K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 4

là trung thực nha
nhớ cho 1 tick

15 tháng 4

Trung thực

15 tháng 4

Quê hương em ở Thái Bình, là vùng quê nông thôn thuộc đồng bằng Bắc Bộ, nơi đây có cảnh chiều cực kỳ bình yên, nhất là những buổi chiều mùa hè.

Mọi người thường có câu "Thái Bình thẳng cánh cò bay" ý chỉ nơi đây có những cánh đồng bằng phẳng, rộng lớn mênh mông. Em thích nhất là thời điểm buổi chiều ở quê hương, mỗi chiều em đều sẽ đạp xe trên con đê bao quanh ngôi làng của em để nhìn ngắm toàn bộ khung cảnh quê hương. Không phải đứng trên nhà cao tầng, đi trên đê mới là cách ngắm được toàn cảnh quê hương yên bình. Một bên là ngoài đê có dòng sông uốn lượn nước chảy êm đềm dịu mát cùng với những cánh đồng phù sa màu mỡ trồng đủ các loại hoa màu, ruộng nương. Một bên là những ngôi làng bên trong đê, nhà với nhà mọc san sát nhau, quần tụ, ấm cúng.

Ánh nắng chiều chiếu rọi khiến chiếc bóng của em nhỏ bé nằm dài trên bờ đê, chốc chốc lại gặp đàn bò lững thững đi trên đê trở về. Chiều mùa hè tuy bớt nắng nhưng vẫn nóng, bù lại rất lộng gió, vì thế mà các bạn nhỏ thi nhau đạp xe lên trên đê thả diều. Mùa hè sẽ không còn là mùa hè nếu thiếu tiếng ve và tiếng diều sáo vi vu. Từ trên đê nhìn về phía ngôi làng, ánh nắng buổi chiều nhuốm vàng mọi bức tường, mái ngói và cả làn khói mờ đang bốc lên trong những căn nhà nhỏ.

Em đạp xe về nhà, trên đường đi luôn miệng chào hỏi các bác đi làm đồng về, kết thúc một buổi chiều mùa hè bình dị.

15 tháng 4

cảm ơn

 

15 tháng 4

tham khảo
Thiên nhiên ban tặng cho con người những khung cảnh tuyệt vời. Đối với tôi, không gì bằng cảnh quê hương trong buổi chiều hè thật tuyệt vời. Ánh nắng đã dịu đi, không còn quá chói chang. Mặt trời trông giống như một quả cầu khổng lồ mệt mỏi từng bước chìm xuống đất. Dưới đồng ruộng, những bông lúa chín nặng đang hướng theo cánh gió mát. Hương thơm của lúa chín mang đậm hơi thở của làng quê, khiến mọi người ngửi thấy đều say đắm. Trên đường làng, tiếng xe cộ vang lên nhộn nhịp. Mọi người đang vội vàng trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả. Quê hương của tôi thật yên bình và thanh bình.
nhớ cho 1 tick

 

15 tháng 4

giúp mình với ạ!

 

Em có suy nghĩ  bạn học sinh là một người tốt bụng , biết quan tâm , giúp đỡ người khác

14 tháng 4

E có suy nghĩ về bn h/s giúp cụ qua đường là bn đấy là một ng rất tốt bụng, ngoan ngoãn, biết qtam, giúp đỡ và quý mến cụ già.

Cây ngay không sợ chết đứng

14 tháng 4

là từ "ngay" nha

15 tháng 4

-"cô": danh từ

-"nhìn": động từ

-"tôi": danh từ

-"một": số từ

14 tháng 4

Dưới mái trường tiểu học, tôi thấy một ấn tượng đẹp đẽ về tình bạn giữa các bạn học sinh. Mỗi ngày, khi bước vào lớp học, tôi luôn thấy các bạn cùng nhau chia sẻ, học hỏi và giúp đỡ nhau. Hình ảnh các bạn nhỏ cười tươi, tay trong tay chạy nhảy trên sân trường luôn làm tôi cảm thấy ấm lòng. Tình bạn dưới mái trường tiểu học thật sự đẹp đẽ và trong sáng. Các bạn không chỉ là bạn bè mà còn là những người anh em thân thiết, luôn sát cánh bên nhau trong mọi hoàn cảnh. Họ học hỏi từ nhau, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, tạo nên một môi trường học tập và chơi đầy yêu thương và sự hiểu biết. 

Dưới mái trường tiểu học, tôi thấy tình bạn là điều quý giá nhất, là nguồn động viên lớn lao giúp mỗi bạn trẻ phát triển và trưởng thành. Đó chính là ấn tượng đẹp đẽ mà tôi luôn ghi nhớ về tình bạn dưới mái trường tiểu học.

14 tháng 4

Bạn tham khảo nhé!

Tuổi thơ của em có bao nhiêu kỉ niệm đẹp dưới mái trường tiểu học. Có một câu chuyện về tình bạn mà em nhớ mãi không quên. Đó là chuyện bạn Đại giúp em khi em bị ngã xe.

Đó là một buổi sáng đẹp trời. Hôm đó chúng em được nghỉ học. Em rủ Quân đến nhà một bạn cùng lớp chơi. Đường mới làm xong . Nó rộng và vắng. Hai bên đường là những ruộng lúa xanh mơn mởn.

Trên đường, chúng em nói chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên bạn Quân quặt tay xe, lảo đảo như diễn viên xiếc đi xe đạp trên dây. Xe đạp của bạn Quân loạng choạng như chực ngã. Em hét lên bảo bạn Quân nên cẩn thận nhưng bạn vẫn không nghe. Bạn còn hô to: " Ta là tay lái lụa đây. Các bạn hãy xem này!". Quân giơ hai tay lên cao. Như là một nhà leo núi khi chinh phục được đỉnh cao . Thật là " siêu" . Xe đi được vài vòng thì "rầm". Cả xe và người lao xuống mương. Người và xe đè nên nhau bê bết bùn. Em và Quân đang loay hoay cố gượng dậy. Ngay lúc ấy, Đại đi đâu về. Thấy chuyện. Đại nhanh thoăn thoắt như một con sóc, bạn dựng xe, bằng động tác mau lẹ bạn kéo em và Quân lên bờ thoát khỏi vũng bùn thối và nhơ kia. Quân mếu máo: "Tớ bị gãy chân mất. Đau quá!" Đại thấy vậy dìu Quân lên xe và lai bạn đến trạm xá. Còn em vất vả mới lôi được cái xe về nhà. Rất may hôm ấy, Quân chỉ sai khớp nhẹ. Còn em thì ê ẩm cả người.Tối hôm đó mẹ em đã gọi diện đến Đại để cảm ơn bạn. Hôm sau, em khoe chuyện với thầy. Thầy khen Đại là một học sinh có lòng tốt biết giúp đỡ bạn khi gặp hoạn nạn. Từ đó, tình bạn chúng em gắn bó keo sơn với nhau.

Chuyện này tuy nhỏ, nhưng em nhớ mãi . Việc làm của Đại đã để lại cho em bài học quý về tình bạn khi gặp nạn. Đại đúng là người bạn tốt của em.