Trên hành trình học tập của em, thầy cô chính là người đã thắp sáng từng giấc mơ nhỏ bé. Không chỉ truyền đạt kiến thức, thầy cô còn dạy em cách cư xử, yêu thương và sống có trách nhiệm. Mỗi buổi học trôi qua, em đều cảm nhận được sự tận tụy từ ánh mắt, giọng nói và những lời giảng đầy tâm huyết. Có những lúc em mắc lỗi, thầy cô không trách móc nặng lời mà nhẹ nhàng khuyên nhủ, để em hiểu ra và sửa mình. Em biết rằng, đằng sau mỗi giờ lên lớp là biết bao vất vả, lo toan mà thầy cô âm thầm chịu đựng vì học trò. Nhân dịp này, em xin gửi lời tri ân sâu sắc đến những người đã âm thầm nâng bước em mỗi ngày. Cảm ơn thầy cô – những người đã gieo hạt giống niềm tin trong em bằng cả trái tim.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Sông Hồng, dòng máu chảy trong lòng đất Việt, đã bồi đắp nên những phù sa màu mỡ, nuôi dưỡng bao thế hệ con người. Dòng sông không chỉ là mạch sống của đồng bằng Bắc Bộ mà còn là chứng nhân lịch sử, chứng kiến bao thăng trầm của dân tộc. Mỗi buổi chiều tà, khi ánh nắng cuối ngày buông xuống, dòng sông lại khoác lên mình một vẻ đẹp huyền ảo, lung linh như một dải lụa mềm mại. Sông Hồng không chỉ là một con sông vật lý, mà còn là một biểu tượng, một phần hồn thiêng liêng của đất nước.
Nhớ tick cho mik nha
Sông Hồng cuộn mình chảy qua lòng Hà Nội, mang theo biết bao phù sa bồi đắp. Dòng sông không chỉ là mạch nguồn của sự sống, mà còn là chứng nhân của lịch sử, chứng kiến bao thăng trầm của mảnh đất ngàn năm văn hiến. Mỗi buổi hoàng hôn, khi những tia nắng cuối ngày đổ dài trên mặt nước, Sông Hồng lại khoác lên mình một tấm áo lụa hồng rực rỡ, mê hoặc lòng người. Nhưng sông cũng có lúc giận dữ, cuồn cuộn những con sóng bạc đầu khi mùa lũ về, như một lời nhắc nhở về sức mạnh vô biên của tự nhiên. Dù hiền hòa hay cuồng nộ, Sông Hồng vẫn mãi là người bạn thân thiết, gắn bó với đời sống của người dân đôi bờ, chuyên chở không chỉ phù sa mà cả những giấc mơ, những khát vọng về một tương lai tươi sáng.
cre: me


Ý kiến "đọc một câu thơ hay, người ta không thấy câu thơ, chỉ còn thấy tình người trong đó" rất đúng với hai khổ đầu bài "Thời nắng xanh" của Trương Nam Hương.
Trong khổ thơ đầu, tác giả vẽ nên bức tranh về tình cha mẹ giản dị nhưng sâu nặng. Hình ảnh người mẹ "giặt áo bên sông" và cha "gánh vầu qua đồi" không chỉ là hành động mưu sinh mà còn là sự tảo tần, hy sinh vì con. Ta cảm nhận được tình yêu thương thầm lặng, sự lo toan cho cuộc sống và những "chiêm bao" ấm no mà cha mẹ dành cho con cái.
Sang khổ thứ hai, "tình người" mở rộng ra tình quê hương và tuổi thơ. "Lũy tre làng", "cánh đồng", "tiếng trâu về" gợi lên không gian làng quê thân thuộc, nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp. Tiếng "mẹ gọi con ơi ra múc nước" là âm thanh của sự quan tâm, chăm sóc. "Cánh diều no gió" không chỉ là trò chơi mà còn là ước mơ, khao khát được bay cao, được nuôi dưỡng từ tình cảm gia đình và làng xóm.
Tóm lại, qua những câu thơ mộc mạc, Trương Nam Hương đã gửi gắm những "tình người" ấm áp và sâu sắc: tình mẹ cha, tình yêu quê hương và những kỷ niệm tuổi thơ trong trẻo. Người đọc không chỉ thấy câu chữ mà còn cảm nhận rõ những rung động chân thành từ trái tim thi sĩ.


Hay lắm bạn ơi! Bạn viết bài văn mà mik mới nhớ ra hôm này là Ngày Dân số Thế giới đó!

Cả hai từ xe cộ và chợ búa là từ ghép đẳng lập nha bạn!
Chúc bạn học tốt!

ta có ( x+1) + ( x+2 ) +( x+3 ) + (x+4) = 5x
suy ra 4x + 10 = 5x
nên x=10
KL: vậy x=10
Bạn viết văn hay quá!🏆🏆🏆
Hay nha bạn!