K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 5

Trong xã hội hiện đại ngày nay, sự khác biệt về thế hệ, về quan điểm sống, cách suy nghĩ, lối ứng xử giữa các thành viên trong gia đình ngày càng rõ nét. Đoạn trích "Ông ngoại" của Nguyễn Ngọc Tư đã phản ánh chân thực thực trạng này: những thế hệ trong cùng một mái nhà, sống chung một chốn, nhưng lại như thuộc về hai thế giới khác biệt. Chính sự khác biệt này dễ dẫn đến hiểu lầm, xa cách, gây ảnh hưởng đến tình cảm gắn bó của các thành viên. Vậy, để rút ngắn khoảng cách đó, chúng ta cần có những cách tiếp cận phù hợp, thiết thực.

Trước hết, yếu tố cốt lõi để rút ngắn khoảng cách thế hệ chính là sự thấu hiểu, cảm thông và tôn trọng lẫn nhau. Mỗi thành viên trong gia đình cần dành thời gian để lắng nghe, chia sẻ, thấu hiểu những suy nghĩ, tâm tư, nguyện vọng của người còn lại. Điều này đặc biệt quan trọng khi cha mẹ, ông bà cố gắng trò chuyện thân mật, chia sẻ câu chuyện của quá khứ, truyền đạt những giá trị truyền thống, giúp thế hệ trẻ hiểu rõ hơn về quá khứ, về cách họ đã sống và những lý tưởng của ông cha đi trước. Ngược lại, thế hệ trẻ cần chủ động mở lòng, chia sẻ về những mong muốn, sở thích của mình, tránh việc giữ trong lòng những tâm tư, dễ gây hiểu lầm, xa cách.

Thứ hai, tổ chức các hoạt động chung là cách thiết thực giúp các thế hệ gần gũi, gắn bó hơn. Các buổi dã ngoại, cùng nhau nấu ăn, kể chuyện, chơi trò chơi giúp tạo ra không khí vui vẻ, thân mật, giúp các thành viên cảm nhận được sự yêu thương, quan tâm của nhau. Qua những hoạt động này, người lớn có dịp truyền lại truyền thống, nét đẹp văn hóa, đồng thời, các bạn trẻ cảm thấy tự hào về nguồn cội, góp phần giữ gìn bản sắc gia đình.

Thứ ba, việc giáo dục về sự tôn trọng, yêu thương, hiểu biết là điều vô cùng cần thiết. Các bậc cha mẹ, ông bà hãy làm tấm gương sáng cho con cháu bằng cách thể hiện thái độ chân thành, cư xử lịch sự, bình đẳng và tôn trọng các ý kiến, sở thích của các thành viên khác trong gia đình. Khi mọi người cảm nhận được tình yêu thương, sự trân trọng của nhau, họ sẽ dễ dàng mở lòng, kết nối và hiểu rõ hơn về nhau.

Bên cạnh đó, còn cần xây dựng môi trường gia đình hòa thuận, cởi mở để tất cả các thành viên đều cảm thấy an tâm, tin tưởng và tự nhiên thể hiện chính mình. Thường xuyên tổ chức các buổi họp gia đình để đề cập đến các vấn đề, chia sẻ thành công, khó khăn sẽ giúp các thành viên thấu hiểu nhau hơn và cùng nhau xây dựng mái ấm ngày càng hạnh phúc.

Tóm lại, để rút ngắn khoảng cách thế hệ trong gia đình, mỗi người cần nâng cao ý thức về tình cảm, sự chia sẻ, cảm thông và tôn trọng lẫn nhau. Chính sự chân thành, cởi mở và những hoạt động gắn kết trong gia đình sẽ giúp các thế hệ gần nhau hơn, giữ vững mái ấm yêu thương, mang lại hạnh phúc lâu dài cho tất cả các thành viên. Con người không thể sống tốt nếu thiếu tình yêu thương và sự gắn bó của gia đình – nơi cội nguồn của mọi hạnh phúc trong cuộc đời.

10 tháng 5

Trong xã hội hiện đại, khoảng cách giữa các thế hệ trong một gia đình ngày càng rõ rệt. Những khác biệt về lối sống, suy nghĩ, cách sử dụng công nghệ... khiến người già và người trẻ tuy sống cùng một mái nhà nhưng dường như thuộc về hai thế giới khác nhau. Vậy, chúng ta cần làm gì để rút ngắn khoảng cách ấy?

Trước hết, điều quan trọng nhất là sự thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau. Người trẻ cần kiên nhẫn lắng nghe người lớn tuổi, hiểu rằng ông bà, cha mẹ có kinh nghiệm sống quý báu và cần được trân trọng. Ngược lại, người lớn cũng cần cởi mở, sẵn sàng chấp nhận sự thay đổi của thời đại, không áp đặt suy nghĩ xưa cũ lên con cháu.

Thứ hai, tăng cường giao tiếp là chìa khóa quan trọng. Các thành viên trong gia đình nên dành thời gian trò chuyện, cùng nhau ăn cơm, làm việc nhà hoặc đơn giản là hỏi han nhau mỗi ngày. Những cuộc trò chuyện gần gũi sẽ giúp các thế hệ hiểu nhau hơn, dần xóa bỏ những hiểu lầm và khoảng cách vô hình.

Ngoài ra, các hoạt động chung như cùng đi chơi, nấu ăn, xem phim... cũng là cách hiệu quả để gắn kết các thế hệ. Người trẻ có thể dạy ông bà sử dụng điện thoại, mạng xã hội; còn ông bà có thể kể lại những câu chuyện xưa để truyền cảm hứng cho con cháu.

Cuối cùng, tình yêu thương và sự quan tâm chân thành chính là cầu nối vững chắc nhất. Khi mỗi người trong gia đình đều đặt tình cảm lên hàng đầu, khoảng cách thế hệ sẽ dần thu hẹp.

Tóm lại, để rút ngắn khoảng cách giữa các thế hệ trong gia đình, mỗi người cần học cách lắng nghe, sẻ chia và yêu thương. Bởi gia đình không chỉ là nơi để sống chung, mà còn là nơi để thấu hiểu và gắn bó suốt đời.


Tình yêu thương là một giá trị cao quý, thiêng liêng mà mỗi người đều cần trong cuộc sống. Được sống trong tình yêu thương không chỉ mang lại niềm vui, hạnh phúc mà còn giúp con người vượt qua những khó khăn, thử thách. Bởi vậy, có thể khẳng định rằng: "Được sống trong tình yêu thương là một hạnh phúc của mỗi người".

Trước hết, tình yêu thương mang lại niềm an ủi, xoa dịu những vết thương tinh thần. Khi ta đau khổ hay gặp khó khăn, sự quan tâm, chia sẻ từ người thân, bạn bè chính là liều thuốc giúp ta mạnh mẽ hơn. Không những thế, tình yêu thương còn là động lực để mỗi người vươn lên trong cuộc sống. Có gia đình yêu thương, bạn bè ủng hộ, con người thêm tự tin bước qua nghịch cảnh, đạt được những ước mơ.

Tình yêu thương còn giúp xây dựng một xã hội văn minh, tốt đẹp. Khi mọi người biết yêu thương, giúp đỡ nhau, xã hội sẽ trở nên gắn kết, đoàn kết hơn. Những hành động nhỏ như chia sẻ với người nghèo, an ủi người cô đơn cũng là biểu hiện của tình yêu thương, làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa.

Tuy nhiên, không phải ai cũng may mắn được sống trong tình yêu thương. Có những mảnh đời bất hạnh, trẻ em mồ côi, người già neo đơn luôn khao khát tình người. Vì vậy, mỗi chúng ta cần trân trọng tình yêu thương mà mình đang có và biết sẻ chia với những người xung quanh.

Tóm lại, tình yêu thương là nguồn hạnh phúc vô tận trong cuộc sống. Mỗi người hãy biết trân trọng những tình cảm thiêng liêng, luôn mở rộng lòng để lan tỏa yêu thương. Bởi lẽ, sống trong tình yêu thương không chỉ là hạnh phúc của bản thân mà còn là sứ mệnh để làm cho thế giới này tươi đẹp hơn.

9 tháng 5
Chào bạn, mình sẽ giúp bạn viết bài văn nghị luận này nhé!

- Mở bài:
Tình yêu thương là thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý, là sợi dây gắn kết con người lại với nhau. Chính vì vậy, có ý kiến cho rằng: "Được sống trong tình yêu thương là một hạnh phúc của mỗi người". Ý kiến này đã khẳng định vai trò, ý nghĩa to lớn của tình yêu thương trong cuộc sống của mỗi chúng ta.

- Thân bài:
Trước hết, ta cần hiểu rõ "tình yêu thương" là gì? Đó là sự đồng cảm, sẻ chia, quan tâm, giúp đỡ lẫn nhau giữa người với người. Tình yêu thương có thể xuất phát từ gia đình, bạn bè, cộng đồng, thậm chí là giữa những người xa lạ.
Vậy tại sao "được sống trong tình yêu thương là một hạnh phúc"? Bởi vì, khi được sống trong tình yêu thương, con người cảm thấy được an ủi, che chở, được tiếp thêm sức mạnh để vượt qua khó khăn, thử thách. Tình yêu thương giúp chúng ta cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn, đáng sống hơn.
Trong gia đình, tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái là vô bờ bến. Cha mẹ luôn yêu thương, chăm sóc, dạy dỗ con cái nên người. Tình yêu thương đó là nền tảng vững chắc để con cái phát triển toàn diện về nhân cách và trí tuệ.
Ngoài gia đình, tình yêu thương còn thể hiện ở tình bạn. Những người bạn tốt luôn sẵn sàng lắng nghe, chia sẻ, giúp đỡ nhau trong học tập, công việc và cuộc sống. Tình bạn chân thành là nguồn động viên lớn lao, giúp chúng ta vượt qua những lúc cô đơn, buồn bã.
Ở một phạm vi rộng hơn, tình yêu thương còn thể hiện ở sự sẻ chia, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn trong cộng đồng. Những hành động thiện nguyện, quyên góp ủng hộ đồng bào bị thiên tai, lũ lụt là minh chứng rõ ràng nhất cho tình yêu thương giữa người với người.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay, vẫn còn tồn tại những hành vi vô cảm, thờ ơ, thậm chí là bạo lực, gây tổn thương cho người khác. Những hành vi này đi ngược lại với giá trị của tình yêu thương và cần phải lên án, phê phán.

- Kết bài:

Tóm lại, "được sống trong tình yêu thương là một hạnh phúc" là một chân lý đúng đắn. Tình yêu thương là nguồn sức mạnh vô tận, giúp con người vượt qua mọi khó khăn, thử thách và xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Mỗi chúng ta hãy lan tỏa tình yêu thương đến mọi người xung quanh, để cuộc sống trở nên ý nghĩa và hạnh phúc hơn.

- Lưu ý:
  • + Đây chỉ là dàn ý và một số gợi ý, bạn có thể phát triển thêm các ý để bài văn thêm sâu sắc và phong phú.
  • + Bạn có thể lấy thêm các ví dụ cụ thể từ cuộc sống để minh họa cho các luận điểm của mình.
  • + Hãy sử dụng ngôn ngữ trong sáng, mạch lạc để bài văn dễ hiểu và thuyết phục.
- Chúc bạn viết được một bài văn thật hay và đạt điểm cao nhé!

Hai khổ thơ cuối của bài thơ "Bác ơi!" của Tố Hữu mang đậm nỗi niềm tiếc thương vô hạn và lòng kính yêu sâu sắc của nhân dân đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Tác giả đã khắc họa hình ảnh Bác như "trái tim lớn" luôn "đập mãi không ngừng", thể hiện tấm lòng yêu nước, thương dân bao la, rộng lớn của Người. Dù Bác đã ra đi, nhưng hình ảnh và tư tưởng của Bác vẫn còn sống mãi trong trái tim mỗi người dân Việt Nam. Tố Hữu đã sử dụng hình ảnh "trái tim lớn" như một biểu tượng bất diệt của tình yêu thương và ý chí cách mạng. Từ "đập mãi" diễn tả sự trường tồn của tinh thần Bác, một trái tim vì dân vì nước. Bài thơ khép lại bằng sự khẳng định mạnh mẽ: "Nước mắt ta rơi" - giọt lệ tiếc thương nhưng cũng là sự kiên cường tiếp bước theo con đường mà Bác đã chọn. Qua hai khổ thơ cuối, Tố Hữu không chỉ bày tỏ nỗi đau mất mát to lớn mà còn khơi dậy ý chí đoàn kết, quyết tâm thực hiện lý tưởng cao đẹp của Bác. Những lời thơ mộc mạc mà thấm đượm cảm xúc đã chạm đến tận sâu trái tim người đọc, để lại dấu ấn khó phai về tình cảm thiêng liêng của nhân dân đối với vị lãnh tụ kính yêu.


Tick đâu


9 tháng 5

Hai khổ thơ cuối của bài thơ *Bác ơi* của Tố Hữu đã thể hiện rõ lòng kính yêu, sự tiếc thương vô hạn của nhân dân Việt Nam đối với Bác Hồ. Câu thơ *Trời xanh mãi mãi tuổi xanh Bác Hồ* mang ý nghĩa rằng dù Bác đã đi xa, hình ảnh và tư tưởng của Người vẫn còn mãi với dân tộc. Bác Hồ không chỉ là một lãnh tụ vĩ đại mà còn là một biểu tượng của tình yêu thương, đức hy sinh và sự tận tụy vì nước, vì dân. Vì thế, sự ra đi của Người không chỉ là mất mát lớn lao mà còn là động lực để thế hệ mai sau tiếp tục cống hiến. Bài thơ không dừng lại ở nỗi buồn thương mà còn lan tỏa niềm tin mạnh mẽ vào tương lai, vào sự tiếp nối con đường cách mạng của Bác. Tố Hữu nhấn mạnh rằng hình ảnh của Bác là vĩnh cửu, không bao giờ phai nhạt. Lời thơ vang lên như một lời hứa của cả dân tộc, rằng dù Bác không còn bên cạnh, nhân dân Việt Nam vẫn sẽ mãi mãi đi theo con đường mà Người đã vạch ra. Đó chính là tinh thần bất diệt của một lãnh tụ vĩ đại.

9 tháng 5

Hai khổ thơ cuối của bài thơ Bác ơi của Tố Hữu là lời tiễn biệt đầy xúc động của nhân dân đối với Bác Hồ. Những hình ảnh "Trời xanh mãi mãi tuổi xanh Bác Hồ" và "Rất đẹp hình ảnh Bác Hồ" không chỉ thể hiện lòng kính yêu vô hạn mà còn khẳng định rằng Bác sẽ sống mãi trong lòng dân tộc. Nhà thơ dùng những hình ảnh giản dị nhưng sâu sắc, khiến người đọc cảm nhận được sự vĩ đại và bất diệt của Bác.

Nỗi tiếc thương trong thơ không bi lụy mà mang một niềm tin mạnh mẽ vào sự tiếp nối lý tưởng của Bác. Tố Hữu đã khéo léo kết thúc bài thơ bằng những vần thơ đượm tình yêu, sự kính trọng và niềm tin vào tương lai. Đọc hai khổ thơ cuối, ta không chỉ cảm nhận được tình cảm chân thành của tác giả mà còn thấy được sự biết ơn và quyết tâm tiếp tục con đường Bác đã đi.

Bài thơ không chỉ là tiếng lòng của nhà thơ mà còn là tiếng lòng của cả dân tộc Việt Nam dành cho vị lãnh tụ kính yêu.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
10 tháng 5

Hai khổ thơ cuối của "Bác ơi" khép lại với niềm tự hào và tình yêu đất nước sâu sắc. Tiếng gọi "Việt Nam ơi! Tổ quốc ta ơi!" vang lên như một lời khẳng định về sự bất diệt của dân tộc, đồng thời khắc sâu công lao vĩ đại của "Bác Hồ Cha của chúng ta ơi!". Cách gọi "Cha" đầy kính yêu và gần gũi ấy chạm đến trái tim người đọc, gợi lên sự gắn bó thiêng liêng. Khổ thơ tiếp theo mở ra một bức tranh Tổ quốc tươi đẹp và trù phú: "Trời xanh đây là của chúng ta...". Điệp ngữ "của chúng ta" vang lên mạnh mẽ, khẳng định quyền làm chủ của nhân dân đối với non sông. Những hình ảnh quen thuộc, bình dị như "cánh đồng thơm mát", "ngả đường bát ngát", "dòng sông đỏ nặng phù sa" gợi lên tình yêu quê hương tha thiết. Hai khổ thơ cuối vừa thể hiện lòng biết ơn vô hạn với Bác, vừa khơi dậy niềm tự hào về một Việt Nam tươi đẹp và tràn đầy sức sống

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
10 tháng 5

Trong hành trình chinh phục tri thức, mỗi chúng ta đều mang trong mình những mục tiêu và khát vọng. Tuy nhiên, trên con đường ấy, một "kẻ thù" thầm lặng nhưng vô cùng nguy hiểm thường xuyên rình rập, đó chính là sự trì hoãn. Đặc biệt đối với học sinh, thói quen xấu này không chỉ cản trở hiệu quả học tập mà còn âm thầm đánh cắp những cơ hội phát triển quý báu trong tương lai. Bài luận này được viết ra với mong muốn thuyết phục bạn, những người đang có xu hướng trì hoãn, hãy dũng cảm từ bỏ thói quen này để mở cánh cửa tươi sáng hơn cho con đường học vấn của mình.

Chúng ta thường tự nhủ: "Để lát nữa làm", "Ngày mai cũng được thôi". Những câu nói tưởng chừng vô hại ấy lại là chiếc bẫy ngọt ngào, ru ngủ ý chí và sự quyết tâm. Khi một bài tập bị bỏ qua, một trang sách không được đọc, chúng ta có thể cảm thấy nhẹ nhõm tức thời. Nhưng hiệu ứng cộng dồn của sự trì hoãn lại vô cùng đáng sợ. Những kiến thức tích tụ dần, đến một thời điểm nào đó sẽ trở thành một ngọn núi khổng lồ, khiến chúng ta cảm thấy choáng ngợp và mất động lực hoàn toàn. Áp lực thi cử cận kề, bài vở chồng chất sẽ đẩy chúng ta vào trạng thái căng thẳng, lo lắng, thậm chí là tuyệt vọng. Kết quả học tập không như mong đợi là điều khó tránh khỏi, và điều đáng tiếc hơn là chúng ta đã bỏ lỡ cơ hội để thực sự hiểu sâu sắc kiến thức, phát triển tư duy phản biện và khám phá những điều thú vị trong học tập.

Hơn thế nữa, trì hoãn không chỉ ảnh hưởng đến kết quả học tập trước mắt. Nó còn hình thành một lối tư duy thiếu kỷ luật, thiếu trách nhiệm. Một người quen với việc trì hoãn trong học tập cũng có xu hướng trì hoãn trong các khía cạnh khác của cuộc sống. Điều này sẽ gây ra những hệ lụy tiêu cực đến sự phát triển toàn diện của mỗi cá nhân, làm giảm khả năng thành công trong tương lai. Những cơ hội tốt có thể vụt qua chỉ vì chúng ta chần chừ, không dám hành động ngay từ bây giờ.

Vậy, làm thế nào để thoát khỏi vòng xoáy của sự trì hoãn? Bước đầu tiên và quan trọng nhất là nhận thức rõ ràng về tác hại của nó. Khi chúng ta hiểu được những hậu quả tiêu cực mà trì hoãn mang lại, chúng ta sẽ có động lực mạnh mẽ hơn để thay đổi. Tiếp theo, hãy chia nhỏ mục tiêu lớn thành những nhiệm vụ nhỏ hơn và cụ thể hơn. Thay vì nghĩ đến việc phải học hết một chương sách dày cộp, hãy bắt đầu bằng việc đọc một vài trang hoặc giải một vài bài tập. Việc hoàn thành những nhiệm vụ nhỏ sẽ mang lại cảm giác thành tựu, khích lệ chúng ta tiếp tục tiến lên.

Một phương pháp hiệu quả khác là lập kế hoạch học tập cụ thể và tuân thủ nó. Hãy xác định rõ ràng những việc cần làm, thời gian hoàn thành và ưu tiên cho từng công việc. Sử dụng lịch, ứng dụng nhắc nhở hoặc đơn giản là một tờ giấy ghi chú cũng có thể giúp chúng ta quản lý thời gian hiệu quả hơn. Bên cạnh đó, việc tìm kiếm một không gian học tập yên tĩnh và loại bỏ những yếu tố gây xao nhãng như điện thoại, mạng xã hội cũng vô cùng quan trọng để duy trì sự tập trung.

Cuối cùng, hãy nhớ rằng mỗi bước tiến nhỏ đều có giá trị. Đừng quá khắt khe với bản thân nếu đôi khi bạn vẫn còn bị "cám dỗ" bởi sự trì hoãn. Quan trọng là chúng ta nhận ra và cố gắng vượt qua nó. Hãy tự thưởng cho mình sau khi hoàn thành một nhiệm vụ để tạo động lực tích cực.

Cuộc sống của chúng ta là một chuỗi những hành trình, để thực hiện những mục tiêu, dự định con người cần lên kế hoạch và thực hiện tốt những công việc. Thời gian để hiện thực hóa mục tiêu của mỗi người lại không giống nhau, có người thực hiện một cách nhanh chóng trong một khoảng thời gian xác định, cũng có người phải mất khoảng thời gian rất dài mới có thể thực hiện được. Có sự khác nhau này không chỉ do định hướng, cách thức thực hiện của con người mà còn bị chi phối bởi thói quen trì hoãn công việc. Vì thế, trì hoãn công việc là một thói quen mà nhất định ai trong chúng ta cũng cần thiết phải từ bỏ.

“Công việc” là những mục tiêu, dự định trước mắt mà chúng ta cần thực hiện. “Trì hoãn” là kéo dài, làm gián đoạn tiến độ công việc. Thói quen trì hoãn công việc đang là một trong những thói quen chưa tốt của con người trong việc thực hiện những mục tiêu công việc.

Cuộc sống có rất nhiều biến động, trong đó có nhiều điều bất thường có thể xảy ra ngoài ý muốn của con người. Những thay đổi đó có thể làm gián đoạn buộc con người phải trì hoãn công việc đang thực hiện để giải quyết những vấn đề trước mắt. Chẳng hạn, công việc hàng ngày của người học sinh là học tập, nhưng vì những lý do bất ngờ như thời tiết, sức khỏe, phương tiện đi lại, người học có thể phải trì hoãn công việc học để giải quyết những vấn đề phát sinh trước mắt ấy.

Song, đây chỉ là việc trì hoãn tạm thời, còn thói quen trì hoãn công việc lại là thói quen được lặp đi lặp lại nhiều lần ở con người. Thói quen trì hoãn có thể mang đến nhiều hậu quả tiêu cực đối với cuộc sống, trước hết nó hình thành tâm lý ỷ lại, lười biếng, đứng trước một công việc cần phải giải quyết nhưng mãi ngần ngừ không chịu thực hiện và trì hoãn cho đến ngày hôm sau, ngày sau nữa hoặc một khoảng thời gian không xác định nào đó.

Có thể thấy, trì hoãn công việc ảnh hưởng trực tiếp đến tiến độ và kết quả của công việc, trì hoãn khiến ta không hoàn thành nhiệm vụ đúng thời hạn, thậm chí thói quen trì hoãn khiến cho con người bỏ lỡ những cơ hội, những điều kiện tốt để phát triển và khẳng định giá trị của bản thân.

Thói quen trì hoãn công việc còn có thể làm nảy sinh tính bê trễ, thiếu kỉ luật, trách nhiệm với bản thân cũng như với công việc được giao. Nếu duy trì thói quen xấu này, con người không chỉ khó khăn trong việc thực hiện những mục tiêu, bỏ lỡ cơ hội để phát triển, thăng tiến mà còn đánh mất đi uy tín, làm giảm đi giá trị của bản thân trong mắt đối tác cũng như mọi người xung quanh. Và như thế, trì hoãn làm cho con người trở nên lười biếng, không phát huy được sự cố gắng, nỗ lực, kỹ năng giải quyết, xử lý mọi việc cũng bị giảm sút đáng kể.

Tựu chung lại, trì hoãn công việc là thói quen không tốt cần được nhận thức và thay đổi nếu như chúng ta muốn phát triển và hoàn thiện bản thân. Đừng tạo điều kiện cho sự lười biếng và những suy nghĩ thiếu quyết đoán phát triển, đừng để thói quen trì hoãn trở thành vật cản đường trong hành trình đến với thành công của chính mình.

C1: bún không ngon, vì sao=> "chả"="không"

C2: món bún chả ngon, vì sao=> "chả" là món ăn

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
10 tháng 5

cách hiểu 1: bún chả ngon có nghĩa là bún ăn chung với chả( món ăn), ăn rất ngon

cách hiểu 2: bún chả ngon có nghĩa là bún không ngon hoạc bún dở. từ chả ở đây là không

9 tháng 5

**Bài văn nghị luận: Quan điểm “Chỉ cần làm tốt việc của mình, những việc khác không cần quan tâm”**


Trong cuộc sống, mỗi người đều có những vai trò, trách nhiệm và công việc riêng. Quan điểm “Chỉ cần làm tốt việc của mình, những việc khác không cần quan tâm” nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tập trung hoàn thành tốt nhiệm vụ cá nhân. Tuy nhiên, liệu quan điểm này có thực sự đúng đắn và phù hợp trong mọi hoàn cảnh? Theo tôi, quan điểm này mang cả mặt tích cực lẫn hạn chế, cần được nhìn nhận một cách toàn diện.


Trước hết, quan điểm trên có những điểm tích cực đáng ghi nhận. Việc tập trung làm tốt công việc của mình giúp mỗi người phát huy tối đa năng lực, đạt được hiệu quả cao và hoàn thành trách nhiệm được giao. Chẳng hạn, một học sinh chỉ cần chú tâm học tập, rèn luyện để đạt kết quả tốt, thay vì phân tâm bởi những vấn đề không liên quan. Trong công việc, một nhân viên hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao sẽ góp phần nâng cao hiệu quả chung của tổ chức. Hơn nữa, việc không can thiệp vào công việc của người khác còn thể hiện sự tôn trọng ranh giới cá nhân, tránh gây xung đột hoặc hiểu lầm không đáng có. Tinh thần này cũng giúp mỗi người sống có trách nhiệm với bản thân, không ỷ lại hay phụ thuộc vào người khác.


Tuy nhiên, quan điểm này cũng bộc lộ những hạn chế nếu được áp dụng một cách cứng nhắc. Cuộc sống là một mạng lưới quan hệ, nơi mọi cá nhân đều có sự gắn kết và ảnh hưởng lẫn nhau. Nếu chỉ chăm chăm làm tốt việc của mình mà thờ ơ với những gì xảy ra xung quanh, con người có thể trở nên vô cảm, thiếu tinh thần hợp tác và sẻ chia. Ví dụ, trong một tập thể, nếu mỗi người chỉ lo phần việc riêng mà không hỗ trợ đồng nghiệp khi cần, hiệu quả chung của cả nhóm sẽ bị ảnh hưởng. Hơn nữa, những vấn đề xã hội như bất công, ô nhiễm môi trường hay dịch bệnh không thể được giải quyết nếu mọi người đều cho rằng đó không phải việc của mình. Một xã hội văn minh cần sự chung tay của tất cả mọi người, vượt qua ranh giới của cái “việc riêng”.


Bên cạnh đó, việc không quan tâm đến những việc ngoài trách nhiệm cá nhân có thể dẫn đến lối sống ích kỷ, hẹp hòi. Một người chỉ biết đến bản thân mà không để ý đến gia đình, bạn bè hay cộng đồng sẽ khó xây dựng được các mối quan hệ bền vững. Ngược lại, sự quan tâm đúng mức đến người khác không chỉ thể hiện lòng nhân ái mà còn giúp mỗi người trưởng thành hơn trong tư duy và hành động. Chẳng hạn, việc tham gia các hoạt động thiện nguyện hay giúp đỡ người gặp khó khăn không phải là “việc của mình”, nhưng lại mang ý nghĩa to lớn đối với xã hội.


Vậy nên, thay vì tuyệt đối hóa quan điểm “chỉ cần làm tốt việc của mình”, chúng ta cần tìm sự cân bằng. Làm tốt công việc cá nhân là nền tảng, nhưng đồng thời, mỗi người cũng nên mở lòng, quan tâm đến những gì xảy ra xung quanh trong khả năng của mình. Sự quan tâm ấy không có nghĩa là can thiệp quá mức hay ôm đồm, mà là thể hiện tinh thần trách nhiệm với cộng đồng, biết sẻ chia và hợp tác khi cần thiết. Một xã hội hài hòa chỉ có thể được xây dựng khi mỗi cá nhân vừa hoàn thành tốt vai trò của mình, vừa biết nhìn xa hơn phạm vi trách nhiệm cá nhân.


Tóm lại, quan điểm “Chỉ cần làm tốt việc của mình, những việc khác không cần quan tâm” mang ý nghĩa tích cực trong việc khuyến khích trách nhiệm cá nhân và sự tập trung. Tuy nhiên, nếu hiểu sai hoặc áp dụng cực đoan, nó có thể dẫn đến sự thờ ơ, thiếu gắn kết trong xã hội. Vì vậy, mỗi người cần biết dung hòa giữa việc hoàn thành tốt công việc của mình và sự quan tâm đúng mức đến những vấn đề chung. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể vừa phát triển bản thân, vừa góp phần xây dựng một cộng đồng tốt đẹp hơn.

“Lễ hội dân gian là sự kiện văn hóa để tưởng nhớ, tỏ lòng tri ân công đức của các vị thần, thể hiện sức mạnh của cộng đồng làng xã và rộng hơn là của quốc gia, dân tộc […] nhưng ngày nay, lễ hội dân gian lại đang dần biến  tướng thành tệ nạn với nhiều hành vi phản văn hóa.Đó là cảnh người dân chen chúc, xô đẩy, tranh cướp lộc của nhau, 1 số bạn trẻ nóng tính dẫn...
Đọc tiếp

“Lễ hội dân gian là sự kiện văn hóa để tưởng nhớ, tỏ lòng tri ân công đức của các vị thần, thể hiện sức mạnh của cộng đồng làng xã và rộng hơn là của quốc gia, dân tộc […] nhưng ngày nay, lễ hội dân gian lại đang dần biến  tướng thành tệ nạn với nhiều hành vi phản văn hóa.

Đó là cảnh người dân chen chúc, xô đẩy, tranh cướp lộc của nhau, 1 số bạn trẻ nóng tính dẫn đến tình trạng ẩu đả, đánh nhau tại lễ hội. Chẳng hạn như lễ hội phết Hiền Quan, Phú Thọ được tổ chức vào ngày 13/1 mới đây. Hàng ngàn thanh niên trai tráng tham gia cướp lộc, chen lấn, xô đẩy, dẫm đạp lên nhau khiến ít nhất 10 người ngất xỉu. 

 Nằm ở độ cao 1.068m so với mực nước biển, chùa Đồng tại khu di tích Yên Tử, Quảng Ninh được mệnh danh là một trong những “ngôi chùa trên đỉnh núi bằng đồng lớn nhất Châu Á”. […] Để tỏ lòng với Phật, cầu lộc, cầu tài, cầu duyên, người người khi lên đến đây đã đua nhau dùng đồng tiền để thực hiện đủ các hành động mua thần, bán thánh, xua rủi cầu may. Họ chà, xát, gài, ném tiền như những cơn mưa vào chùa Đồng. Với những hành vi mê nhiều hơn tín đó, chùa Đồng, chuông đồng và cả khánh đồng ánh lên màu vàng, đỏ lấp lánh, hao mòn dần đi so với nguyên gốc.

    Lễ hội đầu năm là để cầu phúc, lễ chùa đầu năm là để cầu an và chắc chắn sẽ không có phúc lành, bình an ở những nơi mà con người ứng xử với nhau bằng những nắm đấm, bằng bạo lực, bằng những hành động mua thần bán thánh hay bằng những cơ hội kiếm chác mất nhân tính. Có thể nói, tín ngưỡng của người dân Việt Nam đang bị “bán đứng” bởi lòng tham của chính con người.”

(Theo http://vietq.vn)

Câu 1. Xác định thể loại và phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.

Câu 2. Nêu nội dung chính của văn bản?

Câu 3: Xác định các phép liên kết có trong đoạn văn sau và chỉ ra từ ngữ liên kết: “Để tỏ lòng với Phật, cầu lộc, cầu tài, cầu duyên, người người khi lên đến đây đã đua nhau dùng đồng tiền để thực hiện đủ các hành động mua thần, bán thánh, xua rủi cầu may. Họ chà, xát, gài, ném tiền như những cơn mưa vào chùa Đồng. Với những hành vi mê nhiều hơn tín đó, chùa Đồng, chuông đồng và cả khánh đồng ánh lên màu vàng, đỏ lấp lánh, hao mòn dần đi so với nguyên gốc”.

Câu 4. Trước thực trạng: “tín ngưỡng của người dân Việt Nam đang bị “bán đứng” bởi lòng tham của chính con người.”  tác giả có thái độ như thế nào? Vì sao?

Câu 5. Em hãy đề xuất 2 giải pháp khắc phục hiện tượng được đề cập đến trong văn bản trên.

1

Câu 1

  • Thể loại: Báo chí (bài bình luận, phản ánh).
  • Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận.

Câu 2

Văn bản nêu lên thực trạng lễ hội dân gian ngày nay đang dần bị biến tướng với nhiều hành vi phản văn hóa, thể hiện qua việc người dân chen chúc, xô đẩy, tranh cướp lộc, thậm chí ẩu đả; các hành động mua thần, bán thánh tại các địa điểm tâm linh như chùa Đồng, cho thấy tín ngưỡng đang bị lợi dụng bởi lòng tham của con người.

Câu 3

Các phép liên kết trong đoạn văn:
  • Phép lặp:
    • chùa Đồng (lặp lại nhiều lần).
  • Phép thế:
    • người người... họ (thế bằng đại từ).
  • Phép nối:
    • Với những hành vi mê nhiều hơn tín đó (nối bằng cụm từ chỉ quan hệ).

Câu 4

Tác giả có thái độ phê phán, lên án mạnh mẽ thực trạng "tín ngưỡng của người dân Việt Nam đang bị "bán đứng" bởi lòng tham của chính con người". Thái độ này thể hiện qua các từ ngữ, câu văn thể hiện sự bức xúc, đau xót trước những hành vi phản văn hóa, trái với giá trị tốt đẹp của tín ngưỡng truyền thống. Ví dụ: “những hành động mua thần bán thánh hay bằng những cơ hội kiếm chác mất nhân tính”.

Câu 5

Hai giải pháp khắc phục hiện tượng trên:
  1. Tăng cường công tác tuyên truyền, giáo dục: Nâng cao nhận thức của người dân về giá trị văn hóa, ý nghĩa tốt đẹp của lễ hội và tín ngưỡng truyền thống. Phê phán những hành vi lệch lạc, phản văn hóa, lợi dụng tín ngưỡng để trục lợi.
  2. Quản lý và tổ chức lễ hội chặt chẽ: Các cơ quan chức năng cần tăng cường kiểm tra, giám sát các hoạt động lễ hội, đảm bảo an ninh trật tự, ngăn chặn các hành vi tiêu cực. Có biện pháp xử lý nghiêm các trường hợp vi phạm.
Tôi luôn tự hào về mẹ, có thể nói: Từ thủa xa xưa đã gần chín thập kỉ trôi qua, mẹ vẫn đẹp như ngày tôi còn bé xíu. Lớn lên tôi càng  thấy mẹ đẹp hơn. Mẹ là biểu tượng mùa Xuân trong tôi…[…] Riêng tôi, tôi cảm nhận mẹ của tôi là mùa Xuân. Đời mẹ tôi như dòng sông Lam hiền hoà trong vắt, nhưng sao lại khổ đến muôn trùng? Có lẽ, vì mẹ tôi là một người đàn bà đẹp (mẹ...
Đọc tiếp

Tôi luôn tự hào về mẹ, có thể nói: Từ thủa xa xưa đã gần chín thập kỉ trôi qua, mẹ vẫn đẹp như ngày tôi còn bé xíu. Lớn lên tôi càng  thấy mẹ đẹp hơn. Mẹ là biểu tượng mùa Xuân trong tôi…

[…] Riêng tôi, tôi cảm nhận mẹ của tôi là mùa Xuân. Đời mẹ tôi như dòng sông Lam hiền hoà trong vắt, nhưng sao lại khổ đến muôn trùng? Có lẽ, vì mẹ tôi là một người đàn bà đẹp (mẹ tôi từng được phong danh hiệu Hoa hậu Nữ sinh Trường Đồng Khánh - Huế, thời Pháp thuộc), cách đây đã hàng mấy thập kỉ. Rồi lớn lên, mẹ lập gia đình, sinh con đến hơn nửa tiểu đội, lại sống trong cảnh triền miên của 2 cuộc kháng chiến.

Trong mọi nỗi khổ mẹ tôi phải chịu đựng thì không có nỗi khổ đau nào hơn đó là ngày ba tôi “ra đi”, để lại một đàn con nheo nhóc cho mẹ tôi cáng đáng. Trong cảnh bom rơi, đạn nổ thời chiến tranh chống Mỹ ác liệt nhất, con của mẹ phải sơ tán 3, 4 nơi. Ngày đó, tôi mới 9 - 10 tuổi đầu, chưa hiểu hết nỗi đau tột cùng mà mẹ tôi phải chịu đựng. Chẳng thế mà, ba tôi mới mất hơn năm trời, tóc mẹ đã bạc trắng (lúc đó mẹ mới 41 - 42 tuổi), nhưng mẹ vẫn đẹp một cách đằm thắm.

 Sau này tôi biết, dù mẹ tôi vô cùng vất vả, mất chồng, con cái một đàn… vậy mà vẫn có nhiều người đàn ông muốn “sẻ chia” gánh vác cùng mẹ tôi chăm chút đàn con bé nhỏ. Những lần có người ngỏ lời với mẹ, lại làm cho mẹ buồn ghê gớm, mẹ càng ráng sức nuôi dạy anh chị em chúng tôi “giấy rách phải giữ lấy lề”,các con phải cố gắng học tập, ngoan ngoãn để cho mẹ vui, để làm việc nuôi các con.

[…] Lớn lên, tôi chứng kiến biết bao nỗi đau khổ âm thầm mẹ chịu đựng, nhưng không hé lời than với bất kì ai. Gương mặt mẹ phúc hậu, làn da mẹ mềm mại, đôi mắt mẹ hiền từ, giọng nói mẹ ấm áp đã theo tôi suốt năm tháng… Mẹ đã để lại trong tôi một sự thiêng liêng và cả nỗi khổ tâm, mỗi khi tôi nghĩ đến mẹ, nhất là lúc chỉ có mình tôi trong căn nhà vắng bóng mẹ. Đúng là khi ta thấy cô đơn nhất, đau khổ nhất, chỉ có mẹ là chỗ dựa cho trái tim yếu đuối, là nguồn an ủi vỗ về mình. Thật ra, mẹ tôi là người yêu thương chăm chút cho từng đứa con mà chẳng nghĩ đến mình, mẹ hi sinh hết thảy vì các con.

Vậy mà, 44 mùa Xuân đã qua đi, anh chị em tôi lớn lên mà không có cha. Cũng ngần ấy năm, mẹ ở vậy nuôi các con khôn lớn, lo dựng vợ, gả chồng cho các anh chị em tôi. Tôi thương mẹ một đời tần tảo, gác tình riêng chăm sóc mẹ lúc trái gió trở trời. Giờ mắt mẹ đã kém, tóc rụng nhiều…

[…] Mùa Xuân lại đến, con thầm ước mong mẹ luôn khoẻ mạnh, trường tồn với thời gian, bởi mẹ là mùa Xuân tươi đẹp, mẹ là niềm khao khát, hi vọng, mẹ là chỗ dựa tinh thần cho các con, cháu của mẹ sống làm việc có ích cho gia đình và xã hội. Để mỗi khi Tết đến, Xuân về, hình ảnh Mẹ vẫn đẹp lung linh hơn tất cả mọi thứ trên đời.

                                    ("Mẹ là mùa xuân", Phan Thị Thanh Hương)

 

Câu 1. Xác định thể loại của đoạn trích trên ?

Câu 2. Đoạn trích trên viết về ai?

Câu 3. Theo đoạn trích, người đó có ý nghĩa như thế nào đối với người viết?

Câu 4. Từ đoạn trích em rút ra bài học gì cho bản thân mình và mọi người?

Câu 5. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ điệp ngữ trong câu sau Mùa Xuân lại đến, con thầm ước mong mẹ luôn khoẻ mạnh, trường tồn với thời gian, bởi mẹ là mùa Xuân tươi đẹp, mẹ là niềm khao khát, hi vọng, mẹ là chỗ dựa tinh thần cho các con, cháu của mẹ sống làm việc có ích cho gia đình và xã hội” ?

1
Câu 1. Xác định thể loại của đoạn trích trên? Thể loại của đoạn trích trên là tản văn. Câu 2. Đoạn trích trên viết về ai? Đoạn trích trên viết về người mẹ của tác giả. Câu 3. Theo đoạn trích, người đó có ý nghĩa như thế nào đối với người viết? Theo đoạn trích, người mẹ là biểu tượng mùa xuân, là chỗ dựa tinh thần, là nguồn an ủi, là tình yêu thương vô bờ bến và là hình ảnh đẹp lung linh nhất trong lòng người viết. Câu 4. Từ đoạn trích em rút ra bài học gì cho bản thân mình và mọi người? Từ đoạn trích, em rút ra bài học về tình mẫu tử thiêng liêng, sự hi sinh cao cả của người mẹ, và sự cần thiết phải trân trọng, yêu thương, hiếu thảo với mẹ khi còn có thể. Câu 5. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ điệp ngữ trong câu sau “Mùa Xuân lại đến, con thầm ước mong mẹ luôn khoẻ mạnh, trường tồn với thời gian, bởi mẹ là mùa Xuân tươi đẹp, mẹ là niềm khao khát, hi vọng, mẹ là chỗ dựa tinh thần cho các con, cháu của mẹ sống làm việc có ích cho gia đình và xã hội” ? Biện pháp tu từ điệp ngữ "mẹ là" được sử dụng trong câu văn có tác dụng:
  • Nhấn mạnh, khẳng định vai trò và ý nghĩa to lớn của mẹ trong cuộc sống của các con, cháu.
  • Tăng tính biểu cảm, gợi cảm xúc sâu sắc về tình yêu và lòng biết ơn đối với mẹ.
  • Tạo nhịp điệu, sự cân đối cho câu văn, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được tình cảm mà tác giả muốn truyền tải tick nha