viết một đoạn văn có sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ ( 10- 12 câu )
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Có, bạn hoàn toàn có thể làm vật cản trong lập trình Scratch! Có nhiều cách để thực hiện điều này, tùy thuộc vào cách bạn muốn vật cản hoạt động và tương tác với các nhân vật khác trong trò chơi của mình.

"Cha và con" (Father and Son) của Carlitos P. Romulo
Chiếc lá cuối cùng" của O. Henry
"Bố ơi! Mình đi đâu thế?" của Jeong Seon Hyeon
"Lão Hạc" của Nam Cao
"Người cha" của Nguyễn Quang Thiều
"Người cha" của Victor Hugo (trong tiểu thuyết Những người khốn khổ)
"Con chim nhỏ" của Hwang Sun-won
"Đồi gió hú" của Emily Brontë
"Bố già" của Mario Puzo
Bài thơ "Nói với con" của Y Phương thể hiện tình cảm ấm áp của gia đình và quê hương. Một số đoạn thơ nổi bật:
"Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ..."
"Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa..."
Bài thơ ngợi ca giá trị truyền thống và tình cảm gia đình.

Sơn Tinh Thủy Tinh: Cuộc Chiến Chống Lũ Lụt
Ngày xưa, Vua Hùng thứ 18 có công chúa Mị Nương xinh đẹp, nết na. Nhà vua muốn kén rể, bèn truyền ai mang đủ lễ vật đến trước sẽ được cưới nàng.
Hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn: Sơn Tinh - chúa tể núi Tản Viên, có phép dời non lấp biển; và Thủy Tinh - vua của loài nước, có tài hô mưa gọi gió.
Vua Hùng ra điều kiện: lễ vật gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi. Ai mang đến trước sẽ được cưới Mị Nương.
Sáng hôm sau, khi trời còn tờ mờ, Sơn Tinh đã cùng đoàn tùy tùng mang đủ lễ vật đến trước. Vua Hùng vui mừng, gả Mị Nương cho chàng. Sơn Tinh rước nàng về núi Tản Viên.
Ngay sau đó, Thủy Tinh kéo đến với lễ vật nhưng đã muộn. Tức giận vì mất Mị Nương, Thủy Tinh hô mưa gọi gió, dâng nước lên cao cuồn cuộn, muốn nhấn chìm Sơn Tinh.
Nước dâng đến đâu, Sơn Tinh lại dùng phép bốc đất, dời non, đắp đồi lên cao đến đó. Cuộc chiến ác liệt diễn ra hàng tháng trời, trời đất rung chuyển. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành rút lui về biển cả.
Từ đó, hàng năm, cứ đến tháng Bảy, Thủy Tinh lại dâng nước lên đánh Sơn Tinh, gây ra lũ lụt. Nhưng Sơn Tinh luôn kiên cường chống trả, bảo vệ cuộc sống bình yên cho muôn dân.
THAM KHẢO
Ngày xưa, ở nước ta có một vị vua Hùng muốn kén rể cho con gái là Mị Nương – một cô gái xinh đẹp, nết na. Vua cho gọi các chàng trai đến để tuyển chọn. Trong số đó có hai chàng nổi bật: một người là Sơn Tinh, chúa tể vùng núi, có tài dời non, lấp biển; người kia là Thủy Tinh, chúa tể vùng nước, có thể gọi mưa, gió, dâng nước ngập trời.
Cả hai đều tài giỏi và xứng đáng làm phò mã. Vua Hùng không biết chọn ai nên ra điều kiện: ai đem sính lễ đến sớm vào sáng hôm sau thì sẽ được lấy Mị Nương. Lễ vật gồm: voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.
Hôm sau, Sơn Tinh là người đến trước, mang đủ lễ vật, nên được vua gả Mị Nương. Khi Thủy Tinh đến sau, biết mình bị từ chối, chàng nổi giận, dâng nước sông, gọi mưa gió, sấm sét, quyết đánh Sơn Tinh. Nhưng Sơn Tinh không hề nao núng, dùng phép dời núi, nâng đất cao để chống lại. Cuộc chiến diễn ra dữ dội nhiều ngày, cuối cùng Thủy Tinh đuối sức, đành rút lui.
Tuy thua, nhưng hằng năm Thủy Tinh vẫn không cam lòng, cứ vào mùa mưa lại dâng nước đánh phá, gây ra lũ lụt khắp nơi. Nhưng lần nào Sơn Tinh cũng chiến thắng.
Tham khảo

Tục ngữ Việt Nam có câu: “Có công mài sắt, có ngày nên kim”. Đây là một lời nhắn gửi sâu sắc về ý nghĩa của sự kiên trì, bền bỉ trong cuộc sống. Em hoàn toàn đồng tình với nội dung của câu tục ngữ này, bởi lẽ nó khẳng định rằng nếu con người biết cố gắng, nỗ lực không ngừng thì dù khó khăn đến đâu cũng có thể thành công.
Hình ảnh “mài sắt nên kim” là một hình ảnh ví von rất sinh động và gần gũi. Một thanh sắt to lớn, nếu kiên trì mài giũa từng chút một thì cuối cùng cũng có thể trở thành cây kim nhỏ bé, tinh xảo. Qua đó, ông cha ta muốn nhắn nhủ rằng: trên con đường học tập và làm việc, không có gì là không thể đạt được nếu chúng ta bền lòng, bền chí. Dù có thông minh hay không, tài giỏi hay không, điều quan trọng nhất vẫn là sự nỗ lực mỗi ngày.
Trong học tập, có những bạn ban đầu học yếu, nhưng nhờ chăm chỉ, không ngại khó, các bạn đã tiến bộ rõ rệt. Trong khi đó, một số bạn chủ quan, lười biếng thì lại dần tụt lại phía sau. Nhìn rộng ra trong cuộc sống, rất nhiều người thành công không phải vì họ giỏi hơn người khác mà vì họ không bao giờ bỏ cuộc trước những thử thách.
Bản thân em cũng từng gặp nhiều khó khăn khi học một số môn, nhưng nhờ kiên trì luyện tập, hỏi thầy cô và bạn bè, em đã hiểu bài và đạt kết quả tốt hơn. Điều đó giúp em càng tin tưởng rằng sự chăm chỉ luôn mang lại trái ngọt.
Tóm lại, câu tục ngữ “Có công mài sắt, có ngày nên kim” là một bài học quý giá, nhắc nhở chúng ta phải kiên trì, bền bỉ trong mọi việc. Thành công không đến trong ngày một ngày hai, mà là kết quả của sự cố gắng không ngừng nghỉ. Mỗi người học sinh chúng ta hãy luôn ghi nhớ và thực hành theo lời dạy sâu sắc ấy.
Tham khảo
Nền văn học nước ta rất phong phú với nhiều câu ca dao, tục ngữ mà ông cha ta đã truyền lại cho các thế hệ sau. Những câu tục ngữ ấy không chỉ đúc kết kinh nghiệm sống mà còn dạy cho con cháu những bài học quý giá. Một trong những bài học sâu sắc về sự kiên trì, bền bỉ được thể hiện qua câu tục ngữ: “Có công mài sắt, có ngày nên kim.”
Câu tục ngữ sử dụng hình ảnh “sắt” – một vật dụng thô cứng, to lớn – và “kim” – một vật nhỏ bé, tinh xảo – để nhấn mạnh rằng: Chỉ cần con người có sự kiên nhẫn, chăm chỉ thì những công việc dù khó khăn đến đâu cũng sẽ đạt được thành công. Quá trình mài sắt thành kim đòi hỏi thời gian dài và sự nhẫn nại, cũng giống như trong cuộc sống, không có thành quả nào đến dễ dàng nếu thiếu sự cố gắng bền bỉ.
Trong cuộc sống, không phải mọi thứ đều tự nhiên mà có, tất cả đều là kết quả của quá trình lao động và rèn luyện không ngừng. Mỗi người đều có những mục tiêu, ước mơ riêng và để thực hiện chúng, ta cần phải cố gắng vượt qua mọi khó khăn, thử thách. Từ xa xưa, nhân dân ta đã giữ gìn và phát huy đức tính kiên trì này. Trong suốt chiều dài lịch sử, từ những năm tháng kháng chiến chống giặc ngoại xâm, chính nhờ lòng quyết tâm và tinh thần bất khuất mà dân tộc ta đã giành lại độc lập, tự do. Không có thành công nào mà không trải qua gian khổ, không một chiến thắng nào mà không cần đến lòng kiên trì, bền bỉ.
Quan trọng nhất là con người có đủ ý chí và quyết tâm để vượt qua thử thách hay không. Hiểu được điều đó, từ bao đời nay, ông cha ta luôn nhắc nhở con cháu qua câu tục ngữ: “Có công mài sắt, có ngày nên kim.” Bài học này vẫn luôn giữ nguyên giá trị trong xã hội hiện đại. Là học sinh, chúng ta phải trải qua hơn mười năm miệt mài học tập mới có đủ kiến thức và kỹ năng bước vào cuộc sống. Trên hành trình ấy, thầy cô là người truyền đạt tri thức, nhưng chính mỗi người cần phải chủ động học hỏi, chăm chỉ rèn luyện để thành công.
Không chỉ trong học tập, sự kiên trì còn là yếu tố quan trọng trong công việc và cuộc sống. Một người thợ muốn trở thành bậc thầy trong nghề phải trải qua nhiều năm tháng lao động chăm chỉ, rèn luyện tay nghề. Những lần thất bại không phải là dấu chấm hết mà là bài học kinh nghiệm giúp ta hoàn thiện hơn. “Thất bại là mẹ thành công” – mỗi lần vấp ngã là một cơ hội để chúng ta học hỏi và tiến gần hơn đến thành quả.
Tuy nhiên, kiên trì không có nghĩa là cố chấp làm mà không có phương hướng. Chúng ta cần phải đặt ra mục tiêu rõ ràng và tìm phương pháp phù hợp để đạt được những điều mình mong muốn. Không ai có thể thành công chỉ sau một đêm – mọi thành quả đều là kết tinh của cả quá trình rèn luyện gian khổ. Tương lai luôn ở phía trước, nhưng muốn gặt hái thành công, chúng ta phải bắt đầu từ hôm nay.
Tóm lại, câu tục ngữ “Có công mài sắt, có ngày nên kim” mang đến cho chúng ta một bài học ý nghĩa về sự kiên trì và nỗ lực trong cuộc sống. Đây là lời khuyên chân thành, sâu sắc, nhắc nhở chúng ta không ngừng cố gắng để đạt được mục tiêu của mình. Mỗi người hãy lấy câu tục ngữ làm phương châm sống, luôn kiên trì phấn đấu để trở thành người có ích cho bản thân, gia đình và xã hội, góp phần xây dựng một tương lai tươi đẹp hơn.

Các từ láy trong đoạn văn:
- Loáng thoáng: Từ láy giảm nghĩa (chỉ sự ít ỏi).
- Xôn xao: Từ láy tăng nghĩa (chỉ sự ồn ào).
- Tom tóp: Từ láy tượng thanh (mô phỏng âm thanh).
- Tũng toẵng: Từ láy tượng thanh (mô phỏng âm thanh).

Buổi sáng trên quê hương em thật yên bình và trong lành. Khi ông mặt trời còn chưa ló rạng, sương mai đã giăng giăng khắp cánh đồng, phủ lên ngọn cỏ, lá cây một lớp màn mỏng tang. Không khí mát lạnh, thoang thoảng hương lúa chín cùng mùi rơm rạ quen thuộc. Xa xa, vài bác nông dân đã lom khom làm việc, tiếng cười nói râm ran vọng lại. Những chú chim sẻ líu lo trên cành tre, như đang gọi nhau thức dậy đón ngày mới. Dòng sông quê lững lờ trôi, in bóng mây trời và những rặng dừa xanh mướt. Em yêu biết mấy khung cảnh bình dị mà ấm áp này!
(Từ láy: "giăng giăng", "lững lờ")
Tham khảo

Tác phẩm được ghi nhận là lần đầu tiên trong lịch sử văn học Việt Nam sử dụng kết cấu theo quy luật tâm lý thay vì cấu trúc chương hồi truyền thống là tiểu thuyết Tố Tâm của Hoàng Ngọc Phách
Mùa thu về, lá vàng rơi. Lá vàng rơi trên con đường nhỏ, lá vàng rơi trên mái tóc thơm của mẹ, lá vàng rơi cả vào những ký ức tuổi thơ tôi. Tôi nhớ ngày xưa, bà vẫn thường kể chuyện dưới gốc cây đa già, nơi lá vàng rơi đầy gốc. Lá vàng như tấm thảm mềm, lá vàng như lời ru dịu êm, lá vàng gợi nhớ một thời đã xa. Giờ đây, mỗi khi thu sang, tôi lại thèm được nghe tiếng lá vàng xào xạc, thèm được nhìn lá vàng chao nghiêng trong nắng, thèm được hít hà hương lá vàng nồng nàn của quê nhà. Lá vàng ơi, sao em cứ rơi mãi, rơi mãi, như nhắc nhở tôi về một mùa thu không trở lại?
Giải thích:
Cuộc đời này, có bao điều để khám phá. Tôi muốn khám phá những vùng đất mới lạ, khám phá những nền văn hóa độc đáo. Tôi muốn khám phá giới hạn của bản thân, khám phá những khả năng tiềm ẩn. Tôi muốn khám phá những điều tốt đẹp trong mỗi con người, và khám phá chính tâm hồn mình. Bởi chỉ khi không ngừng khám phá, ta mới thực sự trưởng thành và sống trọn vẹn từng khoảnh khắc.