Tả bình minh minh trên biển .
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) câu trên có 2 vế câu.
b) CN1: Hổ dữ
VN1:vừa lần tới chỗ mồi ăn dở
CN2:Phùng Hưng
VN2:cũng rời chỗ nấp,thận trọng bước tới
a. Có hai vế câu.
b. Câu 1:Chủ ngữ:Hổ dữ.Vị ngữ:Vừa lần tới chỗ mời ăn dở.
Câu 2:Chủ ngữ:Phùng Hưng.Vị ngữ:Cũng rời chỗ nấp, thận trọng bước tới.
Vậy là mùa thu đã đến .Thời tiết dịu nhẹ , trong veo như tấm kính đã được lau sạch. Từng cơn gió nhè nhẹ vô tình lướt qua , cuốn cái hương thơm ngào ngạt , nồng nàn của hoa sữa - hương vị của Hà Nội.Hoa sữa vốn dung dị. Từng chùm hoa nhỏ xinh, trắng muốt và hết sức dịu dàng , khiêm nhường.Riêng hoa sữa, vẻ ngoài giản dị, không sặc sỡ , thế nhưng cái ấn tượng khi là một con người Hà Nội của tôi chính là cái hương thơm thanh nhẹ , nhẹ nhàng hết sức thân thuộc đó.Từ xưa đến nay, hương hoa sữa mãi luôn gắn bó với mùa thu Hà Nội, là nét đẹp không thể thiếu khi ở Hà Nội vào mùa thu.Nét đẹp ấy đã gây ra nhiều thương nhớ cho những người xa quê hương , đất nước.
a) nam, con trai, nam giới, đàn ông
b) nữ, con gái, phụ nữ, nữ giới
Bạn ơi bài này là bài từ lớp 3,4 rồi nên bạn tự làm thì nó sẽ tạo ra tính cách tư duy cho bạn được tốt hơn.Nếu mk làm cho bạn thì chỉ có hại bạn nên bạn có gắng để làm bài này thì tốt hơn là hỏi nha!
CHÚC BẠN HOK TỐT
Tham khảo nhoa:
Nếu có ai đó hỏi rằng đồ chơi mà em yêu thích nhất là gì, em sẽ ngay lập tức trả lời đó là chú gấu bông em được ông nội tặng trong lần sinh nhật tròn 7 tuổi của mình.
Đây là một chú gấu nhỏ có chiều dài khoảng 30 cm nên mỗi lần ôm nó em cảm thấy rất vừa tay. Toàn thân gấu được bao phủ bởi bộ lông vàng óng mượt. Chú gấu ấy có cái đầu tròn và to như quả bóng nhựa, bên trên là hai chiếc tai ngộ nghĩnh vểnh lên như để lắng nghe những câu chuyện mà em kể. Đôi mắt chú màu đen và tròn xoe như hai hòn bi ve. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là chiếc mũi màu đen nhô ra và cái miệng lúc nào cũng nở một nụ cười thật tươi trông rất đáng yêu. Điều khiến em bị thu hút là bộ váy được may bằng nhung có màu hồng khoác bên ngoài chú gấu. Đó là một bộ váy xòe rất đẹp. Hai tay chú ôm một trái tim màu đỏ, ông nội em nói rằng trái tim đó là tình yêu thương của mọi người trong gia đình dành cho em. Ông bà và bố mẹ sẽ luôn bên cạnh quan tâm, yêu thương và nuôi dạy em trở thành con ngoan trò giỏi, người công dân có ích cho xã hội. Chú gấu vàng của em có đôi chân ngắn nên thường được em để dựa vào tủ sách cạnh bàn học. Dáng ngồi của chú rất vững chãi, có chú ở bên cạnh em có thêm động lực để học bài. Mỗi lúc đi ngủ em thường ôm nó vào lòng vì được làm từ bông nên gấu rất mềm mại và tạo cho em cảm giác thoải mái, dễ chịu.
Em rất biết ơn ông nội vì ông đã tặng em món quà vô cùng ý nghĩa. Chú gấu ấy là đồ chơi mà em thích nhất. Em sẽ giữ gìn gấu cẩn thận, sạch sẽ để nó mãi là người bạn đồng hành cùng em trên con đường phía trước.
#z
Cô Anna Aderson, 26 tuổi người Mỹ mắc hội chứng down dẫn đến tình trạng không thể đọc hay viết. Nhưng thay vì đầu hàng số phận, cô tìm cách thể hiện suy nghĩ của bản thân qua những bức tranh cô vẽ. Anderson dùng màu nước để tạo nên những bức tranh bộc lộ cảm xúc, tư tưởng của bản thân. Những tác phẩm của cô đã được trưng bày tại triển lãm ở Atlanta và nhiều bang khác. Sở trường của cô là những bức vẽ phong cảnh mang tính trừu tượng, sử dụng các khối màu sắc đối lập để miêu tả thế giới dưới góc nhìn họa sĩ. Trong suốt hai năm qua, Dana đã vẽ được hơn 200 bức tranh. Tài năng đặc biệt này đã đưa cô trở thành người họa sĩ khuyết tật đầu tiên của tiểu bang Alabama triển lãm tranh tại nhiều bang khác ở Mỹ.
Mùa hè năm ngoái, trong chuyến đi nghỉ mát ở Nha Trang cùng gia đình, em đã được thưởng thức những vẻ đẹp diệu kì của biển.
Thành phố Nha Trang trước mặt là biển, sau lưng là núi nên phong cảnh đẹp vô cùng! Bãi biển Nha Trang được xếp loại là một trong những bãi biển đẹp nhất thế giới.
Lúc chiếc xe chở du khách còn đang bon bon trên đường, em đã nhận ra làn gió mát mang hương vị mặn mà của biển. Có ai đó reo lên mừng rỡ: Biển kìa! Nhìn ra phía chân trời, em chỉ thấy một vệt xanh mờ mờ xa tít. Đến lúc xe dừng lại thì mặt biển bao la đã hiện ra trước mắt em.
Bờ biển cong cong mềm mại, thoai thoải dần xuống mép sóng. Bãi cát trắng phau, mịn màng dưới chân. Ven bờ, hàng dừa nghiêng nghiêng. Tàu dừa giống như những cánh tay dài vẫy gió.
Chưa bao giờ em được nhìn thấy một vùng trời nước mênh mông nhường ấy. Phóng tầm mắt ra xa, em thấy biển có màu xanh thẫm. Nhìn xuống mặt nước gần ngay bờ cát, em lại thấy nước biển màu xanh da trời. Từng đợt, từng đợt sóng trắng nối nhau ào ạt vỗ bờ rồi lại rút ra xa, chẳng khác chi đám trẻ mê mải nô đùa không biết mệt. Mặt trời trên cao toả nắng vàng rực rỡ xuống biển xanh. Hàng ngàn người vui vẻ, ồn ào trên bãi tắm, tận hưởng không khí trong lành và làn nước mát lạnh của đại dương. Những chiếc phao nhiều màu dập dềnh trên sóng biếc.
Đến chiều, em được cha mẹ cho đi thăm các đảo bằng ca-nô. Chiếc ca-nô sơn hai màu xanh trắng, trước buồng lái cắm một lá cờ đỏ sao vàng phần phật tung bay. Bốn năm chục du khách thích thú cười vang giữa tiếng sóng xô dào dạt. Chiếc ca-nô lướt như bay, đuôi rẽ nước thành hai luồng rẻ quạt, bọt tung trắng xoá.
Khung cảnh thiên nhiên ở đảo nào cũng đẹp! Em như choáng ngợp trước một không gian toàn một màu xanh: xanh trời, xanh biển và xanh cây lá hoà quyện vào nhau, tạo nên thế giới thần tiên. Em thích nhất là khu đảo cá Trí Nguyên với những chiếc hồ nhân tạo được xây ngay trên mặt biển. Trong đó có rất nhiều loài cá quý hiếm của biển khơi: hàng chục loại cá heo, cá mập, cá kiếm, cá song, hàng trăm loại cá cảnh biển đủ màu sắc và hình thù lạ mắt khiến cho người xem mê mải. Em mua một túi bỏng ngô rồi bước xuống bậc tam cấp dẫn xuống hồ nuôi vích. Những chú rùa biển khổng lồ và hiền lành nhẹ nhàng đớp từng hạt ngô từ lòng bàn tay em rồi đủng đỉnh bơi đi.
Ngày hôm sau, đoàn du khách được đưa đi thăm Tháp Bà, bãi biển Hòn Chồng và Viện Hải dương học. Lần đầu tiên, em được tận mắt nhìn thấy những sinh vật kì lạ của đại dương. Trước khi về, em đứng cạnh bộ xương chú cá voi dài như chiếc thuyền, chụp một kiểu ảnh làm kỉ niệm.
Sau hai ngày tham quan Nha Trang, em biết thêm được bao điều mới mẻ và thú vị. Thiên nhiên xung quanh ta quả là đẹp đẽ, hấp dẫn vô cùng! Tạm biệt Nha Trang với biển xanh, cát trắng, voi những con đường vàng rực màu hoa Nữ hoàng và lồng lộng làn gió đại dương, em thấy trong lòng dâng lên một cảm xúc rưng rưng khó tả. Tạm biệt nhé Nha Trang! Hẹn mùa hè sang năm, ta sẽ gặp lại nhau!
Biển lúc nào cũng đẹp, luôn khiến người ta nhung nhớ bởi vẻ đẹp của mình. Có những người đến với biển bởi sự mát mẻ, thoáng đãng, có những người yêu biển bởi nó cho ta sự bình yên. Tôi lại yêu biển ở những giây phút mới bắt đầu, khoảnh khắc bình minh ở trên biển.
Sinh ra và gắn bó với những vùng quê, tôi đã quá quen với những buổi bình minh mặt trời vén mình vươn lên từ ngọn tre, nhưng tôi luôn ao ước một lần có thể được nhìn thấy mặt trời lên, nhưng không phải từ đất, mà từ nước… Một buổi bình minh nơi biển cả. Và nó đã không làm tôi thất vọng.
Một phần thưởng cho thành tích học tập tốt đã đưa tôi đến biển. Ngay ngày đầu tiên, tôi đã không ngủ được, chỉ đợi đến tờ mờ sáng để ngắm bình minh. 5 giờ sáng, bầu trời đã dần chuyển màu. Có phải vì đây là biển cả nên bầu trời khi chuyển mình bỗng thấy xanh hơn, sáng hơn. Nơi kia, cuối đường chân trời, những vệt cam đầu tiên bắt đầu xuất hiện. Khoảnh khắc này, tôi đã đợi lâu lắm rồi. Mặt trời như hòn than đang ửng hồng, từ từ vận động, nhô lên trong con mắt chiêm ngưỡng của tôi và biết bao người cũng đang đón bình minh như tôi. Cũng là mặt trời, nhưng sao khác với mặt trời nơi đất liền quá. Nó to, nó rực lửa. Ánh sáng của nó lan tỏa sắp không gian, lấp lánh trên làn nước lấp lánh, trên bầu trời nhuộm thắm sắc đỏ và lan ra cả những bãi cát trắng trải dài nữa. Ánh sáng, sức sống tỏa ra như nguồn năng lượng cho mọi người bừng tỉnh. Bức tranh này có vẻ khá giống với hoàng hôn ở biển nhỉ? Nhưng cảnh hoàng hôn là bức tranh của một màu buồn, sự kết thúc, còn đây là màu của hi vọng, của sự khởi đầu hoàn mĩ.
Mặt trời đã nhô nửa mình lên trên mặt nước rồi. Lúc này, trời đất đã khá sáng rõ. Bầu trời trong xanh với những áng mây lững thững trôi vì còn ngái ngủ. Phía xa chân trời, những đàn chim đã chăm chỉ làm việc cho ngày mới. Ở dưới đây, còn có một bầu trời nữa. Một bầu trời trên mặt nước, nhưng lại biết chuyển động. Những đợt sóng tinh nghịch đuổi nhau rồi vỡ òa khi vào đến vòng tay của mẹ cát. Trên mặt biển lấp lánh, một vài chú cá lại nhảy lên rồi lặn mất. Phải chăng chúng đang muốn ăn lấy ánh mặt trời. Nếu có thể, tôi cũng muốn được như thế.
Khi bình lên, cũng chính là lúc cuộc sống của con người bắt đầu. Chăm chú ngắm bình minh mà tôi còn không biết còn nhiều người đang đón bình minh như mình. Họ đi một mình, đi với bạn, với gia đình, nhưng tất cả đều rất im lặng để thưởng thức trọn vẹn khoảnh khắc kì diệu này. Sau đó, họ vui chơi, họ trò chuyện. Tôi lại thích đi dạo trên bờ biển, men theo bờ cát trắng để ngắm nhìn biển lên, ngắm nhìn những đợt sóng không dứt. Dần dần, bờ biển đông người hơn. Những người đến muộn mà lỡ mất cảnh bình minh, người đến để đi dạo, người lại muốn tắm biển vào buổi sớm. Xa xa, tôi đã nghe thấy tiếng tàu đánh cá trở về. Tiếng động cơ như đang reo vui thông báo về một chuyến đi bội thu.
Những ai đã được thưởng thức khoảnh khắc ấy hẳn không thể nào quên được. Và dù cho có đi bao nhiêu lần, có ngắm bao nhiêu lâu thì ta vẫn thấy cuốn hút và hấp dẫn lạ thường. Đó là điều kì diệu của biển.