viết một đoạn văn giới thiệu về nghề truyền thống ở hà tĩnh(nghề làm muối nhé)nhanh lên mình đang gấp nha bạn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Cảm ơn bạn đã chia sẻ những suy nghĩ rất rõ ràng và sâu sắc về ngày 30/4 – Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Đây thực sự là một ngày lịch sử trọng đại, đánh dấu sự kết thúc của cuộc chiến tranh kéo dài, mở ra kỷ nguyên hòa bình, độc lập và phát triển cho Việt Nam.
Việc nhìn nhận sự kiện này dưới nhiều góc độ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về ý nghĩa của ngày thống nhất đất nước, cũng như những cảm xúc khác nhau của các bên liên quan. Đúng như bạn nói, đây là ngày mà toàn dân Việt Nam đoàn kết, tự hào và ăn mừng chiến thắng, trong khi những thế lực phản động, chống đối lại chế độ mới thì tiếc nuối và đau buồn vì mất đi quyền lực và ảnh hưởng.
Chúc bạn có một ngày 30/4 ý nghĩa, tràn đầy niềm vui và tự hào về đất nước mình! Nếu bạn muốn, mình có thể giúp bạn soạn bài viết, bài phát biểu hoặc tìm hiểu thêm về lịch sử ngày 30/4 nhé

SỐNG CHỈ CHO BẢN THÂN – MỘT LỐI SỐNG ÍCH KỶ CẦN PHÊ PHÁN
Cuộc sống hiện đại ngày nay, với nhịp sống nhanh, cạnh tranh cao, đã khiến nhiều người ngày càng đề cao cái tôi cá nhân. Từ đó, xuất hiện một quan điểm: “Chỉ cần sống cho bản thân mình, không cần quan tâm đến người khác.” Đây là một quan điểm mang tính ích kỷ, thiếu trách nhiệm với xã hội, và không phù hợp với các giá trị đạo đức, nhân văn của con người. Chúng ta cần thẳng thắn phê phán và phản đối quan điểm này để hướng đến một xã hội giàu tình thương và đoàn kết.
Trước hết, cần hiểu rằng con người không phải là một thực thể tách biệt. Ngay từ khi sinh ra, mỗi chúng ta đã sống trong mối quan hệ ràng buộc chặt chẽ với gia đình, nhà trường và xã hội. Không ai có thể tự tồn tại nếu thiếu đi sự nâng đỡ, hỗ trợ từ những người xung quanh. Cha mẹ nuôi nấng, thầy cô dạy dỗ, bạn bè chia sẻ, bác sĩ chữa bệnh, người nông dân sản xuất ra lương thực,... Tất cả cho thấy rằng sống là để cùng tồn tại với người khác, chứ không thể sống một cách cô lập, chỉ vì chính mình.
Nếu ai cũng mang tư tưởng “chỉ cần sống cho bản thân”, xã hội sẽ ra sao? Sự thờ ơ, lạnh nhạt, và vô cảm sẽ ngày một lan rộng. Khi ai đó gặp tai nạn, người khác thản nhiên bước qua. Khi có kẻ yếu thế bị bắt nạt, những người xung quanh chỉ quay lưng bỏ đi. Một xã hội như vậy không thể bền vững. Nó sẽ trở thành nơi con người sống như những cái máy vô hồn, không tình cảm, không gắn bó, không tình người.
Hơn nữa, lối sống ích kỷ chỉ nghĩ đến mình sẽ làm nghèo nàn tâm hồn của chính người đó. Khi chỉ biết nhận mà không biết cho đi, họ sẽ dần đánh mất sự đồng cảm, lòng biết ơn và khả năng gắn kết với người khác. Một người chỉ sống cho bản thân thì dù có đạt được vật chất đủ đầy, họ cũng khó tìm được sự bình yên, hạnh phúc thật sự. Bởi lẽ, niềm vui lớn nhất của con người không chỉ nằm ở việc mình có gì, mà còn ở việc mình đã cho đi được gì.
Ngược lại, người biết sống vì người khác sẽ là người có trái tim ấm áp, giàu lòng nhân ái. Họ không cần làm những điều quá to lớn – chỉ cần một lời hỏi thăm khi bạn buồn, một cái nắm tay lúc ai đó cần động viên, một hành động tử tế dành cho người xa lạ – cũng đủ để làm ấm cả một trái tim. Họ không chỉ đem lại giá trị cho người khác, mà còn giúp bản thân cảm nhận được ý nghĩa của cuộc sống. Câu nói “sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình” chính là lời nhắc nhở về bản chất cao đẹp của con người sống trong cộng đồng.
Tuy nhiên, phản đối lối sống ích kỷ không có nghĩa là phủ nhận giá trị cá nhân. Mỗi người đều có quyền sống đúng với chính mình, có quyền yêu thương, chăm sóc bản thân. Nhưng điều quan trọng là phải biết cân bằng giữa lợi ích cá nhân và trách nhiệm với người khác. Một người trưởng thành là người biết lo cho mình, nhưng cũng biết quan tâm đến tập thể, gia đình và cộng đồng.
Thực tế cho thấy, trong những lúc khó khăn nhất – thiên tai, dịch bệnh, chiến tranh – chính sự quan tâm, tương trợ lẫn nhau đã giúp con người vượt qua nghịch cảnh. Từ những y bác sĩ tuyến đầu, những người thiện nguyện không quản ngại gian khổ, đến những hành động nhỏ như tặng suất cơm, giúp đỡ người lạ – tất cả đều thể hiện sức mạnh của sự sống vì người khác. Đó mới là giá trị thật sự khiến xã hội tốt đẹp và nhân văn hơn.
Tóm lại, quan điểm “chỉ cần sống cho bản thân mình, không cần quan tâm đến người khác” là sai lầm và cần bị phê phán. Sống chỉ vì mình là sống hẹp hòi, lạnh lùng và đơn độc. Chúng ta chỉ thực sự hạnh phúc khi biết yêu thương và sống vì người khác. Mỗi hành động tử tế, dù nhỏ thôi, cũng góp phần xây dựng một thế giới đầy tình người, nhân ái và yêu thương.

Dưới đây là bài văn miêu tả phong cảnh cánh đồng với việc sử dụng các biện pháp so sánh và nhân hóa:
Mỗi buổi sáng, khi ánh bình minh bắt đầu ló dạng, cánh đồng quê tôi hiện ra như một bức tranh thiên nhiên rực rỡ, sống động và ngập tràn sức sống. Những thửa ruộng lúa trải dài bất tận, tựa như tấm thảm xanh mượt mà do mẹ thiên nhiên tinh tế dệt nên. Gió nhẹ nhàng thổi qua, làm những bông lúa đung đưa như đang nhảy múa, vui đùa cùng gió trời.
Mặt trời như một viên ngọc khổng lồ, tỏa ánh sáng lấp lánh xuống cánh đồng, khiến từng giọt sương còn đọng lại trên lá lúa trở nên lung linh, tựa những viên pha lê quý giá. Những cánh cò trắng muốt lượn quanh cánh đồng, như những vũ công thướt tha đang trình diễn trên sân khấu rộng lớn của thiên nhiên. Tiếng chim hót líu lo hòa cùng tiếng gió nhẹ tạo nên bản nhạc đồng quê du dương, êm dịu, khiến lòng người thư thái đến lạ.
Cánh đồng không chỉ là nơi nuôi sống con người, mà dường như còn mang trong mình linh hồn của làng quê. Mỗi bông lúa, ngọn cỏ trên cánh đồng đều như đang kể những câu chuyện về cuộc sống yên bình, chân chất của người dân nơi đây. Những cây rơm rải rác trên cánh đồng giống như những chú lính gác nhỏ bé, cần mẫn bảo vệ cho sự bình yên của vùng quê.
Vào buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, cánh đồng lại khoác lên mình màu áo vàng óng ánh như mật ong, đẹp đến mê hồn. Ánh nắng cuối ngày len lỏi qua từng bông lúa, làm cho cánh đồng tựa như được phủ một lớp ánh sáng vàng rực, lộng lẫy mà vẫn dịu dàng. Những người nông dân trở về sau một ngày làm việc vất vả, tiếng cười nói của họ vang vọng khắp không gian, làm cho cánh đồng trở nên ấm áp, thân thuộc hơn bao giờ hết.
Cánh đồng quê không chỉ là biểu tượng của thiên nhiên trù phú, mà còn là trái tim của làng quê, là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của tuổi thơ tôi. Nhìn cánh đồng, tôi như thấy được sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên, một mối quan hệ bền chặt và đầy yêu thương.
Trong bài văn đã viết, mình sử dụng các biện pháp nhân hóa và so sánh như sau:
Biện pháp nhân hóa:
- "Gió nhẹ nhàng thổi qua, làm những bông lúa đung đưa
- "Mỗi bông lúa, ngọn cỏ trên cánh đồng đều như đang kể những câu chuyện về cuộc sống yên bình."
- "Những cây rơm giống như những chú lính gác nhỏ bé, cần mẫn bảo vệ cho sự bình yên của vùng quê."
Biện pháp so sánh:
- "Cánh đồng hiện ra như một bức tranh thiên nhiên rực rỡ."
- "Ánh hoàng hôn khoác lên cánh đồng màu áo vàng óng ánh như mật ong."
- "Mặt trời như một viên ngọc khổng lồ, tỏa ánh sáng lấp lánh xuống cánh đồng."
- "Những giọt sương như viên pha lê quý giá."
mình chỉ viết ngắn gọn như này thôi, hi vọng nó hữu ích
Trong kỳ nghỉ hè, bố đã đưa em về quê ngoại. Chúng mình dạo chơi ngoài cánh đồng. Cánh đồng lúa xanh tươi quá, làm tâm hồn em như được tắm mình trong một biển xanh biếc.
Từ sớm, bố đã dắt em ra cánh đồng để thưởng ngoạn bức tranh mặt trời ban mai. Cánh đồng lúa xanh ngắt nét miên man, vô tận như kết nối với chân trời xa xôi. Không khí ở đây trong lành đến lạ, từng chiếc lá lúa lung linh dưới ánh nắng vàng. Những giọt sương nhỏ lăn qua từng chiếc lá, chạy trốn khỏi bức tranh ban mai. Ông mặt trời mỉm cười, đánh thức vùng quê yên bình. Tiếng hót líu lo của chim cùng gió nhẹ làm cho khung cảnh quê hương thêm yên bình. Mỗi cơn gió lên, lá lúa như những chiếc gươm múa bay theo nhịp điệu sớm. Gió thì thầm bí mật vào tóc em, làm em tự hỏi về điều gì đó. Thỉnh thoảng, em bắt gặp bóng dáng của những bác nông dân, cúi xuống nhặt cỏ, tận tâm chăm sóc ruộng lúa. Châu chấu nhảy qua đám cỏ non, tìm ngọn cỏ tươi ngon.
Quê ngoại của em là điểm đến yêu thương. Em mong được trở về nhiều lần nữa để thưởng ngoạn cánh đồng lúa bát ngát này.

Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Bạn đến chơi nhà" của Nguyễn Khuyến là tác giả, chính là ông. Nhân vật trữ tình xuất hiện như một người bạn chân thành, gần gũi, nhưng đang ở trong hoàn cảnh khó khăn đến mức không có gì để thiết đãi người bạn đến thăm. Qua đó, Nguyễn Khuyến thể hiện một tình bạn giản dị, chân tình, không phụ thuộc vào vật chất hay nghi thức.
bạn muốn thêm thông tin gì thì cứ nói nhé

Câu 1 (0,5 điểm).
Chủ đề của bài thơ:
Bài thơ thể hiện tình yêu sâu nặng, nỗi nhớ da diết và niềm tự hào của tác giả đối với quê hương – nơi gắn bó với tuổi thơ, cha mẹ, những ký ức bình dị và thiêng liêng.
Câu 2 (0,5 điểm).
Hình ảnh quê hương trong bài thơ được gợi lên qua những từ ngữ, hình ảnh:
- Cỏ lau trắng, khúc hát mẹ ru, áo bạc sờn, mồ hôi cha, hạt gạo thảo thơm, vai gầy của mẹ, cánh cò, bát chè xanh, bàn tay chai sạn, khóe mắt nồng cay,…
→ Những hình ảnh giản dị, gần gũi mà đậm chất quê hương.
Câu 3 (1,0 điểm).
Tác dụng của biện pháp điệp ngữ “Có một miền”:
- Gợi mở không gian thơ đầy cảm xúc, nhấn mạnh vẻ đẹp và sự thiêng liêng của quê hương trong tâm trí người con xa xứ.
- Tạo âm điệu trầm lắng, da diết, thể hiện nỗi nhớ khắc khoải.
- Làm nổi bật các khía cạnh khác nhau của quê hương: thiên nhiên, con người, ký ức, tình cảm gia đình.
Câu 4 (1,0 điểm).
Hiểu về hai dòng thơ:
Áo bạc sờn trong nắng chiều vời vợi
Mồ hôi cha mặn cả những cánh đồng.
- Hai câu thơ khắc họa hình ảnh người cha cần mẫn, vất vả lao động trên ruộng đồng.
- “Áo bạc sờn” và “mồ hôi cha mặn” là biểu tượng của sự hi sinh, tảo tần vì gia đình, gợi lòng biết ơn sâu sắc của người con dành cho cha và những người nông dân quê hương.
- Đồng thời, thể hiện sự gắn bó giữa con người và mảnh đất quê hương qua lao động.
Câu 5 (1,0 điểm).
Đoạn văn:
Người trẻ hôm nay cần có trách nhiệm giữ gìn và phát huy những giá trị tốt đẹp của quê hương, đất nước. Đó là tình yêu, sự biết ơn đối với nguồn cội, những người đã vất vả dựng xây quê hương. Người trẻ cần học tập tốt, sống có lý tưởng, đóng góp bằng hành động thiết thực như bảo vệ môi trường, giữ gìn truyền thống văn hóa và tích cực tham gia các hoạt động cộng đồng. Chỉ khi hiểu rõ quê hương mình, chúng ta mới có thể góp phần xây dựng đất nước giàu mạnh và nhân văn hơn.

Câu 1 (2,0 điểm). Viết đoạn văn phân tích nhân vật “tôi” trong đoạn trích ở phần đọc hiểu.
Nhân vật “tôi” trong đoạn trích là người mang nhiều nội tâm sâu sắc, thể hiện rõ sự nhạy cảm và tinh tế trong cách cảm nhận cuộc sống. Qua những suy nghĩ và cảm xúc được bộc lộ, “tôi” hiện lên như một con người biết suy tư, trăn trở trước những biến chuyển của thời gian và con người. “Tôi” không chỉ nhìn nhận thế giới bằng lý trí mà còn bằng cả trái tim – điều này giúp nhân vật trở nên gần gũi, dễ tạo sự đồng cảm với người đọc. Đặc biệt, những phản ứng của “tôi” trước hoàn cảnh hay sự việc trong đoạn trích thể hiện một lối sống giàu tình cảm, biết quý trọng các giá trị tinh thần như tình thân, tình bạn hoặc những kỷ niệm xưa cũ. Nhờ đó, nhân vật “tôi” không chỉ đóng vai trò kể chuyện mà còn truyền tải thông điệp nhân văn, sâu lắng tới người đọc.
Câu 2 (4,0 điểm). Nghị luận: Cách xây dựng và giữ gìn một tình bạn đẹp (600 chữ)
Tình bạn là một trong những mối quan hệ thiêng liêng và quan trọng nhất trong đời sống con người. Một tình bạn đẹp không chỉ mang đến niềm vui, sự đồng hành mà còn giúp mỗi người hoàn thiện bản thân. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, nhiều bạn trẻ dường như đang xem nhẹ giá trị của tình bạn, dẫn đến sự hời hợt, thực dụng hoặc dễ dàng buông bỏ mối quan hệ khi gặp khó khăn. Vì vậy, việc xây dựng và giữ gìn một tình bạn đẹp là điều cần thiết và đáng suy ngẫm.
Một tình bạn đẹp được xây dựng trên nền tảng của sự chân thành, tôn trọng và thấu hiểu. Không cần phải phô trương hay thường xuyên thể hiện, nhưng trong lòng mỗi người đều có một vị trí đặc biệt dành cho người bạn thân. Tình bạn không phải lúc nào cũng êm đềm, mà đôi khi sẽ có xung đột, hiểu lầm. Nhưng chính cách hai người đối mặt, giải quyết vấn đề với nhau sẽ quyết định sự bền vững của mối quan hệ ấy. Thay vì tranh cãi, người bạn thật sự sẽ chọn cách lắng nghe và thấu hiểu đối phương.
Để giữ gìn tình bạn, mỗi người cần học cách bao dung và chia sẻ. Một lời động viên đúng lúc, một cái ôm khi buồn, hay chỉ đơn giản là sự hiện diện bên nhau cũng đủ để củng cố mối quan hệ. Bên cạnh đó, sự trung thực là yếu tố cốt lõi – nói sự thật, giữ lời hứa và không đâm sau lưng là những điều tưởng chừng đơn giản nhưng lại rất quan trọng trong một tình bạn.
Hiện nay, không ít bạn trẻ xem tình bạn như một công cụ xã hội – kết bạn vì lợi ích, chấm dứt vì hiểu lầm nhỏ. Những tình bạn kiểu này thường chóng nở chóng tàn. Sự phát triển của mạng xã hội cũng khiến việc kết bạn trở nên dễ dàng hơn, nhưng lại thiếu chiều sâu, thiếu cảm xúc thật. Trong hoàn cảnh đó, những tình bạn được vun đắp bằng sự kiên trì, chân thành và đồng cảm càng trở nên quý giá.
Tình bạn là một mối quan hệ đặc biệt – không bị ràng buộc bởi máu mủ, không bắt buộc như tình thân, nhưng lại gắn bó sâu sắc nếu được nuôi dưỡng đúng cách. Một người bạn tốt có thể trở thành điểm tựa trong những lúc khó khăn, là người cùng ta chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, là tấm gương giúp ta soi lại chính mình. Vì vậy, mỗi người – đặc biệt là các bạn trẻ – hãy biết trân trọng, xây dựng và giữ gìn những tình bạn đẹp bằng trái tim chân thành, sự quan tâm thật lòng và cách ứng xử văn minh.
Nghề làm muối là một trong những nghề truyền thống lâu đời và gắn bó sâu sắc với cuộc sống của người dân ven biển Hà Tĩnh, đặc biệt là ở các vùng như Thạch Hà và Cẩm Xuyên. Từ bao đời nay, nghề muối không chỉ là kế sinh nhai mà còn trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa lao động của người dân nơi đây. Khi những ngày hè nắng gắt bắt đầu, cũng là lúc các cánh đồng muối trắng tinh rực sáng dưới ánh mặt trời, người dân lại tất bật với công việc dẫn nước biển vào các ô kết tinh, dọn dẹp ruộng muối, theo dõi thời tiết để thu hoạch đúng lúc. Để tạo ra được những hạt muối trắng, tinh khiết, người làm muối phải trải qua nhiều công đoạn tỉ mỉ và tốn rất nhiều công sức. Họ phải làm việc dưới cái nắng gay gắt, chân trần đi trên mặt ruộng nóng bỏng, mồ hôi nhễ nhại nhưng vẫn luôn giữ nụ cười lạc quan. Dù thu nhập từ nghề này không cao và còn phụ thuộc nhiều vào thời tiết, nhưng người dân nơi đây vẫn kiên trì gìn giữ bởi họ hiểu rằng đây không chỉ là một nghề mà còn là truyền thống, là hồn cốt của quê hương. Ngày nay, dù cuộc sống hiện đại có nhiều thay đổi, nhưng nghề làm muối vẫn được duy trì, bởi mỗi hạt muối trắng không chỉ mặn mà hương vị biển cả mà còn đậm đà tình quê và công sức của biết bao con người lam lũ. Giữ gìn và phát triển nghề làm muối cũng chính là gìn giữ một phần văn hóa truyền thống quý báu của Hà Tĩnh nói riêng và dân tộc Việt Nam nói chung.
➢ Bạn tham khảo !!
Nghề làm muối là một trong những nghề truyền thống lâu đời và tiêu biểu ở vùng ven biển Hà Tĩnh, đặc biệt phổ biến ở các huyện như Cẩm Xuyên, Thạch Hà. Đây là nghề gắn bó mật thiết với cuộc sống của nhiều thế hệ người dân nơi đây, trở thành một phần không thể thiếu trong bức tranh văn hóa của vùng đất đầy nắng gió này. Nghề làm muối tưởng chừng đơn giản nhưng lại đòi hỏi sự kiên trì, tỉ mỉ và hiểu biết sâu sắc về thời tiết, thủy triều. Vào mùa nắng, người dân phải dậy từ tinh mơ để bắt đầu công việc dẫn nước biển vào ruộng kết tinh, sau đó chờ nắng lên cao để thu được những hạt muối trắng tinh khiết. Từng hạt muối là kết tinh của mồ hôi, công sức và tình yêu quê hương của người dân lam lũ. Dù nghề làm muối ngày nay đối mặt với nhiều khó khăn do tác động của thời tiết thất thường và sự cạnh tranh từ muối công nghiệp, nhưng nhiều gia đình ở Hà Tĩnh vẫn quyết tâm giữ nghề. Họ xem đây không chỉ là một phương tiện mưu sinh, mà còn là cách để bảo tồn nét văn hóa truyền thống, giữ gìn bản sắc dân tộc. Những cánh đồng muối lấp lánh dưới ánh mặt trời không chỉ mang giá trị kinh tế mà còn là biểu tượng của sự bền bỉ, cần cù và lòng yêu lao động của người dân Hà Tĩnh.