ta chú bé lượm
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hoa sen đẹp giản dị nhưng nó lại tượng trưng cho sự thanh tao và tinh khiết. Hoa sen có hai màu trắng và hồng. Hoa nở nhiều vào mùa hè, màu hoa rất nhạt, dù là màu hồng thì chỉ phơn phớt nhất ở đầu cành. Ngó sen dài, vươn cao khỏi mặt nước, kiêu hãnh khoe hương thơm giữa trời đất mênh mông. Những cánh sen lay lay trong gió trông rất đẹp, tựa như vẻ đẹp mỏng manh của người thiếu nữ. Lá sen hình tròn màu xanh đậm, nổi rõ từng đường gân, trôi lềnh bềnh giữa mặt nước như chiếc thuyền của những người tí hon. Em rất thích loài sen hồng, vì mùi hương, hình dạng cũng như màu hồng là màu em thích. Búp sen tròn, chụm lại ở đầu như quả đào, cánh ngoài phớt lá màu xanh. Búp sen khi hé nở thì đã thoang thoảng mùi hương nhe nhẹ, lưu luyến. Hương sen rất dai, lâu tan. Màu hồng đậm mà dịu dàng, đằm thắm. Cánh hoa mỏng manh, miệng như lụa, xếp thành từng lớp. Khi hoa nở, những cánh hoa bung xòe phô ra đám nhị vàng lấm tấm bụi phấn. Những cánh hoa khum khum như những bàn tay nâng niu gương sen bọc trong đám như giữ gìn một viên ngọc sáng quý giá. Gương sen màu vàng nhạt, nhỏ như chiếc nút bấc, mặt gương lốm đốm những chấm đen lớn theo ngày tháng, trở thành những hạt ngọc của hoa, là hạt giống của những thế hệ tương lai.
Mặt nước trong veo, in hình những bông hoa trông thật đẹp. Thấy chú cá rô đi dạo quanh bông sen, ngắm nhìn có vẻ thích thú. Vài chú chuồn chuồn bay lượn khắp mặt nước đậu vào những cánh lá sen hồng mỏng. Hương sen ngào ngạt quyện với hương cau hương bưởi, theo gió ngan ngát cả xóm em. Khi nở nụ hoa còn chúm chím, e ấp vậy mà chỉ qua một đêm sen đã nở ra lộng lẫy giống như chiếc váy của một nàng công chúa. Cánh sen mịn màng hồng thắm gọi các chú ong đến thăm hoa. Đài hoa to màu xanh lá đốm đốm lên vài chấm nhỏ màu xanh đậm.
Hoa sen tuy không có màu sắc sặc sỡ nhưng nó lại có một vẻ đẹp rất quyến rũ và tao nhã. Người ta hái hoa sen để dâng lên Phật, hay hái hoa sen để đặt trong phòng khách. Nhà em cũng hay cắm hoa sen đặt vào phòng khách. Mùi hương của sen dịu dàng, nhè nhẹ tỏa khắp không gian phòng. Nhụy của sen có thể ăn được khi già, nấu chè sen thì ngon tuyệt. Mùi mứt sen ngọt ngọt bùi bùi không ai có thể quên được vào ngày Tết. Ông em có thú vui là cho trà vào nhụy để ướp. Trà nhụy hoa thơm lừng đậm đà.
Em rất thích hoa sen. Em thấy hoa sen không những đẹp mà có rất nhiều công dụng. Hoa sen như một nét đẹp truyền thống tượng trưng cho sự bình yên, trong lành của làng quê em.
Trước sân nhà, ba em trồng rất nhiều loại hoa. Em thích nhất là mấy khóm hoa hồng đang đua nhau khoe sắc.
Hoa hồng này thuộc giống hồng nhung có vẻ đẹp lộng lẫy. Hoa to bằng chén uống trà của ông em. Mỗi bông hoa có nhiều lớp cánh mỏng, mềm mại và mịn màng xếp gối vào nhau. Càng vào lớp trong, cánh hoa càng nhỏ và quấn chặt để lộ những chùm nhị vàng li ti lấp ló bên trong. Hương thơm ngào ngạt, quyến rũ bướm ong. Hoa uống sương đêm, tắm ánh nắng ban mai nên trông chúng tươi mơn mởn, đầy kiêu hãnh và tự tin. Nắng càng lên, sắc hoa càng lộng lẫy và hương thơm càng ngào ngạt. Mấy chú ong mê mải rúc đầu vào hút mật hoa. Trên cao, cánh bướm dập dờn đùa với những bông hoa tươi xinh như những gương mặt ngời sáng niềm vui. Cứ hoa hồng này tàn lại có hoa khác thay thế. Vì vậy, lúc nào, khóm hoa cũng tràn đầy sức sống. Đứng ngắm nhìn những đoá hoa hồng rung rinh trước gió, lòng em tràn ngập niềm vui.
Hoa hồng rất đẹp lại tỏa mùi thơm khắp sân vườn. Càng ngắm em càng yêu chúng hơn.
Muốn viết hơn 30 dòng viết chữ to lên
"Mặt trời chân lí" được ẩn dụ để chỉ lí tưởng cách mạng. Câu thơ "Mặt trời chân lí chói qua tim" chỉ ra người lính chiến đấu và được giác ngộ sâu sắc về lí tưởng cách mạng cảm thấy như được khai sáng, càng thêm vững tay súng để giành lại độc lập cho Tổ quốc.
1,BẠN THAM KHÀO BÀI NÀY NHA!:* Bài Lượm :
1. Nghệ thuật :
- Sử dụng thể thơ 4 chữ giàu chất dân gian, phù hợp với lứa kể chuyện
- Sử dụng nhiều từ láy có giá trị gợi hình & giàu âm điệu kết hợp nhièu phương thức biểu đạt : miêu tả, tự sự và biểu cảm
- Kết cấu đầu cuối tương ứng
2. Ý nghĩa :
- Lượm-một chứ bé hồn nhiên, dũng cảm , hy sinh vì nhiệm vụ cao cả. Đó là hình tượng cao đẹp trong bộ thơ Tố Hữu, là sự cảm phục, mến thương của tác giả dành cho Lượm & các em bé yêu nước.
*Bài đêm nay Bác không ngủ:
1.Nghệ thuật:
- Sử dụng thể thơ năm chữ
- Có nhiều vần liền thích hợp với lối kể chuyện
- Kết hợp miêu tả, kể với biểu cảm
- Nhiều chi tiết giản dị, chân thực và cảm động
2. Ý nghĩa:
Thể hiện tấm lòng yêu hương sâu sắc, rộng lớn của Bác với bộ đội và nhân dân, Tình cảm yêu kính, cảm phục người chiến sĩ đối với lãnh tụ
chủ ngữ là em ,căp kinh
vị ngữ là này đã được trả tiền khi em ra đời
trạng ngữ :Em thấy chưa
chủ ngữ :cặp kính này
vị ngữ :đã được trả tiền từ trước khi em ra đời
Thời gian thấm thoát trôi đi, đã ba năm rồi, tôi vẫn còn nhớ. Hồi học lớp Hai, tôi và Quỳnh rủ nhau ra vườn hoa trong trường chơi vào giờ giải lao.
Buổi sáng hôm ấy là một buổi sáng mùa xuân, không khí ấm áp, chúng tôi tha hồ hít thở bầu không khí trong lành. Vườn trường có nhiều sắc hoa. Tôi thích nhất là cây hoa cúc vàng. Nó nhiều cánh, nhị ở giữa, cánh hoa mềm mại xếp đều vào nhau; hương hoa thơm thoang thoảng và trông thật dễ thương, sắc hoa màu vàng rực rỡ. Tôi nói:
- Quỳnh ơi, xem kìa, hoa cúc mới đẹp làm sao!
Quỳnh bĩu môi:
- Ờ đẹp thật! Nhưng làm sao đẹp bằng hoa hồng. Hoa hồng là bà chúa của các loài hoa.
Tôi và Quỳnh mải tranh cãi với nhau, ai cũng cho ý mình là đúng và có lí cả. Suốt thời gian đầu Quỳnh vẫn bảo vệ ý đúng của mình. Quỳnh giận tôi thật rồi! Từ góc vườn, bác bảo vệ lại gần chúng tôi:
- Này hai cháu, từ nãy đến giờ bác đã nghe hai cháu tranh cãi với nhau việc hoa nào đẹp hơn rồi. Bây giờ bác nói cho hai cháu nghe nhé: "Hoa nào cũng đẹp, mỗi hoa có một vẻ đẹp riêng. Cái chính là chúng ta phải biết chăm sóc cho hoa đẹp hơn, tươi hơn và đâm chồi để nở ra nhiều hoa khác". Tôi và Quỳnh nghe bác nói mới hiểu ra. Lúc bấy giờ chúng tôi nhìn nhau với ánh mắt vui vẻ như ban đầu. Vườn hoa trước mắt chúng tôi lúc bấy giờ như đẹp hơn.
Bây giờ chúng tôi đã lớn. Ba năm qua, kỉ niệm thời thơ ấu vẫn đọng mãi trong tôi: Một tình bạn đẹp, một kỉ niệm khó quên.
Thấy tôi về nhà trễ hơn mọi bữa, mẹ tôi hỏi: "Hôm nay sao con về trễ vậy? Thường ngày độ 11 giờ hay hơn một chút là con về. Chắc ở lớp có sinh hoạt gì phải không con?" "Chút nữa, con kể mẹ nghe, mẹ nhé". Trả lời mẹ xong, tôi vào cất cặp rồi ra bể nước rửa chân tay mặt mũi sạch sẽ mới vào ngồi cạnh mẹ thỏ thẻ.
- Chuyện là thế này mẹ ạ! Tan học, con và Phương con nhà dì Tư đi về sau cùng. Chúng bạn đều đi xe về trước cả, chỉ mình con và Phương đi bộ. Trời nắng quá, hai đứa nép vào vệ đường mà đi. Đến ngã tư đầu làng, vừa mới bước sang bên kia đường, cả hai đứa đều nghe một tiếng rên nho nhỏ. Con bảo Phương dừng lại:
- Phương ơi! Hình như có tiếng ai rên?
- Mình cũng nghe như thế.
Chúng con nhìn quanh quất không thấy một bóng người. Bỗng, tiếng rên lại cất lên. Cả hai đứa như đã định hướng tiếng rên phát lên từ hướng nào rồi. Chúng con bước đến gần gốc me tây nằm sâu trong vệ đường một chút.
- Ôi! Một bà già.
Phương phát hiện ra trước rồi kéo tay con cùng chạy đến. Bà nằm gối đầu lên rễ me. Bộ quần áo màu nâu sẫm lấm lem bụi đường. Chiếc gậy tre trơn bóng nằm cạnh chân. Mái tóc bà đã bạc trắng. Khuôn mặt nhăn nheo xanh nhợt. Con sờ lên trán bà thấy lạnh toát.
- Làm sao bây giờ hả Phương?
Phương vội để cặp xuống theo, run run nói:
- Cậu có mang theo dầu không?
Lúc này, con mới sực nhớ ra vội với lấy chiếc cặp, nhanh nhẹn kéo dây khóa lấy ra một lọ dầu gió Kim mà mẹ vừa mới mua cho con hôm trước. Phương vừa thấm dầu lên trán, mũi, thái dương bà xoa mạnh. Chừng độ mười lăm phút, chúng con thấy người bà ấm lại hơi thở bắt đầu đều dần. Bà mở mắt nhìn chúng con rồi thều thào:
- Cho bà chút nước.
Nghe bà vừa nói xong, Phương quay lại con nói nhanh:
- Cậu ngồi đây với bà, mình chạy đi mua nước nhé!
- Phương chạy lùi lại gần một trăm mét, ngay quán cô Lựu, mua một túi nước chanh có ống hút rồi tất tả trở lại đưa cho con. Cầm túi nước, con từ từ cho bà uống. Được nửa túi, bà bảo cho bà nằm nghỉ một tí. Phương ngồi xuống bên cho bà tựa. Một lúc sau, bà uống tiếp hết túi nước rồi nhìn hai đứa chúng con:
- Bà ờ làng bên kia đi thăm đứa cháu gái ở xóm Đông. Qua đây, thây nắng quá, bà dừng lại nghỉ tạm ở gốc me này. Không ngờ, ngồi được một chút thì thấy xây xẩm cả mặt mày, chẳng có ai mà kêu cả.
- Bây giờ, bà đã thấy đỡ chưa hở bà?
- Bà đỡ rồi nhưng vẫn còn thấy mệt.
Ngồi với bà một lúc, chúng con bàn với nhau. Một đứa ra đường đón xe, đưa bà vào bệnh viện rồi nhắn với người nhà của bà lên. Con chạy ra đường đứng chờ. Từ xa, một chiếc honda vù tới. Con giơ tay ra hiệu cho xe dừng lại. Bác này có lẽ trạc tuổi với bố, dừng lại, nhìn con hỏi:
- Cháu đi về đâu?
- Thưa bác, cháu không đi nhưng có một bà cụ bị mệt. Chúng cháu đi học về, thấy bà ngất xỉu ở đây. Nhờ bác đưa hộ bà vào bệnh viện giúp ạ!
Bác xuống xe cùng con đi đến gốc me. Thấy bà cụ đang nằm tựa vào Phương, bác vội nói:
- Một cháu đứng chờ ở đây. Còn một cháu theo bác đưa bà vào bệnh viên.
Bác bế bà cụ trên tay rồi cùng Phương lên xe. Hai mươi phút sau, bác đưa Phương trở lại. Khi chia tay với chúng con, bác nói:
- Hai cháu thật là ngoan. Bác rất vui vì hành động của hai cháu. Bây giờ hai cháu yên tâm mà về. Bác đến xóm Đông, báo cho cô cháu gái của bà đến bệnh viện ngay.
Khi lên xe, bác còn quay lại mỉm cười với chúng con. Chuyện con về trễ là vì lí do thế đấy, mẹ ạ!
Bây giờ thì Phương - người bạn gái thân thiết của tôi đã theo gia đình về Thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Câu chuyện trên là một kỉ niệm đáng nhớ trong tình bạn của chúng tôi.
Nhìn những chiếc lá hình bầu dục to bằng chiếc muỗng ăn cơm và hàng răng cưa như những nét hoa văn bao bọc lấy bên ngoài của từng chiếc lá, đã thấy một sự kiêu kỳ đáng yêu của loài hoa. Ở gần gốc, màu lá xanh đậm, lên đến ngọn thì màu lá chuyển dần sang sắc tím của trời chiều. Đây đó những nụ hoa to bằng đầu đũa vươn mình lên cao như muốn phô bày dáng vẻ kiêu sa, quyền quý của mình. Và kia, một đoá hồng, đang độ hàm tiếu còn ngậm một giọt sương long lanh. Sắc hồng đang mới được phô vài ba cánh, tuy chưa nhiều nhưng cùng đủ cho nhiều loài hoa ghen tị. Mẹ bảo: "Hoa hồng là chúa của các loài hoa." Em nghĩ mẹ nói đúng. Hương thơm của hoa cùng là một quà tặng của tạo hóa dành cho loài hoa này. Vừa dìu dịu, thanh tao, không ngạt ngào mà chỉ thoang thoảng. Em rất yêu bông hồng. Cứ mỗi lúc học bài mệt mỏi là em lại ra ngắm hoa. Em cứ ước làm sao mỗi buổi sáng, cây cho em một bông hồng tươi nở.
Tạo hóa sinh ra thiên nhiên, vạn vật và con người ẩn chứa biết bao điều kỳ diệu. Trong thiên nhiên rộng lớn, có biết bao nhiêu loài cây, loài hoa, mỗi loại lại mang trong mình những vẻ đẹp và giá trị riêng. Cây cối ngoài tác dụng cung cấp oxi cho con người trong quá trình quang hợp thì còn rất nhiều những công dụng khác như làm thuốc chữa bệnh, làm đẹp, làm đồ dùng,…và cây dừa chính là một loại cây mang trong mình tất cả những tác dụng đó.
Cây dừa được trồng chủ yếu ở miền Tây đặc biệt là tỉnh Bến Tre, nhưng ở miền Bắc dừa cũng là một loại cây được trồng phổ biến. Kể đến tác dụng của cây dừa, thì chúng ta phải kể đến tác dụng trên từng bộ phận của cây: rễ, thân, lá, hoa, quả,..Từ xa xưa, các cụ thường dùng lá dừa để lợp mái nhà, mái bếp đặc biệt là ở vùng Tây Nam Bộ. Bên cạnh đó, thân dừa có thể dùng làm đồ mỹ nghệ hoặc làm vật liệu cho một số công trình xây dựng. Rễ dừa có thể dùng làm thuốc nhuộm, thuốc sát trùng để súc miệng hay chữa trị bệnh lỵ và nó còn được dùng để đánh răng. Đối với cây dừa, bộ phận có nhiều tác dụng nhất và ngày nay được mọi người vô cùng quan tâm đó là quả dừa. Trước kia, các bà, các mẹ dùng gáo dừa để múc nước gội đầu hoặc đồ thủ công mỹ nghệ, dùng xơ dừa để làm dây thừng, chão, thảm, bàn chải, khảm thuyền cũng như làm vật liệu lèn và còn được dùng rộng rãi trong nghề làm vườn để làm chất độn trong phân bón. Còn bây giờ, các chị chủ yếu dùng nước dừa như một loại nước uống giải khát rất ngon, bổ và lại làm đẹp da. Phần cùi dừa thì dùng để làm các món ăn như thịt kho dừa, hoặc dùng để làm mứt dừa vào các dịp lễ Tết, sẽ hấp dẫn vô cùng. Cùi dừa có vị béo và bùi, trẻ con cũng rất thích được ăn món này. Đặc biệt là các món được chế biến từ cùi dừa như kẹo dừa, thạch dừa,..Tôi nhớ có lần bố tôi bảo nếu bạn nào muốn răng nhanh rụng khi thay răng mà không muốn bị đau thì ăn kẹo dừa, khi đó răng sẽ theo kẹo dừa và bị rụng ra. Đến mùa đông lạnh, được ăn món cơm nóng với thịt kho dừa thơm nức thì thật là tuyệt vời!
Cây dừa được biết đến là một loại cây có rất nhiều lợi ích và giá trị. Hiểu được điều đó, tôi thấy yêu thiên nhiên hơn và thêm nâng niu những thứ đang tồn tại xung quanh mình.
A. Mở bài.
- Giới thiệu về nhân vật mà em sẽ tả (tên nhân vật, nhân vật xuất hiện trong tác phẩm nào? Nhân vật có đặc điểm gì gây ấn tượng?…).
B. Thân bài.
- Miêu tả những nét khác thường về dáng của nhân vật đó? (lúc sinh ra, vóc dáng, sức mạnh,…).
- Miêu tả những hành động khác thường của nhân vật (diệt giặc, diệt yêu tinh, các hành động vướt quá sức của người thường,…).
- Nhận xét về nhân vật (đó là một người tốt hay xấu, nhân vật biểu tượng cho ước mơ gì hay cho điều gì mà con người mong muốn?).
C. Kết bài.
- Nhân vật mà em vừa miêu tả để lại trong em cảm xúc và ấn tượng gì?
- Từ nhân vật ấy, em mong ước điều gì hay rút ra được bài học gì cho bản thân.
Tố Hữu , một nhà thơ mặc áo lính ông đã từng tham gia kháng chiến chống thực dân PHÁP. Ông đã có nhiều thành tựu cho nền văn học VIỆT NAM .Tiêu biểu như bài thơ ''Lượm'' ,được sáng tác năm 1949 trong nhưng ngày gian lao , khốc liệt.Một chú bé liên lạc dũng cảm mà hồn nhiên , đã được tác giả thể hiện một cách sinh động qua tác phẩm này.
Chú bé loắt choắt
cái xắc xinh xinh
Qua hai dòng thơ trên ta thây được một hình ảnh nhỏ nhắn, xinh tươi của một chú bé liên lạc được tác giả thể hiện thật hoàn hảo .Một chú bé nhanh nhẹn vui tươi nổi nên từ câu thơ : "Cái chân thoăn thoắt
cái đâu nghênh nghênh
ca lô đội lệch
môm huýt sáo vang
như con chim chích
nhảy trên đường vàng..."
Một công việc đầy nguy hiểm nhưng đối với chú đó là một niêm vui ,một niệm hạnh phúc danh dự. Được thể hiện qua lời tâm sự khi chú nói truyện với chú bộ đội ,một cách tình cơ khi gặp nhau trên phố Hàng Bè . một chú bé ngộ nghĩnh vớ một chiếc mũ ca lô đội lệch , tác giả đã dùng nghệ thuật so sánh, biểu cảm ,miêu tả,tự sự.
Cháu cười híp mí
Má đỏ bồ quân
-Thôi chào đông chí!
Cháu đi xa dần...
Quau dó ta thấy được sự đáng yêu của chú bé Lượm của tác giả.
Lươm là một bài thơ thành công với nghệ thuật tư láy làm giàu âm điêu . có thể nói rằng bài thơ này là một thành công của tác giả TỐ HỮU .
Ở nước ta, ai cũng biết rất nhiều những anh hùng đã hy sinh để bảo vệ và giành lại độc lập cho đất nước. Nhưng trong số các anh hùng đó, người mà em và bao các bạn thiếu nhi như em rất thán phục và cần noi gương chính là nhân vật Lượm trong văn bản "Lượm" của nhà thơ Tố Hữu.
Lượm là một cậu bé thanh mảnh, nhỏ nhắn. Cậu có đôi chân thật nhanh nhẹn. Đặc biệt, Lượm luôn đội chiếc mũ ca lô trên đầu, lệch về một phía trông thật ngộ nghĩnh và đáng yêu. Chú liên lạc này luôn đeo một cái xắc xinh xinh trên vai trông rất ra dáng “cán bộ”. Đó cũng là một cậu bé rất yêu đời. Mồm cậu luôn huýt sáo như những con Chim Chích đang hót vang lưng trời. Tuy công việc của người chiến sĩ nhỏ rất nguy hiểm nhưng cậu rất yêu thích công việc mà mình đã lựa chọn. Lượm rất lạc quan trong khi làm nhiệm vụ. Cậu nhảy nhót trên đường, vừa đi, vừa nhảy, cười tít cả hai mắt. Ngày qua ngày, Lượm như một con chim đang hướng tới Mặt Trời rực rỡ.
Lượm không sợ nguy hiểm. Cậu đã vượt qua bom đạn để đưa những bức thư khẩn cực kỳ quan trọng cho các đơn vị khác. Rồi cho đến một ngày, Lượm đi liên lạc trên một con đường làng quê vắng vẻ. Những bông lúa chín vàng đã làm Lượm ngây ngất trong mùi thơm ngọt ngào. Cái mũ ca nô của chú bé nhấp nhô trên đồng. Lượm bị phát hiện, thế là những tiếng súng vang lên. Đạn bay vun vút như đan chéo vào nhau đuổi theo chú bé. Lượm chạy như bay nhưng vẫn không tránh được những viên đạn của địch. Chú bé ngã xuống, tay vẫn nắm chặt bông lúa thơm ngái.
Lượm thật xứng đáng là một tấm gương sáng cho các thế hệ thiếu nhi đồng trong hiện tại và trong tương lai noi theo.