K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 2

Ví dụ: Mùa hè

Mùa là khoảng thời gian nhiều người mong chờ nhất. Mùa này không chỉ có ánh nắng rực rỡ mà còn là dịp để mọi người nghỉ ngơi, thư giãn sau những ngày làm việc vất vả. Do đó, các bãi biển, khu du lịch thường trở nên đông đúc vào thời gian này. Trẻ em thì thích mùa hè vì chúng được nghỉ học và tham gia các hoạt động vui chơi thú vị. Mùa hè không chỉ đem lại niềm vui mà còn là cơ hội để gắn kết tình cảm gia đình. Vì thế, ai cũng muốn tận hưởng mùa hè một cách trọn vẹn nhất.

- Từ nối: Mùa

- Từ thay thế: Mùa hè - Mùa này

- Từ lặp lại: Mùa hè

~Tích mình nhé!~

11 tháng 2

Olm chào con, khi con thực hành xong bài học trên Olm thì kết quả học tập sẽ tự động lưu và gửi thông báo về cho con qua địa chỉ gmail mà con đã đăng kí với Olm, con nhé!

Cảm ơn con đã đồng hành cùng Olm. Chúc con học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm.

11 tháng 2

Những chú gà đang ăn thóc

Chú ngữ: Những chú gà

Vị ngữ: đang ăn thóc

10 tháng 2

mọi người ơi trả lời giúp em với ạ
















17 tháng 2

Trò chơi dân gian là một phần không thể thiếu trong tuổi thơ của nhiều thế hệ, mang đến niềm vui, sự gắn kết và những giá trị văn hóa truyền thống quý báu. Dù xã hội ngày càng phát triển, trò chơi dân gian vẫn giữ được sức hấp dẫn riêng và đóng vai trò quan trọng trong việc nuôi dưỡng tâm hồn con người.

dễ thì trả lời đi

VN
vh ng
CTVHS
10 tháng 2

Trong cuộc sống, mỗi người đều có một vị trí, vai trò riêng và nhiệm vụ cần thực hiện. Việc "làm tốt việc chính mình" không chỉ là trách nhiệm mà còn là nền tảng quan trọng để phát triển bản thân và góp phần xây dựng xã hội tốt đẹp hơn. Trước hết, làm tốt việc của chính mình là cách để khẳng định giá trị cá nhân. Một học sinh cần chăm chỉ học tập, một người lao động cần hoàn thành tốt công việc được giao, hay một người nội trợ cần chăm sóc gia đình chu đáo. Khi mỗi người ý thức được trách nhiệm của mình, họ sẽ tự rèn luyện kỹ năng, nâng cao tri thức và từ đó trưởng thành hơn. Ngược lại, nếu lơ là hay dựa dẫm vào người khác, chúng ta không chỉ đánh mất cơ hội phát triển mà còn gây ảnh hưởng tiêu cực đến những người xung quanh. Hơn nữa, việc làm tốt công việc của bản thân là cách để đóng góp cho xã hội. Xã hội là một hệ thống mà mọi người đều có vai trò liên kết. Nếu mỗi người hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, mọi hoạt động sẽ diễn ra suôn sẻ và hiệu quả. Ngược lại, chỉ cần một mắt xích bị lỏng lẻo, cả hệ thống sẽ gặp trở ngại. Ví dụ, một bác sĩ làm việc tận tâm sẽ cứu sống nhiều bệnh nhân, một giáo viên nhiệt huyết sẽ đào tạo ra những thế hệ tài năng. Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng thực hiện tốt công việc của mình. Điều này đòi hỏi mỗi người phải kiên nhẫn, có tinh thần trách nhiệm và ý chí nỗ lực không ngừng. Chúng ta cần học cách tự chịu trách nhiệm trước mọi thành công hay thất bại, không đổ lỗi cho hoàn cảnh hay người khác. Tóm lại, làm tốt việc chính mình là chìa khóa dẫn đến thành công cá nhân và sự phát triển bền vững của xã hội. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ nhất và thực hiện chúng với cả trái tim, bởi chính sự nỗ lực của bạn sẽ tạo ra giá trị lớn lao.

chúc bạn học tốt

Chiều buông trên những tán cây, phủ xuống thế gian một màu vàng nhạt. An lặng lẽ nhìn bầu trời trải dài một sắc tím nhạt, những áng mây lững lờ trôi như những giấc mộng còn dang dở. Gió thổi qua cánh đồng rộng lớn, cuốn theo hương cỏ dại và thoảng mùi hoa bưởi phảng phất trên mái tóc Yến. Cô ngồi đó, giữa những bông hoa mẫu đơn đỏ rực, đôi mắt khép hờ như thể đang ngủ,...
Đọc tiếp

Chiều buông trên những tán cây, phủ xuống thế gian một màu vàng nhạt.

An lặng lẽ nhìn bầu trời trải dài một sắc tím nhạt, những áng mây lững lờ trôi như những giấc mộng còn dang dở. Gió thổi qua cánh đồng rộng lớn, cuốn theo hương cỏ dại và thoảng mùi hoa bưởi phảng phất trên mái tóc Yến. Cô ngồi đó, giữa những bông hoa mẫu đơn đỏ rực, đôi mắt khép hờ như thể đang ngủ, nhưng hàng mi vẫn khẽ rung, như đang lắng nghe thế giới xung quanh—hoặc đang lắng nghe chính lòng mình.

An ngồi bên cạnh cô, đôi tay bất giác bứt từng cọng cỏ non. Trước mặt cậu, dòng suối trong veo chảy róc rách, phản chiếu ánh chiều tà thành những mảnh vỡ lấp lánh. Xa xa, tiếng diều sáo vi vu hòa vào không gian, gợi lên một nỗi nhớ mơ hồ, xa xăm.

“Yến.”

Cô không đáp ngay, chỉ khẽ trở mình, ánh hoàng hôn như vẽ lên gương mặt cô một gam màu trầm lặng.

“Ừ?”

An nhìn cô, đôi mắt cậu chất chứa điều gì đó không rõ ràng, như mặt hồ phẳng lặng nhưng sâu thẳm.

“Nếu có thể quay lại… cậu có muốn không?” Yến im lặng, mãi lâu sau mới bật cười, giọng cười nhẹ như gió thoảng.

“Quay lại đâu?”

“Quay về những ngày cũ. Những ngày bé bọn mình còn ngây ngô, không cần lo nghĩ, không cần… trốn tránh nhau.”

Yến mở mắt, nhìn lên bầu trời đang dần chuyển tối. Lúc này, giữa họ chỉ còn lại âm thanh của thiên nhiên—tiếng suối róc rách, tiếng gió len lỏi qua từng tán lá, và đâu đó vang vọng tiếng sáo diều vi vu trong không gian.

“An à.” Giọng cô nhẹ như hơi thở. “Tớ đã từng mong muốn như thế. Nhưng có những thứ… dù cậu có quay lại bao nhiêu lần đi nữa, nó vẫn không thể như ban đầu được.”

An cười, nhưng nụ cười ấy chứa đựng chút gì đó xót xa.

“Vậy bọn mình cứ như thế này thôi, được không?” Cậu nói khẽ. “Không cần gọi tên, không cần suy nghĩ quá nhiều. Chỉ cần… ở bên nhau.”

Yến quay sang nhìn cậu, ánh mắt cô phản chiếu ánh hoàng hôn chập chờn, đượm buồn nhưng đẹp đến nao lòng. Một cơn gió thoảng qua, cậu khẽ đưa tay nhặt một bông hoa vừa rơi xuống, nhẹ nhàng gắn nó lên mái tóc cô.

“Tại sao lại là hoa bưởi?” Cô hỏi.

An nhìn cô, môi cong lên một nụ cười dịu dàng.

“Bởi vì hoa bưởi có mùi hương rất nhẹ,” cậu nói. “Nhưng một khi đã ngửi thấy rồi, cậu sẽ không thể nào quên được.”

Yến không nói gì, chỉ cúi đầu, khẽ chạm vào cánh hoa trên tóc mình. Trong lòng cô bỗng dâng lên một cảm giác khó tả, vừa ấm áp lại vừa mong manh.

“An này.”

“Hửm?”

“Nếu như… có một ngày, cậu không còn thích tớ nữa thì sao?”

An giật mình, ngước nhìn cô. Đôi mắt Yến phản chiếu ánh hoàng hôn, sáng rực nhưng cũng phảng phất chút gì đó xa xăm, như thể cô đã nghĩ đến câu hỏi này từ rất lâu rồi.

Cậu im lặng một lúc, rồi khẽ cười.

“Nếu có một ngày như vậy, thì chắc là… ngày đó sẽ không bao giờ đến.”

Yến chớp mắt, hơi quay đi, giấu đi đôi má ửng hồng dưới ánh chiều tà.

Xa xa, mặt trời đã khuất dần sau rặng núi, để lại trên nền trời một màu tím thẫm, sâu thẳm như lòng người.

Họ vẫn đứng đó, giữa đất trời bao la, nhưng chẳng ai biết phải nói điều gì. Vì có những cảm xúc, chẳng thể gọi tên, chẳng thể diễn đạt thành lời—chỉ có thể cảm nhận bằng cả trái tim, rồi lặng lẽ giấu vào một góc sâu trong tâm hồn.


Tập 5 nhé , Hbth và em bé pam xinh iu cảm ơn các bạn

6
VN
vh ng
CTVHS
10 tháng 2

=) Hbth làm nheieuf z

VN
vh ng
CTVHS
10 tháng 2

mà mik nghĩ ko nên đang wnhuw này đâu bạn