K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 8

"Đọc xong bài thơ "Cây đa" của Trần Đăng Khoa, em cảm thấy lòng mình dâng lên một cảm xúc thật đặc biệt. Cây đa, một hình ảnh thân thuộc, gần gũi với làng quê Việt Nam, đã được tác giả khắc họa thật sinh động và gần gũi. Em như được hòa mình vào không gian làng quê yên bình, dưới bóng mát của cây đa cổ thụ. Những tán lá xanh um, rộng lớn như vòng tay che chở, xua tan đi cái nắng oi ả của mùa hè. Bộ rễ đa xù xì, như những bàn tay vươn dài, bám chặt vào lòng đất, thể hiện sức sống bền bỉ, kiên cường. Bài thơ không chỉ miêu tả vẻ đẹp của cây đa mà còn gợi nhắc về những câu chuyện cổ tích, những truyền thuyết gắn liền với nó, làm cho hình ảnh cây đa trở nên lung linh, huyền ảo. Em cảm nhận được tình yêu quê hương, đất nước, tình yêu thiên nhiên của tác giả qua từng câu chữ. Cây đa không chỉ là một loài cây mà còn là biểu tượng của làng quê, của sự gắn bó, yêu thương giữa con người và thiên nhiên. Bài thơ như một lời nhắc nhở em hãy biết trân trọng những giá trị truyền thống, những điều bình dị, thân thuộc trong cuộc sống. Em càng thêm yêu mến và tự hào về quê hương Việt Nam, nơi có những cây đa cổ thụ in dấu bao kỷ niệm, bao câu chuyện đẹp." 

Tham khảo

9 tháng 8

Sau khi đọc bài thơ “Cây Đa” của Trần Đăng Khoa, em cảm thấy vô cùng xúc động và yêu mến hình ảnh cây đa làng quê. Bài thơ không chỉ đơn thuần miêu tả cây đa mà còn gợi lên bao ký ức tuổi thơ gắn liền với mái đình, sân chùa, và những buổi trưa hè râm mát. Cây đa hiện lên như một người bạn thân thiết, như một người chứng kiến bao đổi thay của làng quê và cuộc sống con người. Em rất thích cách tác giả sử dụng từ ngữ giản dị, gần gũi mà giàu hình ảnh. Những chi tiết như “cây đa nghiêng bóng xuống ao làng” hay “gốc đa là chỗ trâu nằm” khiến em hình dung rõ nét cảnh làng quê yên bình. Qua bài thơ, em càng thêm yêu thiên nhiên, yêu cây cối và trân trọng những giá trị giản dị trong cuộc sống. Em cũng thấy được tình cảm tha thiết của nhà thơ dành cho quê hương. Cây đa không chỉ là hình ảnh của thiên nhiên mà còn là biểu tượng cho cội nguồn và ký ức tuổi thơ. Mỗi lần đọc lại bài thơ, em như được trở về với những ngày rong chơi dưới bóng đa, nghe tiếng sáo diều vi vu trên đồng nội. Cảm xúc đó thật bình dị nhưng sâu lắng. Bài thơ làm cho em thêm tự hào về vẻ đẹp làng quê Việt Nam. Đồng thời, em cũng cảm thấy biết ơn nhà thơ Trần Đăng Khoa vì đã viết nên những vần thơ trong trẻo, sâu sắc đến vậy. “Cây Đa” là một bài thơ mà em sẽ còn nhớ mãi.

9 tháng 8

1. Hành động khơi dậy sự biến chuyển nội tâm

  • Cậu bé vốn nghịch ngợm, giận mẹ nên chạy vào rừng. Khi hét lên “Tôi ghét người”, cậu nhận lại tiếng vọng trùng từ rừng vang lên: “ghét người” — phản ánh chính tiếng lòng của cậu theo cách vô cùng kỳ lạ.
  • Điều này khiến cậu bé hoảng sợ, thấy hối hận, quay trở về nhà trong nước mắt. Từ nghịch ngợm, cậu bé chuyển sang suy tư và thay đổi.

2. Ngôn ngữ giản dị mà sâu sắc

  • Ngôn từ của cậu bé rất mộc mạc, gần gũi với cuộc sống trẻ con. Có thể là những câu đơn giản như “Tôi ghét người”, nhưng lại khiến người đọc suy ngẫm.
  • Sự đối lập giữa lời nói của cậu và tiếng vọng rừng càng làm nổi bật tình huống, khiến người đọc thấy bất ngờ và đồng cảm.

3. Biểu hiện cố gắng hiểu và lớn lên

  • Khi cậu quay về, người mẹ không mắng mỏ, mà nhẹ nhàng giải thích: “Con gieo gì sẽ gặt nấy” — cậu bé đang được dẫn dắt để hiểu về tình yêu thương, sự quan hệ nhân quả.
  • Qua đó, cậu bé không chỉ suy nghĩ lại, mà còn lớn lên trong nhận thức, biết yêu thương và biết chịu trách nhiệm với lời nói của mình.

Kết luận

Nghệ thuật xây dựng “cậu bé” trong "Tiếng vọng rừng sâu" thể hiện ở hành động đơn giản nhưng đầy sức mạnh nội tâm, ngôn ngữ giản dị mà đậm cảm xúc, và quá trình từ bé nghịch ngợm trở nên suy tư và trưởng thành. Chính những chi tiết tinh tế như vậy giúp nhân vật trở nên sống động, đáng yêu và gần gũi với người đọc, đặc biệt là các bạn học sinh lớp 7.

Tham khảo

9 tháng 8

là ng anh

9 tháng 8

người kể chuyện của tác phẩm bức tranh của em gái tôi là tác giả Tạ Duy Anh

9 tháng 8

Giúp mình :(

9 tháng 8

Buổi sáng

  • Không khí còn se lạnh, gió từ phía sông thổi vào.
  • "Rừng U Minh thơm và tĩnh mịch."
  • "Chim hót líu lo nghe êm tai."
  • "Những tia nắng bắt đầu chiếu vào."
  • Mọi người chuẩn bị đồ đạc và nhóm lửa nấu cơm.

Buổi trưa

  • Nắng đã lên cao và chiếu vào rừng.
  • "Nắng đã gay gắt, chói lòa."
  • Không khí trong rừng ngột ngạt và nóng bức.
  • "Mùi cây tràm, mùi đất ẩm ướt bốc lên nồng nặc."
  • "Những tiếng chim hót đã thưa dần."
  • Vắng lặng, chỉ còn nghe tiếng con chim le le hay con cúi ngóc cổ trên cây gọi bầy.
9 tháng 8

Mình nghĩ là bạn có thể làm được mà nhỉ? Mỗi người có cảm xúc khác nhau, suy nghĩ qua nhiều lần thăm cũng khác nhau, làm sao bạn có thể dùng cảm xúc, suy nghĩ đó áp đặt vào bài làm của bạn? Vả lại, bạn cũng là hs lớp 12 rồi, bạn cũng cần tự lập một chút. Bạn có thể lên mạng tìm hiểu về bảo tàng, từ đó nêu lên cảm nghĩ của mình. Bài làm của bạn ban đầu có thể không tốt, nhưng rồi dần dần bạn sẽ tiến bộ hơn thôi. Học tốt nhé.

8 tháng 8

Nhân vật “tôi” có cảm xúc nóng cả mắt, nước mắt chảy chực trào ra vì sung sướng vì:


Đó là giây phút xúc động mạnh mẽ khi 'tôi' nhận ra tình yêu thương bao la của mẹ.

Lúc đầu, “tôi” tưởng mẹ không quan tâm, không hiểu mình. Nhưng sau khi đọc bức thư mẹ viết, “tôi” mới hiểu rằng mẹ luôn dõi theo, lo lắng, và yêu thương mình rất nhiều, chỉ là mẹ không nói ra.


Cảm xúc sung sướng ấy là sự vỡ òa trong trái tim khi nhận ra mẹ luôn âm thầm hi sinh vì con.

Được yêu thương mà trước đó không hề hay biết khiến “tôi” xúc động sâu sắc.


Hành động “ôm lấy mẹ” là cách thể hiện tình cảm trực tiếp, đầy yêu thương và biết ơn.

Còn “nóng cả mắt” và “nước mắt chảy chực trào ra” là dấu hiệu cho thấy nhân vật đang rất xúc động – một niềm hạnh phúc nghẹn ngào.

8 tháng 8

Trong lần em mải chơi quên bài kiểm tra, em đã nhận được một bài học đắt giá khi quên làm bài kiểm tra quan trọng, đó là một lỗi lầm nghiêm trọng. Em đã rất sợ hãi, rất sợ hãi, và sự sợ hãi ấy khiến em cảm thấy thật tội lỗi khi nghĩ đến hậu quả. Cô giáo đã kiên nhẫn giải thích cho em thấy tầm quan trọng của việc chăm chỉ, sự vất vả của cha mẹ, và sự học hỏi luôn luôn là tốt nhất. Cuối cùng, em nhận ra rằng lỗi lầm là bài học để trưởng thành, lỗi lầm giúp em nhận ra giá trị của sự cố gắng và tình yêu thương gia đình.

[ THAM KHẢO ]

NHỚ TICK NHA

8 tháng 8

Tuần trước, em đã có một trải nghiệm khiến em nhớ mãi – đó là lần em làm vỡ chiếc bình hoa quý của mẹ. Hôm ấy, vì mải chơi đùa trong nhà, em không chú ý nên tay va vào kệ tủ, khiến chiếc bình rơi xuống vỡ tan. Vỡ rồi! Vỡ rồi! Vỡ rồi! – em chỉ biết thốt lên như thế trong sự hoảng sợ. Tiếng vỡ như xé toang cả không gian yên tĩnh. Mẹ chạy đến, nhìn mảnh vỡ dưới đất, ánh mắt thoáng buồn nhưng không mắng mỏ. Em thấy lòng mình như có hàng trăm mũi kim châm. Mẹ không mắng, mẹ không la, mẹ không giận, nhưng chính sự im lặng ấy lại khiến em càng ân hận hơn. Em đã xin lỗi mẹ và hứa sẽ không nghịch ngợm trong nhà nữa. Sau lần đó, em rút ra bài học quý giá: phải luôn cẩn thận và biết suy nghĩ trước khi hành động.

8 tháng 8

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

Đọc đoạn trích: "Các em học sinh yêu mến, Trong cuộc sống của chúng ta có một thứ gọi là tài năng… Tài năng không phải bẩm sinh đã có. Bẩm sinh chỉ là năng khiếu, là khả năng, là tiềm năng. Năng khiếu và tiềm năng phải qua tôi rèn nghiệt ngã, lâu dài, bền bỉ, mới có thể thành tài năng. Ai đó được xem là tài năng là một may mắn, một hạnh đắc, nhưng cũng là một thử thách lớn…...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích:

"Các em học sinh yêu mến,

Trong cuộc sống của chúng ta có một thứ gọi là tài năng… Tài năng không phải bẩm sinh đã có. Bẩm sinh chỉ là năng khiếu, là khả năng, là tiềm năng. Năng khiếu và tiềm năng phải qua tôi rèn nghiệt ngã, lâu dài, bền bỉ, mới có thể thành tài năng. Ai đó được xem là tài năng là một may mắn, một hạnh đắc, nhưng cũng là một thử thách lớn… Cần nhấn mạnh lại là tài năng chỉ qua tôi rèn hun đúc đặc biệt mới có. “Ngọc bất trác bất thành khí” (ngọc mà không qua đẽo gọt thì không thành đồ quý). Không qua chọn lựa thì không thấy đá quý, đá quý đẽo gọt mới thành ngọc, ngọc gia công mài dũa mới thành vật thiêng quý. …

Về phía các em, những gì các em có thể làm đầu tiên chưa phải là tiếp thu nhiều kiến thức, nghĩ những điều siêu khó, giải được những bài toán hay, những bài tập mà nhiều người khác không giải được, mà cần bồi đắp tình yêu thương. Tình yêu thương với con người nói chung, với cha mẹ thầy cô và bạn bè, với người xung quanh mình. Tình yêu thương mới là năng lượng vĩnh cửu và trong lành nuôi cho tài năng phát triển mạnh mẽ và đúng hướng. Nó là thứ có thể cho tài năng rạng tỏa chân chính và bền vững, nó tránh cho tài năng khỏi sa vào bi kịch, hay trở thành kẻ ác. Và các em trước hết phải tự ý thức và ứng xử với mình rằng mình là người bình thường. Khiêm nhường, bình dị là chỉ số nhận biết người thực tài.…

Văn Miếu Quốc tử giám Hà Nội, nơi đào tạo nhân tài cho đất nước suốt hơn 800 năm, có hai lối đi nhỏ, một mang tên Thành đức, một mang tên Đạt tài. Người xưa đặt vậy là vì mong người học tài đức vẹn toàn. Mong các em vừa thành vừa đạt với nghĩa ấy, sống hạnh phúc và bình yên.

Yêu thương và kỳ vọng ở các em.”

(Bài phát biểu của PGS Nguyễn Kim Sơn, Giám đốc ĐH Quốc gia Hà Nội trong lễ khai giảng tại trường THPT chuyên Khoa học Tự nhiên, ngày 5/9/2018)

Thực hiện các yêu cầu sau:

Câu 1. Xác định luận điểm ở đoạn văn 1.

Câu 2. Chỉ ra một lí lẽ trong đoạn văn 2.

Câu 3. Nêu tác dụng của việc sử dụng bằng chứng trong đoạn văn 1.

Câu 4. Nêu thông điệp từ đoạn trích?

Câu 5. Hai lối nhỏ mà người xưa xây dựng ở Văn Miếu Quốc tử giám Hà Nội có mang tên “ Thành đức” và “Đạt tài”, em sẽ chọn “lối đi nào” để vào đời? Vì sao?

4
8 tháng 8

Câu 1. Xác định luận điểm ở đoạn văn 1.

Luận điểm: Tài năng không phải bẩm sinh mà là kết quả của quá trình tôi luyện nghiêm ngặt, lâu dài và bền bỉ.


Câu 2. Chỉ ra một lí lẽ trong đoạn văn 2.

Lí lẽ: Tình yêu thương với con người và những người xung quanh là năng lượng vĩnh cửu giúp tài năng phát triển mạnh mẽ và đúng hướng.


Câu 3. Nêu tác dụng của việc sử dụng bằng chứng trong đoạn văn 1.

Tác dụng: Bằng chứng "Ngọc bất trác bất thành khí" giúp minh họa, làm rõ luận điểm về sự cần thiết của quá trình rèn luyện để tài năng được hình thành, khiến lập luận thuyết phục và sinh động hơn.


Câu 4. Nêu thông điệp từ đoạn trích?

Thông điệp: Tài năng cần được rèn luyện và bồi dưỡng bằng tình yêu thương, sự khiêm nhường, và ý chí kiên trì để phát triển một cách đúng đắn và bền vững, góp phần xây dựng nhân cách và cuộc sống hạnh phúc.


Câu 5. Hai lối nhỏ mà người xưa xây dựng ở Văn Miếu Quốc tử giám Hà Nội có mang tên “Thành đức” và “Đạt tài”, em sẽ chọn “lối đi nào” để vào đời? Vì sao?

Gợi ý trả lời:

Em sẽ chọn “lối đi Thành đức” vì theo em, đức tính tốt đẹp, nhân cách và lòng yêu thương là nền tảng vững chắc để trở thành người tài thực sự. Thành đức giúp em sống có ý nghĩa, được mọi người tin yêu và góp phần làm cho xã hội tốt đẹp hơn. Khi có đức thì tài mới thực sự có giá trị và bền vững.



8 tháng 8

Dưới đây là phần hướng dẫn trả lời chi tiết cho từng câu hỏi dựa trên đoạn trích:


Câu 1. Xác định luận điểm ở đoạn văn 1

Luận điểm:

Tài năng không phải là thứ bẩm sinh, mà là kết quả của sự rèn luyện nghiêm khắc, kiên trì và bền bỉ.


Câu 2. Chỉ ra một lí lẽ trong đoạn văn 2

Lí lẽ:

Trước khi nghĩ đến việc tiếp thu kiến thức hay giải bài khó, điều quan trọng trước hết là phải bồi đắp tình yêu thương – vì đó là nguồn năng lượng giúp tài năng phát triển đúng hướng và bền vững.


Câu 3. Nêu tác dụng của việc sử dụng bằng chứng trong đoạn văn 1

Tác dụng:

Việc sử dụng câu nói "Ngọc bất trác bất thành khí" và các hình ảnh so sánh như đá quý, ngọc… giúp lập luận trở nên sinh động, dễ hiểu, đồng thời nhấn mạnh vai trò quan trọng của sự rèn luyện trong việc hình thành tài năng.


Câu 4. Nêu thông điệp từ đoạn trích

Thông điệp:

Tài năng chỉ có được qua quá trình rèn luyện nghiêm túc và lâu dài, nhưng để trở thành người có ích, cần có tình yêu thương và đạo đức. Hãy sống khiêm nhường, biết yêu thương để phát triển tài năng đúng hướng và trở thành người có ích cho xã hội.


Câu 5. Hai lối nhỏ mà người xưa xây dựng ở Văn Miếu Quốc tử giám Hà Nội có mang tên “Thành đức” và “Đạt tài”, em sẽ chọn “lối đi nào” để vào đời? Vì sao?

Gợi ý trả lời (có thể cá nhân hóa theo cảm nhận của học sinh):

Em sẽ chọn “Thành đức” để vào đời, bởi em tin rằng đạo đức là nền tảng quan trọng nhất của con người. Khi có đạo đức, có lòng yêu thương, khiêm nhường và sống đúng đắn, em sẽ dần phát triển và đạt được tài năng một cách đúng hướng và bền vững. Như đoạn trích đã nói, tài năng thiếu đạo đức dễ trở thành bi kịch hoặc bị sử dụng sai lạc.

7 tháng 8

Bài gia đình

7 tháng 8
Tuyệt vời! Bài thơ về tình cảm gia đình luôn chạm đến trái tim mỗi người. Dưới đây là một bài thơ thể hiện tình cảm gia đình sâu sắc và giàu cảm xúc, kèm theo những phân tích để bạn hiểu rõ hơn nhé: Bài thơ: Nắng Ấm Về Nhà Cha mẹ là bóng mát chở che, Là dòng sữa ấm nuôi con khôn lớn. Tình thương ấy, như dòng sông êm ả, Cuốn trôi đi bao nỗi nhọc nhằn. Bữa cơm chiều quây quần bên mâm nhỏ, Tiếng cười vang, ấm áp cả gian nhà. Dù cuộc sống có bao nhiêu bão táp, Nhà vẫn là nơi bình yên nhất. Anh em cùng nhau sẻ chia, đùm bọc, Giúp nhau vượt qua những tháng ngày gian nan. Tình thân ấy, như sợi dây vô hình, Gắn kết mãi không bao giờ rời xa. Dù đi đâu, về đâu, trên vạn nẻo đường, Trái tim vẫn luôn hướng về quê hương. Nơi có gia đình, có tình yêu thương, Là nơi ta thuộc về, là nơi bình yên.