K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 5

Bài văn tả khuôn mặt bà:

Khuôn mặt bà tôi không còn láng mịn như những cô gái đôi mươi, mà đã hằn lên dấu vết của thời gian, như một cuốn sử thi ghi lại những năm tháng thăng trầm. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là vầng trán cao, rộng, in hằn những nếp nhăn xếp lớp. Mỗi nếp nhăn như một câu chuyện, một kỷ niệm về những lo toan, vất vả mà bà đã trải qua để nuôi dưỡng con cháu.

Đôi mắt bà, dẫu đã mờ đi theo năm tháng, vẫn ánh lên vẻ hiền từ và chan chứa yêu thương. Đồng tử nay không còn đen láy mà ngả màu nâu nhạt, ẩn chứa sự từng trải và bao dung. Khi bà mỉm cười, đôi mắt ấy như được thắp sáng, những nếp chân chim nơi khóe mắt cũng vì thế mà giãn ra, trông thật phúc hậu.

Chiếc mũi bà không quá cao, cũng không quá tẹt, mà hài hòa với khuôn mặt. Sống mũi đã mờ đi một chút, nhưng vẫn giữ được nét thanh thoát. Dưới chiếc mũi là đôi môi mỏng, nay đã có phần nhăn nheo, nhưng mỗi khi bà cất tiếng nói, những lời răn dạy, những câu chuyện cổ tích lại tuôn ra từ đó, nhẹ nhàng và ấm áp. Khi bà cười, đôi môi ấy hé mở, để lộ hàm răng đã lưa thưa nhưng vẫn trắng đều.

Làn da trên khuôn mặt bà không còn hồng hào tươi tắn mà đã sạm đi theo nắng mưa, thời gian. Những vết đồi mồi li ti điểm xuyết trên gò má gầy gò, nhưng không làm mất đi vẻ đẹp mà chỉ tô thêm sự mặn mà, từng trải. Mái tóc bạc trắng như cước, được búi gọn gàng sau gáy, càng làm nổi bật khuôn mặt hiền hậu của bà.

Khuôn mặt bà, với những nếp nhăn, những vết đồi mồi và mái tóc bạc trắng, không phải là dấu hiệu của sự già nua, mà là minh chứng cho một cuộc đời đầy ý nghĩa, chan chứa tình yêu thương và sự hy sinh. Với tôi, đó là khuôn mặt đẹp nhất, bình yên nhất và thân thương nhất trên đời.

28 tháng 5

Bài văn tả khuôn mặt bà:

Khuôn mặt bà tôi không còn láng mịn như những cô gái đôi mươi, mà đã hằn lên dấu vết của thời gian, như một cuốn sử thi ghi lại những năm tháng thăng trầm. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là vầng trán cao, rộng, in hằn những nếp nhăn xếp lớp. Mỗi nếp nhăn như một câu chuyện, một kỷ niệm về những lo toan, vất vả mà bà đã trải qua để nuôi dưỡng con cháu.

Đôi mắt bà, dẫu đã mờ đi theo năm tháng, vẫn ánh lên vẻ hiền từ và chan chứa yêu thương. Đồng tử nay không còn đen láy mà ngả màu nâu nhạt, ẩn chứa sự từng trải và bao dung. Khi bà mỉm cười, đôi mắt ấy như được thắp sáng, những nếp chân chim nơi khóe mắt cũng vì thế mà giãn ra, trông thật phúc hậu.

Chiếc mũi bà không quá cao, cũng không quá tẹt, mà hài hòa với khuôn mặt. Sống mũi đã mờ đi một chút, nhưng vẫn giữ được nét thanh thoát. Dưới chiếc mũi là đôi môi mỏng, nay đã có phần nhăn nheo, nhưng mỗi khi bà cất tiếng nói, những lời răn dạy, những câu chuyện cổ tích lại tuôn ra từ đó, nhẹ nhàng và ấm áp. Khi bà cười, đôi môi ấy hé mở, để lộ hàm răng đã lưa thưa nhưng vẫn trắng đều.

Làn da trên khuôn mặt bà không còn hồng hào tươi tắn mà đã sạm đi theo nắng mưa, thời gian. Những vết đồi mồi li ti điểm xuyết trên gò má gầy gò, nhưng không làm mất đi vẻ đẹp mà chỉ tô thêm sự mặn mà, từng trải. Mái tóc bạc trắng như cước, được búi gọn gàng sau gáy, càng làm nổi bật khuôn mặt hiền hậu của bà.

Khuôn mặt bà, với những nếp nhăn, những vết đồi mồi và mái tóc bạc trắng, không phải là dấu hiệu của sự già nua, mà là minh chứng cho một cuộc đời đầy ý nghĩa, chan chứa tình yêu thương và sự hy sinh. Với tôi, đó là khuôn mặt đẹp nhất, bình yên nhất và thân thương nhất trên đời.

28 tháng 5

Đọc đoạn thơ này, lòng tôi dâng trào một niềm xúc động vô bờ và sự kính phục sâu sắc dành cho Bác Hồ. Bốn câu thơ ngắn gọn nhưng đã khắc họa rõ nét hình ảnh một vị lãnh tụ vĩ đại, gần gũi và yêu thương nhân dân đến nhường nào.

Cụm từ "Bác sống như trời đất của ta" ngay lập tức gợi lên một cảm giác thiêng liêng, trường tồn. Bác không chỉ là một con người mà đã hòa mình vào thiên nhiên, vào cuộc sống của dân tộc, trở thành một phần không thể tách rời, bao la và vĩnh cửu như trời đất. Tình yêu thương của Bác được thể hiện một cách giản dị nhưng sâu sắc qua hình ảnh "Yêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoa". Đó là tình yêu dành cho những điều nhỏ bé, bình dị nhất trong cuộc sống, cho thấy sự quan tâm chu đáo, tỉ mỉ của Bác đến mọi vật, mọi người. Tình yêu ấy không chỉ dừng lại ở những điều hữu hình mà còn vươn tới lý tưởng cao đẹp: "Tự do cho mỗi đời nô lệ". Câu thơ này như một lời khẳng định hùng hồn về sứ mệnh giải phóng dân tộc, mang lại tự do, hạnh phúc cho toàn thể nhân dân mà Bác đã cống hiến trọn đời. Và cuối cùng, hình ảnh "Sữa để em thơ, lụa tặng già" là một sự đúc kết tuyệt vời về sự hy sinh, chăm lo của Bác cho mọi tầng lớp nhân dân, từ những em bé thơ ngây đến những người già yếu. Đó là tình yêu thương bao la, vô điều kiện, là sự tận tụy không ngừng nghỉ của một người cha già dành cho đại gia đình Việt Nam.

Mỗi câu thơ đều như chạm đến trái tim, khiến tôi thêm yêu, thêm kính trọng Bác. Bác ơi, Người đã sống một cuộc đời trọn vẹn, đã để lại một di sản vĩ đại về tình yêu thương và sự hy sinh. Những vần thơ này không chỉ là lời ca ngợi mà còn là lời nhắc nhở về một tấm gương sáng ngời, một nhân cách lớn mà chúng ta mãi mãi noi theo. Cảm ơn Người, Bác Hồ kính yêu!

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
28 tháng 5

Đoạn thơ ngắn ngủi từ bài "Bác ơi" đã gieo vào lòng người đọc biết bao cảm xúc về một nhân cách vĩ đại. Câu "Bác sống như trời đất của ta" không chỉ là một lời ca ngợi mà còn là sự khẳng định về sự vĩ đại, bao la của Bác Hồ. Bác không chỉ là một con người mà Bác đã trở thành một biểu tượng trường tồn, hòa mình vào sự bất diệt của đất trời, vĩnh viễn trong trái tim mỗi người dân Việt Nam.

Từng câu thơ tiếp theo lại mở ra một tầm hồn rộng lớn, gần gũi và đầy tình yêu thương: "Yêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoa". Tình yêu ấy không chỉ dành cho những điều lớn lao, mà len lỏi vào từng chi tiết nhỏ nhất, thân thương nhất của cuộc sống. Đó là tình yêu lao động, yêu thiên nhiên, yêu những điều bình dị, giản dị nhất. Bác không chỉ lo những việc đại sự quốc gia, mà Bác còn quan tâm, nâng niu, trân trọng từng sự sống nhỏ bé.

Rồi đến "Tự do cho mỗi đời nô lệ / Sữa để em thơ, lụa tặng già", những vần thơ ấy như chạm vào sâu thẳm trái tim ta. Đó là tấm lòng của một vị lãnh tụ không chỉ đấu tranh cho độc lập dân tộc mà còn vì hạnh phúc của từng con người. Bác mang lại ánh sáng tự do cho những người từng sống trong vòng xiềng xích, mang đến sự no ấm cho những em thơ, sự ấm áp cho những người già. Từng lời thơ như một minh chứng cho cuộc đời Bác là cuộc đời hy sinh, cống hiến trọn vẹn cho dân tộc, cho những con người bé nhỏ. Cảm xúc dâng trào là sự biết ơn, tự hào và cả niềm xúc động sâu sắc trước một trái tim vĩ đại, một tấm lòng bao dung, đã dành trọn cả cuộc đời mình để vun đắp hạnh phúc cho mọi người. Bác mãi là ngọn đuốc soi đường, là nguồn cảm hứng bất tận trong trái tim mỗi người Việt Nam.

bài văn hả bn

27 tháng 5

Đúng rồi

27 tháng 5

Văn bản nào

Đọc bài thơ sau và thực hiện các yêu cầu: KHÚC RU CÁNH ĐỒNG Trần Thị Ngọc MaiÀ ơi… cánh đồng mùa cấyCon cò lầm lũi thấp – caoTay mẹ nhịp nhàng khâu đấtNắng xiên lá mạ, mưa rào… À ơi… cánh đồng mùa gặtDáng lúa đánh võng lời ruDáng mẹ nặng cong tay háiCánh cò nghiêng nghiêng lưng gầy…À ơi… cánh đồng mùa lũCò con ăn mép bờ congTay cha xoăn xoăn...
Đọc tiếp

Đọc bài thơ sau và thực hiện các yêu cầu:

KHÚC RU CÁNH ĐỒNG

Trần Thị Ngọc Mai

À ơi… cánh đồng mùa cấy

Con cò lầm lũi thấp – cao

Tay mẹ nhịp nhàng khâu đất

Nắng xiên lá mạ, mưa rào…

 

À ơi… cánh đồng mùa gặt

Dáng lúa đánh võng lời ru

Dáng mẹ nặng cong tay hái

Cánh cò nghiêng nghiêng lưng gầy…


À ơi… cánh đồng mùa lũ

Cò con ăn mép bờ cong

Tay cha xoăn xoăn chùm lưới

Cá tôm chạng vạng ánh đèn…

 

À ơi… cánh đồng quê tôi

Thánh thót mồ hôi trưa – mẹ

Dập bầm bước chân đêm – cha

Rạ rơm đan mùa xào xạc…

 

À ơi… ơi à…

(Trần Thị Ngọc Mai, in trong Giọt thời gian, NXB Hội Nhà văn, 2018, tr. 16-17)

* Chú thích:

   Trần Thị Ngọc Mai sinh năm 1979 tại Hà Tĩnh, hiện là giáo viên THCS, hội viên Hội Văn học nghệ thuật Hà Tĩnh; đã xuất bản 2 tập thơ: Giọt thời gian, Nơi bình yên của bão. Bài thơ Khúc ru cánh đồng đã ghi lại những cảm xúc suy nghĩ về hình ảnh cha và mẹ vất vả lao động trên cánh đồng.

Câu 1 (0,5 điểm). Xác định thể thơ trong bài thơ trên.

Câu 2 (0,5 điểm). Ghi lại những từ ngữ thể hiện sự vất vả của người cha, người mẹ được sử dụng trong bài thơ.

Câu 3 (1,0 điểm). Chỉ ra và phân tích tác dụng của biện pháp tu từ ẩn dụ được sử dụng trong hai dòng thơ sau:

Dáng mẹ nặng cong tay hái

Cánh cò nghiêng nghiêng lưng gầy...

Câu 4 (1,0 điểm). Nêu ý nghĩa của hình ảnh mồ hôi trưa, bước chân đêm trong năm dòng thơ cuối.

Câu 5 (1,0 điểm). Qua bài thơ, em hãy rút ra bài học cho bản thân.

0
Đọc văn bản: PHỐ XƯAÔng ơi vì saoMỗi lần lên phốĐứng trước nhà cổDừng chân thật lâuBức tường phai màuBan công gỉ sétCửa gỗ kẽo kẹtMái ngói xô nghiêngÔng cười thật hiềnPhố xưa nhà cũThời gian nhắn nhủKý ức đã quaÔng nhớ ngôi nhàNhớ từng góc phốTháng năm gian khổLắng đọng bình yênPhố kể chuyện riêngNhiều thương nhiều nhớGần như hơi thởNhẹ nhõm tiếng chimÔng đứng...
Đọc tiếp

Đọc văn bản:

PHỐ XƯA

Ông ơi vì sao

Mỗi lần lên phố

Đứng trước nhà cổ

Dừng chân thật lâu


Bức tường phai màu

Ban công gỉ sét

Cửa gỗ kẽo kẹt

Mái ngói xô nghiêng


Ông cười thật hiền

Phố xưa nhà cũ

Thời gian nhắn nhủ

Ký ức đã qua


Ông nhớ ngôi nhà

Nhớ từng góc phố

Tháng năm gian khổ

Lắng đọng bình yên


Phố kể chuyện riêng

Nhiều thương nhiều nhớ

Gần như hơi thở

Nhẹ nhõm tiếng chim


Ông đứng lặng im

Ngắm ngôi nhà cũ

Còn cháu chăm chú

Ngắm ông ngày xưa.

(Bay qua Hồ Gươm, Huỳnh Mai Liên, NXB Hội Nhà văn, 2024, tr.32-33)

Thực hiện các yêu cầu (trình bày ngắn gọn):

Câu 1 (0,5 điểm). Xác định nhân vật trữ tình trong bài thơ.

Câu 2 (0,5 điểm). Chỉ ra những câu thơ nhân vật trữ tình miêu tả ngôi nhà cổ trên phố.

Câu 3 (1,0 điểm). Phân tích hiệu quả thẩm mĩ của biện pháp tu từ trong hai câu thơ:

Thời gian nhắn nhủ

Ký ức đã qua.

Câu 4 (1,0 điểm). Theo em, vì sao người cháu lại chăm chú “Ngắm ông ngày xưa”?

Câu 5 (1,0 điểm). Từ nội dung bài thơ, theo em thế hệ trẻ ngày nay cần có cách ứng xử như thế nào với quá khứ của dân tộc? (trình bày khoảng 5 – 6 dòng).

0
Câu 1 (2,0 điểm).Thời đại công nghệ số, hiện tượng thiếu kết nối giữa các thành viên trong gia đình, đặc biệt là giới trẻ, đang trở thành một vấn đề đáng báo động.Em hãy viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) đề xuất 01 giải pháp góp phần khắc phục hiện tượng trên.Câu 2 (4,0 điểm). Viết bài văn (khoảng 600 chữ) phân tích hình ảnh người thầy trong đoạn thơ:Mỗi nghề có một lời...
Đọc tiếp

Câu 1 (2,0 điểm).

Thời đại công nghệ số, hiện tượng thiếu kết nối giữa các thành viên trong gia đình, đặc biệt là giới trẻ, đang trở thành một vấn đề đáng báo động.

Em hãy viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) đề xuất 01 giải pháp góp phần khắc phục hiện tượng trên.

Câu 2 (4,0 điểm). Viết bài văn (khoảng 600 chữ) phân tích hình ảnh người thầy trong đoạn thơ:

Mỗi nghề có một lời ru

Dở hay thầy cũng chọn ra khúc này

Lời ru của gió màu mây

Con sông của mẹ đường cày của cha

 

Bắt đầu cái tuổi lên ba

Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em

Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm

Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

 

Thầy không ra đủ nghìn câu

Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời

Tuổi thơ em có một thời

Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm...

(Trích Lời ru của thầy – Đoàn Vị Thượng, thivien.net, 11/12/2015)

0
Đọc đoạn trích sau: Bất thần mà đất trời rung chuyển. Rất nhiều người ở TP. HCM, Hà Nội chiều qua (28/3) đã nhanh chóng nhận ra mình không phải bị choáng váng hay rối loạn tiền đình mà sự rung chuyển cảm thấy được này chính xác là dư chấn của một cơn động đất… [...] Thì ra, chẳng phải đất đá thì không biết nói năng, không biết vận động mà một khi đất đá lên tiếng, con...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau:

Bất thần mà đất trời rung chuyển. Rất nhiều người ở TP. HCM, Hà Nội chiều qua (28/3) đã nhanh chóng nhận ra mình không phải bị choáng váng hay rối loạn tiền đình mà sự rung chuyển cảm thấy được này chính xác là dư chấn của một cơn động đất…

[...] Thì ra, chẳng phải đất đá thì không biết nói năng, không biết vận động mà một khi đất đá lên tiếng, con người chỉ còn cách im lặng mà thầm cầu nguyện trong lòng.

Thì ra, đất nước Việt Nam mà trước đây, đôi khi chúng ta đã tự an ủi còn nghèo, cực nhưng lại là nơi được ưu đãi, được chở che khỏi những thảm họa không bề chống đỡ dù có nằm bên rìa vành đai núi lửa Thái Bình Dương.

Thì ra, hàng ngàn ki-lô-mét không phải xa mà là rất gần để chúng ta biết biên giới chỉ là những lằn ranh trên bản đồ do con người đặt ra, còn với thiên nhiên thì chỉ là một, với nỗi đau cũng chỉ là một.

Thì ra, những còn – mất trong đời thật sự có thể là chớp mắt và cuộc sống với bao nhiêu sắc màu, cảm xúc mỗi ngày thật sự là món quà kỳ diệu được ban cho... Và động đất vẫn là một bí ẩn chưa thể dự báo trước để có đủ thời gian chuẩn bị ứng phó.

Cơn địa chấn đi qua, để lại những đổ vỡ mà con người sẽ xây dựng lại, để lại những câu chuyện mà con người sẽ kể lại, để lại những ngày mà con người sẽ biết sống sao cho tốt đẹp hơn.

(Theo báo Tuổi trẻ online, Động đất ở Myanmar: Cơn địa chấn đi qua – Phạm Vũ, ngày 29/03/2025)

Thực hiện các yêu cầu (trình bày ngắn gọn):

Câu 1 (0,5 điểm). Đoạn trích đề cập đến hiện tượng gì vào chiều ngày 28/3 ở TP. HCM, Hà Nội?

Câu 2 (0,5 điểm). Những từ ngữ nào diễn tả trạng thái và cảm xúc của con người khi đất đá lên tiếng trong câu văn sau?

Thì ra, chẳng phải đất đá thì không biết nói năng, không biết vận động mà một khi đất đá lên tiếng, con người chỉ còn cách im lặng mà thầm cầu nguyện trong lòng.

Câu 3 (1,0 điểm). Nội dung chính của đoạn trích trên là gì?

Câu 4 (1,0 điểm). Câu văn sau giúp em hiểu gì về tình cảm và thái độ của tác giả đối với cuộc sống?

Thì ra, những còn – mất trong đời thật sự có thể là chớp mắt và cuộc sống với bao nhiêu sắc màu, cảm xúc mỗi ngày thật sự là món quà kỳ diệu được ban cho…

Câu 5 (1,0 điểm). Qua suy ngẫm của tác giả về mối quan hệ giữa thiên nhiên và con người, em rút ra bài học gì về lẽ sống? (trình bày trong khoảng 5 – 7 dòng)

0