K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 8

Trong bài thơ Ngàn sao làm việc, em cảm nhận được một bức tranh thiên nhiên làng quê thật yên bình và thơ mộng. Khung cảnh hiện lên với bầu trời đầy sao, cánh đồng rộng mênh mông, dòng sông lặng lẽ và ánh trăng dịu dàng. Thiên nhiên không chỉ đẹp mà còn ẩn chứa sự sống, sự cần mẫn và tinh thần lao động của con người. Những vì sao trên cao như đang miệt mài làm việc, soi sáng cho từng mái nhà, cánh đồng. Qua đó, em thấy được tình yêu thiên nhiên sâu sắc của tác giả và sự trân trọng đối với vẻ đẹp bình dị của quê hương. Khung cảnh ấy gợi cho em cảm giác thanh bình, ấm áp và đầy yêu thương. Em thêm yêu quê hương mình hơn, yêu những đêm trăng sáng và cánh đồng thẳng cánh cò bay. Thiên nhiên trong bài thơ không chỉ là nền cảnh, mà còn là biểu tượng của sự sống và niềm tin.

Tham khảo

Bài thơ Ngàn sao làm việc của nhà thơ Võ Quảng khiến tôi cảm thấy vô cùng ấn tượng. Trong bài thơ, tác giả đã miêu tả bầu trời đêm hiện lên thật mênh mông và thơ mộng. Các hình ảnh thiên nhiên giống như con người, với công việc của riêng mình. Ví dụ như dòng sông Ngân Hà chảy giữa trời, sao Thần Nông tỏa rộng một chiếc vó bằng vàng như tôm cua bơi lội, sao Hôm như đuốc đèn soi cá, cả nhóm Đại Hùng Tinh buông gàu bên sông Ngân… Các sự vật đã được nhân hóa nên trở nên sinh động, gần gũi hơn rất nhiều. Và có lẽ, hình ảnh khiến tôi ấn tượng nhất là muôn ngàn sao đang làm việc, chung sức để làm nên vẻ đẹp của bầu trời lúc đêm xuống. Với bài thơ trên, tôi có thêm bài học về giá trị của việc lao động, cũng như tinh thần đoàn kết, chung sức để xây dựng mọi thứ trở nên đẹp đẽ hơn.

bn nên cho dấu vào nhé

22 tháng 8

Đọc bài thơ "Đồng dao mùa xuân", em thấu hiểu sâu sắc về trách nhiệm thiêng liêng với quê hương. Hình ảnh người lính trẻ bỏ lại tuổi xuân hồn nhiên, xả thân chiến đấu vì đất nước đã gợi lên trong em niềm biết ơn vô bờ bến. Trách nhiệm ấy không chỉ là việc bảo vệ Tổ quốc, mà còn là sự tiếp nối truyền thống vẻ vang, là đóng góp sức mình để dựng xây và phát triển đất nước. Là thế hệ trẻ hôm nay, em ý thức rằng mình cần tích cực tham gia vào các hoạt động tập thể, trau dồi kiến thức, rèn luyện bản thân, để góp phần làm rạng rỡ thêm trang sử quê hương, xứng đáng với bao thế hệ đã ngã xuống vì độc lập tự do. 

21 tháng 8

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

21 tháng 8

rất đỉnh

21 tháng 8

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

21 tháng 8

la bai j a ?


21 tháng 8

Tuy “Sức cỏ” không phải là một văn bản cụ thể trong chương trình học phổ thông, nhưng nếu bạn đang nói đến một bài văn miêu tả hoặc nghị luận về hình ảnh “sức sống của cỏ” – biểu tượng cho sự kiên cường, bền bỉ và sức mạnh tiềm tàng – thì mình có thể giúp bạn lập một dàn ý theo hướng đó. Dưới đây là một dàn ý mẫu cho bài văn nghị luận về hình ảnh “sức cỏ”:

📝 Dàn ý bài văn nghị luận: “Sức cỏ”

I. Mở bài

  • Giới thiệu hình ảnh cây cỏ trong thiên nhiên: nhỏ bé, mong manh nhưng đầy sức sống.
  • Dẫn dắt đến ý nghĩa biểu tượng của “sức cỏ” – sức mạnh tiềm ẩn, sự kiên cường vượt qua nghịch cảnh.

II. Thân bài

1. Giải thích khái niệm “sức cỏ”

  • “Sức cỏ” là sức sống mãnh liệt của loài cây nhỏ bé, mọc ở khắp nơi, dù bị giẫm đạp vẫn vươn lên.
  • Là biểu tượng cho con người có ý chí, nghị lực, không khuất phục trước khó khăn.

2. Phân tích biểu hiện của “sức cỏ”

  • Trong thiên nhiên: cỏ mọc ở nơi khô cằn, bị chặt phá vẫn tái sinh.
  • Trong cuộc sống: con người vượt qua nghịch cảnh, vươn lên từ những hoàn cảnh khắc nghiệt.

3. Ý nghĩa và bài học từ “sức cỏ”

  • Khơi gợi tinh thần lạc quan, bền bỉ, không bỏ cuộc.
  • Cổ vũ con người sống có nghị lực, vượt qua thử thách để đạt được thành công.
  • Là lời nhắc nhở về giá trị của sự kiên trì trong hành trình sống.

4. Liên hệ thực tế

  • Những tấm gương vượt khó: học sinh nghèo học giỏi, người khuyết tật vươn lên trong cuộc sống.
  • Trong chính bản thân mỗi người: khi gặp thất bại, cần học cách đứng dậy như cỏ sau mưa.

III. Kết bài

  • Khẳng định lại giá trị biểu tượng của “sức cỏ”.
  • Kêu gọi mỗi người hãy sống như cỏ: nhỏ bé nhưng không yếu đuối, luôn vươn lên mạnh mẽ.
21 tháng 8

Bằng: là các dấu như huyền, hoặc không có dấu

Trắc: Là các dấu như ngã, sắc, nặng, hỏi

21 tháng 8

cảm ơn nha

24 tháng 8

Mây trôi về phía xa xôi

Mong người quay lại lòng tôi rối bời.

VĂN TẾ NGHĨA SĨ CẦN GIUỘCHỡi ơi !Súng giặc đất rền;Lòng dân trời tỏ.Mười năm công vỡ ruộng, chưa ắt còn danh nổi như phao;Một trận nghĩa đánh Tây, tuy là mất tiếng vang như mõ.Nhớ linh xưaCui cút làm ăn;Toan lo nghèo khó,Chưa quen cung ngựa, đâu tới trường nhung;Chỉ biết ruộng trâu, ở trong làng bộ.Việc cuốc, việc cày, việc bừa, việc cấy, tay vốn quen làm;Tập khiên, tập...
Đọc tiếp

VĂN TẾ NGHĨA SĨ CẦN GIUỘC

Hỡi ơi !
Súng giặc đất rền;
Lòng dân trời tỏ.
Mười năm công vỡ ruộng, chưa ắt còn danh nổi như phao;
Một trận nghĩa đánh Tây, tuy là mất tiếng vang như mõ.

Nhớ linh xưa
Cui cút làm ăn;
Toan lo nghèo khó,
Chưa quen cung ngựa, đâu tới trường nhung;
Chỉ biết ruộng trâu, ở trong làng bộ.

Việc cuốc, việc cày, việc bừa, việc cấy, tay vốn quen làm;
Tập khiên, tập mác, tập giáo, tập cờ, mắt chưa từng ngó.

Tiếng phong hạc phập phồng hơn mười tháng, trông tin quan như trời hạn trông mưa;
Mùi tinh chiên vấy vá đã ba năm, ghét thói mọi như nhà nông ghét cỏ.

Bữa thấy bòng bong che trắng lốp, muốn tới ăn gan;
Ngày xem ống khói chạy đen sì, muốn ra cắn cổ.

Một mối xa thư đồ sộ, há để ai chém rắn đuổi hươu;
Hai vầng nhật nguyệt chói lòa, đâu dung lũ treo dê bán chó.

Nào đợi ai đòi ai bắt, phen này xin ra sức đoạn kình;
Chẳng thèm trốn ngược trốn xuôi, chuyến này nguyện ra tay bộ hổ.

Khá thương thay!

Vốn chẳng phải quân cơ quân vệ, theo dòng ở lính diễn binh;
Chẳng qua là dân ấp dân lân, mến nghĩa làm quân chiêu mộ

Mười tám ban võ nghệ, nào đợi tập rèn;
Chín chục trận binh thư, không chờ bày bố.

Ngoài cật có một manh áo vải, nào đợi mang bao tấu, bầu ngòi,
Trong tay cầm một ngọn tầm vông, chỉ nài sắm dao tu, nón gõ.

Hỏa mai đánh bằng rơm con cúi, cũng đốt xong nhà dạy đạo kia;
Gươm đeo dùng một ngọn dao phay, cũng chém rớt đầu quan hai nọ.

Chi nhọc quan quản gióng trống kỳ trống giục, đạp rào lướt tới, coi giặc cũng như không;
Nào sợ thằng Tây bắn đạn nhỏ, đạn to, xô cửa xông vào, liều mình như chẳng có.

Kẻ đâm ngang, người chém ngược, làm cho mã tà, ma ní hồn kinh;
Bọn hè trước, lũ ó sau, trối kệ tàu thiếc, tàu đồng súng nổ.

Ôi!

Những lăm lòng nghĩa lâu dùng, đâu biết xác phàm vội bỏ.

Một giấc sa trường rằng chữ hạnh, nào hay da ngựa bọc thây;
Trăm năm âm phủ ấy chữ quy, xá đợi gươm hùm treo mộ.

Đoái sông Cần Giuộc, cỏ cây mấy dặm sầu giăng;
Nhìn chợ Trường Bình, già trẻ hai hàng lụy nhỏ.

Chẳng phải án cướp, án gian đày tới, mà vì binh đánh giặc cho cam tâm;
Vốn không giữ thành, giữ lũy bỏ đi, mà hiệu lực theo quân cho đáng số.

Nhưng nghĩ rằng:

Tấc đất ngọn rau ơn chúa, tài bồi cho nước nhà ta;
Bát cơm manh áo ở đời, mắc mớ chi ông cha nó.

Vì ai khiến quan quân khó nhọc, ăn tuyết nằm sương;
Vì ai xui hào lũy tan tành, xiêu mưa ngã gió.

Sống làm chi theo quân tả đạo, quẳng vùa hương, xô bàn độc, thấy lại thêm buồn;
Sống làm chi ở lính mã tà, chia rượu ngọt, gặm bánh mì, nghe càng thêm hổ.

Thà thác mà đặng câu địch khái, về theo tổ phụ cũng vinh;
Còn hơn mà chịu chữ đầu Tây, ở với man di rất khổ.

Ôi thôi thôi!

Chùa Tông Thạnh năm canh ưng đóng lạnh, tấm lòng son gửi lại bóng trăng rằm;
Đồn Lang Sa một khắc đặng trả hờn, tủi phận bạc trôi theo dòng nước đổ.

Đau đớn bấy! Mẹ già ngồi khóc trẻ, ngọn đèn khuya leo lét trong lều;
Não nùng thay! Vợ yếu chạy tìm chồng, cơn bóng xế dật dờ trước ngõ.

Ôi!

Một trận khói tan,
Nghìn năm tiết rỡ.

Binh tướng nó hãy đóng sông Bến Nghé, ai làm nên bốn phía mây đen;
Ông cha ta còn ở đất Đồng Nai, ai cứu đặng một phường con đỏ.

Thác mà trả nước non rồi nợ, danh thơm đồn sáu tỉnh chúng đều khen;
Thác mà ưng đình miếu để thờ, tiếng ngay trải muôn đời ai cũng mộ.

Sống đánh giặc, thác cũng đánh giặc, linh hồn theo giúp cơ binh, muôn kiếp nguyện được trả thù kia;
Sống thờ vua, thác cũng thờ vua, lời dụ dạy đã rành rành, một chữ ấm đủ đền công đức đó.
Nước mắt anh hùng lau chẳng ráo,thương vì hai chữ thiên dân;
Cây hương nghĩa sĩ thắp thêm thơm, cám bởi một câu vương thổ.

Hỡi ôi, thương thay!
Có linh xin hưởng.

8

Tui yêu Việt Nam!!!💗💗💗💗

đúng là có việt nam thật nhưng đề bài câu hỏi là j ak :))

21 tháng 8

Với gió bắc, đi về rét mướt,
Nương chuối già nghe lạnh sẽ rùng mình
Vài chim quen thưa thớt ở đầu cành
Còn lưu luyến ngày tàn trong nắng yếu