K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
10 tháng 5

Trong hành trình chinh phục tri thức, mỗi chúng ta đều mang trong mình những mục tiêu và khát vọng. Tuy nhiên, trên con đường ấy, một "kẻ thù" thầm lặng nhưng vô cùng nguy hiểm thường xuyên rình rập, đó chính là sự trì hoãn. Đặc biệt đối với học sinh, thói quen xấu này không chỉ cản trở hiệu quả học tập mà còn âm thầm đánh cắp những cơ hội phát triển quý báu trong tương lai. Bài luận này được viết ra với mong muốn thuyết phục bạn, những người đang có xu hướng trì hoãn, hãy dũng cảm từ bỏ thói quen này để mở cánh cửa tươi sáng hơn cho con đường học vấn của mình.

Chúng ta thường tự nhủ: "Để lát nữa làm", "Ngày mai cũng được thôi". Những câu nói tưởng chừng vô hại ấy lại là chiếc bẫy ngọt ngào, ru ngủ ý chí và sự quyết tâm. Khi một bài tập bị bỏ qua, một trang sách không được đọc, chúng ta có thể cảm thấy nhẹ nhõm tức thời. Nhưng hiệu ứng cộng dồn của sự trì hoãn lại vô cùng đáng sợ. Những kiến thức tích tụ dần, đến một thời điểm nào đó sẽ trở thành một ngọn núi khổng lồ, khiến chúng ta cảm thấy choáng ngợp và mất động lực hoàn toàn. Áp lực thi cử cận kề, bài vở chồng chất sẽ đẩy chúng ta vào trạng thái căng thẳng, lo lắng, thậm chí là tuyệt vọng. Kết quả học tập không như mong đợi là điều khó tránh khỏi, và điều đáng tiếc hơn là chúng ta đã bỏ lỡ cơ hội để thực sự hiểu sâu sắc kiến thức, phát triển tư duy phản biện và khám phá những điều thú vị trong học tập.

Hơn thế nữa, trì hoãn không chỉ ảnh hưởng đến kết quả học tập trước mắt. Nó còn hình thành một lối tư duy thiếu kỷ luật, thiếu trách nhiệm. Một người quen với việc trì hoãn trong học tập cũng có xu hướng trì hoãn trong các khía cạnh khác của cuộc sống. Điều này sẽ gây ra những hệ lụy tiêu cực đến sự phát triển toàn diện của mỗi cá nhân, làm giảm khả năng thành công trong tương lai. Những cơ hội tốt có thể vụt qua chỉ vì chúng ta chần chừ, không dám hành động ngay từ bây giờ.

Vậy, làm thế nào để thoát khỏi vòng xoáy của sự trì hoãn? Bước đầu tiên và quan trọng nhất là nhận thức rõ ràng về tác hại của nó. Khi chúng ta hiểu được những hậu quả tiêu cực mà trì hoãn mang lại, chúng ta sẽ có động lực mạnh mẽ hơn để thay đổi. Tiếp theo, hãy chia nhỏ mục tiêu lớn thành những nhiệm vụ nhỏ hơn và cụ thể hơn. Thay vì nghĩ đến việc phải học hết một chương sách dày cộp, hãy bắt đầu bằng việc đọc một vài trang hoặc giải một vài bài tập. Việc hoàn thành những nhiệm vụ nhỏ sẽ mang lại cảm giác thành tựu, khích lệ chúng ta tiếp tục tiến lên.

Một phương pháp hiệu quả khác là lập kế hoạch học tập cụ thể và tuân thủ nó. Hãy xác định rõ ràng những việc cần làm, thời gian hoàn thành và ưu tiên cho từng công việc. Sử dụng lịch, ứng dụng nhắc nhở hoặc đơn giản là một tờ giấy ghi chú cũng có thể giúp chúng ta quản lý thời gian hiệu quả hơn. Bên cạnh đó, việc tìm kiếm một không gian học tập yên tĩnh và loại bỏ những yếu tố gây xao nhãng như điện thoại, mạng xã hội cũng vô cùng quan trọng để duy trì sự tập trung.

Cuối cùng, hãy nhớ rằng mỗi bước tiến nhỏ đều có giá trị. Đừng quá khắt khe với bản thân nếu đôi khi bạn vẫn còn bị "cám dỗ" bởi sự trì hoãn. Quan trọng là chúng ta nhận ra và cố gắng vượt qua nó. Hãy tự thưởng cho mình sau khi hoàn thành một nhiệm vụ để tạo động lực tích cực.

Cuộc sống của chúng ta là một chuỗi những hành trình, để thực hiện những mục tiêu, dự định con người cần lên kế hoạch và thực hiện tốt những công việc. Thời gian để hiện thực hóa mục tiêu của mỗi người lại không giống nhau, có người thực hiện một cách nhanh chóng trong một khoảng thời gian xác định, cũng có người phải mất khoảng thời gian rất dài mới có thể thực hiện được. Có sự khác nhau này không chỉ do định hướng, cách thức thực hiện của con người mà còn bị chi phối bởi thói quen trì hoãn công việc. Vì thế, trì hoãn công việc là một thói quen mà nhất định ai trong chúng ta cũng cần thiết phải từ bỏ.

“Công việc” là những mục tiêu, dự định trước mắt mà chúng ta cần thực hiện. “Trì hoãn” là kéo dài, làm gián đoạn tiến độ công việc. Thói quen trì hoãn công việc đang là một trong những thói quen chưa tốt của con người trong việc thực hiện những mục tiêu công việc.

Cuộc sống có rất nhiều biến động, trong đó có nhiều điều bất thường có thể xảy ra ngoài ý muốn của con người. Những thay đổi đó có thể làm gián đoạn buộc con người phải trì hoãn công việc đang thực hiện để giải quyết những vấn đề trước mắt. Chẳng hạn, công việc hàng ngày của người học sinh là học tập, nhưng vì những lý do bất ngờ như thời tiết, sức khỏe, phương tiện đi lại, người học có thể phải trì hoãn công việc học để giải quyết những vấn đề phát sinh trước mắt ấy.

Song, đây chỉ là việc trì hoãn tạm thời, còn thói quen trì hoãn công việc lại là thói quen được lặp đi lặp lại nhiều lần ở con người. Thói quen trì hoãn có thể mang đến nhiều hậu quả tiêu cực đối với cuộc sống, trước hết nó hình thành tâm lý ỷ lại, lười biếng, đứng trước một công việc cần phải giải quyết nhưng mãi ngần ngừ không chịu thực hiện và trì hoãn cho đến ngày hôm sau, ngày sau nữa hoặc một khoảng thời gian không xác định nào đó.

Có thể thấy, trì hoãn công việc ảnh hưởng trực tiếp đến tiến độ và kết quả của công việc, trì hoãn khiến ta không hoàn thành nhiệm vụ đúng thời hạn, thậm chí thói quen trì hoãn khiến cho con người bỏ lỡ những cơ hội, những điều kiện tốt để phát triển và khẳng định giá trị của bản thân.

Thói quen trì hoãn công việc còn có thể làm nảy sinh tính bê trễ, thiếu kỉ luật, trách nhiệm với bản thân cũng như với công việc được giao. Nếu duy trì thói quen xấu này, con người không chỉ khó khăn trong việc thực hiện những mục tiêu, bỏ lỡ cơ hội để phát triển, thăng tiến mà còn đánh mất đi uy tín, làm giảm đi giá trị của bản thân trong mắt đối tác cũng như mọi người xung quanh. Và như thế, trì hoãn làm cho con người trở nên lười biếng, không phát huy được sự cố gắng, nỗ lực, kỹ năng giải quyết, xử lý mọi việc cũng bị giảm sút đáng kể.

Tựu chung lại, trì hoãn công việc là thói quen không tốt cần được nhận thức và thay đổi nếu như chúng ta muốn phát triển và hoàn thiện bản thân. Đừng tạo điều kiện cho sự lười biếng và những suy nghĩ thiếu quyết đoán phát triển, đừng để thói quen trì hoãn trở thành vật cản đường trong hành trình đến với thành công của chính mình.

Tớ có một bài văn về Thánh Gióng , tớ có sai sót gì mọng các bạn góp ý . Cảm ơn các cậu đã đọc , nếu thây hay hãy chọn tớ là câu trả lời hay nhaaaaaaaa ! ~Xin phép cho tớ bắt đầu ạ !~Trong bức tranh huyền thoại lung linh sắc màu về người anh hùng Thánh Gióng, hình ảnh người mẹ hiện lên thật giản dị, đời thường nhưng lại mang một ý nghĩa sâu sắc, góp...
Đọc tiếp

Tớ có một bài văn về Thánh Gióng , tớ có sai sót gì mọng các bạn góp ý . Cảm ơn các cậu đã đọc , nếu thây hay hãy chọn tớ là câu trả lời hay nhaaaaaaaa !

~Xin phép cho tớ bắt đầu ạ !~

Trong bức tranh huyền thoại lung linh sắc màu về người anh hùng Thánh Gióng, hình ảnh người mẹ hiện lên thật giản dị, đời thường nhưng lại mang một ý nghĩa sâu sắc, góp phần quan trọng làm nên vẻ đẹp của câu chuyện. Bà không phải là một nhân vật sở hữu sức mạnh phi thường hay trí tuệ hơn người, mà là một người mẹ nông dân chất phác, hiền lành, nhưng ẩn chứa trong đó là một trái tim nhân hậu và một niềm tin mãnh liệt vào những điều tốt đẹp.

Câu chuyện bắt đầu bằng chi tiết bà mẹ "ước ao một mụn con". Ước mơ giản dị ấy, khát khao thiêng liêng ấy đã cảm động trời xanh, để rồi một ngày kia, bà "dẫm phải một vết chân rất to", về nhà "thấy bụng khác lạ" và mang thai mười hai tháng mới sinh ra cậu bé Gióng. Chi tiết này, dù mang màu sắc kỳ lạ, nhưng lại khắc họa sâu sắc nỗi mong mỏi, niềm hạnh phúc vỡ òa của người mẹ khi đứa con chào đời.

Những năm tháng đầu đời của Gióng là những ngày tháng yên bình dưới sự chăm sóc tận tình của mẹ. Bà vun vén cho con từng bữa ăn, giấc ngủ, trao cho con tình yêu thương vô bờ bến. Dù Gióng lên ba tuổi vẫn không biết nói, biết cười, nhưng trong ánh mắt người mẹ vẫn luôn ánh lên niềm tin và sự kiên nhẫn. Bà không hề tỏ ra phiền muộn hay thất vọng, mà âm thầm dõi theo con, chờ đợi một điều kỳ diệu.

Bước ngoặt của câu chuyện xảy đến khi sứ giả nhà vua tìm người tài giỏi cứu nước. Tiếng nói đầu tiên của Gióng không phải là tiếng "mẹ ơi" quen thuộc mà là lời thỉnh cầu đanh thép: "Ta muốn đi đánh giặc!". Câu nói ấy như một tiếng sấm vang dội, làm lay động cả đất trời, và hơn ai hết, người mẹ là người kinh ngạc và xúc động nhất. Bà hiểu rằng, đứa con tưởng chừng như yếu ớt của mình lại mang trong mình một sứ mệnh lớn lao.

Trong khoảnh khắc lịch sử ấy, người mẹ không hề tỏ ra sợ hãi hay níu kéo con. Bà gạt đi những lo lắng, những tình cảm riêng tư để hướng lòng mình vào nghĩa lớn. Bà trở thành hậu phương vững chắc cho con, dặn dò dân làng gom góp gạo nuôi chú bé. Sự ủng hộ, tin tưởng tuyệt đối của người mẹ đã tiếp thêm sức mạnh tinh thần to lớn cho Gióng, giúp cậu bé mau chóng trở thành một tráng sĩ oai phong, đánh tan giặc Ân xâm lược.

Hình ảnh người mẹ trong Thánh Gióng là biểu tượng cho tình mẫu tử thiêng liêng, cao đẹp. Đó là tình yêu thương vô điều kiện, là sự hy sinh thầm lặng, là niềm tin mãnh liệt vào con cái. Bà không chỉ là người sinh ra Gióng mà còn là người khơi dậy, nuôi dưỡng lòng yêu nước và ý chí quật cường trong tâm hồn cậu bé.

Có thể nói, nhân vật mẹ trong Thánh Gióng, dù không trực tiếp ra trận chiến đấu, nhưng lại đóng một vai trò vô cùng quan trọng. Bà là nguồn cội của sức mạnh phi thường, là điểm tựa tinh thần vững chắc cho người anh hùng. Hình ảnh giản dị mà cao cả của bà đã trở thành một biểu tượng đẹp đẽ trong văn hóa dân gian Việt Nam, ngợi ca tình mẫu tử bao la và đức hy sinh cao quý của người phụ nữ Việt Nam.


6
9 tháng 5

Bài văn của bạn rất hay

9 tháng 5

Tốt

C1: bún không ngon, vì sao=> "chả"="không"

C2: món bún chả ngon, vì sao=> "chả" là món ăn

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
10 tháng 5

cách hiểu 1: bún chả ngon có nghĩa là bún ăn chung với chả( món ăn), ăn rất ngon

cách hiểu 2: bún chả ngon có nghĩa là bún không ngon hoạc bún dở. từ chả ở đây là không

9 tháng 5

**Bài văn nghị luận: Quan điểm “Chỉ cần làm tốt việc của mình, những việc khác không cần quan tâm”**


Trong cuộc sống, mỗi người đều có những vai trò, trách nhiệm và công việc riêng. Quan điểm “Chỉ cần làm tốt việc của mình, những việc khác không cần quan tâm” nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tập trung hoàn thành tốt nhiệm vụ cá nhân. Tuy nhiên, liệu quan điểm này có thực sự đúng đắn và phù hợp trong mọi hoàn cảnh? Theo tôi, quan điểm này mang cả mặt tích cực lẫn hạn chế, cần được nhìn nhận một cách toàn diện.


Trước hết, quan điểm trên có những điểm tích cực đáng ghi nhận. Việc tập trung làm tốt công việc của mình giúp mỗi người phát huy tối đa năng lực, đạt được hiệu quả cao và hoàn thành trách nhiệm được giao. Chẳng hạn, một học sinh chỉ cần chú tâm học tập, rèn luyện để đạt kết quả tốt, thay vì phân tâm bởi những vấn đề không liên quan. Trong công việc, một nhân viên hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao sẽ góp phần nâng cao hiệu quả chung của tổ chức. Hơn nữa, việc không can thiệp vào công việc của người khác còn thể hiện sự tôn trọng ranh giới cá nhân, tránh gây xung đột hoặc hiểu lầm không đáng có. Tinh thần này cũng giúp mỗi người sống có trách nhiệm với bản thân, không ỷ lại hay phụ thuộc vào người khác.


Tuy nhiên, quan điểm này cũng bộc lộ những hạn chế nếu được áp dụng một cách cứng nhắc. Cuộc sống là một mạng lưới quan hệ, nơi mọi cá nhân đều có sự gắn kết và ảnh hưởng lẫn nhau. Nếu chỉ chăm chăm làm tốt việc của mình mà thờ ơ với những gì xảy ra xung quanh, con người có thể trở nên vô cảm, thiếu tinh thần hợp tác và sẻ chia. Ví dụ, trong một tập thể, nếu mỗi người chỉ lo phần việc riêng mà không hỗ trợ đồng nghiệp khi cần, hiệu quả chung của cả nhóm sẽ bị ảnh hưởng. Hơn nữa, những vấn đề xã hội như bất công, ô nhiễm môi trường hay dịch bệnh không thể được giải quyết nếu mọi người đều cho rằng đó không phải việc của mình. Một xã hội văn minh cần sự chung tay của tất cả mọi người, vượt qua ranh giới của cái “việc riêng”.


Bên cạnh đó, việc không quan tâm đến những việc ngoài trách nhiệm cá nhân có thể dẫn đến lối sống ích kỷ, hẹp hòi. Một người chỉ biết đến bản thân mà không để ý đến gia đình, bạn bè hay cộng đồng sẽ khó xây dựng được các mối quan hệ bền vững. Ngược lại, sự quan tâm đúng mức đến người khác không chỉ thể hiện lòng nhân ái mà còn giúp mỗi người trưởng thành hơn trong tư duy và hành động. Chẳng hạn, việc tham gia các hoạt động thiện nguyện hay giúp đỡ người gặp khó khăn không phải là “việc của mình”, nhưng lại mang ý nghĩa to lớn đối với xã hội.


Vậy nên, thay vì tuyệt đối hóa quan điểm “chỉ cần làm tốt việc của mình”, chúng ta cần tìm sự cân bằng. Làm tốt công việc cá nhân là nền tảng, nhưng đồng thời, mỗi người cũng nên mở lòng, quan tâm đến những gì xảy ra xung quanh trong khả năng của mình. Sự quan tâm ấy không có nghĩa là can thiệp quá mức hay ôm đồm, mà là thể hiện tinh thần trách nhiệm với cộng đồng, biết sẻ chia và hợp tác khi cần thiết. Một xã hội hài hòa chỉ có thể được xây dựng khi mỗi cá nhân vừa hoàn thành tốt vai trò của mình, vừa biết nhìn xa hơn phạm vi trách nhiệm cá nhân.


Tóm lại, quan điểm “Chỉ cần làm tốt việc của mình, những việc khác không cần quan tâm” mang ý nghĩa tích cực trong việc khuyến khích trách nhiệm cá nhân và sự tập trung. Tuy nhiên, nếu hiểu sai hoặc áp dụng cực đoan, nó có thể dẫn đến sự thờ ơ, thiếu gắn kết trong xã hội. Vì vậy, mỗi người cần biết dung hòa giữa việc hoàn thành tốt công việc của mình và sự quan tâm đúng mức đến những vấn đề chung. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể vừa phát triển bản thân, vừa góp phần xây dựng một cộng đồng tốt đẹp hơn.

nhằm giúp Trái Đất của chúng ta trong sạch và lành mạnh hơn, giúp con người tránh khỏi nguy cơ đe dọa từ thiên nhiên

11 tháng 5

vì ông muốn trái đất không bị:lũ lụt,hạn hán,núi lửa phun trào,...

“Lễ hội dân gian là sự kiện văn hóa để tưởng nhớ, tỏ lòng tri ân công đức của các vị thần, thể hiện sức mạnh của cộng đồng làng xã và rộng hơn là của quốc gia, dân tộc […] nhưng ngày nay, lễ hội dân gian lại đang dần biến  tướng thành tệ nạn với nhiều hành vi phản văn hóa.Đó là cảnh người dân chen chúc, xô đẩy, tranh cướp lộc của nhau, 1 số bạn trẻ nóng tính dẫn...
Đọc tiếp

“Lễ hội dân gian là sự kiện văn hóa để tưởng nhớ, tỏ lòng tri ân công đức của các vị thần, thể hiện sức mạnh của cộng đồng làng xã và rộng hơn là của quốc gia, dân tộc […] nhưng ngày nay, lễ hội dân gian lại đang dần biến  tướng thành tệ nạn với nhiều hành vi phản văn hóa.

Đó là cảnh người dân chen chúc, xô đẩy, tranh cướp lộc của nhau, 1 số bạn trẻ nóng tính dẫn đến tình trạng ẩu đả, đánh nhau tại lễ hội. Chẳng hạn như lễ hội phết Hiền Quan, Phú Thọ được tổ chức vào ngày 13/1 mới đây. Hàng ngàn thanh niên trai tráng tham gia cướp lộc, chen lấn, xô đẩy, dẫm đạp lên nhau khiến ít nhất 10 người ngất xỉu. 

 Nằm ở độ cao 1.068m so với mực nước biển, chùa Đồng tại khu di tích Yên Tử, Quảng Ninh được mệnh danh là một trong những “ngôi chùa trên đỉnh núi bằng đồng lớn nhất Châu Á”. […] Để tỏ lòng với Phật, cầu lộc, cầu tài, cầu duyên, người người khi lên đến đây đã đua nhau dùng đồng tiền để thực hiện đủ các hành động mua thần, bán thánh, xua rủi cầu may. Họ chà, xát, gài, ném tiền như những cơn mưa vào chùa Đồng. Với những hành vi mê nhiều hơn tín đó, chùa Đồng, chuông đồng và cả khánh đồng ánh lên màu vàng, đỏ lấp lánh, hao mòn dần đi so với nguyên gốc.

    Lễ hội đầu năm là để cầu phúc, lễ chùa đầu năm là để cầu an và chắc chắn sẽ không có phúc lành, bình an ở những nơi mà con người ứng xử với nhau bằng những nắm đấm, bằng bạo lực, bằng những hành động mua thần bán thánh hay bằng những cơ hội kiếm chác mất nhân tính. Có thể nói, tín ngưỡng của người dân Việt Nam đang bị “bán đứng” bởi lòng tham của chính con người.”

(Theo http://vietq.vn)

Câu 1. Xác định thể loại và phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.

Câu 2. Nêu nội dung chính của văn bản?

Câu 3: Xác định các phép liên kết có trong đoạn văn sau và chỉ ra từ ngữ liên kết: “Để tỏ lòng với Phật, cầu lộc, cầu tài, cầu duyên, người người khi lên đến đây đã đua nhau dùng đồng tiền để thực hiện đủ các hành động mua thần, bán thánh, xua rủi cầu may. Họ chà, xát, gài, ném tiền như những cơn mưa vào chùa Đồng. Với những hành vi mê nhiều hơn tín đó, chùa Đồng, chuông đồng và cả khánh đồng ánh lên màu vàng, đỏ lấp lánh, hao mòn dần đi so với nguyên gốc”.

Câu 4. Trước thực trạng: “tín ngưỡng của người dân Việt Nam đang bị “bán đứng” bởi lòng tham của chính con người.”  tác giả có thái độ như thế nào? Vì sao?

Câu 5. Em hãy đề xuất 2 giải pháp khắc phục hiện tượng được đề cập đến trong văn bản trên.

1

Câu 1

  • Thể loại: Báo chí (bài bình luận, phản ánh).
  • Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận.

Câu 2

Văn bản nêu lên thực trạng lễ hội dân gian ngày nay đang dần bị biến tướng với nhiều hành vi phản văn hóa, thể hiện qua việc người dân chen chúc, xô đẩy, tranh cướp lộc, thậm chí ẩu đả; các hành động mua thần, bán thánh tại các địa điểm tâm linh như chùa Đồng, cho thấy tín ngưỡng đang bị lợi dụng bởi lòng tham của con người.

Câu 3

Các phép liên kết trong đoạn văn:
  • Phép lặp:
    • chùa Đồng (lặp lại nhiều lần).
  • Phép thế:
    • người người... họ (thế bằng đại từ).
  • Phép nối:
    • Với những hành vi mê nhiều hơn tín đó (nối bằng cụm từ chỉ quan hệ).

Câu 4

Tác giả có thái độ phê phán, lên án mạnh mẽ thực trạng "tín ngưỡng của người dân Việt Nam đang bị "bán đứng" bởi lòng tham của chính con người". Thái độ này thể hiện qua các từ ngữ, câu văn thể hiện sự bức xúc, đau xót trước những hành vi phản văn hóa, trái với giá trị tốt đẹp của tín ngưỡng truyền thống. Ví dụ: “những hành động mua thần bán thánh hay bằng những cơ hội kiếm chác mất nhân tính”.

Câu 5

Hai giải pháp khắc phục hiện tượng trên:
  1. Tăng cường công tác tuyên truyền, giáo dục: Nâng cao nhận thức của người dân về giá trị văn hóa, ý nghĩa tốt đẹp của lễ hội và tín ngưỡng truyền thống. Phê phán những hành vi lệch lạc, phản văn hóa, lợi dụng tín ngưỡng để trục lợi.
  2. Quản lý và tổ chức lễ hội chặt chẽ: Các cơ quan chức năng cần tăng cường kiểm tra, giám sát các hoạt động lễ hội, đảm bảo an ninh trật tự, ngăn chặn các hành vi tiêu cực. Có biện pháp xử lý nghiêm các trường hợp vi phạm.
Tôi luôn tự hào về mẹ, có thể nói: Từ thủa xa xưa đã gần chín thập kỉ trôi qua, mẹ vẫn đẹp như ngày tôi còn bé xíu. Lớn lên tôi càng  thấy mẹ đẹp hơn. Mẹ là biểu tượng mùa Xuân trong tôi…[…] Riêng tôi, tôi cảm nhận mẹ của tôi là mùa Xuân. Đời mẹ tôi như dòng sông Lam hiền hoà trong vắt, nhưng sao lại khổ đến muôn trùng? Có lẽ, vì mẹ tôi là một người đàn bà đẹp (mẹ...
Đọc tiếp

Tôi luôn tự hào về mẹ, có thể nói: Từ thủa xa xưa đã gần chín thập kỉ trôi qua, mẹ vẫn đẹp như ngày tôi còn bé xíu. Lớn lên tôi càng  thấy mẹ đẹp hơn. Mẹ là biểu tượng mùa Xuân trong tôi…

[…] Riêng tôi, tôi cảm nhận mẹ của tôi là mùa Xuân. Đời mẹ tôi như dòng sông Lam hiền hoà trong vắt, nhưng sao lại khổ đến muôn trùng? Có lẽ, vì mẹ tôi là một người đàn bà đẹp (mẹ tôi từng được phong danh hiệu Hoa hậu Nữ sinh Trường Đồng Khánh - Huế, thời Pháp thuộc), cách đây đã hàng mấy thập kỉ. Rồi lớn lên, mẹ lập gia đình, sinh con đến hơn nửa tiểu đội, lại sống trong cảnh triền miên của 2 cuộc kháng chiến.

Trong mọi nỗi khổ mẹ tôi phải chịu đựng thì không có nỗi khổ đau nào hơn đó là ngày ba tôi “ra đi”, để lại một đàn con nheo nhóc cho mẹ tôi cáng đáng. Trong cảnh bom rơi, đạn nổ thời chiến tranh chống Mỹ ác liệt nhất, con của mẹ phải sơ tán 3, 4 nơi. Ngày đó, tôi mới 9 - 10 tuổi đầu, chưa hiểu hết nỗi đau tột cùng mà mẹ tôi phải chịu đựng. Chẳng thế mà, ba tôi mới mất hơn năm trời, tóc mẹ đã bạc trắng (lúc đó mẹ mới 41 - 42 tuổi), nhưng mẹ vẫn đẹp một cách đằm thắm.

 Sau này tôi biết, dù mẹ tôi vô cùng vất vả, mất chồng, con cái một đàn… vậy mà vẫn có nhiều người đàn ông muốn “sẻ chia” gánh vác cùng mẹ tôi chăm chút đàn con bé nhỏ. Những lần có người ngỏ lời với mẹ, lại làm cho mẹ buồn ghê gớm, mẹ càng ráng sức nuôi dạy anh chị em chúng tôi “giấy rách phải giữ lấy lề”,các con phải cố gắng học tập, ngoan ngoãn để cho mẹ vui, để làm việc nuôi các con.

[…] Lớn lên, tôi chứng kiến biết bao nỗi đau khổ âm thầm mẹ chịu đựng, nhưng không hé lời than với bất kì ai. Gương mặt mẹ phúc hậu, làn da mẹ mềm mại, đôi mắt mẹ hiền từ, giọng nói mẹ ấm áp đã theo tôi suốt năm tháng… Mẹ đã để lại trong tôi một sự thiêng liêng và cả nỗi khổ tâm, mỗi khi tôi nghĩ đến mẹ, nhất là lúc chỉ có mình tôi trong căn nhà vắng bóng mẹ. Đúng là khi ta thấy cô đơn nhất, đau khổ nhất, chỉ có mẹ là chỗ dựa cho trái tim yếu đuối, là nguồn an ủi vỗ về mình. Thật ra, mẹ tôi là người yêu thương chăm chút cho từng đứa con mà chẳng nghĩ đến mình, mẹ hi sinh hết thảy vì các con.

Vậy mà, 44 mùa Xuân đã qua đi, anh chị em tôi lớn lên mà không có cha. Cũng ngần ấy năm, mẹ ở vậy nuôi các con khôn lớn, lo dựng vợ, gả chồng cho các anh chị em tôi. Tôi thương mẹ một đời tần tảo, gác tình riêng chăm sóc mẹ lúc trái gió trở trời. Giờ mắt mẹ đã kém, tóc rụng nhiều…

[…] Mùa Xuân lại đến, con thầm ước mong mẹ luôn khoẻ mạnh, trường tồn với thời gian, bởi mẹ là mùa Xuân tươi đẹp, mẹ là niềm khao khát, hi vọng, mẹ là chỗ dựa tinh thần cho các con, cháu của mẹ sống làm việc có ích cho gia đình và xã hội. Để mỗi khi Tết đến, Xuân về, hình ảnh Mẹ vẫn đẹp lung linh hơn tất cả mọi thứ trên đời.

                                    ("Mẹ là mùa xuân", Phan Thị Thanh Hương)

 

Câu 1. Xác định thể loại của đoạn trích trên ?

Câu 2. Đoạn trích trên viết về ai?

Câu 3. Theo đoạn trích, người đó có ý nghĩa như thế nào đối với người viết?

Câu 4. Từ đoạn trích em rút ra bài học gì cho bản thân mình và mọi người?

Câu 5. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ điệp ngữ trong câu sau Mùa Xuân lại đến, con thầm ước mong mẹ luôn khoẻ mạnh, trường tồn với thời gian, bởi mẹ là mùa Xuân tươi đẹp, mẹ là niềm khao khát, hi vọng, mẹ là chỗ dựa tinh thần cho các con, cháu của mẹ sống làm việc có ích cho gia đình và xã hội” ?

1
Câu 1. Xác định thể loại của đoạn trích trên? Thể loại của đoạn trích trên là tản văn. Câu 2. Đoạn trích trên viết về ai? Đoạn trích trên viết về người mẹ của tác giả. Câu 3. Theo đoạn trích, người đó có ý nghĩa như thế nào đối với người viết? Theo đoạn trích, người mẹ là biểu tượng mùa xuân, là chỗ dựa tinh thần, là nguồn an ủi, là tình yêu thương vô bờ bến và là hình ảnh đẹp lung linh nhất trong lòng người viết. Câu 4. Từ đoạn trích em rút ra bài học gì cho bản thân mình và mọi người? Từ đoạn trích, em rút ra bài học về tình mẫu tử thiêng liêng, sự hi sinh cao cả của người mẹ, và sự cần thiết phải trân trọng, yêu thương, hiếu thảo với mẹ khi còn có thể. Câu 5. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ điệp ngữ trong câu sau “Mùa Xuân lại đến, con thầm ước mong mẹ luôn khoẻ mạnh, trường tồn với thời gian, bởi mẹ là mùa Xuân tươi đẹp, mẹ là niềm khao khát, hi vọng, mẹ là chỗ dựa tinh thần cho các con, cháu của mẹ sống làm việc có ích cho gia đình và xã hội” ? Biện pháp tu từ điệp ngữ "mẹ là" được sử dụng trong câu văn có tác dụng:
  • Nhấn mạnh, khẳng định vai trò và ý nghĩa to lớn của mẹ trong cuộc sống của các con, cháu.
  • Tăng tính biểu cảm, gợi cảm xúc sâu sắc về tình yêu và lòng biết ơn đối với mẹ.
  • Tạo nhịp điệu, sự cân đối cho câu văn, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được tình cảm mà tác giả muốn truyền tải tick nha

Bài thơ "Bếp lửa" là của tác giả Bằng Việt.

9 tháng 5

Nguyễn Việt Bằng

9 tháng 5

vui sướng

9 tháng 5

- Tôm: Tôm hùm, tôm sú, tôm càng xanh

- Cá: Ca tra, cá ba sa, cá ngừ,...

-v.v.v....