AI HOK TRƯỜNG THCS NGUYỄN CÔNG TRỨ - NHÂN CƠ - ĐĂK R LẤP - ĐĂK NÔNG KB IKKKKKKKKKK
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Gửi cho tôi của 25 năm sau.
Bản thân ơi dù có mười năm, hai mươi năm hay thậ chí ba mươi năm sau nữa,... cũng đừng đánh mất chính mình nhé. Tôi của 25 năm trước đã là một người rất chín chắn, là một người quyết đoán và có trách nhiệm, không hề khuất phục trước khó khăn. Tôi ơi bao nhiêu năm qua có nhiều vất vả, những hy sinh ấy không hề lãng phí, hãy sống thật tốt để bao nhiêu khó khăn ấy trở thành động lực cho ngày mai. Còn gia đình, bạn bè, những người xung quanh dù có mất niềm tin ở bạn nhưng hãy nhớ lấy: phải tin tưởng chính bản thân mình. Tôi của bây giờ chỉ là một học sinh, có thể hai mươi lăm năm sau tôi thành bác sĩ, giáo viên,... hoặc chỉ là một người lao công nhưng phải nhớ một điều là cuộc sống đã do chúng ta lựa chọn thì nó chắc chắn đúng với quãng đời mà chúng ta đi miễn nghề đó không phải trộm cắp, cướp giật,... Tôi của 25 năm sau xin đừng quên bản thân của hiện tại.
Hành Nhân, ngày 22 tháng 6 năm 2018
Tôi
Phép nhân hóa : Ngọn đèn " đứng gác " .
Tác dụng : Nhân hóa ngọn đèn như một người lính ngày đêm đứng gác , để có nhiều thắng lợi cho đoàn người hành quân .
Trâu ăn no cỏ trâu cày với ta
Câu ca dao là một lời trò chuyện của người và trâu, có tác động làm cho câu ca dao trở nên xinh động hấp dẫn người đọc. Người và trâu là bạn với nhau vì họ cùng chung mục dic có mối quan hệ khăng khiết giữ ông chủ và đầy tớ. Nhưng cái quan hệ bắt buộc đó lại bị xóa đi thay vào đó là một lời
nói hết sức tình cảm. " Trâu ơi ta bảo trâu này " vẫn còn đó quan hệ chủ tớ nhưng nó được tẩy đi bằng thứ bút chì thời gian của các cụ thuở xưa thủ bút chỉ tình cảm của người và đầy tớ của mình, một người đầy tớ siêng năng. "trâu ăn no có trâu cày với ta" câu này là cầu nối giữa cầu trên và câu dưới, làm cho cậu trở nên có tính liên kết chặt chẽ.câu này chứng tỏ người nông dân xưa rất yêu quý. trâu là động lực để người nông dân kém sống trâu cũng là người bạn của nông dân. Trâu giúp nông dân rất nhiều ... ý nghĩa là nhấn mạnh tác dụng và tầm qua trọng của con trâu đv những người nông dân
=> Câu ca dao mang ý nghĩa to lớn của con trâu đv những người nông dân xưa. Và lối viết chặt chẽ, làm cho câu ca dao trở nên xinh đònh hấp dẫn, mang dao tình quan hệ ch tỏ những mối quan hệ này rất khăng khí
Trâu ăn no cỏ trâu cày với ta
Câu ca dao là một lời trò chuyện của người và trâu, có tác động làm cho câu ca dao trở nên xinh động hấp dẫn người đọc. Người và trâu là bạn với nhau vì họ cùng chung mục dic có mối quan hệ khăng khiết giữ ông chủ và đầy tớ. Nhưng cái quan hệ bắt buộc đó lại bị xóa đi thay vào đó là một lời
nói hết sức tình cảm. " Trâu ơi ta bảo trâu này " vẫn còn đó quan hệ chủ tớ nhưng nó được tẩy đi bằng thứ bút chì thời gian của các cụ thuở xưa thủ bút chỉ tình cảm của người và đầy tớ của mình, một người đầy tớ siêng năng. "trâu ăn no có trâu cày với ta" câu này là cầu nối giữa cầu trên và câu dưới, làm cho cậu trở nên có tính liên kết chặt chẽ.câu này chứng tỏ người nông dân xưa rất yêu quý. trâu là động lực để người nông dân kém sống trâu cũng là người bạn của nông dân. Trâu giúp nông dân rất nhiều ... ý nghĩa là nhấn mạnh tác dụng và tầm qua trọng của con trâu đv những người nông dân
=> Câu ca dao mang ý nghĩa to lớn của con trâu đv những người nông dân xưa. Và lối viết chặt chẽ, làm cho câu ca dao trở nên xinh đònh hấp dẫn, mang dao tình quan hệ ch tỏ những mối quan hệ này rất khăng khít
1. mắt lá răm : mắt nhỏ ( nghĩa gốc )
2. mắt : một chồi non mới lú ra ở nách lá ( nghĩa chuyển )
em hãy viết 1 đoạn văn về tình cảm quê hương trong đó có sử dụng từ trái nghĩa. các bạn giúp mk nha!
Quê hương em rất thanh bình và yên tĩnh,có những cánh đồng thẳng cánh cò bay chạy theo những con đươngd làng quanh co. Những buổi sáng mùa xuân đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi sóng lúa nhấp nhô từng đợt đuổi nhau ra xa tít. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Đầu làng có con sông nước xanh ngắt, trong lành. Vào những buổi dân làng đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên những câu hò, câu hát vang trời. Gần cánh đồng có cây đa to để mọi người ngồi nghỉ sau những buổi lao động mệt nhọc. Mùa lúa chín, trong biển lúa vàng ánh lên màu đen nhánh của những cái liềm của người dân đi gặt. Rải rác khắp cánh đồng là những chiếc nón trắng của người đi gặt nhấp nhô lên xuống.
- Những từ trái nghĩa là: thẳng >< quanh co; đứng >< ngồi; trắng >< đen; gần >< xa; lên >< xuống.
Quê hương đón tôi chào đời bằng dòng nước mát lành và nuôi tôi lớn lên bằng những hạt ngọc của trời. Thật tự hào biết mấy khi được là người con của mảnh đất màu mỡ này. Nơi đây đã ghi dấu bao kỉ niệm thuở ấu thơ của tôi, những buổi chiều ra chiền đê hóng mát, gối đầu lên thảm cỏ xanh mượt mà, tận hưởng cái mùi hương tinh khiết vô cùng mộc mạc của quê hương là thú vui ưa thích của tôi. Tôi cũng không quên được những ngày đi trộm ổi, những buổi ra sông bắt con tôm, con tép hay khoảng thời gian ngẩng lên bầu trời mà ước mơ về một tương lai tốt đẹp.Quê hương – tiếng gọi thân thương mà quen thuộc, quê hương nơi cho tôi những ngày ấu thơ, cho tôi hoài bão về một tâm hồn đẹp.
Mai sau, dù có đi đâu xa tôi vẫn luôn nhớ về mảnh đất này như nhớ tới người mẹ hiền luôn ôm ấp tôi vào lòng vậy. Mỗi người chúng ta dù già hay trẻ dù giàu sang hay nghèo đói tì vẫn có tình cảm đặc biệt với quê hương mình vì:
” Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người”
Từ trái nghĩa: Già – trẻ, giàu sang – nghèo đói.
Sau khi chôn cất Dế Choắt, tôi đứng lặng hồi lâu trước nấm mồ mời đắp của người bạn xấu số, suy nghĩ về việc làm dại dột, ngông cuồng của mình và cảm thấy hổ thẹn, ân hận vô cùng
Biết mình có ưu thế về sức khỏe nên tôi thích bắt nạt những người hàng xóm nhỏ bé xung quanh.Tôi đã quát những chị Cào Cào ngụ ngoài đầu bờ
Thỉnh thoảng tôi còn ngứa chân đá anh Gọng Vó vừa ngơ ngác dưới đầm lên.Không có ai dạy dỗ, ngăn cản, tôi cứ tưởng thế là hay, là giỏi.Chuyện bắt nạt mọi người là đáng trách, song cũng còn có thể tha thứ được; nhưng việc tôi bày trò tinh nghịch trêu chọc chi Cốc khiến Dế Choắt bị hiểu lầm dẫn đến cái chết thì quả là tội của tôi quá lớn, không thể tha thứ được.Tôi tự nguyền rủa mình là thằng hèn nhát, dám chơi mà không dám chịu.Nếu tôi không hát ghẹo chị Cốc bằng những lời lẽ hỗn xược thì chi đâu có nổi giận, Dế Choắt đâu có bị đòn oan.Chỉ vì mốn thỏa cái tính hiếu thắng và tinh nghịch của mìnhmà tôi trở thành kẻ giết người.Lúc này tôi tự trách mình và ân hận vô cùng nhưng mọi việc đều đã muộn. Dế Choắt ốm yếu và đáng thương đã nằm yên trong lòng đất.
Tôi thành tâm xin lỗi Dế Choắt và hứa sẽ quyết tâm thay đổi tính nết, từ bỏ thói hung hăng, ngỗ nghịch, kiêu ngạo để trở thành người có ích cho đời
Tôi sẽ khắc ghi câu chuyện đau lòng này và lấy đó làm bài học đường đời đầu tiên thấm thía cho mình.
Soạn Văn 6 ak
Em còn nhớ nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, mỗi khi đến giờ đó em đều cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi bắt chốn, nhảy dây, chọi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với em đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn cùng lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải quánh tù tì xem ai bắt cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn hoàn của mình để bịt mắt lại các bạn chạy xoay vòng Nam, lúc này bạn ấy không thấy gì cả nên các người khác chạy tán loạn, bỗng dưng dính một người Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Nga. Nam lấy khăn ra thì nhìn đó là bạn lớp khác. Lúc này hai bạn đều đỏ mặt và các bạn trong nhóm thì bật cười: Bỗng dưng có một tiếng nói vang to "cho tôi chơi với" đó chính là Thành, người bạn tiếu lâm nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xưng phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền qua cột cờ và dừng chân lại đứng né một bên, làm cho Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười tất tưởi, thành thì ôm mặt cười. Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với em và với mái trường này.
Em còn nhớ nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, mỗi khi đến giờ đó em đều cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi bắt chốn, nhảy dây, chọi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với em đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn cùng lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải quánh tù tì xem ai bắt cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn hoàn của mình để bịt mắt lại các bạn chạy xoay vòng Nam, lúc này bạn ấy không thấy gì cả nên các người khác chạy tán loạn, bỗng dưng dính một người Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Nga. Nam lấy khăn ra thì nhìn đó là bạn lớp khác. Lúc này hai bạn đều đỏ mặt và các bạn trong nhóm thì bật cười: Bỗng dưng có một tiếng nói vang to "cho tôi chơi với" đó chính là Thành, người bạn tiếu lâm nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xưng phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền qua cột cờ và dừng chân lại đứng né một bên, làm cho Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười tất tưởi, thành thì ôm mặt cười. Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với em và với mái trường này.
Học tốt nhé
Hè đến khi ve râm ran hát khúc ca trong từng tán lá, hè đến khi hoa phượng đỏ thắm góc sân trường. Mùa hè đến mang theo bao sung sướng của tuổi học trò. Chúng tôi có thể thở phào nhẹ nhõm và háo hức chờ những chuyến đi chơi xa cùng gia đình . Khi những chú ve sầu bắt đầu hát ca những điệu nhạc du dương , khi những chùm phượng vĩ nở đỏ rực cả góc sân trường,...đó là hình ảnh báo hiệu mùa hè mới bắt đầu .Ôi !Mùa hè đang về đấy !Hầu hết học sinh ai cũng yêu mùa hè, trong đó có tôi . Mùa hè - gợi cho tôi bao cảm xúc thân thương , bao ấn tượng khó phai. Nhưng cũng thật buồn khi phải tạm biệt sách bút thân yêu ,tạm biệt mái trường mến yêu. Tôi yêu cái nắng chói chang, oi bức, ngột ngạt của mùa hè. Tôi yêu những bản nhạc hoà tấu do nhạc sĩ ve sầu tạo nên giúp cho mọi người thư giãn giữa trưa hè , tôi yêu từng cánh hoa phượng vĩ nở đỏ rực trên nền trời xanh tươi , tôi yêu sự vui chơi thoả thích , ...tất cả , tất cả đều diễn ra vào mùa hè . Đó là lí do tôi yêu mùa hè . Mùa hè cho tôi những giây phút vui vẻ, thoải mái,...Thời gian cứ trôi đi , trôi đi như những làn sóng dập dềnh ra khơi không thể trở lại . Rồi một ngày, hoa phượng lột xác chỉ còn màu xanh ôi thu sang, mùa hè đã qua rồi đấy!
Môn văn là môn học mà mình yêu thích nhất. Trong các môn học như môn toán, địa lý, lịch sử,.... thì môn văn là môn học đem lại cho mình nhiều hứng thú nhất. Cô Lan - cô giáo chủ nhiệm của mình là một cô giáo dạy văn rất giỏi. Cô chính là người đã kèm cặp và dạy dỗ mình. Ngày từ những ngày đầu bước chân vào lớp học mình đã cô chỉ bảo rất nhiều. Hằng ngày học bài trên lớp, cô chỉ bảo từng nét chữ, từng dấu chấm câu. Cách truyền đạt của cô thật hập dẫn, mỗi giờ học mình như được lạc vào một thế giới khác. Môn văn giúp mình có nhiều cảm nhận về thiên nhiên về con người, giúp mình biết yêu thương mọi người hơn, yêu quê hương hơn. Lớn lên mình có mơ ước trở thành một nhà văn thật vĩ đại.
tôi đã từng học trường đó
ONLIN MATH để hỏi thôi chứ ko dc nhắn những thứ ko liên quan đến toán tiếng anh tiếng việt . BẠN nhé!