K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 giờ trước (16:47)


📝 Dàn ý bài văn kể về một trải nghiệm giúp hoàn thiện bản thân

I. Mở bài

  • Giới thiệu ngắn gọn về trải nghiệm đáng nhớ đó.
  • Nêu lý do vì sao trải nghiệm này có ý nghĩa đặc biệt với bản thân.

Ví dụ:
“Có những khoảnh khắc trong cuộc sống khiến ta trưởng thành hơn từng ngày. Với tôi, lần tham gia hoạt động thiện nguyện tại vùng cao đã để lại dấu ấn sâu sắc, giúp tôi nhận ra giá trị của sự sẻ chia và trách nhiệm.”

II. Thân bài

1. Hoàn cảnh diễn ra trải nghiệm

  • Thời gian, địa điểm cụ thể.
  • Lý do hoặc cơ duyên dẫn đến trải nghiệm đó.

2. Diễn biến của trải nghiệm

  • Những việc bạn đã làm, những người bạn đã gặp.
  • Những khó khăn, thử thách bạn phải vượt qua.
  • Cảm xúc của bạn trong quá trình trải nghiệm (hồi hộp, lo lắng, vui vẻ, xúc động…).

3. Bài học rút ra từ trải nghiệm

  • Những điều bạn nhận ra về bản thân (sự kiên nhẫn, lòng dũng cảm, tinh thần trách nhiệm…).
  • Sự thay đổi trong suy nghĩ, hành động sau trải nghiệm.
  • Tác động lâu dài đến cuộc sống hoặc định hướng tương lai của bạn.

III. Kết bài

  • Khẳng định lại ý nghĩa của trải nghiệm đối với sự trưởng thành của bản thân.
  • Bày tỏ mong muốn tiếp tục học hỏi và hoàn thiện bản thân qua những trải nghiệm khác.

Ví dụ:
“Trải nghiệm ấy không chỉ là một kỷ niệm đẹp mà còn là bước ngoặt giúp tôi sống tích cực hơn. Tôi tin rằng, mỗi hành trình đều mang đến cơ hội để ta trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.”

9 giờ trước (18:11)

Dàn ý bài văn: Kể lại một trải nghiệm giúp em hoàn thiện bản thân

I. Mở bài

  • Giới thiệu ngắn gọn về trải nghiệm:
    • Đề cập đến sự kiện hay tình huống đã xảy ra.
    • Mô tả sơ qua về bản thân trước khi trải nghiệm đó (như tính cách, thói quen hoặc thiếu sót cần cải thiện).
    • Nêu lý do tại sao trải nghiệm này lại quan trọng và có ảnh hưởng lớn đến bản thân.

II. Thân bài

1. Giới thiệu về tình huống trải nghiệm
  • Diễn biến sự việc:
    • Mô tả chi tiết về hoàn cảnh hoặc tình huống mà em gặp phải. Ví dụ: một thử thách khó khăn, một kỳ thi quan trọng, hoặc một tình huống giao tiếp xã hội đặc biệt.
    • Cảm giác của em khi đối diện với thử thách đó (lo lắng, hồi hộp, tự ti, quyết tâm…).
2. Quá trình em vượt qua thử thách
  • Những nỗ lực em đã thực hiện:
    • Miêu tả những hành động, quyết định em đã làm để vượt qua tình huống hoặc thử thách. Ví dụ: học tập chăm chỉ, tìm cách giải quyết vấn đề, xin lời khuyên từ người khác, thay đổi thái độ sống…
    • Những khó khăn hoặc trở ngại mà em đã gặp phải trong quá trình này.
3. Bài học và sự thay đổi trong bản thân
  • Những thay đổi tích cực sau trải nghiệm:
    • Những kỹ năng hoặc thói quen em đã rèn luyện được (ví dụ: sự kiên trì, khả năng giải quyết vấn đề, kỹ năng giao tiếp…).
    • Những điều em học được về bản thân (ví dụ: sự tự tin, khả năng làm việc nhóm, biết cách đối mặt với thất bại…).
  • Tác động của trải nghiệm này đến bản thân:
    • Cảm giác tự hào về bản thân khi nhìn lại quá trình đã trải qua.
    • Những thay đổi trong tư duy và hành động hàng ngày (ví dụ: không còn sợ thất bại, biết cách lên kế hoạch, biết quan tâm đến người khác…).

III. Kết bài

  • Nhìn lại quá trình hoàn thiện bản thân:
    • Tóm tắt lại những thay đổi tích cực mà trải nghiệm mang lại.
    • Chia sẻ cảm xúc hiện tại sau trải nghiệm và sự tự tin khi tiếp cận những thử thách tiếp theo.
    • Khẳng định rằng mỗi trải nghiệm dù nhỏ hay lớn đều giúp em trưởng thành và hoàn thiện hơn.

Ví dụ ứng dụng:

  • Mở bài: "Một trong những trải nghiệm giúp em hoàn thiện bản thân là khi em tham gia vào một cuộc thi hùng biện. Lúc đầu, em rất sợ nói trước đám đông vì cảm thấy thiếu tự tin. Nhưng trải nghiệm đó đã thay đổi em rất nhiều, giúp em học được cách đối mặt với nỗi sợ và trưởng thành hơn."
  • Thân bài:
    • Giới thiệu tình huống: "Khi nhận được thông báo về cuộc thi hùng biện, em rất lo lắng vì chưa bao giờ đứng trước nhiều người và phát biểu. Thời gian luyện tập, em vừa phải chuẩn bị nội dung, vừa phải luyện cách phát âm, giọng điệu."
    • Quá trình vượt qua: "Mỗi ngày, em dành thời gian luyện nói trước gương và ghi âm lại để nghe lại giọng mình. Sau nhiều lần luyện tập và nhận sự giúp đỡ từ bạn bè và thầy cô, em đã dần bớt lo lắng và tự tin hơn."
    • Bài học và thay đổi: "Sau cuộc thi, mặc dù không đạt giải cao nhưng em cảm thấy rất tự hào về bản thân. Em không còn ngại đứng trước đám đông nữa và biết cách kiểm soát cảm xúc của mình. Hơn nữa, em cũng nhận ra rằng thất bại không phải là điều đáng sợ, mà là cơ hội để học hỏi."
  • Kết bài: "Trải nghiệm tham gia cuộc thi hùng biện đã giúp em không chỉ hoàn thiện kỹ năng giao tiếp mà còn thay đổi cách nhìn nhận về chính mình. Em nhận ra rằng sự tự tin và khả năng vượt qua thử thách là yếu tố quan trọng để phát triển bản thân."
22 tháng 8

Đỏ-son

Trắng-bạch

xanh-biếc

hồng-đào

điều là sao?


22 tháng 8

cảm ơn nha

bài làm

Tình bạn là một trong những mối quan hệ đẹp nhất trong cuộc sống. Bạn bè là người đồng hành cùng ta qua những thăng trầm, chia sẻ niềm vui và xoa dịu nỗi buồn. Một tình bạn chân thành không cần lời hứa, chỉ cần sự thấu hiểu và tin tưởng. Khi có bạn bên cạnh, ta cảm thấy mạnh mẽ hơn, dù đối mặt với khó khăn nào. Tình bạn không đo bằng thời gian, mà bằng những khoảnh khắc ý nghĩa ta từng trải qua cùng nhau. Nó là món quà vô giá, giúp cuộc sống thêm phần ấm áp và ý nghĩa. Giữ gìn tình bạn cũng chính là giữ gìn một phần hạnh phúc trong tim.

nó đây bạn


21 tháng 8

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

21 tháng 8

Bằng: là các dấu như huyền, hoặc không có dấu

Trắc: Là các dấu như ngã, sắc, nặng, hỏi

21 tháng 8

cảm ơn nha

20 tháng 8

Trong cuộc sống thường nhật, hình ảnh những chiến sĩ cảnh sát giao thông đứng dưới nắng gắt hay mưa dầm để điều tiết giao thông đã trở nên quen thuộc. Nhưng có một lần, em thật sự xúc động khi chứng kiến hành động của một chú cảnh sát giao thông tại ngã tư gần trường em.

Vào một buổi sáng mưa lớn, đường phố ngập nước, xe cộ chen chúc nhau khiến giao thông hỗn loạn. Trong lúc mọi người vội vã tránh mưa, chú cảnh sát vẫn kiên trì đứng giữa dòng xe, tay cầm gậy điều tiết, miệng liên tục hướng dẫn người dân đi đúng làn đường. Điều khiến em ấn tượng nhất là khi chú phát hiện một cụ già bị lạc giữa dòng xe, không thể sang đường. Không ngần ngại, chú đã tiến lại gần, nhẹ nhàng che ô và dìu cụ sang bên kia đường an toàn.

Hành động tuy nhỏ nhưng thể hiện rõ tinh thần trách nhiệm, lòng nhân ái và sự tận tụy của người chiến sĩ công an nhân dân. Chú không chỉ làm nhiệm vụ giữ gìn trật tự giao thông mà còn lan tỏa sự ấm áp giữa cuộc sống bộn bề.

Qua hình ảnh ấy, em càng thêm trân trọng và biết ơn những người đang ngày đêm âm thầm cống hiến vì sự an toàn của cộng đồng. Đó là tấm gương sáng để em học tập về lòng dũng cảm, sự kiên trì và tinh thần phục vụ nhân dân.

20 tháng 8

Phân tích 

Vế A (sự vật được so sánh)

Phương diện so sánh

Từ so sánh

Vế B (sự vật dùng để so sánh)

A

cái chàng Dế Choắt

 người gầy gò và dài lêu nghêu

như 

một gã nghiện thuốc phiện

B

sông ngòi, kênh gạch 

càng bỏ rang chip

như

mạng nhện

C

Trăng

tròn 

như

cái đĩa.

D

chí lớn ông cha

lòng mẹ

 bao la sóng trào

 

Trường Sơn

Cửu Long

E

con người

không chịu khuất

như

tre mọc thẳng

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
20 tháng 8

- DT: mùa, sắc, trời, đất

ĐT: không có động từ

TT: riêng

- DT: non, gió, sông, nắng

ĐT: dựng, đầy

TT: cao, chang

- DT: họ, Thái Nguyên, tôi, Thái Bình

ĐT: đang ngược, xuôi

TT: không có tính từ

- DT: nước, đá

ĐT: chảy, mòn

TT: không có tính từ

Cho đến bây giờ, mỗi khi đi qua con đường làng quen thuộc, những kỉ niệm năm nào lại trào dâng trong em như mới ngày hôm qua. Vào năm học lớp bốn, em đã giúp đỡ một em nhỏ bị ngã xe đạp tại chính con đường này.


Hôm đó là một ngày trời nắng đẹp. Em đạp xe trên con đường làng thân thuộc để đi đến trường. Tình cờ, em thấy một em nhỏ bị ngã xe ở ven đường. Em bé đang khóc; đầu gối, bàn chân và bàn tay em nhỏ bị trầy xước. Quần áo cũng bị lấm bụi đất. Chiếc xe đạp bên cạnh đã bị cong vành bánh trước. Mặc dù biết sắp đến giờ vào học nhưng em vẫn vội vàng dừng xe lại đỡ em bé dậy. Em an ủi để em bé nín khóc. Em dắt chiếc xe đạp của em nhỏ vào gửi ở một trạm bơm nước gần đó, sau đó đưa em ấy đến trạm y tế bằng xe đạp của mình. Cô y tá sau khi xử lý vết thương đã nói rằng em nhỏ không có việc gì. Cô ấy còn giúp đỡ tìm cách liên lạc với người nhà em nhỏ để họ đến đón. Khi bố mẹ em ấy đến nơi, các bác đã cảm ơn em rối rít. Em chào tạm biệt mọi người và lấy xe đi đến lớp học.


Khi đến lớp, em đã bị muộn giờ. Bác bảo vệ đã đóng cửa cổng trường được một lúc lâu. Tuy nhiên, bác vẫn mở cửa cho em vào trường và dẫn em tới gặp giáo viên chủ nhiệm. Sau khi trình bày với cô giáo nguyên nhân em đi học muộn, cô không trách mà khen em ngoan, biết giúp đỡ mọi người. Khi em về lớp đã là giờ ra chơi, các bạn vây quanh hỏi han em. Em chia sẻ câu chuyện mình giúp đỡ em nhỏ bị ngã. Bạn bè nghe xong đã tấm tắc ngợi khen em. Tối hôm đó, bố mẹ và em nhỏ bị ngã đến nhà cảm ơn và hỏi thăm em. Các bác mua cho em nhiều hoa quả và đồ ăn ngon. Em nhỏ cũng mang đến cho em những quyển truyện tranh và đồ chơi. Bố mẹ rất vui mừng và hạnh phúc về hành động giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn của em. Nhận được lời khen của mọi người, em vui lắm.


Câu chuyện luôn khắc sâu trong tâm trí em, em cũng rất tự hào về việc làm tốt của bản thân. Việc làm tốt tuy rất nhỏ bé nhưng giàu ý nghĩa. Qua câu chuyện, em muốn gửi tới các bạn thông điệp: Hãy giúp đỡ chia sẻ với mọi người xung quanh ta để dựng xây cuộc sống tốt đẹp hơn. Mong rằng trong tương lai, em có thể giúp đỡ nhiều người hơn nữa.

mình cho tham khảo theo bn muốn nè

19 tháng 8

Bài văn: Kể lại một lần em giúp đỡ người khác

Trong cuộc sống, mỗi con người không thể sống tách biệt mà luôn cần có sự quan tâm, chia sẻ của những người xung quanh. Có thể với ta, một việc làm là rất nhỏ, nhưng với người khác, đó lại là niềm vui, là chỗ dựa tinh thần lớn lao. Em đã từng trải qua một kỉ niệm sâu sắc khi được giúp đỡ một người khác. Đó là một buổi sáng đáng nhớ, em đã giúp một bạn nhỏ tìm lại chiếc cặp bị thất lạc.

Hôm ấy là một buổi sáng đầu thu, trời se se lạnh. Ánh nắng vàng trải dài trên con đường em đến trường. Vì đi sớm nên em thong thả đi bộ qua công viên gần nhà. Chim chóc ríu rít trên cành, vài chiếc lá vàng rơi theo từng cơn gió, tạo nên một khung cảnh thật đẹp. Em vừa đi vừa ngắm cảnh thì bỗng nghe thấy tiếng nức nở ở gần đó. Em nhìn quanh và phát hiện một cậu bé khoảng sáu, bảy tuổi đang loay hoay tìm kiếm dưới ghế đá.

Cậu bé nhỏ nhắn, mặc bộ đồng phục tiểu học gọn gàng nhưng khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, đôi mắt đỏ hoe. Em tiến lại gần, nhẹ nhàng hỏi:
– “Em ơi, em tìm gì thế?”

Cậu bé ngẩng lên, vừa sụt sùi vừa đáp:
– “Chị ơi, em làm mất chiếc cặp sách rồi. Trong đó có tất cả vở, bút và hộp bút nữa. Nếu không có cặp, em sợ sẽ bị cô giáo mắng.”

Nhìn vẻ mặt vừa lo lắng vừa sợ hãi của cậu, em chợt thấy thương vô cùng. Em liền trấn an:
– “Đừng lo, để chị cùng tìm với em. Chắc chắn mình sẽ tìm thấy thôi.”

Nói rồi, em và cậu bé cùng nhau đi tìm quanh công viên. Chúng em nhìn vào gầm ghế, lật từng bụi cây, cả hai người đều khẩn trương như đang tham gia một cuộc tìm kiếm lớn. Cậu bé vừa đi vừa chấm nước mắt. Thấy vậy, em càng cố gắng tìm nhanh hơn. Sau vài phút, em bất ngờ nhìn thấy một chiếc cặp màu xanh kẹt dưới gầm ghế đá, có lẽ ai đó ngồi nghỉ đã vô tình đá vào. Em reo lên:
– “A, tìm thấy rồi!”

Cậu bé vội chạy tới, đôi mắt sáng lên. Em kéo chiếc cặp ra, phủi bụi rồi trao tận tay cho cậu. Lúc ấy, cậu bé nở một nụ cười thật tươi, đôi mắt long lanh như ánh nắng buổi sáng. Cậu lí nhí nói:
– “Em cảm ơn chị nhiều lắm. Nếu không có chị, chắc em chẳng biết làm sao cả.”

Nhìn nụ cười rạng rỡ ấy, lòng em cũng ấm áp lạ thường. Em thấy mình thật sự hạnh phúc khi giúp được người khác. Tuy chỉ là một việc làm nhỏ, không tốn nhiều sức lực, nhưng em biết nó có ý nghĩa rất lớn với cậu bé kia.

Sau khi chào tạm biệt, em tiếp tục đến trường. Suốt cả buổi hôm ấy, em vẫn nhớ mãi ánh mắt vui mừng và nụ cười hồn nhiên của cậu bé. Trong lòng em như có một luồng ánh sáng lan tỏa. Em chợt nhận ra: niềm vui không chỉ đến từ việc được nhận mà còn đến từ việc cho đi, từ sự sẻ chia giản dị.

Từ kỉ niệm đó, em học được bài học quý giá: sống cần phải biết quan tâm, giúp đỡ mọi người. Có thể chúng ta chỉ bỏ ra một chút thời gian, một chút công sức, nhưng đổi lại là niềm hạnh phúc, niềm tin và sự gắn kết giữa con người với con người.

Em tự nhủ với bản thân rằng, sau này dù ở đâu, làm gì, em cũng sẽ cố gắng mở lòng hơn, biết yêu thương và giúp đỡ mọi người xung quanh. Bởi cuộc sống chỉ thật sự ý nghĩa khi ta biết sống vì người khác, cùng nhau xây dựng một thế giới đầy tình thương.


bài tham khảo nha bạn