K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 12

Trong nền văn học Việt Nam, có không ít tác phẩm ca ngợi tình mẫu tử, nhưng những vần thơ về cha lại thường hiếm hoi và ít được nhắc đến. Tuy nhiên, "Ngày của cha" của Phan Thanh Tùng đã làm dày thêm những trang văn học đầy cảm xúc, giúp chúng ta thấu hiểu sâu sắc hơn về những hi sinh thầm lặng và tình yêu bao la mà người cha dành cho gia đình và con cái.

Với sáu câu thơ ngắn gọn, bài thơ đã khắc họa rõ nét hình ảnh người cha lặng lẽ, kiên cường đối mặt với những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Đời cha vốn đã nặng gánh lo toan, nhưng khi có con, những gánh nặng ấy lại càng thêm chồng chất. Tuy vậy, cha chưa bao giờ thở than, chưa từng để lộ nỗi mệt mỏi hay buồn phiền trước mặt con cái. Cha âm thầm chịu đựng, chở che và dẫn dắt con qua những chặng đường gian nan của cuộc sống, giống như chiếc đò nặng nề vượt qua muôn trùng sóng gió để đưa con đến bến bờ hạnh phúc. Người cha ấy luôn mong mỏi con mình khỏe mạnh, ngoan ngoãn, và hạnh phúc. Tình yêu và sự hy sinh của cha không chỉ lớn lao như núi Thái Sơn mà còn mênh mông như biển cả và cao rộng như trời xanh. Dù con có trưởng thành, có đi xa đến đâu, tình cảm và công lao của cha vẫn là một món nợ lớn mà có lẽ cả đời con cũng khó lòng đền đáp.

Bài thơ "Ngày của cha" với những ngôn từ giản dị, gần gũi nhưng chứa đựng đầy ắp tình cảm đã khiến em xúc động và cảm nhận được sự vĩ đại của tình cha. Những khoảnh khắc bên cha càng trở nên quý giá hơn, và em tự hứa sẽ luôn cố gắng học hành, sống tốt để không phụ lòng mong mỏi và những hy sinh thầm lặng của cha mẹ.

12 tháng 12

Trong bài thơ "Mẹ" của Trần Quốc Minh, hình ảnh người mẹ hiện lên thật hiền hậu và giàu tình yêu thương. Mẹ là người chăm lo cho con từng bữa ăn, giấc ngủ và luôn dành cho con những điều tốt đẹp nhất. Mỗi khi con buồn hay gặp khó khăn, mẹ luôn ở bên, an ủi và giúp con vượt qua. Sự hy sinh của mẹ được thể hiện qua những vất vả hằng ngày mà mẹ không bao giờ than phiền. Tình yêu của mẹ giống như dòng suối mát lành, nuôi dưỡng tâm hồn con thêm trưởng thành. Qua bài thơ, em cảm nhận được lòng biết ơn sâu sắc đối với mẹ và muốn cố gắng học giỏi để mẹ vui lòng.

12 tháng 12
Establish mentorship program - explore male mentoring female, gender sensitization dịch đê
Đọc kĩ văn bản sau: Người bạn mới Buổi học hôm nay có chuyện hay quá! Vừa về đến nhà Tú khoe ngay với mẹ: - Mẹ ơi! Lớp con có một thằng Mẹ ngẩng lên: - Sao lại thằng? Tú vẫn hớn hở: - Vâng! Một thằng mới vào học mẹ ạ! Buồn cười lắm! Mẹ nhìn em: - Buồn cười làm sao? - Hí hí! Nó mặc áo con gái, mẹ ạ! Mẹ hỏi: - Áo con gái thế nào? Tú vừa cười vừa kể rằng: Cái thằng ấy mới xin chuyển về,...
Đọc tiếp
Đọc kĩ văn bản sau: Người bạn mới Buổi học hôm nay có chuyện hay quá! Vừa về đến nhà Tú khoe ngay với mẹ: - Mẹ ơi! Lớp con có một thằng Mẹ ngẩng lên: - Sao lại thằng? Tú vẫn hớn hở: - Vâng! Một thằng mới vào học mẹ ạ! Buồn cười lắm! Mẹ nhìn em: - Buồn cười làm sao? - Hí hí! Nó mặc áo con gái, mẹ ạ! Mẹ hỏi: - Áo con gái thế nào? Tú vừa cười vừa kể rằng: Cái thằng ấy mới xin chuyển về, vào lớp 5C của con, nó mặc cái quần ngắn ơi là ngắn và cái áo sơ mi ở trong chiếc áo len thì lại cổ lá sen. Kiểu cổ áo của con gái. Thế có buồn cười không? - Cái thằng ấy, mẹ ạ Mẹ lắc đầu: - Sao con cứ gọi bạn là thằng thế nhỉ? Nói chuyện với mẹ, với bố, con không được gọi bạn là thằng nọ thằng kia. Bạn ấy tốt hay xấu mà con lại gọi thế? Tú lúng túng: - Con con cũng chưa biết ạ! - Không biết một tí gì hết? Tú ngần ngừ, rồi thưa: - Nó dát lắm mẹ ạ. Chúng con chế là mặc áo con gái, nó chỉ im lặng rồi đứng một mình thôi. Nghe Tú nói, vẻ mặt mẹ vẫn không vui. Mẹ nhìn em có ý trách: - Hết gọi bạn là thằng, rồi lại gọi là nó. Sao con không gọi hẳn tên bạn ra hoặc là: bạn ấy, bạn con được nhỉ? Tên bạn ấy là gì? - Là Nam. Phó Văn Nam mẹ ạ. Buồn cười quá cơ! - Thế thì đến mai, con hãy chơi với Nam và hỏi sao Nam lại mặc áo con gái nhé! Cậu Nam ấy, hóa ra là một học sinh giỏi. Ngay bài toán tập đầu tiên làm ở lớp mới, không cần phải hỏi bạn ngồi bên cạnh, không xem bài của ai, cậu ấy đã được hẳn mười điểm. Mà chữ viết nữa chứ, rất đẹp. Tú làm quen và biết được rằng nhà Nam nghèo thôi. Đến cái ti vi, bố mẹ cậu ấy cũng không có tiền để mua. Nam phải chuyển trường đi theo bố mẹ, vì mãi đến bây giờ cơ quan mới chia nhà cho. Trước đây là đi ở nhờ. Bố mẹ Nam có hai con. Chị Nam là con gái, áo quần mặc chật từ lúc bé, có cái nào mẹ lại mặc cho Nam. Mặc ở nhà và mặc ở trong cũng được. Mẹ Nam bảo Nam là: Bộ mặc ở ngoài thì cần phải đúng là của con trai. Lớn hơn nữa, thì thôi. Giờ còn bé thì mặc tạm. Mẹ sẽ dành tiền may cho Nam. Thương mẹ vất vả, nên Nam đã vâng lời. Tú nghe bạn kể mà thương bạn. Mặc áo thừa của chị, mà vẫn học giỏi, lại biết thương mẹ, chứ không đua đòi, thấy ai có cái gì cũng muốn có theo. Ngay hôm đó, về nhà Tú khoe: - Mẹ ơi! Bạn Nam ấy, hay lắm mẹ ạ! Mẹ hỏi: - Hay làm sao? - Bạn ấy là học sinh giỏi và ngoan, mẹ ạ! Mẹ nhìn em. Ánh mắt mẹ cười vui (Phong Thu - Những truyện hay viết cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng)
Phần II : viết : hãy phân tích đặc điểm nhân vật Nam trong câu chuyện trên?

 

0
 Thuở ấy thế gian chỉ mới có các vị thần. Mặt đất mênh mông dẫu đã có khá nhiều vị thần cai quản song vẫn còn hết sức vắng vẻ. Không muốn để tình cảnh buồn tẻ đó kéo dài, bữa kia hai anh em Prômêtê và Êpimêtê xin với Uranôx và Gaia tạo ra cho thế gian thêm nhiều nhiều cái gì đó để cho cuộc sống đông vui. Uranôx và Gaia ưng thuận. Hai vị giao luôn việc đó cho hai anh em Prômêtê và Êpimêtê. Cậu em, Êpimêtê mừng...
Đọc tiếp

 Thuở ấy thế gian chỉ mới có các vị thần. Mặt đất mênh mông dẫu đã có khá nhiều vị thần cai quản song vẫn còn hết sức vắng vẻ. Không muốn để tình cảnh buồn tẻ đó kéo dài, bữa kia hai anh em Prômêtê và Êpimêtê xin với Uranôx và Gaia tạo ra cho thế gian thêm nhiều nhiều cái gì đó để cho cuộc sống đông vui. Uranôx và Gaia ưng thuận. Hai vị giao luôn việc đó cho hai anh em Prômêtê và Êpimêtê. Cậu em, Êpimêtê mừng quá, tranh ngay lấy đất và nước nhào nặn ra, trước hết, là các loài vật và ban cho mỗi con vật một đặc ân của thần, một "vũ khí" để có thể phòng thân, hộ mệnh, bảo vệ được cuộc sống của giống loài mình. Con thì được ban cho ân huệ chạy nhanh như gió. Con thì có đôi mắt sáng xanh nhìn thấu cả đêm đen. Con thì có thân hình khổng lồ mạnh khỏe hết chỗ nói. Có con thân hình bé nhỏ nhưng lại có nọc độc gớm ghê. Rồi con có bộ lông dày, con có sải cánh rộng. Con thì xuống nước không chìm, con thì trèo leo thoăn thoắt... Tóm lại mỗi con vật, mỗi giống loài đều có "vũ khí" cần thiết để sống được ở thế gian.

        Công việc làm xong xuôi, Êpimêtê gọi Prômêtê đến để xem xét lại. Mọi việc đều tốt, rất tốt nữa là đằng khác. Nhưng xem kỹ ra thì tai hại thay, còn sót lại một con, một con mà chàng Êpimêtê đần độn lại quên mất chẳng ban cho một đặc ân, một thứ "vũ khí" gì. Đó là con người! Một con người, nhưng trần trụi, trần trụi hoàn toàn. Phải, đúng là một con người trần trụi hoàn toàn trước mặt Prômêtê. Làm thế nào bây giờ? Làm thế nào để con người sống được ở thế gian khi các "nguyên liệu" đặc ân đã sử dụng phân phối hết rồi? Con người sẽ sống thế nào trước các con vật: hổ, báo, voi, sói, vẹt, nhím, gấu, ngựa, sư tử, cá, chim... là những con vật đã được sáng tạo hoàn hảo? Là những con vật đã được ban cho đặc ân của thần thánh? Và rồi còn phải đương đầu với nắng, mưa, bão tố, núi lửa phun, nước sông dâng, đất liền phút chốc thành biển cả, bãi bể hóa nương dâu... biết bao biến thiên, tai họa khôn lường? Prômêtê đã nghĩ như thế. Và vị thần có bộ óc thông minh, có tài nhìn xa trông rộng này quyết sửa chữa bằng được cái thiếu sót của chú em lơ đễnh, đần độn của mình. Prômêtê dựa theo thân hình trang nhã của các vị thần tái tạo lại con người cho có một thân hình đẹp đẽ thanh tao. Phải làm cho con người đẹp đẽ thanh tao hơn hẳn con vật. Prômêtê lại làm cho con người đứng thẳng lên, đi bằng hai chân để đôi tay được thảnh thơi làm nhiều việc khác. Nhưng như thế vẫn chưa đủ. Con người vẫn còn bấy yếu và thua kém nhiều so với các con vật. Phải làm cho con người mạnh hơn hẳn con vật thì nó mới có thể sống được trong thế gian này. Prômêtê liền băng ngay lên bầu trời cao xa tít tắp, đến tận cỗ xe của thần Mặt Trời Hêliôx, lấy lửa của thần Mặt Trời châm vào ngọn đuốc của mình đem xuống trao cho loài người. Và thế là từ đó, thế gian, mặt đất lúc nào cũng rực cháy ngọn lửa của Prômêtê ban cho. Con người thoát khỏi cảnh sống tăm tối, giá lạnh, đói khát. Ngọn lửa trở thành người bạn thân thiết, người bảo vệ chắc chắn nhất, một vũ khí mạnh nhất của loài người. Ngọn lửa của con người hơn hẳn bộ lông dày, hàm răng sắc, cặp móng nhọn, thân hình đồ sộ, khỏe mạnh, tài bay cao, nhìn xa, chạy nhanh như bất cứ con vật nào.      Và với ngọn lửa của Prômêtê, con người, thế hệ này qua thế hệ khác, tạo dựng cuộc sống của mình ngày càng văn minh hạnh phúc hơn.

Và từ đó dẫu mong manh và yếu đuối.

Giống loài người đã có ngọn lửa của Prômêtê.

Ngọn lửa thiêng dạy họ biết bao nghề.

                                                         (Theo, Nguyễn Văn Khỏa, Thần thoại Hi Lạp, tập 1)
II.Viết(6,0 điểm)
Câu 1:(2,0 điểm) Anh/chị hãy viết đoạn văn nghị luận(khoảng 200 chữ) làm rõ đặc điểm của nhân vật thần thoại qua nhân vật Prô-mê-tê trong văn bản phần Đọc Hiểu
Câu 2:(4,0 điểm) 
   Suy nghĩ về việc học, nhà bác học Anh-xtanh từng khẳng định: Điều quan trọng nhất là không ngừng đặt câu hỏi
  Anh/chị hãy viết bài văn nghị luận khoảng 600 chữ trình bày suy nghĩ của mình về câu nói trên

0
hãy viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Huế Mộng Mơ. Mn giúp minhf vs mình đng cần gấp Huế Mộng Mơ Tác giả: Ngoc Sơn Hồ Về thăm xứ Huế mộng mơ Quê hương chiếc nón bài thơ để đờ Danh lam thắng cảnh mọi nơi Đền đài lăng tẩm tuyệt vời Huế đây Ai từng viễn cảnh nơi này Sông Hương núi Ngự tràn đầy niềm vui Thiết tha tình cảm bùi ngùi Níu chân du khách khôn nguôi khi về Viếng chùa Thiên Mụ say...
Đọc tiếp

hãy viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Huế Mộng Mơ. Mn giúp minhf vs mình đng cần gấp

Huế Mộng Mơ

Tác giả: Ngoc Sơn Hồ

Về thăm xứ Huế mộng mơ
Quê hương chiếc nón bài thơ để đờ
Danh lam thắng cảnh mọi nơi
Đền đài lăng tẩm tuyệt vời Huế đây

Ai từng viễn cảnh nơi này
Sông Hương núi Ngự tràn đầy niềm vui
Thiết tha tình cảm bùi ngùi
Níu chân du khách khôn nguôi khi về

Viếng chùa Thiên Mụ say mê
Lên đồi Vọng Cảnh tứ bề nên thơ
Thõa lòng ngắm Huế mộng mơ
Đến khu Lăng tẩm Đền thờ của vua

Rừng thông lộng mát gió lùa
Viếng Lăng Tự Đức cổ xưa tuyệt trần
Công trình kiến trúc bất phân
Lăng vua Khải Định cổ tân hài hòa

Một thời lãng mạn tài hoa
Là vua Minh Mạng khiến ta nhớ đời
Viếng khu Thành Nội tuyệt vời
Kinh đô vang bóng một thời của ta

Kính mời du khách gần xa
Về đây viễn cảnh thiết tha nghĩa tình.

Huế Mộng Mơ

Tác giả: Ngoc Sơn Hồ

Về thăm xứ Huế mộng mơ
Quê hương chiếc nón bài thơ để đờ
Danh lam thắng cảnh mọi nơi
Đền đài lăng tẩm tuyệt vời Huế đây

Ai từng viễn cảnh nơi này
Sông Hương núi Ngự tràn đầy niềm vui
Thiết tha tình cảm bùi ngùi
Níu chân du khách khôn nguôi khi về

Viếng chùa Thiên Mụ say mê
Lên đồi Vọng Cảnh tứ bề nên thơ
Thõa lòng ngắm Huế mộng mơ
Đến khu Lăng tẩm Đền thờ của vua

Rừng thông lộng mát gió lùa
Viếng Lăng Tự Đức cổ xưa tuyệt trần
Công trình kiến trúc bất phân
Lăng vua Khải Định cổ tân hài hòa

Một thời lãng mạn tài hoa
Là vua Minh Mạng khiến ta nhớ đời
Viếng khu Thành Nội tuyệt vời
Kinh đô vang bóng một thời của ta

Kính mời du khách gần xa
Về đây viễn cảnh thiết tha nghĩa tình.

1
24 tháng 12

nhanh leenm ọi nnu9wjdjerhugt đm rhjhgjjhpq3rugh9p3q