bài tập rất hay và bổ ích, con đã tiến bộ nhiều, PH cảm ơn cô giáo ạ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


liên kết bằng cách thay thế từ ngữ, từ 'em' thay cho 'Liên'. từ bỗng trong câu hai thể hiện sự bất ngờ và đột nhiên khi mà liên không lường trước được điều gì xảy ra.
Hai câu trên được liên kết bằng cách sử dụng các từ nối, bằng từ "bỗng", "em".
Từ "bỗng" câu thứ hai cho em biết hai câu trên là các hành động liên tiếp nhau.

Dưới đây là câu ghép có cặp kết từ nói về công việc của chị út:
Câu ghép:
"Chị út dậy sớm để nấu ăn cho gia đình, và sau đó đi làm ở cửa hàng tạp hóa."
Phân tích cấu tạo câu:
- Cấu trúc câu ghép:
- Câu này là câu ghép vì có hai vế câu kết hợp lại với nhau, mỗi vế có thể đứng độc lập nhưng được nối bằng cặp kết từ "và".
- Hai vế câu liên kết bằng từ "và", một cặp kết từ phổ biến để nối các vế có cùng mức độ quan hệ.
- Các thành phần trong câu:
- Vế 1: "Chị út dậy sớm để nấu ăn cho gia đình"
- Chủ ngữ: "Chị út"
- Vị ngữ: "dậy sớm để nấu ăn cho gia đình"
- Động từ: "dậy"
- Trạng từ chỉ thời gian: "sớm"
- Mục đích: "để nấu ăn cho gia đình"
- Tân ngữ: "ăn" (dưới dạng danh từ)
- Vế 2: "và sau đó đi làm ở cửa hàng tạp hóa"
- Chủ ngữ: "Chị út" (lặp lại chủ ngữ từ vế trước)
- Vị ngữ: "và sau đó đi làm ở cửa hàng tạp hóa"
- Trạng từ chỉ thời gian: "sau đó"
- Động từ: "đi"
- Tân ngữ: "cửa hàng tạp hóa"
- Cặp kết từ: "và" – nối hai vế câu có quan hệ đồng phối hợp, diễn tả sự tiếp nối của hai hành động diễn ra liên tiếp của chị út.
Kết luận: Câu ghép trên miêu tả công việc của chị út, cho thấy chị không chỉ làm việc nhà mà còn đi làm tại một cửa hàng tạp hóa, thể hiện sự chăm chỉ và công việc hàng ngày của chị.

nhằm giúp Trái Đất của chúng ta trong sạch và lành mạnh hơn, giúp con người tránh khỏi nguy cơ đe dọa từ thiên nhiên
vì ông muốn trái đất không bị:lũ lụt,hạn hán,núi lửa phun trào,...


Cô chào em, chào mừng em đã trở thành thành viên của cộng đồng tri thức hàng đầu Việt Nam.
Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm, em nhé!

Cứ mỗi dịp Tết đến, quê hương em lại khoác lên mình một chiếc áo mới rực rỡ và ấm áp. Năm ấy, em nhớ mãi ngày 29 Tết, khi cả làng quê nhộn nhịp chuẩn bị đón năm mới.
Buổi sáng, trời se lạnh, những tia nắng đầu ngày chiếu qua màn sương mờ, làm sáng bừng cả con đường làng nhỏ. Nhà nhà quét dọn, trang trí bằng những cành đào tươi thắm và những dây kim tuyến lấp lánh. Tiếng nói cười rộn ràng vang lên khắp nơi. Các bà, các mẹ thì bận rộn gói bánh chưng, mùi lá dong thơm lừng hòa quyện với hương gạo nếp khiến không khí Tết thêm đậm đà. Trẻ con trong làng chạy nhảy tung tăng, tay cầm những chiếc phong bao đỏ mà người lớn vừa cho để mua kẹo.
Chiều muộn, em cùng bố đi chợ Tết. Chợ quê đông vui như hội, nào là mứt Tết, bánh kẹo, hoa tươi, và cả những cặp câu đối đỏ rực. Em đặc biệt ấn tượng với một bác bán tranh Đông Hồ, những bức tranh vẽ gà, lợn đầy màu sắc làm em thích mê. Bố mua cho em một bức tranh cá chép trông trăng, bảo rằng treo lên để cầu may mắn cho năm mới. Trên đường về, em nắm tay bố, lòng rạo rực niềm vui và háo hức chờ giao thừa.
Kỷ niệm ấy mãi in sâu trong tâm trí em, bởi đó là lần đầu tiên em cảm nhận rõ nét không khí Tết quê, vừa giản dị, vừa ấm áp, và tràn đầy tình thân. Mỗi khi nhớ lại, em lại thấy yêu quê hương mình hơn bao giờ hết.