K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

(4,0 điểm) Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5: HƯƠNG MÙA THU, PHỐ BIỂN…Tôi có gì thêm khi đến Hải PhòngThành phố của bộn bề cần cẩu thépCủa những trục, những đà, những xà ngang, tời dọc,Của màu khói xi măng, những ánh chớp lửa hàn,Hàng cây số dài, búa máy râm ran,Lại cả của mùa thu, ngăn ngắt xanh sương biển,Con hải âu lượn chao như niềm vui...
Đọc tiếp

(4,0 điểm) Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5:

HƯƠNG MÙA THU, PHỐ BIỂN…

Tôi có gì thêm khi đến Hải Phòng
Thành phố của bộn bề cần cẩu thép
Của những trục, những đà, những xà ngang, tời dọc,
Của màu khói xi măng, những ánh chớp lửa hàn,
Hàng cây số dài, búa máy râm ran,
Lại cả của mùa thu, ngăn ngắt xanh sương biển,
Con hải âu lượn chao như niềm vui hiển hiện,
Một bờ cát nguyên ròng ánh một vết chân in.
Giữa náo nhiệt lạ lùng, tôi bỗng muốn lặng yên
Hơi thở trong tôi như dồn nén lại
Hơi thở sâu đằm, hơi thở ngày bé dại,
Trong cảm giác yêu đời như bỏng cháy trên da.
Tôi thức giấc lần đầu từ tiếng vọng khơi xa
Con tàu mới xuống đà(1) như tiệc cưới
Màu sơn thắm lao xao triền nước nổi
Sóng cồn lên mùi hăng lạ – hương dầu.
Hải Phòng buộc tôi thức giấc lần đầu
Để từ đó không sao còn ngủ được
Biển mê mải mùa thu đầy ắp nước
Suốt đêm ngày vỗ sóng lớn không thôi!
Và vị mặn cần lao bỗng xộc đến trong tôi
Vị mặn của mồ hôi, bến tàu, gỉ sắt,
Của bụi trắng trên đầu, của gió se trên mặt,
Của hơi người đi, hối hả nối nhau...
[...]

Hải Phòng, 1974

(Trích Bằng Việt – Tác phẩm chọn lọc, NXB Hội Nhà văn, 2010, tr.120 – 121)

* Chú thích:

Đà: Là thiết bị dùng để hạ thuỷ tàu mới. Sau khi hoàn thành việc đóng tàu trên cạn, tàu sẽ được di chuyển từ trên đà để trượt xuống nước một cách an toàn.

Câu 1. Chỉ ra dấu hiệu hình thức để xác định thể thơ của đoạn trích.

Câu 2. Trong khổ thơ đầu, tác giả đã lựa chọn những hình ảnh thiên nhiên nào để miêu tả mùa thu phố biển?

Câu 3. Nêu hiệu quả của biện pháp tu từ liệt kê được sử dụng trong những dòng thơ sau:

Tôi có gì thêm khi đến Hải Phòng
Thành phố của bộn bề cần cẩu thép
Của những trục, những đà, những xà ngang, tời dọc,
Của màu khói xi măng, những ánh chớp lửa hàn,
Hàng cây số dài, búa máy râm ran,

Câu 4. Anh chị hiểu như thế nào về vị mặn cần lao trong khổ thơ:

Và vị mặn cần lao bỗng xộc đến trong tôi
Vị mặn của mồ hôi, bến tàu, gỉ sắt,
Của bụi trắng trên đầu, của gió se trên mặt,
Của hơi người đi, hối hả nối nhau...

Câu 5. Từ ý thơ Giữa náo nhiệt lạ lùng, tôi bỗng muốn lặng yên, anh/chị suy nghĩ gì về ý nghĩa của những khoảng lặng yên giữa sự náo nhiệt lạ lùng của đô thị. (Trình bày khoảng 5 – 7 dòng)

1
24 tháng 5

Câu 1. Chỉ ra dấu hiệu hình thức để xác định thể thơ của đoạn trích.

  • Dấu hiệu hình thức: Đoạn trích được trình bày theo dạng các dòng thơ tự do, không bị ràng buộc bởi số tiếng (âm tiết) cố định trong mỗi dòng, không vần theo quy tắc nhất định (có thể có vần nhưng không cố định theo cặp hay khổ), và số câu trong mỗi khổ cũng không đồng đều.
  • Xác định thể thơ: Dựa vào những dấu hiệu trên, đoạn trích được viết theo thể thơ tự do.

Câu 2. Trong khổ thơ đầu, tác giả đã lựa chọn những hình ảnh thiên nhiên nào để miêu tả mùa thu phố biển?

Trong khổ thơ đầu, tác giả đã lựa chọn những hình ảnh thiên nhiên sau để miêu tả mùa thu phố biển:

  • "mùa thu, ngăn ngắt xanh sương biển"
  • "Hải âu lượn chao như niềm vui hiển hiện"

Câu 3. Nêu hiệu quả của biện pháp tu từ liệt kê được sử dụng trong những dòng thơ sau:

Tôi có gì thêm khi đến Hải Phòng Thành phố của bộn bề cần cẩu thép Của những trục, những đà, những xà ngang, tời dọc, Của màu khói xì măng, những ánh chớp lửa hàn, Hàng cây số dài, búa máy rầm ran,

  • Biện pháp tu từ: Liệt kê.
  • Hiệu quả:
    • Nhấn mạnh sự sầm uất, công nghiệp của Hải Phòng: Biện pháp liệt kê một loạt các chi tiết cụ thể như "bộn bề cần cẩu thép", "những trục, những đà, những xà ngang, tời dọc", "màu khói xì măng", "ánh chớp lửa hàn", "hàng cây số dài", "búa máy rầm ran" đã khắc họa rõ nét hình ảnh một thành phố cảng công nghiệp sôi động, mạnh mẽ.
    • Tạo ấn tượng về sự phong phú, đa dạng: Cho thấy Hải Phòng không chỉ có vẻ đẹp thiên nhiên mà còn là trung tâm của lao động, sản xuất, với những âm thanh, màu sắc rất riêng biệt của công nghiệp.
    • Gợi cảm giác choáng ngợp, choáng ngợp: Sự xuất hiện liên tiếp của các hình ảnh chi tiết, sống động làm người đọc hình dung được sự đồ sộ, nhộn nhịp, và quy mô lớn của hoạt động sản xuất, xây dựng tại thành phố này.

Câu 4. Anh chị hiểu như thế nào về vị mặn cấn lao trong khổ thơ:

Và vị mặn cấn lao bỗng xộc đến trong tôi Vị mặn của mồ hôi, bến tàu, gỉ sắt, Của bụi trắng trên đầu, của gió se trên mặt, Của hơi người đi, hối hả nói nhau…

"Vị mặn cấn lao" ở đây không chỉ là vị mặn thông thường của biển cả mà là một "vị" tổng hợp, đặc trưng của lao động và cuộc sống tại một thành phố cảng công nghiệp.

  • "Vị mặn của mồ hôi": Gợi lên sự vất vả, cần cù, nỗ lực của những người lao động nơi đây. Đó là giọt mồ hôi đổ ra trên các công trường, bến cảng.
  • "Vị mặn của bến tàu, gỉ sắt": Là mùi vị đặc trưng của cảng biển, của những con tàu, những thiết bị làm việc ngoài trời bị ảnh hưởng bởi hơi nước biển, hơi mặn của gió biển và sự bào mòn của thời gian. Đó là mùi của kim loại, của dầu mỡ, của sự han gỉ.
  • "Của bụi trắng trên đầu, của gió se trên mặt": "Bụi trắng" có thể là bụi xi măng, bụi công nghiệp, càng khắc họa rõ nét môi trường làm việc đặc thù. "Gió se trên mặt" gợi cảm giác về gió biển, vừa mang hơi lạnh vừa mang theo mùi vị của biển cả và những yếu tố công nghiệp.
  • "Của hơi người đi, hối hả nói nhau…": Hình ảnh này nhấn mạnh sự tấp nập, vội vã, năng động của con người Hải Phòng trong công việc và cuộc sống hàng ngày. Đó là hơi thở của cuộc sống lao động hối hả, nhộn nhịp.

Tóm lại, "vị mặn cấn lao" là sự tổng hòa của các giác quan: vị (mặn), khứu giác (mồ hôi, gỉ sắt), xúc giác (bụi, gió), và thính giác (hơi người, nói hối hả). Nó không chỉ đơn thuần là vị mặn của biển mà là vị mặn của cuộc sống lao động, của sự vất vả, của nỗ lực và sự sống động đặc trưng của một thành phố công nghiệp cảng biển như Hải Phòng. Đây là một vị mặn rất chân thực, rất "đời" và rất đặc trưng của vùng đất này, thể hiện sự cảm nhận sâu sắc của tác giả về Hải Phòng.

Câu 5. Từ tứ thơ "Giữa náo nhiệt lạ lùng, tôi bỗng muốn lặng yên, anh/chị suy nghĩ gì về ý nghĩa của những khoảng lặng yên giữa sự náo nhiệt lạ lùng của đô thị? (Trình bày khoảng 5 – 7 dòng)

Tứ thơ "Giữa náo nhiệt lạ lùng, tôi bỗng muốn lặng yên" thể hiện một nhu cầu sâu sắc của con người hiện đại: tìm kiếm sự bình an trong tâm hồn giữa bộn bề cuộc sống đô thị. Trong sự hối hả, ồn ào của thành phố, nơi mọi thứ dường như không ngừng chuyển động và đòi hỏi sự thích ứng liên tục, những khoảng lặng yên trở thành "ốc đảo" cần thiết. Đó là khoảnh khắc để con người được tách mình ra khỏi dòng chảy vội vã, lắng nghe bản thân, chiêm nghiệm và tái tạo năng lượng. Những giây phút tĩnh lặng này giúp ta không bị cuốn trôi bởi guồng quay vật chất, mà có thể tìm thấy sự cân bằng, nhận ra giá trị thực sự của cuộc sống, và từ đó, có thể trở lại với sự náo nhiệt một cách tỉnh táo và hiệu quả hơn. Khoảng lặng yên không phải là sự chối bỏ đô thị, mà là một cách để sống trọn vẹn và ý nghĩa hơn trong lòng nó.

23 tháng 5

600

23 tháng 5

100 + 100 + 200 + 200

= 200 + 200 + 200

= 200 x 3

= 600

23 tháng 5
Thế kỷ 21 chứng kiến sự hội nhập toàn cầu sâu rộng, với những tiến bộ vượt bậc về công nghệ, kinh tế và văn hóa. Mỗi quốc gia đều có cơ hội học hỏi, tiếp thu những tinh hoa từ các quốc gia khác để phát triển. Tuy nhiên, vấn đề đặt ra là học sinh ngày nay nên hướng đến sự phát triển theo chuẩn toàn cầu hay giữ gìn và phát huy giá trị truyền thống của dân tộc mình Việc học sinh "hướng đến sự phát triển theo chuẩn toàn cầu" là một xu hướng tất yếu trong thời đại hội nhập. Tiếp thu kiến thức, kỹ năng tiên tiến, ngôn ngữ quốc tế... giúp học sinh mở rộng tầm nhìn, có thêm cơ hội học tập và làm việc trên toàn thế giới. Đây là yếu tố quan trọng giúp cá nhân và quốc gia hòa nhập, cạnh tranh và phát triển trong môi trường toàn cầu hóa. Tuy nhiên, không thể phủ nhận tầm quan trọng của việc "giữ gìn và phát huy giá trị truyền thống". Bản sắc văn hóa, với những giá trị đạo đức, lối sống, ngôn ngữ, nghệ thuật... là nền tảng tinh thần, giúp định hình nhân cách, ý thức dân tộc và tạo nên sự khác biệt của mỗi quốc gia. Giữ gìn bản sắc giúp mỗi người có niềm tự hào về quê hương, đất nước, và đồng thời giúp quốc gia giữ vững vị thế độc đáo trong cộng đồng quốc tế. Một học sinh ngày nay nên có sự kết hợp hài hòa giữa hai yếu tố này. Đó là vừa tiếp thu những kiến thức, kỹ năng quốc tế để phát triển toàn diện, vừa giữ gìn và phát huy những giá trị truyền thống của dân tộc. Học sinh cần hiểu biết về văn hóa, lịch sử, truyền thống của đất nước, yêu mến và tự hào về những giá trị đó. Đồng thời, học sinh cần tiếp thu kiến thức, kỹ năng quốc tế để mở rộng tầm nhìn, có thêm cơ hội phát triển trong môi trường toàn cầu. Trong bối cảnh hội nhập toàn cầu, việc học sinh vừa hướng đến sự phát triển theo chuẩn toàn cầu, vừa giữ gìn và phát huy giá trị truyền thống là một yêu cầu tất yếu. Chỉ khi có sự kết hợp hài hòa giữa hai yếu tố này, học sinh mới có thể trở thành những công dân toàn cầu, có ý thức về trách nhiệm với đất nước và đóng góp vào sự phát triển bền vững của xã hội.
23 tháng 5

Thế kỷ 21 chứng kiến sự hội nhập toàn cầu sâu rộng, với những tiến bộ vượt bậc về công nghệ, kinh tế và văn hóa. Mỗi quốc gia đều có cơ hội học hỏi, tiếp thu những tinh hoa từ các quốc gia khác để phát triển. Tuy nhiên, vấn đề đặt ra là học sinh ngày nay nên hướng đến sự phát triển theo chuẩn toàn cầu hay giữ gìn và phát huy giá trị truyền thống của dân tộc mình Việc học sinh "hướng đến sự phát triển theo chuẩn toàn cầu" là một xu hướng tất yếu trong thời đại hội nhập. Tiếp thu kiến thức, kỹ năng tiên tiến, ngôn ngữ quốc tế... giúp học sinh mở rộng tầm nhìn, có thêm cơ hội học tập và làm việc trên toàn thế giới. Đây là yếu tố quan trọng giúp cá nhân và quốc gia hòa nhập, cạnh tranh và phát triển trong môi trường toàn cầu hóa. Tuy nhiên, không thể phủ nhận tầm quan trọng của việc "giữ gìn và phát huy giá trị truyền thống". Bản sắc văn hóa, với những giá trị đạo đức, lối sống, ngôn ngữ, nghệ thuật... là nền tảng tinh thần, giúp định hình nhân cách, ý thức dân tộc và tạo nên sự khác biệt của mỗi quốc gia. Giữ gìn bản sắc giúp mỗi người có niềm tự hào về quê hương, đất nước, và đồng thời giúp quốc gia giữ vững vị thế độc đáo trong cộng đồng quốc tế. Một học sinh ngày nay nên có sự kết hợp hài hòa giữa hai yếu tố này. Đó là vừa tiếp thu những kiến thức, kỹ năng quốc tế để phát triển toàn diện, vừa giữ gìn và phát huy những giá trị truyền thống của dân tộc. Học sinh cần hiểu biết về văn hóa, lịch sử, truyền thống của đất nước, yêu mến và tự hào về những giá trị đó. Đồng thời, học sinh cần tiếp thu kiến thức, kỹ năng quốc tế để mở rộng tầm nhìn, có thêm cơ hội phát triển trong môi trường toàn cầu. Trong bối cảnh hội nhập toàn cầu, việc học sinh vừa hướng đến sự phát triển theo chuẩn toàn cầu, vừa giữ gìn và phát huy giá trị truyền thống là một yêu cầu tất yếu. Chỉ khi có sự kết hợp hài hòa giữa hai yếu tố này, học sinh mới có thể trở thành những công dân toàn cầu, có ý thức về trách nhiệm với đất nước và đóng góp vào sự phát triển bền vững của xã hội.

Thì lại thì ổn!!!

THAM KHẢO

Đầu tiên là ôn về lí thuyết và công thức

Sau đó làm một số dạng bài liên quan

Chú ý:Nếu chưa nắm rõ một số kiến thức được chuyển từ lớp 7 lên thì nên ôn lại kĩ

Chúc bạn hè vui vẻ nha

Bài học đường đầu tiên là sao có được

23 tháng 5

Tác phẩm "Bài học đường đời đầu tiên" được viết bởi nhà văn Tô Hoài. Tô Hoài (tên thật là Nguyễn Sen, sinh năm 1920 tại Hà Tây, nay thuộc Hà Nội) là một trong những cây bút nổi tiếng của văn học Việt Nam, với nhiều tác phẩm phong phú và đa dạng. Ông được trao Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật năm 1996.

23 tháng 5

1. Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích nhân vật bà cụ trong truyện ngắn "Mây trắng còn bay" của Bảo Ninh

Gợi ý đoạn văn mẫu:

Nhân vật bà cụ trong truyện ngắn “Mây trắng còn bay” của Bảo Ninh để lại trong lòng người đọc nhiều xúc động sâu sắc. Bà là hình ảnh tiêu biểu cho những người mẹ Việt Nam từng trải qua chiến tranh, chịu đựng nỗi đau mất mát người thân. Trên chuyến bay vượt vĩ tuyến, bà cụ lặng lẽ, trầm tư, mang theo nỗi nhớ thương con vô bờ bến. Hành động lặng lẽ mang di ảnh con, ánh mắt đăm chiêu nhìn qua cửa kính máy bay, những giọt nước mắt lặng lẽ rơi đã khắc họa rõ nét tình mẫu tử thiêng liêng, sâu nặng. Bà không nói nhiều, nhưng mỗi cử chỉ, ánh nhìn đều thể hiện nỗi đau âm ỉ, sự hy sinh thầm lặng và lòng yêu thương vô hạn dành cho người con đã khuất. Qua nhân vật bà cụ, tác giả không chỉ tái hiện nỗi đau chiến tranh mà còn gửi gắm thông điệp về giá trị của tình mẫu tử, về sự cảm thông, sẻ chia và khát vọng hòa bình của con người. Hình ảnh bà cụ là biểu tượng cho sự kiên cường, nhẫn nại và tình yêu thương bất diệt, khiến người đọc không khỏi xúc động và trân trọng hơn những người mẹ Việt Nam.

Nhân vật bà cụ trong truyện ngắn “Mây trắng còn bay” của Bảo Ninh để lại trong lòng người đọc nhiều xúc động sâu sắc. Bà là hình ảnh tiêu biểu cho những người mẹ Việt Nam từng trải qua chiến tranh, chịu đựng nỗi đau mất mát người thân. Trên chuyến bay vượt vĩ tuyến, bà cụ lặng lẽ, trầm tư, mang theo nỗi nhớ thương con vô bờ bến. Hành động lặng lẽ mang di ảnh con, ánh mắt đăm chiêu nhìn qua cửa kính máy bay, những giọt nước mắt lặng lẽ rơi đã khắc họa rõ nét tình mẫu tử thiêng liêng, sâu nặng. Bà không nói nhiều, nhưng mỗi cử chỉ, ánh nhìn đều thể hiện nỗi đau âm ỉ, sự hy sinh thầm lặng và lòng yêu thương vô hạn dành cho người con đã khuất. Qua nhân vật bà cụ, tác giả không chỉ tái hiện nỗi đau chiến tranh mà còn gửi gắm thông điệp về giá trị của tình mẫu tử, về sự cảm thông, sẻ chia và khát vọng hòa bình của con người. Hình ảnh bà cụ là biểu tượng cho sự kiên cường, nhẫn nại và tình yêu thương bất diệt, khiến người đọc không khỏi xúc động và trân trọng hơn những người mẹ Việt Nam.

(4,0 điểm) Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5:MÂY TRẮNG CÒN BAY(Bảo Ninh) Máy bay cất cánh trong mưa. Tiếng càng bánh xe gấp lại có vẻ mạnh hơn bình thường dội độ rung vào thân máy bay. Tôi tiếc là đã không nghe lời vợ. Đáng lý nên trả vé, đừng theo chuyến này. Ngày xấu, giờ xấu, thời tiết xấu. Máy bay hẫng một cái như hụt bước. Tay vận complet...
Đọc tiếp

(4,0 điểm) Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5:

MÂY TRẮNG CÒN BAY

(Bảo Ninh)

Máy bay cất cánh trong mưa. Tiếng càng bánh xe gấp lại có vẻ mạnh hơn bình thường dội độ rung vào thân máy bay. Tôi tiếc là đã không nghe lời vợ. Đáng lý nên trả vé, đừng theo chuyến này. Ngày xấu, giờ xấu, thời tiết xấu.

Máy bay hẫng một cái như hụt bước. Tay vận complet ngồi bên cạnh tôi mặt nhợt đi, mắt nhắm nghiền, cặp môi run run. Tôi bấu chặt các ngón tay vào thành ghế. Con người tôi bé tí hin treo trên vực sâu đang càng lúc càng sâu thẳm.

– Mây ngay ngoài, các bác kìa! – bà cụ ngồi ở ghế trong cùng, kề cửa sổ, thốt kêu lên.

Chiếc TU đã lấy được độ cao cần thiết, bắt đầu bay bằng. Hàng chữ điện “Cài thắt lưng an toàn” đã được tắt đi. Nhưng ngoài cửa sổ vẫn cuồn cuộn mây.

– Mây cận quá, bác nhỉ, với tay ra là với được – Bà cụ nói – Y thể cây lá ngoài vườn.

Tay vận complet nhấc mi mắt lên. Môi y mím chặt, vẻ căng thẳng đổi thành quàu quạu.

– Vậy mà sao nhiều người họ kháo là tàu bay trỗi cao được hơn mây bác nhỉ?

Tay nọ làm thinh.

– Chả biết đâu trời đâu đất thế này biết lối nào mà về bến, thưa các bác?

Không được trả lời, bà cụ chẳng dám hỏi han gì thêm. Bà ngồi im, ôm chặt trong lòng một chiếc làn mây. Hình vóc bé nhỏ, teo tóp của bà như chìm lấp vào thân ghế. Khi cô tiếp viên đẩy xe đưa bữa điểm tâm đến, bà không muốn nhận khay đồ ăn. Bà bảo cơm nước lạ kiểu chẳng đũa bát gì chẳng quen, mấy lại đã ăn no bụng hồi sớm, mấy lại cũng thực tình là già chẳng có lắm tiền. Cô gái ân cần giải thích để bà cụ yên tâm rằng giá của suất ăn này đã được tính gộp trong tiền vé.

– Thảo nào hai lượt tàu bay những triệu bạc – bà cụ nói – Vậy mà lúc biếu già tấm vé các chú không quân cùng đơn vị với con trai già ngày nọ bảo là tốn có trăm ngàn. Các chú ấy cho già thì có, chứ còn tính ở quê đừng nói triệu với trăm ngàn, ngàn với trăm cũng khó.

Bà cụ hạ chiếc bàn gấp xuống song không bày bữa ăn lên đấy. Tất cả các thứ hộp thứ gói trên khay bà dồn hết vào chiếc làn mây. Bà chẳng ăn chút gì. Lúc người ta mang đồ uống đến, bà cũng chỉ xin một cốc nước lọc. Bà hỏi cô tiếp viên:

– Đã sắp đến sông Bến Hải chưa con?

– Dạ thưa – Cô gái nhìn đồng hồ đeo tay – Còn chừng dăm phút nữa ạ. Nhưng thưa cụ vì chúng ta bay trên biển nên không ngang qua sông mà sẽ chỉ ngang qua vùng trời vĩ tuyến 17.

– Lát qua đấy con bật dùm già cái cửa tròn này con nhé, cho thoáng.

– Ấy chết, mở thế nào được ạ. Cô gái bật cười.

Ngoài cửa sổ nắng loé lên, cánh máy bay lấp lánh, nhưng chỉ trong chốc lát. Trên rất cao này, trời vẫn còn mây. Người tôi nôn nao như ngồi trên đu quay. Chưa chuyến nào thấy mệt như chuyến này. Có lẽ vì cơn bão đang hoành hành ở miền Trung nên không trung đầy rẫy ổ gà. Máy bay chòng chành, dồi lắc, bên thân và dưới sàn khe khẽ phát ra những tiếng răng rắc như sắp rạn.

Tay vận complet xoè diêm châm thuốc. Là dân nghiện nhưng lúc này tôi thấy gai với khói. Lẽ ra y nên xuống phía dưới mà thả khí chứ chẳng nên phớt lờ hàng chữ “không hút thuốc” sáng ngay trước mũi y như vậy, tôi sẽ uể oải thầm nghĩ, đậy tờ báo lên mặt và nhắm mắt lại. Giấc ngủ thiu thiu chầm chậm trườn tới.

– Làm cái gì vậy? Hả! Cái bà già này!

Tôi giật bắn mình. Tôi bị giằng khỏi giấc ngủ không phải vì tiếng quát, tay ngồi cạnh tôi không quát to tiếng, chỉ nạt, nạt khẽ thôi, đủ nghe. Nhưng âm hưởng của nỗi hoảng hốt và sự cục cằn trong giọng y như tát vào mặt người ta. Thận trọng, tôi liếc nhìn. Khói thuốc và cặp vai to đùng của y che khuất cả bà cụ già, cả ô cửa sổ.

– Này, cô kia, cô nhân viên! – Y sang trọng đứng dậy mắng – Tới mà nhìn! Đây là hàng không hay là cái xô bếp? Là phi cơ hay là cái miếu thờ thế này, hả?

– Van bác... – Bà cụ sợ sệt – Bác ơi, van bác... Chẳng là, bác ạ, bữa nay giỗ thằng cả nhà tôi. Non ba chục năm rồi, bác ơi, tôi mới lên được đến miền cháu khuất.

Tay nọ gần như bước xéo lên đùi tôi, xấn ra lối đi. Bộ mặt hồng hào bừng bừng giận dữ và khinh miệt.

Bà cụ ngồi, lặng phắt, lưng còng xuống, hai bàn tay chắp lại, gầy guộc. Trên chiếc bàn gấp bày đĩa hoa cúng, nải chuối xanh, mấy cái phẩm oản và ba cây nhang cắm trong chiếc cốc thuỷ tinh đựng gạo. Một bức ảnh ép trong tấm kính cỡ bàn tay để dựng vào thành cốc.

Cô tiếp viên vội đi tới. Cô đứng sững bên cạnh tôi. Không hề kêu lên, không thốt một lời, cô lặng nhìn.

Máy bay vươn mình nâng độ cao vượt qua trần mây. Sàn khoang dốc lên. Cái bàn thờ nhỏ bé bỏng của bà cụ già hơi nghiêng đi. Tôi xoài người sang giữ lấy cái khung ảnh. Tấm ảnh được cắt ra từ một tờ báo, đã cũ xưa, nhưng người phi công trong ảnh còn rất trẻ.

Khói nhang nhả nhè nhẹ, bốc lên dìu dịu, mờ mỏng trong bầu không khí lành lạnh của khoang máy bay. Những cây nhang trên trời thẳm toả hương thơm ngát. Ngoài cửa sổ đại dương khí quyển ngời sáng.

(Mây trắng còn bay, Nhà xuất bản Trẻ TP. Hồ Chí Minh, 2008)

* Chú thích: Bảo Ninh sinh năm 1952, tên thật là Hoàng Ấu Phương, là nhà văn quân đội, từng trực tiếp tham gia chiến đấu trên chiến trường miền Nam trước 1975. Các sáng tác chủ yếu viết về đề tài chiến tranh, trong đó có tiểu thuyết “Nỗi buồn chiến tranh” được tặng Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam và đã được đón chào nồng nhiệt. “Mây trắng còn bay” được viết năm 1975, khi đất nước bước vào giai đoạn đổi mới toàn diện. Chiến tranh khép lại nhưng nỗi đau của chiến tranh vẫn còn dai dẳng, đầy ám ảnh. Từ những cảm quan hiện thực ấy Bảo Ninh sáng tác nên truyện ngắn này.

Câu 1. Xác định không gian diễn ra câu chuyện trên.

Câu 2. Chỉ ra các phép liên kết trong những câu sau: “Tôi giật bắn mình. Tôi bị giằng khỏi giấc ngủ không phải vì tiếng quát, tay ngồi cạnh tôi không quát to tiếng, chỉ nạt, nạt khẽ thôi, đủ nghe. Nhưng âm hưởng của nỗi hoảng hốt và sự cục cằn trong giọng y như tát vào mặt người ta.”.

Câu 3. Theo em, vì sao cô tiếp viên lại có hành động “đứng sững bên cạnh tôi. Không hề kêu lên, không thốt một lời, cô lặng nhìn”?

Câu 4. Nêu tác dụng của ngôi kể trong truyện ngắn trên.

Câu 5. Thông điệp sâu sắc nhất mà em cảm nhận được sau khi đọc câu chuyện trên. (Trình bày khoảng 3 – 5 câu văn)

4
23 tháng 5

Câu 1. Xác định không gian diễn ra câu chuyện trên

Trả lời:
Không gian diễn ra câu chuyện là trên khoang một chiếc máy bay đang bay trong mưa, giữa bầu trời đầy mây, trong hành trình vượt qua vĩ tuyến 17 – nơi từng là ranh giới chia cắt đất nước.


23 tháng 5


“Tôi giật bắn mình. Tôi bị giằng khỏi giấc ngủ không phải vì tiếng quát, tay ngồi cạnh tôi không quát to tiếng, chỉ nạt, nạt khẽ thôi, đủ nghe. Nhưng âm hưởng của nỗi hoảng hốt và sự cục cằn trong giọng y như tát vào mặt người ta.”

Trả lời:
Các phép liên kết được sử dụng trong đoạn này gồm:

  • Phép lặp:
    • Từ “tôi” được lặp lại nhiều lần trong các câu.
    • Từ “quát” được lặp lại ở hai câu liên tiếp.
  • Phép thế:
    • “Y” được dùng để thay thế cho “tay ngồi cạnh tôi”.
  • Phép nối:
    • Từ “Nhưng” dùng để nối hai ý trái ngược nhau giữa các câu.


23 tháng 5

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

Câu 1. (2,0 điểm)    Hãy can đảm dấn thân vào những điều mới mẻ.    Từ góc nhìn của người trẻ, anh/chị hãy viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của hành động này.Câu 2. (4,0 điểm)    Anh/Chị hãy viết bài văn (khoảng 600 chữ) phân tích cảm xúc, suy tư của nhân vật trữ tình được thể hiện trong đoạn thơ sau:    quê hương ta nghèo lắm    ta...
Đọc tiếp

Câu 1. (2,0 điểm)

    Hãy can đảm dấn thân vào những điều mới mẻ.

    Từ góc nhìn của người trẻ, anh/chị hãy viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của hành động này.

Câu 2. (4,0 điểm)

    Anh/Chị hãy viết bài văn (khoảng 600 chữ) phân tích cảm xúc, suy tư của nhân vật trữ tình được thể hiện trong đoạn thơ sau:

    quê hương ta nghèo lắm
    ta rửa rau bến sông cho con cá cùng ăn
    ta mổ lợn
    con quạ khoang cũng ngồi chờ chia thịt
    cá dưới sông cũng có Tết như người
    trên bãi sông
    ta trồng cây cải tươi
    ta ăn lá còn bướm ong thì hút mật
    lúa gặt rồi – còn lại rơm thơm
    trâu đủng đỉnh nhai cả mùa đông lạnh…

    Cùng một bến sông
    phía dưới trâu đằm
    phía trên ta tắm…
    trong ký ức ta
    sao ngày xưa yên ổn quá chừng
    một dòng xanh trong chảy mãi đến vô cùng!…

(Trích Thời gian khắc khoải, Lê Huy Mậu (*), NXB Quân đội nhân dân, 2011, tr. 61 – 62)

(*) Lê Huy Mậu sinh năm 1949, quê ở Nghệ An. Ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, hội viên Hội Nhà báo Việt Nam. Trong lĩnh vực thi ca, ông đã xuất bản nhiều tập thơ, tiêu biểu như Đêm trăng non (1990), Thiếu nữ và mùa đông (1997), Những bước chân (1999),... Đoạn trích có tựa đề Khúc hát sông quê thuộc chương 9 – chương cuối của trường ca Thời gian khắc khoải.

3
23 tháng 5
2. Bài văn nghị luận: Câu 1: Đoạn văn nghị luận về "Hãy can đảm dấn thân vào những điều mới mẻ" (khoảng 200 chữ) Trong cuộc sống, sự an toàn và ổn định là điều mà ai cũng mong muốn. Tuy nhiên, nếu chỉ mãi quẩn quanh trong vùng an toàn, chúng ta sẽ bỏ lỡ rất nhiều cơ hội để phát triển và khám phá bản thân. "Hãy can đảm dấn thân vào những điều mới mẻ" - đó là một lời khuyên quý giá, đặc biệt đối với những người trẻ. Dấn thân vào những điều mới mẻ không chỉ giúp chúng ta mở rộng kiến thức, tích lũy kinh nghiệm mà còn rèn luyện bản lĩnh, sự tự tin và khả năng thích ứng với những thay đổi của cuộc sống. Đôi khi, chúng ta sẽ gặp phải những khó khăn, thất bại, nhưng đó lại là những bài học vô giá giúp chúng ta trưởng thành hơn. Tuổi trẻ là thời gian để thử thách, để trải nghiệm và để khám phá. Đừng ngần ngại bước ra khỏi vùng an toàn, hãy can đảm dấn thân vào những điều mới mẻ để viết nên câu chuyện cuộc đời mình thật ý nghĩa và đáng nhớ. Câu 2: Bài văn phân tích cảm xúc, suy tư của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ của Lê Huy Mậu (khoảng 600 chữ) Đoạn thơ trích từ "Thời gian khắc khoải" của Lê Huy Mậu đã vẽ nên một bức tranh quê hương vừa bình dị, thân thương, vừa thấm đượm những suy tư, trăn trở của nhân vật trữ tình về quá khứ và hiện tại. Ngay từ những dòng thơ đầu tiên, hình ảnh quê hương hiện lên với vẻ nghèo khó, đơn sơ: "quê hương ta nghèo lắm". Tuy nhiên, đằng sau cái nghèo ấy lại là một tấm lòng nhân hậu, sẻ chia: "ta rửa rau bến sông cho con cá cùng ăn / ta mổ lợn con quạ khoang cũng ngồi chờ chia thịt". Những hành động nhỏ bé ấy thể hiện tình yêu thương, sự gắn bó sâu sắc với thiên nhiên và những sinh vật bé nhỏ. Đặc biệt, câu thơ "cá dưới sông cũng có Tết như người trên bãi sông" đã nhân hóa loài vật, khẳng định sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên trong không gian làng quê. Tiếp theo, đoạn thơ khắc họa những sinh hoạt đời thường giản dị của người dân quê: "ta trồng cây cải tươi / ta ăn lá còn bướm ong thì hút mật". Hình ảnh cây cải tươi xanh, bướm ong lượn lờ không chỉ gợi lên vẻ đẹp thanh bình của làng quê mà còn thể hiện sự trân trọng những gì mà thiên nhiên ban tặng. Câu thơ "lúa gặt rồi - còn lại rơm thơm / trâu đủng đỉnh nhai cả mùa đông lạnh..." đã tái hiện lại một cách chân thực cảnh thu hoạch lúa và cuộc sống thanh nhàn của con trâu sau vụ mùa. Đoạn thơ khép lại bằng những dòng suy tư, hồi tưởng của nhân vật trữ tình về quá khứ: "Cùng một bến sông phía dưới trâu đằm / phía trên ta tắm... / trong ký ức ta sao ngày xưa yên ổn quá chừng / một dòng xanh trong chảy mãi đến vô cùng!..." Hình ảnh bến sông quen thuộc gắn liền với những kỷ niệm tuổi thơ êm đềm, yên ả. Từ láy "yên ổn" gợi lên cảm giác bình yên, thanh thản trong tâm hồn. Câu thơ cuối cùng "một dòng xanh trong chảy mãi đến vô cùng!..." là một ẩn dụ về dòng chảy thời gian, dòng chảy ký ức và cả dòng chảy văn hóa của quê hương. Với ngôn ngữ thơ giản dị, hình ảnh thơ gần gũi, giàu sức gợi, Lê Huy Mậu đã tái hiện lại một cách sinh động bức tranh quê hương và những cảm xúc, suy tư sâu lắng của nhân vật trữ tình về quá khứ, hiện tại và tương lai. Đoạn thơ không chỉ là một khúc hát về quê hương mà còn là lời nhắn nhủ về sự trân trọng những giá trị văn hóa truyền thống và tình yêu thương đối với quê hương, xứ sở.
23 tháng 5

Bài văn hay quá cô ạ