sắp xếp các từ dưới đây để tạo thành câu hoàn chỉnh she/ teachers/at /7 o'clock
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


bài 2: a. 1994x876+1994x123+1994
=1994x(876+ 123 + 1)
=1994x1000 =1994000
b. 1994x867+1995x133
=1994x867+1994x133+133
=1994x(867+133)+133
=1994x1000+133
=1994000+133
=1994133
c. 2005x137+2004x863
=2004x137+2004x863+137
=2004x(137+863)+137
=2004x1000+137
=2004000+137
=2004137
d. 998x465+999x535
=998x465+998x535+535
=998x(465+535)+535
=998x1000+535
=998000+535
=998535
bài 3:
a) 2024x876 + 2024x125 - 2024
=2024x(876+125-1)
=2024x1000
=2024000
b) 2024x867 + 2025x133
=2024x867+ 2024x133+133
=2024x(867+133)+133
=2024x1000+133
=2024000+133
=2024133
c) 2025x137 + 2024x863
=2024x137+2024x863+137
=2024x(137+863)+137
=2024x1000+137
=2024000+137
=2024137
d) 2024x465 + 2025x535
=2024x465+2024x535+535
=2024x(465+535)+535
=2024x1000+535
=2024000+535
=2024535

🌾 Sự ra đời kỳ lạ
Vào thời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Phù Đổng, có một người phụ nữ sống hiền lành nhưng mãi không có con. Một hôm, bà ra đồng và thấy một vết chân rất to, bà đặt chân mình vào ướm thử. Không ngờ, sau đó bà mang thai và mười hai tháng sau sinh ra ta – một cậu bé khôi ngô nhưng kỳ lạ thay, lên ba tuổi vẫn không biết nói, không biết cười, đặt đâu nằm đó.Truyện dân gian+8VietJack+8Lazi+8
⚔️ Lời nói đầu tiên và sứ mệnh đánh giặc
Khi giặc Ân tràn vào xâm lược, vua Hùng sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài cứu nước. Khi sứ giả đến làng ta, ta bỗng cất tiếng nói đầu tiên, xin mẹ mời sứ giả vào nhà. Ta yêu cầu sứ giả về tâu vua rèn cho ta một con ngựa sắt, một roi sắt và một bộ áo giáp sắt để ra trận.truyencotich.vn+6VietJack+6sachhayonline.com+6Lazi+1VietJack+1
💪 Lớn nhanh như thổi
Từ đó, ta ăn khỏe lạ thường, ăn bao nhiêu cũng không no. Bà con trong làng góp gạo nuôi ta. Chỉ trong chốc lát, ta lớn nhanh như thổi, trở thành một tráng sĩ cao lớn, vạm vỡ.Bài Kiểm Tra+1VietJack+1
🐎 Ra trận và chiến thắng
Khi nhận được ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt từ vua, ta cưỡi ngựa lao vào trận chiến. Ta đánh tan quân giặc, tiêu diệt kẻ thù, mang lại bình yên cho đất nước.VietJack+1Bài Kiểm Tra+1Bài Kiểm Tra
🌈 Bay về trời
Sau khi hoàn thành sứ mệnh, ta không trở về làng mà cưỡi ngựa sắt bay lên trời. Vua Hùng nhớ công ơn, phong ta làm Phù Đổng Thiên Vương và cho lập đền thờ ta ở nhiều nơi.sachhayonline.com+5Bài Kiểm Tra+5truyencotich.vn+5
🏛️ Di sản và lòng biết ơn
Ngày nay, nhân dân vẫn tưởng nhớ và tôn kính ta qua các lễ hội, đền thờ và truyền thuyết. Ta là biểu tượng của lòng yêu nước, tinh thần bất khuất và sức mạnh tuổi trẻ của dân tộc Việt Nam.
Vào đời Hùng Vương thứ 6, sau khi đánh đuổi xong giặc Ân sang xâm lược bờ cõi Văn Lang, ta đã bay về trời.
Vừa về tới cổng ta thấy mọi cảnh vật đều rất lạ so với hạ giới. Ngay lúc ấy, ta được vào yết kiến Ngọc Hoàng. Người có hỏi ta:
- ở dưới trần gian con khoẻ chứ? Sinh hoạt ở dưới đó ra sao? Cơm ở trần gian có ngon hơn ở trên này không? Cảnh trí dưới đó ra sao, có đẹp bằng thượng giới- không con?
- Dạ thưa ngài! ở dưới trần gian cảnh sinh hoạt rất vui, cơm con ăn rất ngon vì các món ăn đều rất lạ miệng. Còn cảnh trí ở trần gian thì thật tuyệt thưa ngài. Đúng là “Sơn thuỷ hữu tình” đấy ạ!
- Ô! Thật là tuyệt! Vậy bây giờ con hãy kể chuyện con đánh giặc giúp dân cho ta nghe đi!
- Vâng ạ!
Thế rồi ta bắt đầu kể:
- Thưa ngài! Từ khi ngài sai con xuống trần gian đế làm những việc tốt, con đã đầu thai vào người vợ ông lão có tiếng là phúc đức mà vẫn chưa có con. Song con đã nghĩ ra cách: một hôm con đã đặt một dấu chân rất to ở ngoài đồng để chờ đợi.
Đúng như mong ước, hôm ấy bà lão đã đi ra đồng, rồi trông thấy vết chân quá to như vậy, thấy lạ, bà bèn đặt chân lên ướm thử xem chân mình thua kém bao nhiêu. Thế là về nhà ít lâu sau bà thụ thai, rồi mười hai tháng sau con đã ra đời. Nhưng đến năm ba tuổi, con vẫn không đi, không đứng, mà cũng chẳng ngồi, cứ đặt đâu nằm đấy. Năm ấy, lũ giặc Ân tràn sang xâm lược bờ cõi Văn Lang. Thế giặc vô cùng mạnh, đi đến đâu chúng đốt phá nhà cửa, cướp bóc của cải, giết hại dân lành đến đó. Trước tình hình nguy kịch và đau lòng như vậy, nhà vua dưới trần rất lo sợ bèn sai sứ giả đi tìm người hiền tài cứu nước. Khi nghe thấy tiếng loa của sứ giả vang lên ở đầu làng, con bèn ngồi dậy gọi: “Mẹ ơi! Mẹ đi mời sứ giả vào đây cho con.”
Thấy con ngồi được, lại nói được, vợ chồng bà lão vừa ngạc nhiên, vừa vui mừng khôn xiết và nhanh chóng gọi ngay sứ giả vào. Sứ giả vừa bước vào tới cửa con nói ngay: Ngươi hãy mau mau về bảo với nhà vua đúc cho ta một con ngựa sắt, một áo giáp sắt, một cái roi sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này. Sứ giả trần gian vô cùng ngạc nhiên, xong đã nhanh chóng về tâu vua. Nhà vua lập tức mời các thợ đúc khéo tay nhất ngày đêm gắng sức làm những thứ mà con dặn. Đồng thời, cũng ngay từ khi gặp sứ giả, con ăn rất khoẻ, lớn nhanh như thổi, cơm cha mẹ con ăn mấy cũng không no, áo vừa may xong đã đứt chỉ. Thấy vậy, cả làng liền góp gạo nuôi con. Mong con mau lớn khoẻ để giết giặc cứu nước. Hôm ấy, giặc đến chân núi Trâu, người của nhà vua cũng vừa kịp tới mang đủ những thứ con cần. Con liền ăn hết bảy nong cơm, ba nong cà, rồi mặc áo giáp sắt, cầm roi sắt, vươn vai biến thành một tráng sĩ oai phong lẫm liệt, vỗ vào mông ngựa, ngựa hí vang. Con nhảy lên lưng ngựa. Xông ra trận, giặc bị con lấy roi sắt quật ngã túi bụi, hồn bay phách lạc, chúng quay đầu bỏ chạy, giẫm đạp lên nhau mà chết. Vừa lúc ấy, roi sắt của con bị gãy, lập tức con nhổ những cụm tre bên đường quật tan lũ giặc. Giặc chết như ngả rạ, đám tàn quân bị con đuối đến chân núi Sóc. Đến đấy, con bèn cởi áo giáp sắt gửi
lại trần gian rồi một mình cùng ngựa từ từ bay lên trời. Con chỉ thương hai vợ chồng ông bà lão.
Kể đến đây, tôi rất buồn, vẻ mặt buồn hướng xuống trần gian. Thấy thế Ngọc Hoàng hỏi ngay:
- Tại sao con ghi được chiến công lớn như vậy lại không ở lại trần gian để được nhân dân tôn sùng, được nhà vua ban thưởng?
- Thưa ngài! giúp dân là bổn phận của con. Song việc con sẽ lại về trời để sớm mong được nhận việc mới mà Ngài giao cho ạ!
- ồ! Ta rất vui mừng vì con đã có lòng với dân. Bây giờ con hãy đi nghỉ đi, ngày mai ta sẽ ban thưởng cho con.
- Đa tạ Ngọc Hoàng! nhưng con muốn xin ngài một điều ạ?
-Điều gì vậy?
Xin Ngọc Hoàng cho con được một lần nữa xuống thăm lại cha mẹ của con - vợ chồng ông bà lão và xem dân làng còn nhớ và nhận ra con không ạ!
- Việc đó con cứ yên tâm, đã có ta lo. Con cứ nghỉ ngơi. Ta sẽ cho người xuống trần gian thăm cha mẹ con và dân làng thay con.
- Cảm ơn Ngọc Hoàng!
Và thế là Ngọc Hoàng đã sai lính xuống trần gian, và tôi đã được biết rằng nhân dân và nhà vua đã phong cho tôi là Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ tại quê nhà. Biết được diều này tôi vô cùng sung sướng.
Hiện nay đền thờ tôi vẫn còn được bảo tồn ở làng Phù Đổng hay còn gọi là làng Gióng. Vào tháng tư hàng năm, để nhớ công ơn của tôi dân làng đã mở hội to lắm. Còn những bụi tre đăng ngà ở Gia Bình chính vì bị ngựa của tôi phun lửa thiêu cháy nên mới ngả màu vàng như vậy, những hồ ao liên tiếp kia cũng chính là do dấu chân ngựa năm xưa của tôi để lại. Năm ấy khi sông trận giết giặc ngựa của tôi hí vang trời, phun lửa và đã thiêu cháy một làng, cho nên sau này hạ giới đã gọi làng đó là- làng Cháy.

"Ta là Gióng.
Năm ấy, giặc Ân tràn vào bờ cõi. Dân ta lầm than, vua lo lắng. Ta, một đứa trẻ lên ba vẫn chưa biết nói, biết cười, bỗng cất tiếng xin đi đánh giặc. Mẹ cha ta ngỡ ngàng, kinh ngạc lắm.
Vua nghe tin liền sai sứ giả mang ngựa sắt, roi sắt, áo giáp sắt đến. Sứ giả vừa đi, ta lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng không đủ no, áo mặc mấy cũng không vừa. Bà con làng xóm thấy vậy, ai cũng thương, góp gạo, góp vải nuôi ta khôn lớn.
Đến ngày ra trận, ta vươn vai thành một tráng sĩ oai phong lẫm liệt. Ngựa sắt hí vang trời, lửa phun từ mũi. Ta mặc áo giáp, cầm roi sắt, nhảy lên lưng ngựa, phi thẳng ra trận. Giặc Ân đông như kiến cỏ, nhưng dưới sức mạnh của ta, chúng tan tác. Roi sắt gãy, ta nhổ cả tre ven đường mà đánh.
Giặc tan, đất nước thái bình. Ta phi ngựa lên đỉnh núi Sóc Sơn, cởi bỏ giáp sắt, rồi bay về trời. Ta không màng công danh phú quý, chỉ mong dân tộc ta mãi mãi ấm no, bình yên."

Từ thuở còn thơ bé, ta đã được nghe bao câu chuyện kể của bà, của mẹ về lịch sử hào hùng, về những truyền thuyết ly kỳ. Và có lẽ ai khi ấy cũng mang trong mình niềm tự hào và ngưỡng mộ những vị anh hùng trong truyền thuyết của dân tộc. Thánh Gióng là một vị anh hùng oai phong như thế.
Đời Hùng Vương thứ sáu, ở láng Gióng, có hai vợ chồng nông dân, vừa chăm chỉ làm ăn lại có tiếng phúc đức nhưng đến lúc sắp về già mà vẫn chứa có lấy một mụn con. Một ngày kia, bà vợ ra đồng, thấy một vết chân to, bèn đặt chân mình vào ướm thử. Về nhà bà liền mang thai, nhưng mười hai tháng mới sinh ra một cậu bé mặt mũi khôi ngô, đặt tên là Gióng. Điều kỳ lạ nữa là Gióng lên ba tuổi vẫn chẳng biết nói, chẳng biết cười, đặt đâu nằm đó, hai vợ chồng vừa buồn vừa lo lắng.
Thuở ấy, giặc Ân đem quân sang xâm lược bờ cõi nước ta, gây nên bao nhiêu tội ác, dân chúng vô cùng lầm than, khổ sở. Xét thấy thế giặc mạnh, nhà vua bèn sai người đi khắp cả nước tìm người hiền tài cứu nước. Sứ giả đi đến mọi nơi, đi qua cả làng của Gióng. Nghe tiếng rao “Ai có tài, có sức xin hãy ra giúp vua cứu nước”, Gióng đang nằm trên giường bỗng cất tiếng nói đầu tiên:
- Mẹ ơi! Mẹ ra mời sứ giả vào đây cho con.
Thấy vậy, bà mẹ rất bất ngờ vui mừng, vội đi ra mời sứ giả vào nhà. Gióng yêu cầu sứ giả về tâu với vua, chuẩn bị đầy đủ ngựa sắt, roi sắt, áo giáp sắt để cậu đi đánh giặc.
Kỳ lạ hơn, sau khi sứ giả trở về, Gióng ăn rất khỏe và lớn nhanh như thổi. Cơm ăn bao nhiêu cũng không no, áo vừa mặc xong đã sứt chỉ. Mẹ cậu nuôi không đủ đành nhờ đến hàng xóm láng giềng. Bà con biết chuyện nên cũng rất phấn khởi, ngày đêm tấp nập nấu cơm, đội cà, may vá cho cậu rất chu đáo. Ai cũng hy vọng Gióng sớm ngày ra giết giặc giúp nước, trừ họa cho dân.
Ngày ấy, giặc vừa đến sát chân núi Trâu thì sứ giả cũng kịp mang vũ khí tới. Gióng bèn vươn vai đứng dậy, lập tức trở thành một tráng sĩ, khoác áo giáp, cầm roi sắt, chào mẹ và dân làng rồi nhảy lên ngựa. Cả người cả ngựa lao vun vút ra trận.
Trên chiến trường, Gióng tung hoành ngang dọc, tả đột hữu xung, giặc chết dưới tay như ngả rạ. Bỗng gậy sắt gãy, Gióng nhanh như chớp nhổ tre bên đường làm vũ khí mới. Giặc sợ hãi chạy trốn, dẫm đạp lên nhau mà chết. Khi trời đất đã sạch bóng giặc, Gióng phi ngựa bay về núi Sóc, cởi bỏ áo giáp sắt, vái tạ mẹ rồi bay về trời.

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!
She teachs at 7 o'clock
she teaches at 7 o'clock