K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
5 tháng 5

Hình ảnh chiếc áo cũ trong "Áo cũ" của Lưu Quang Vũ là biểu tượng sâu sắc cho tình mẫu tử và dòng chảy thời gian. Chiếc áo "mỗi ngày thêm ngắn", "đứt sờn" gợi sự lớn lên của con và dấu vết tần tảo của mẹ. "Thương áo cũ như thương ký ức" cho thấy áo lưu giữ kỷ niệm, tình yêu thương. Hành động vá áo của mẹ thể hiện sự quan tâm, đồng thời gợi nỗi xót xa về thời gian. "Đường khâu tay mẹ vá" là minh chứng tình yêu, khiến con càng yêu áo. Chiếc áo cũ kết nối tình cảm mẹ con, là vật chứng sự hy sinh của mẹ. Trân trọng áo cũ là trân trọng những gì đã qua, nhắc nhở về sự vô thường và tình thân. "Áo dài hơn thấy mẹ cũng già hơn" thể hiện sự nhạy cảm, lòng biết ơn. Lời nhắn nhủ "thương lấy những manh áo cũ" là lời khuyên trân quý những giá trị bền vững, ân tình sâu nặng. Chiếc áo cũ trở thành biểu tượng cho tình mẹ con thiêng liêng và sự trân trọng những điều giản dị mà ý nghĩa trong cuộc sống. Nó là sợi dây kết nối quá khứ, hiện tại và tương lai, nhắc nhở về cội nguồn và lòng biết ơn.

21 tháng 5

Dưới đây là đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích hình ảnh chiếc áo cũ trong bài thơ Áo cũ của Lưu Quang Vũ:


Trong bài thơ Áo cũ của Lưu Quang Vũ, hình ảnh chiếc áo cũ được tác giả khắc họa rất tinh tế và giàu ý nghĩa biểu tượng. Chiếc áo cũ không chỉ là vật dụng đơn thuần mà còn chứa đựng ký ức, tình cảm sâu sắc giữa mẹ và con. Áo “đã đứt sờn, màu bạc hai vai” thể hiện sự hao mòn theo thời gian, gợi nhớ những tháng năm con lớn lên dưới sự chăm sóc tần tảo của mẹ. Việc mẹ vá áo cho con bằng những đường khâu tay, dù mắt đã mờ, thể hiện tình yêu thương vô bờ bến và sự hy sinh thầm lặng của mẹ. Chiếc áo cũ còn là biểu tượng của ký ức, của những kỷ niệm gắn bó không thể thay thế, khiến con “càng yêu áo thêm”. Khi chiếc áo dài hơn, con cũng nhận ra mẹ đã già đi, như một lời nhắc nhở về sự trôi qua của thời gian và tình mẫu tử bền chặt. Qua hình ảnh chiếc áo cũ, bài thơ gửi gắm thông điệp về lòng biết ơn, sự trân trọng những giá trị truyền thống và tình cảm gia đình thiêng liêng, khơi gợi sự đồng cảm sâu sắc trong mỗi người đọc.


Nếu bạn cần đoạn văn dài hơn hoặc theo phong cách khác, mình sẵn sàng giúp bạn!



21 tháng 5

Trong bài thơ Áo cũ của Lưu Quang Vũ, hình ảnh chiếc áo cũ được khắc họa đầy xúc động và mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Chiếc áo không chỉ là vật dụng đơn giản mà còn là biểu tượng của ký ức, tình cảm thiêng liêng giữa mẹ và con. Chiếc áo “đứt sờn, màu bạc hai vai” gợi lên hình ảnh thời gian trôi qua, sự hao mòn của vật chất cũng như những vất vả, hy sinh của mẹ trong suốt quá trình nuôi dưỡng con lớn. Hình ảnh mẹ vá áo bằng đôi tay đã mờ, mắt đã kém càng làm nổi bật tình yêu thương vô bờ bến và sự tần tảo của mẹ. Chiếc áo cũ gắn liền với những kỷ niệm, những tháng ngày con lớn lên dưới sự chăm sóc của mẹ, khiến con “càng yêu áo thêm”. Khi chiếc áo dài hơn, cũng là lúc con nhận ra mẹ đã già đi, như lời nhắc nhở về sự trôi qua của thời gian và tình mẫu tử bền chặt. Qua hình ảnh chiếc áo cũ, bài thơ gửi gắm thông điệp về lòng biết ơn, sự trân trọng những giá trị truyền thống và tình cảm gia đình sâu sắc, khiến người đọc cảm nhận được sự ấm áp và xúc động.

21 tháng 5

Trong bài thơ Áo cũ của Lưu Quang Vũ, hình ảnh chiếc áo cũ được khắc họa đầy xúc động và mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Chiếc áo không chỉ là vật dụng đơn giản mà còn là biểu tượng của ký ức, tình cảm thiêng liêng giữa mẹ và con. Chiếc áo “đứt sờn, màu bạc hai vai” gợi lên hình ảnh thời gian trôi qua, sự hao mòn của vật chất cũng như những vất vả, hy sinh của mẹ trong suốt quá trình nuôi dưỡng con lớn. Hình ảnh mẹ vá áo bằng đôi tay đã mờ, mắt đã kém càng làm nổi bật tình yêu thương vô bờ bến và sự tần tảo của mẹ. Chiếc áo cũ gắn liền với những kỷ niệm, những tháng ngày con lớn lên dưới sự chăm sóc của mẹ, khiến con “càng yêu áo thêm”. Khi chiếc áo dài hơn, cũng là lúc con nhận ra mẹ đã già đi, như lời nhắc nhở về sự trôi qua của thời gian và tình mẫu tử bền chặt. Qua hình ảnh chiếc áo cũ, bài thơ gửi gắm thông điệp về lòng biết ơn, sự trân trọng những giá trị truyền thống và tình cảm gia đình sâu sắc, khiến người đọc cảm nhận được sự ấm áp và xúc động.

Từ mượn: hải sản; tiêu cực.

Mượn từ ngôn ngữ Hán Việt

Xin lỗi nhé, mình tìm được có 2 từ à!

21 tháng 5

Chào bạn! Mình sẽ giúp bạn phân tích câu văn trong đoạn văn bạn đưa nhé.


Câu văn cần xác định:

"Đến nơi, cô bé đứng ngẩn người ra hồi lâu, rồi suýt òa khóc. Những dây treo đèn hầu như trống trơn, và bông sen tím không còn ở đó nữa."


1. Xác định câu văn sử dụng cấu trúc nhiều thành phần vị ngữ:

Câu:
"Đến nơi, cô bé đứng ngẩn người ra hồi lâu, rồi suýt òa khóc."

  • Câu này có hai vị ngữ chính:
    • "đứng ngẩn người ra hồi lâu"
    • "suýt òa khóc"
  • Hai vị ngữ này cùng chia sẻ chủ ngữ "cô bé", tạo thành câu có nhiều thành phần vị ngữ.

2. Tác dụng của việc sử dụng cấu trúc câu nhiều thành phần vị ngữ:

  • Giúp câu văn diễn tả được nhiều hành động, trạng thái xảy ra liên tiếp hoặc đồng thời của chủ ngữ một cách liền mạch, tự nhiên.
  • Tạo nhịp điệu câu phong phú, sinh động, làm nổi bật tâm trạng cô bé: vừa đứng ngẩn người, vừa suýt khóc, thể hiện rõ sự xúc động, bối rối khi đến nơi.
  • Giúp câu văn tránh sự rời rạc, làm tăng tính liên kết và mạch lạc trong diễn đạt.

Nếu bạn cần mình giải thích thêm hoặc giúp làm bài tập khác, cứ hỏi nhé!

Đọc đoạn trích sau: Tóm tắt bối cảnh: Thùy và Hà là chị em họ. Hà là học sinh giỏi văn. Dù Thùy không đồng ý, ba mẹ vẫn quyết định chuyển trường cho Thùy, đến học chung với Hà. 3. Mẹ hỏi: “Sao không rủ em Hà đi học cho vui?”. Thuỳ dắt xe lách qua khe cửa hẹp vanh, trả lời vội vàng: “Thôi, nó đi chậm như rùa, con lại thích đi học sớm!”. Nó tự nhủ: “Dở quá, từ đầu năm...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau:

Tóm tắt bối cảnh: Thùy và Hà là chị em họ. Hà là học sinh giỏi văn. Dù Thùy không đồng ý, ba mẹ vẫn quyết định chuyển trường cho Thùy, đến học chung với Hà.

3. Mẹ hỏi: “Sao không rủ em Hà đi học cho vui?”. Thuỳ dắt xe lách qua khe cửa hẹp vanh, trả lời vội vàng: “Thôi, nó đi chậm như rùa, con lại thích đi học sớm!”. Nó tự nhủ: “Dở quá, từ đầu năm tới giờ, chưa khi nào mình là người đầu tiên vào trường cả!”. Luôn luôn có những kẻ đến sớm hơn Thuỳ, hoặc là một cái xe dựng cô độc trong bãi còn vắng tanh, hoặc một anh chàng đứng tựa lan can lớp học nhìn như quét khắp sân trường rộng lớn. Thuỳ tự an ủi: “Chắc chúng nó gần nhà!” rồi ung dung vào lớp. Trên bảng đen, bài giảng lớp học chiều qua xen lẫn những câu viết đùa chữ to, chằng chịt. Thuỳ cất cặp rồi một mình giở ghế lên sẵn cho tổ trực, nó nghĩ: “Mình thật khoẻ, mình phải làm thật nhanh trước khi có người khác giúp!”. Xong việc, cũng là lúc tổ trực vác chổi vào, cả bọn xúc động, hỏi: “Thùy làm đấy à?”. Hầu như ngày nào cũng thế mà vẫn không hết bất ngờ, chỉ có Hà ái ngại nhìn Thuỳ, nó nói nhỏ: “Chị làm thế làm gì, việc tụi nó mà!". Thuỳ đáp cụt lủn: “Rảnh thì làm!". Nó muốn nói thêm: “Tao cũng không thích mày, mày trốn quét lớp luôn!", rồi lại thôi, nghĩ làm thế người ta sẽ cười hai chị em, đành lặng lẽ đi chơi chỗ khác.

4. Giỗ ông, tất cả đổ về vườn của bà. Thuỳ ngủ lại trước đó một đêm, giết gà, làm vịt. Xong việc, nó lấy xe chạy loăng quăng. Trên những con đường quê sau mưa thơm nồng hoa đêm, vài đứa trẻ con đi dạo, dựa nhau hát vọng cổ ngân nga. Thuỳ nghĩ: “Tụi này vui thật!”. Buổi sáng, các dì, cậu khen: “Thuỳ thật là chăm!”. Mẹ bảo: “Ui! lười học lắm!”. Thuỳ ngồi rửa rau, kêu to uất ức: “Con lười học hồi nào!”. Mẹ nghiêm mặt, ý bảo: “Hỗn! Không được cãi người lớn!”. Thuỳ im bặt. Nó nghe tiếng Hà nhỏ nhẹ: “Con chào ngoại, con mới tới! Con chào... Em chào...”. Mọi người lại khen với nhau: “Người lớn ghê!”. Hà đứng xa xa, hỏi: “Chị Thùy có cần gì không, em phụ?”. Thùy bảo: “Không! Xong hết rồi!”. Hà lên nhà trên, các dì, chú lại khen Hà giỏi, nghe đâu lại mới đi thi gì đó cho trường. Thuỳ đổ chậu nước, nó nghĩ: “Không ai biết rõ nó bằng mình. Nếu mình kể ra nó ích kỉ, nó không có bạn chơi, mọi người sẽ nói là mình ganh nó giỏi!”. Rồi Thuỳ buồn bã nghĩ, mà sao mình không giỏi nhỉ? Hồi bé thầy vẫn khen mà? Hay tại lớn mình ham chơi? Nãy mẹ nói mình lười chắc cũng đúng... Nước trào ra khỏi chậu, ngoại giục: “Rửa đi Thuỳ! Con nghĩ gì vậy?” – “Con không nghĩ gì cả”. Rồi nó thả vào chậu nước đầy những nắm rau xanh ngắt.

5. Như cả họ đã dự đoán, cuối cùng Hà cũng lên truyền hình. Cả nhà chăm chú ngồi xem cảnh Hà ngồi đọc bài đêm khuya, bên cái đèn con mới tinh. Hà cầm chổi dịu dàng quét lớp. Đến cảnh Hà giúp mẹ làm cơm, rửa chén... Thuỳ muốn kêu lên: “Ơ, mọi ngày dì Tư có để nó làm gì đâu!” nhưng kìm được, sợ mọi người lại bảo mình ganh! Nó chỉ hét lên bực tức khi thấy nhỏ Sương đứng cười bẽn lẽn bên Hà, kiểu bạn thân, cùng tiến: "Con này vẫn hay nói xấu con Hà, thế mà cũng vác mặt lên đây được!”. Mẹ bảo: “Còn hơn mày không bao giờ được lên đâu!”.

Thuỳ nghĩ, có cho lên, khéo mình cũng xin thôi. Nếu chị phóng viên hỏi: “Hằng ngày em làm gì?” chẳng lẽ lại tả, em hùng hục đi học sớm để bưng ghế, kéo bàn, em hay đạp xe loăng quăng ngoài đường. Rồi còn bạn thân, biết chọn đứa nào, bỏ đứa nào, cả một lũ lau nhau, ai mà lên ti vi cho hết được, rồi khéo lại giận nhau, lại bảo: “Mày quên tao.” mà từ xưa tới nay, có khi nào Thuỳ quên ai được!

(Trích Chị em họ, Phan Thị Vàng Anh, in trong Truyện ngắn Phan Thị Vàng Anh, NXB Trẻ, 2012, tr. 138-141)

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Chỉ ra nhân vật trung tâm của câu chuyện.

Câu 2 (0,5 điểm): Xác định điểm nhìn bên ngoài, điểm nhìn bên trong ở lời kể: Thuỳ cất cặp rồi một mình giở ghế lên sẵn cho tổ trực, nó nghĩ: “Mình thật khoẻ, mình phải làm thật nhanh trước khi có người khác giúp!”.

Câu 3 (1,0 điểm): Câu nói của Hà: “Chị làm thế làm gì, việc tụi nó mà!” khi Thuỳ trực lớp phản ánh điều gì ở nhân vật Hà?

Câu 4 (1,0 điểm): Nêu tác dụng nghệ thuật của các câu hỏi đặt ra trong phần trích: Rồi Thuỳ buồn bã nghĩ, mà sao mình không giỏi nhỉ? Hồi bé thầy vẫn khen mà? Hay tại lớn mình ham chơi?

Câu 5 (1,0 điểm): Giả sử cần rút ra một bài học có ý nghĩa từ đoạn trích thì anh/ chị rút ra bài học gì?

0
Đọc bài thơ sau:Bầy chim sẻ có nhìn thấy tôi không?Nguyễn Phong ViệtBầy chim sẻ bị nhốt trong chiếc lồng và chở đi trên phốcứ ríu rít kêu mãi không thôiTôi đi trong dòng ngườiliếc ngang liếc dọcnhìn những con chim sẻ thất thần, rụng lông, ngơ ngácrồi nhìn ra chung quanh… Những con chim sẻ không được bay trong bầu trời xanhmột điều nghịch lýbạn bè tôi nhiều khi phải sống không theo cách...
Đọc tiếp

Đọc bài thơ sau:

Bầy chim sẻ có nhìn thấy tôi không?

Nguyễn Phong Việt

Bầy chim sẻ bị nhốt trong chiếc lồng và chở đi trên phố

cứ ríu rít kêu mãi không thôi

Tôi đi trong dòng người

liếc ngang liếc dọc

nhìn những con chim sẻ thất thần, rụng lông, ngơ ngác

rồi nhìn ra chung quanh…

 

Những con chim sẻ không được bay trong bầu trời xanh

một điều nghịch lý

bạn bè tôi nhiều khi phải sống không theo cách mình nghĩ

một điều bình thường?

 

Rồi những con chim sẻ sẽ được phóng sinh

một người đi bên cạnh tôi bảo thế

cuộc đời mà lẽ ra nó được hưởng với mây, mưa và gió…

chẳng cần đợi một bàn tay cứu rỗi nào

 

Bầy chim sẻ bị nhốt trong chiếc lồng

có nhìn thấy được tôi đâu?

(Theo Văn học và Tuổi trẻ, số 2 năm 2013, tr.51)

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Xác định nhân vật trữ tình trong bài thơ trên.

Câu 2 (0,5 điểm): Điều nghịch lý nào được đề cập đến trong bài thơ?

Câu 3 (1,0 điểm): Chỉ ra ý nghĩa của hình tượng chiếc lồng trong bài thơ.

Câu 4 (1,0 điểm): Trình bày tác dụng của nghệ thuật đối trong những câu thơ sau:

Những con chim sẻ không được bay trong bầu trời xanh

một điều nghịch lý

bạn bè tôi nhiều khi phải sống không theo cách mình nghĩ

một điều bình thường?

Câu 5 (1,0 điểm): Thông điệp nào trong bài thơ có ý nghĩa sâu sắc nhất với anh/chị? Vì sao?

Chú thích: Nguyễn Phong Việt sinh năm 1980 tại Phú Yên, là nhà báo, nhà thơ có nhiều tập thơ tạo nên hiện tượng xuất bản, được công chúng nồng nhiệt đón nhận. Anh đã ba lần đạt được giải “Bút mới” của báo Tuổi trẻ. Thơ của Nguyễn Phong Việt như những lời thủ thỉ nhẹ nhàng nhưng lại làm cho độc giả cảm nhận được rất nhiều điều về cuộc sống, về tình yêu cũng như những vấn đề trong đời sống con người.

0