng hòa bình trong bối cảnh lịch sử đầy gian nan.
Câu 2: Nghị luận về bệnh vô cảm của giới trẻ hiện nayTrong xã hội hiện đại, bệnh vô cảm đang trở thành một vấn nạn đáng lo ngại, đặc biệt trong giới trẻ. Vô cảm không chỉ là sự thờ ơ trước những vấn đề xã hội, mà còn là sự thiếu kết nối và đồng cảm với những người xung quanh. Tình trạng này đang diễn ra ngày càng phổ biến và gây ra nhiều hệ lụy nghiêm trọng.
Nguyên nhân dẫn đến bệnh vô cảm trong giới trẻ có thể bắt nguồn từ nhiều yếu tố. Đầu tiên, sự phát triển của công nghệ thông tin và mạng xã hội đã khiến cho các mối quan hệ trở nên xa cách hơn. Thay vì giao tiếp trực tiếp, nhiều bạn trẻ chọn cách tương tác qua màn hình, dẫn đến sự thiếu hụt cảm xúc và sự đồng cảm. Thứ hai, áp lực từ học tập, công việc và cuộc sống hàng ngày cũng khiến cho giới trẻ trở nên mệt mỏi, từ đó dẫn đến sự thờ ơ với những vấn đề xung quanh. Cuối cùng, một phần không nhỏ do giáo dục và môi trường sống không khuyến khích sự chia sẻ, đồng cảm và trách nhiệm xã hội.
Hậu quả của bệnh vô cảm là rất nghiêm trọng. Nó không chỉ ảnh hưởng đến các mối quan hệ cá nhân mà còn tác động đến cộng đồng. Khi mỗi người đều sống trong sự thờ ơ, xã hội sẽ trở nên lạnh lẽo, thiếu tình người. Những vấn đề như bạo lực học đường, xung đột xã hội hay thiên tai, dịch bệnh sẽ không nhận được sự quan tâm cần thiết, dẫn đến những hệ lụy khó lường.
Để khắc phục tình trạng này, cần có sự chung tay từ gia đình, nhà trường và xã hội. Giáo dục cần chú trọng đến việc phát triển kỹ năng sống, khuyến khích sự đồng cảm và tinh thần trách nhiệm. Các hoạt động tình nguyện, thiện nguyện cũng nên được khuyến khích để giúp giới trẻ hiểu rõ hơn về giá trị của việc chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau.
Tóm lại, bệnh vô cảm trong giới trẻ là một vấn đề cần được giải quyết một cách nghiêm túc. Chỉ khi mỗi cá nhân nhận thức được giá trị của sự đồng cảm và kết nối, xã hội mới có thể trở nên tốt đẹp hơn.
Nhân vật Đạm Tiên trong Truyện Kiều có số phận đáng thương, cũng là kiếp “hồng nhan bạc mệnh” mà Nguyễn Du vô cùng xót thương. Lúc còn trẻ, nàng nổi danh “tài sắc”, tiếng vang khắp thiên hạ. Tuy nhiên, thân phận ca nhi trong xã hội xưa vốn thấp hèn, bị người đời coi thường, là món hàng mua vui cho nam nhân. Cũng có khách làng chơi mến vì tài sắc, tìm đến với mong muốn được yêu thương nàng. Nhưng thật đáng tiếc, mệnh nàng ngắn ngủi, chưa kịp đón nhận hạnh phúc đã đoản mệnh, khiến cho người khách khóc than, tiếc nuối vì mối tình “vô duyên”. Người tri kỉ chỉ có thể an táng nàng chu đáo nhất. Nhưng càng đáng thương hơn khi phần mộ của nàng kể từ đó về sau không ai trông coi, chăm sóc, thành ngôi mộ vô chủ. Linh hồn nàng hẳn là cô đơn, đau đớn lắm! Đại thi hào Nguyễn Du xót thương cho thân phận người mệnh bạc nên đã dành cho nàng những hình ảnh thơ trang trọng nhất: hồng nhan, gãy cành thiên hương, trâm gãy, bình rơi; nếp tử, xe châu….. Đó là tấm lòng nhân đạo cao cả của Nguyễn Du, không chỉ thương cho người sống mà còn thương cho cả những linh hồn đã khuất.
Bài thơ lục bát "Bàn tay của cha" đã để lại trong em những cảm xúc sâu sắc và ấm áp về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình cha con. Ngay từ những câu thơ đầu tiên, hình ảnh bàn tay của cha hiện lên thật gần gũi và thân thuộc. Đó không chỉ là đôi bàn tay lao động, gắn liền với những vất vả, nhọc nhằn trong cuộc sống, mà còn là biểu tượng của tình yêu thương và sự hy sinh vô bờ bến.
Khi đọc bài thơ, em cảm nhận được sự ấm áp và mạnh mẽ từ đôi bàn tay ấy. Những hình ảnh cụ thể về bàn tay cha chăm sóc cho từng bữa ăn, từng giấc ngủ của con khiến em không khỏi bồi hồi. Mỗi nếp nhăn, mỗi vết chai sạn trên bàn tay cha đều chứa đựng những kỷ niệm, những nỗi niềm mà chỉ có cha mới hiểu. Em cảm thấy lòng mình trào dâng niềm biết ơn sâu sắc đối với cha, người đã luôn âm thầm cống hiến cho gia đình mà không cần đòi hỏi điều gì.
Bài thơ không chỉ khắc họa vẻ đẹp của bàn tay cha mà còn gợi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ. Em nhớ những buổi chiều cha dẫn em ra đồng, những lần cha dạy em cách làm những việc nhỏ trong nhà. Tất cả những khoảnh khắc ấy đều in đậm trong tâm trí em, như một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình.
Cuối cùng, bài thơ "Bàn tay của cha" đã giúp em nhận ra rằng, tình yêu thương của cha không chỉ được thể hiện qua những lời nói mà còn qua những hành động giản dị hàng ngày. Đôi bàn tay ấy, mặc dù có thể đã chai sạn, nhưng luôn ấm áp và tràn đầy yêu thương. Em sẽ mãi trân trọng và gìn giữ hình ảnh đó trong trái tim mình, như một nguồn động lực để em phấn đấu và trưởng thành hơn trong cuộc sống.
Bài thơ "Bàn tay của cha" của thi sĩ Quý Phương là một tác phẩm đầy xúc động, thể hiện tình yêu thương và sự hy sinh của người cha.
Đọc thơ, em cảm nhận rõ sự kính trọng và tri ân đối với hình ảnh cha - người đã chịu đựng bao khó khăn để nuôi dưỡng và dạy dỗ con cái. Những hình ảnh sống động về "bàn tay cha", đôi tay thô ráp nhưng ấm áp, nắm lấy tay con giữa cơn bão đời, chính là biểu hiện cho tình yêu thương vô bờ bến mà cha dành cho con
Bài thơ gợi lên trong em nhiều cảm xúc sâu lắng. Qua từng câu chữ, em hiểu rằng cha là người lặng lẽ gánh chịu vất vả, nhọc nhằn để gia đình luôn có cuộc sống đủ đầy. Sự hy sinh thầm lặng của cha, cùng những lo toan hằng ngày, khiến em thêm phần trân trọng và yêu thương từng giây phút bên cha hơn
Đặc biệt, hình ảnh "Con bình yên cả trong mơ vẫn cười" khiến em xúc động, bởi nó phản ánh sự bảo bọc và chở che của cha trong mọi hoàn cảnh. Điều này nhắc nhở em luôn ghi nhớ công sức và tình yêu cha dành cho gia đình, để từ đó cố gắng học tập và trở thành một người con hiếu thảo, xứng đáng với những gì cha hy sinh.
Điều này không chỉ là một thông điệp về tình cảm gia đình, mà còn là lời nhắc nhở chúng ta nên trân trọng từng khoảnh khắc bên cha, bởi thời gian trôi qua sẽ không thể quay lại. Bài thơ kết thúc với lời ước hẹn "Cha ơi, đợi nhé con về chiều nay", gợi mở những tâm tư mà mỗi người con luôn mang trong lòng.