K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Chiến dịch Hồ Chí Minh, diễn ra từ ngày 26 đến 30 tháng 4 năm 1975, đã nhanh chóng giành thắng lợi to lớn nhờ các yếu tố chính sau: 1. **Sự lãnh đạo đúng đắn và quyết đoán của Đảng**: Đảng ta, đứng đầu là Chủ tịch Hồ Chí Minh, đã đề ra đường lối chính trị và quân sự sáng suốt, độc lập, tự chủ, tạo nền tảng vững chắc cho chiến dịch. 2. **Sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc**: Tinh thần yêu nước, ý chí kiên cường và sự đoàn kết của toàn dân đã tạo nên sức mạnh tổng hợp, giúp quân và dân ta càng đánh càng mạnh, càng đánh càng thắng. 3. **Nghệ thuật quân sự xuất sắc**: Chiến dịch thể hiện sự phát triển vượt bậc của nghệ thuật quân sự Việt Nam, với việc tập trung lực lượng lớn, hình thành ưu thế áp đảo, hiệp đồng chặt chẽ giữa các quân binh chủng và thực hiện các mũi tiến công táo bạo, bất ngờ, đánh vào trung tâm đầu não của địch. 4. **Sự suy yếu và hoang mang của đối phương**: Quân đội và chính quyền Sài Gòn lúc bấy giờ đang trong tình trạng suy yếu, mất tinh thần chiến đấu, tạo điều kiện thuận lợi cho quân ta tiến công nhanh chóng và giành thắng lợi quyết định. Những yếu tố trên đã kết hợp, dẫn đến việc Chiến dịch Hồ Chí Minh diễn ra trong thời gian ngắn nhưng đạt được thắng lợi to lớn, kết thúc cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, giải phóng hoàn toàn miền Nam và thống nhất đất nước.

Đề thi đánh giá năng lực

g truyện ngắn Cơm mùi bếp khói của Hoàng Công Danh, nhân vật người mẹ là hình ảnh tiêu biểu cho tình yêu thương vô bờ bến, sự hy sinh thầm lặng và cốt cách giản dị nhưng đầy cao cả của người phụ nữ trong gia đình. Bài văn này sẽ phân tích và đánh giá nhân vật người mẹ trong tác phẩm, từ đó làm nổi bật những giá trị nhân văn sâu sắc mà tác giả muốn gửi gắm. Trước hết, nhân vật người mẹ trong truyện là hiện thân của sự hy sinh và lòng tận tụy vô điều kiện. Mặc dù hoàn cảnh sống rất khó khăn, mẹ vẫn dành hết tình cảm, sự quan tâm chăm sóc cho con cái. Cả cuộc đời mẹ chỉ lo lắng, vất vả vì con, từng bữa cơm mẹ làm không chỉ đơn thuần là thức ăn mà là tình yêu thương, sự chăm sóc bao la mà mẹ dành cho gia đình. Bức tranh về người mẹ trong truyện không phải là một người mẹ vĩ đại trong những tình huống đặc biệt, mà là một người mẹ bình dị, hiền hòa, với những hành động đời thường, nhưng lại chứa đựng một tình yêu vô cùng mạnh mẽ. Mẹ trong tác phẩm không chỉ là người nuôi dưỡng về thể xác mà còn là người truyền tải những giá trị tinh thần cho con cái. Dù cuộc sống thiếu thốn, mẹ luôn cố gắng làm tròn trách nhiệm của mình, luôn nở nụ cười hiền hậu và khiến cho ngôi nhà trở nên ấm áp, tràn đầy tình thương. Mỗi lần mẹ động viên, dạy bảo con đều thấm đẫm sự dịu dàng và sự chắt chiu, hy sinh. Những bữa cơm mẹ nấu không chỉ là thức ăn mà là nguồn động viên tinh thần vô giá đối với con cái, giúp các con vững bước trong cuộc sống đầy gian truân. Điểm đáng chú ý trong nhân vật người mẹ trong Cơm mùi bếp khói chính là sự giản dị nhưng đầy sâu sắc. Mẹ không cần phải thể hiện tình yêu bằng những lời lẽ hoa mỹ hay hành động vĩ đại, mà mẹ bày tỏ tình yêu qua những việc làm cụ thể, nhỏ nhặt nhưng lại mang ý nghĩa vô cùng to lớn. Mẹ chăm chút cho từng bữa ăn, làm sao để con cảm thấy ấm lòng dù trong những lúc khó khăn nhất. Mẹ là ngọn lửa ấm trong gia đình, là bến đỗ vững vàng cho những con thuyền đang chòng chành giữa biển đời. Mặc dù trong tác phẩm, người mẹ không trực tiếp lên tiếng về những khát khao, ước vọng của bản thân, nhưng qua hành động của mẹ, chúng ta thấy rõ sự gắn kết giữa mẹ và con, tình yêu thương không lời. Mẹ cũng chính là hiện thân của hình ảnh người phụ nữ Việt Nam truyền thống, sống vì gia đình, chăm lo cho chồng con và hy sinh mọi thứ để giữ gìn hạnh phúc gia đình. Tình yêu thương ấy không đòi hỏi sự đáp trả mà chỉ mong muốn con cái được hạnh phúc, trưởng thành. Tuy nhiên, cũng không thể không nhận thấy rằng trong cuộc sống vất vả ấy, người mẹ cũng phải chịu đựng không ít nỗi đau, hy sinh thầm lặng. Câu chuyện về người mẹ trong Cơm mùi bếp khói không chỉ đơn thuần là một bức tranh tươi đẹp về tình mẫu tử mà còn là một sự nhắc nhở về sự gian khổ, sự chịu đựng mà những người phụ nữ trong gia đình phải đối mặt. Mẹ trong câu chuyện là một hình ảnh sống động của những người mẹ Việt Nam luôn kiên cường vượt qua mọi khó khăn để nuôi dưỡng, yêu thương con cái. Tóm lại, nhân vật người mẹ trong Cơm mùi bếp khói của Hoàng Công Danh là một hình ảnh đẹp đẽ, cao cả và vô cùng nhân văn. Mẹ không chỉ là người chăm sóc con cái mà còn là người vun đắp những giá trị tinh thần, là biểu tượng của tình yêu vô điều kiện và sự hy sinh thầm lặng. Qua đó, tác giả đã gửi gắm thông điệp về tình yêu thương gia đình, về sự hy sinh của người mẹ và sự quý trọng đối với những giá trị tinh thần giản dị nhưng vô cùng quý giá trong cuộc sống.

3 tháng 1

Olm chào em, cái này còn phụ thuộc vào nhiều vấn đề lắm em nhé. Cụ thể như môn đó là môn nào, em đã được thi lại chưa, kết quả thi lại ra sao. Cần có những thông tin như vậy thì mới có thể tư vấn cho em được. Chúc em vượt qua môn học và đạt được ý nguyện. Cứ bình tĩnh em nhé.

3 tháng 1

chắc ko


2 tháng 1

Cột điện là một trong những công trình cơ sở hạ tầng quan trọng trong cuộc sống hiện đại của chúng ta. Những cây cột điện cao vút, sừng sững dọc hai bên đường, mang lại vẻ đẹp đặc trưng cho các con phố và khu dân cư. Cột điện có vai trò quan trọng trong việc truyền tải điện năng từ các nhà máy điện đến tận từng căn nhà, cơ sở sản xuất. Thông qua hệ thống đường dây tải điện được treo trên những cột điện, chúng ta có thể sử dụng điện năng phục vụ các nhu cầu sinh hoạt, sản xuất hàng ngày.Cấu tạo của cột điện rất đơn giản, nhưng vô cùng bền chắc và an toàn. Phần thân cột thường được làm bằng thép hoặc bê tông cốt thép.Đầu cột điện gắn các dây dẫn điện, cùng với các thiết bị như cầu chì, cách ly, đường dây truyền tải... để đảm bảo an toàn cho hệ thống. Các chân cột được thiết kế vững chắc, có thể chịu đựng được các tác động từ môi trường như gió, mưa, bão.Ngoài ra, cột điện còn được trang bị các thiết bị nối đất để bảo vệ hệ thống khỏi sự cố về điện.Việc lắp đặt cột điện phải tuân thủ các tiêu chuẩn, quy định về kỹ thuật và an toàn lao động để đảm bảo hiệu quả và an toàn vận hành.Cột điện là công trình quan trọng đối với sự phát triển của đô thị hiện đại, cung cấp nguồn điện ổn định cho các hoạt động sản xuất, kinh doanh và sinh hoạt. Chúng ta thường nhìn thấy những cây cột điện ở khắp mọi nơi, từ các khu dân cư, công viên, đường cao tốc cho đến các khu công nghiệp.Những cột điện đóng vai trò như những "con đường" trên không, kết nối và truyền tải dòng điện từ nguồn điện đến người tiêu dùng.Ngoài chức năng truyền tải điện, cột điện còn được sử dụng để treo các đường dây viễn thông, internet, truyền hình cáp.Việc bảo trì, sửa chữa cột điện là công việc hết sức quan trọng, nhằm đảm bảo an toàn và duy trì sự ổn định của hệ thống điện.Các đơn vị quản lý, vận hành hệ thống điện phải thường xuyên kiểm tra, bảo dưỡng cột điện để phát hiện và khắc phục sớm các hư hỏng.Bên cạnh đó, người dân cũng cần ý thức bảo vệ và không được làm hư hại các cột điện, vì đây là tài sản công cộng.Trong những tình huống thiên tai như bão, lũ lụt, cột điện có thể bị ngã đổ, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến hệ thống điện.Chính vì vậy, các cơ quan chức năng luôn chú trọng đến công tác phòng chống thiên tai và ứng cứu sự cố với cột điện.Khi xảy ra sự cố, các đội ngũ kỹ thuật viên sẽ nhanh chóng tiến hành sửa chữa, thay thế cột điện bị hư hỏng.Họ phải làm việc trong điều kiện khó khăn, nguy hiểm, nhưng luôn hoàn thành nhiệm vụ một cách nhanh chóng và hiệu quả.Nhìn chung, cột điện là một bộ phận quan trọng, không thể thiếu được trong hệ thống cơ sở hạ tầng của bất kỳ đô thị hiện đại nào.Chúng góp phần đảm bảo việc cung cấp điện ổn định, liên tục cho các hoạt động sản xuất và sinh hoạt của người dân.Với vai trò và ý nghĩa to lớn như vậy, cây cột điện xứng đáng được mọi người quan tâm, bảo vệ và giữ gìn.Đây chính là một trong những "công trình" không thể thiếu, góp phần quan trọng vào sự phát triển năng động của xã hội hiện đại. Trên đây là những điểm chính về sự thuyết minh về vai trò, ý nghĩa và tầm quan trọng của cây cột điện trong cuộc sống hiện đại.

2 tháng 1

hc tốt nha:)


Mình về mình có nhớ ta? Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng. Mình về mình có nhớ không Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn? Tiếng ai tha thiết bên cồn Bâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước đi Áo chàm đưa buổi phân ly Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay... - Mình đi, có nhớ những ngày Mưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù? Mình về, có nhớ chiến khu Miếng cơm chấm muối, mối thù nặng...
Đọc tiếp

Mình về mình có nhớ ta?
Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.
Mình về mình có nhớ không
Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?

Tiếng ai tha thiết bên cồn
Bâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước đi
Áo chàm đưa buổi phân ly
Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay...

- Mình đi, có nhớ những ngày
Mưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù?
Mình về, có nhớ chiến khu
Miếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai?
Mình về, rừng núi nhớ ai
Trám bùi để rụng, măng mai để già.
Mình đi, có nhớ những nhà
Hắt hiu lau xám, đậm đà lòng son
Mình về, còn nhớ núi non
Nhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt Minh
Mình đi, mình có nhớ mình
Tân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa?

- Ta với mình, mình với ta
Lòng ta sau trước mặn mà đinh ninh
Mình đi, mình lại nhớ mình
Nguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu...

Nhớ gì như nhớ người yêu
Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương
Nhớ từng bản khói cùng sương
Sớm khuya bếp lửa người thương đi về.
Nhớ từng rừng nứa bờ tre
Ngòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy.
Ta đi, ta nhớ những ngày
Mình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi...

Thương nhau, chia củ sắn lùi
Bát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùng.
Nhớ người mẹ nắng cháy lưng
Địu con lên rẫy, bẻ từng bắp ngô.

NÊU CHỦ ĐỀ,ĐỀ TÀI ,NHÂN VẬT TRỮ TÌNH,NHẬN XÉT MẠCH CẢM XÚC CỦA BÀI THƠ, THÔNG ĐIỆP ,BPTT, CÂU THƠ Ý NGHĨA22:24/-strong/-heart:>:o:-((:-hĐã nhận Xem trước khi gửiThả Files vào đây để xem lại trước khi gửi

0
29 tháng 12 2024

bài thơ "Thương Vợ" của Trần Tế Xương đã khắc họa một cách chân thực và sâu sắc hình ảnh người vợ tảo tần, chịu thương chịu khó vì gia đình. Bà Tú, nhân vật chính trong bài thơ, hiện lên với những công việc vất vả, nhọc nhằn, luôn nỗ lực chăm lo cho chồng con. Những câu thơ như: "Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng."

đã lột tả sự hy sinh, tần tảo của bà. Trần Tế Xương không chỉ ca ngợi sự hy sinh của vợ mình mà còn tỏ lòng biết ơn sâu sắc, thể hiện qua sự tự trách móc bản thân và cảm thông với nỗi vất vả của bà. Hình ảnh bà Tú hiện lên là biểu tượng của người phụ nữ Việt Nam với đức tính chịu thương, chịu khó, hy sinh vì gia đình.

Ngược lại, trong bài thơ "Bánh Trôi Nước", Hồ Xuân Hương lại mang đến một góc nhìn khác về người phụ nữ. Tác giả sử dụng hình ảnh bánh trôi nước để tượng trưng cho thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến: "Thân em vừa trắng lại vừa tròn, Bảy nổi ba chìm với nước non."

Những câu thơ này không chỉ miêu tả vẻ đẹp bên ngoài của người phụ nữ mà còn ám chỉ số phận bấp bênh, lận đận của họ. Hồ Xuân Hương đã thể hiện sự đồng cảm sâu sắc với người phụ nữ, đồng thời phê phán xã hội phong kiến đã khiến cuộc đời họ trở nên khó khăn, bất hạnh. Tuy nhiên, bài thơ cũng khẳng định phẩm chất kiên cường, bất khuất của người phụ nữ, như trong câu: "Mà em vẫn giữ tấm lòng son."

Qua hai bài thơ, chúng ta thấy rằng cả Trần Tế Xương và Hồ Xuân Hương đều đã khắc họa hình ảnh người phụ nữ một cách sâu sắc và đầy xúc động. Trong khi Trần Tế Xương ca ngợi sự hy sinh và tần tảo của người vợ, thì Hồ Xuân Hương lại tập trung vào vẻ đẹp và sự kiên cường của người phụ nữ. Cả hai tác phẩm đều phản ánh những giá trị truyền thống và những khó khăn mà người phụ nữ phải đối mặt trong xã hội cũ.

29 tháng 12 2024

Đề tài viết về người phụ nữ luôn là mảnh đất màu mỡ cho cho chủ nghĩa nhân đạo trong thơ ca trung đại phát triển. Nếu thơ Hồ Xuân Hương là “Tiếng nói tâm tình của người phụ nữ” thì sau bà có Tú Xương_nhà thơ trào phúng luôn dành tình cảm sâu đậm cho người vợ của mình. Tiêu biểu cho hình ảnh người phụ nữ trong thơ của hai thi sĩ là bài “Bánh trôi nước” và “Thương vợ”, qua đó người phụ nữ thời xưa hiện lên là những con người mang trong mình vẻ đẹp về nhan sắc, phẩm hạnh nhưng lại phải chịu số phận bất hạnh, đáng thương.

       Mỗi một nhà thơ có một cách thể hiện tình cảm của mình đối với người phụ nữ nhưng nhìn chung trong hai bài thơ “Bánh trôi nước” và “Thương vợ” hình ảnh người họ hiện lên có những nét tương đồng là thân phận chung của người phụ nữ trong xã hội phong kiến.

       Trước tiên họ là những con người có nhan sắc-vẻ đẹp bên ngoài. Điều đó được thể hiện rõ nét trong bài “Bánh trôi nước”. Chiếc bánh trôi nước được làm từ bột gạo nếp tinh khiết, trắng trẻo, mịn màng và tròn trịa rất dễ dàng cho người ta liên tưởng đến dung nhan xinh đẹp, hồn nhiên, đầy đặn của người con gái đang độ xuân thì. Vẻ đẹp ấy được bà so sánh trong câu thơ “Thân em vừa trắng lại vừa tròn”. Điều đó khiến cho ta nhớ tới vẻ đẹp của người phụ nữ trong ca dao dân gian. Họ mang nét đẹp của “Tấm lụa đào”, “Cây quế giữa rừng”... tỏa hương thơm ngát với đời. Trong thơ Hồ Xuân Hương bà miêu tả vẻ đẹp hình thức của người phụ nữ rất tài tình tiêu biểu là bài “Thiếu nữ ngủ ngày” ca ngợi vẻ đẹp trên cơ thể của cô gái trẻ tuổi với các chi tiết gợi hình gợi cảm:

    “Lược trúc chải dài trên mái tóc,

    Yếm đào trễ xuống dưới nương long

    Ðôi gò bồng đảo sương còn ngậm

    Một lạch đào nguyên suối chửa thông”

       Cách miêu tả chân thực không một chút bỡn cợt trái lại còn rất nâng niu, trân trọng khác xa với lối viết ước lệ tượng trưng mà không chú ý đến nhan sắc người phụ nữ của các tác gia trước bà. Hồ Xuân Hương xứng đáng là nhà thơ của phụ nữ Việt.

       Trong bài “Thương vợ” nhan sắc của bà Tú tuy không được Tú Xương nhắc đến nhưng mở rộng vốn văn học ta cũng phải ngẫm bà Tú ngoài phẩm hạnh tốt đẹp bên trong thì vẻ đẹp nhan sắc của bà cũng không kém ai nên mới có thể lấy được ông Tú-người học rộng và am hiểu bởi tiêu chuẩn chọn vợ trong xã hội thời xưa là con người hội tụ vẻ đẹp của “Công dung ngôn hạnh”.

       Không chỉ có vẻ đẹp về nhan sắc qua hai bài thơ người phụ nữ còn có mang trong mình nét đẹp về phẩm hạnh đáng quý luôn son sắt, chung thủy và chịu thương chịu khó, biết hi sinh vì chồng con. Trong bài “Bánh trôi nước” Hồ Xuân Hương ngợi ca “tấm lòng son”-giá trị nhân phẩm của người phụ nữ luôn vẹn nguyên trước mọi hoàn cảnh. Thơ của Hồ Xuân Hương là tiếng nói táo bạo dám tự tin khẳng định giá trị của bản thân nói riêng và nhân phẩm người phụ nữ nói chung. Còn bà Tú được Tú Xương ca ngợi bởi tấm lòng nhân hậu của bà luôn cố gắng và hết lòng hi sinh cho gia đình. Bà Tú phải vất vả ngược xuôi “Quanh năm buôn bán ở mom sông” để “Nuôi đủ năm con với một chồng” gánh nặng cơm áo gạo tiền đổ lên đôi vai người phụ nữ, “một chồng” được đặt ngang hàng với “năm con” để cho thấy số tiền phải chi tiêu cho ông Tú bằng miệng ăn, áo mặc của năm đứa con cộng lại. Nuôi một ông chồng tài hoa như ông Tú không chỉ là lo miếng cơm manh áo mà còn phải chuẩn bị sẵn cho ông ít rượu ít trà, ít tiền bỏ túi khi đi thi... Vậy mà bà Tú đã toan lo tất cả nhưng nào dám quản công, kể lể bà cho đó là duyên nợ “Một duyên hai nợ âu đành phận/ Năm nắng mười mưa dám quản công” là vậy. Bà sẵn sàng chấp nhận điều đó. Suy nghĩ và tâm trạng của bà Tú cũng là tâm trạng chung, suy nghĩ chung của người phụ nữ xưa. Trong xã hội hiện đại ngày nay với cuộc sống văn minh, phát triển nhưng liệu còn có bao nhiêu người phụ nữ có thể làm được điều đó cho gia đình?

       Tuy hội tụ cả vẻ đẹp bên ngoài lẫn phẩm chất bên trong nhưng hình ảnh người phụ nữ thời xưa hiện lên là những con người với số phận bé nhỏ, bất hạnh. Đại thi hào Nguyễn Du đã từng cất lên tiếng khóc thương cảm, xót xa cho thân phận của họ. Không phải vô duyên vô cớ mà ông cất lên tiếng nấc thay lòng cho người phụ nữ trong “Văn chiêu hồn” với câu thơ:

    “Đau đớn thay phận đàn bà

    Kiếp sinh ra thế biết là tại đâu?”

Hay trong kiệt tác “Truyện Kiều” là lời than vãn:

    Đau đớn thay phận đàn bà

    Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung”

       Trong xã hội phong kiến với những quan niệm, tư tưởng khắt khe về người phụ nữ như “Tam tòng tứ đức”, “Nhất nam viết hữu thập nữ viết vô” rồi “Nữ nhân ngoại tộc” vô tình đã trở thành sợi dây vô hình trói buộc con người vào lề thói cổ hủ lạc hậu khiến cho họ không có tiếng nói, không có quyền quyết định cho số phận cuộc đời mình. Trong bài “Bánh trôi nước” người phụ nữ là những chiếc bánh trôi để “Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn” để cho số phận long đong lận đận “Bảy nổi ba chìm với nước non”. Chi tiết ấy khiến cho ta nhớ tới hình ảnh chiếc bách nổi lênh đênh tượng trưng cho số kiếp nổi nênh của người phụ nữ:

    “Chiếc bách buồn vì phận nổi nênh

    Giữa dòng ngao ngán nỗi lênh đênh”

       Quan niệm phong kiến đã tước đoạt đi quyền làm người và đáng sợ hơn là nó biến người phụ nữ thành cái bóng mờ nhạt trong cuộc đời, sự sống là sự tồn tại vô nghĩa chứ không được trọn vẹn đúng nghĩa với từ “Sống”.

       Trong bài “Thương vợ” đó là hình ảnh người phụ nữ của gia đình-bà Tú người đã khổ về gánh nặng vật chất miếng cơm manh áo cho bảy miệng ăn lại còn khổ về mặt tinh thần. Bà hết lòng vì chồng vì con nhưng chồng nào có thấu hiểu hay không? Ông Tú tự nhận mình là một người chồng vừa bất tài vô dụng không giúp được gì lại còn “hờ hững” thờ ơ trước nỗi khổ của vợ. Nỗi khổ ấy là “Cha mẹ thói đời ăn ở bạc”, là “Có chồng hờ hững cũng như không”. Ông Tú đã nhập vai, hóa thân vào bà Tú để cảm thông, thấu hiểu và cất lên lời than vãn, tiếng chửi của bà một mặt thể hiện tình cảm của ông dành cho vợ, một mặt tự trào phúng bản thân mình.

       Hai bài thơ cùng một đề tài cùng làm nổi bật lên hình ảnh người phụ nữ thời xưa với vẻ đẹp dung nhan bên ngoài và tâm hồn nhân cách bên trong nhưng toát lên là thân phận bé nhỏ, phụ thuộc rất đáng thương. Họ cũng là tấm gương tiêu biểu cho vẻ đẹp phẩm chất người phụ nữ Việt. “Bánh trôi nước” của Hồ Xuân Hương, “Thương vợ” của Trần Tế Xương đã góp vào tiếng nói chung bảo vệ quyền lợi của người phụ nữ-những con người gánh vác trọng trách duy trì sự sống, sự sinh tồn trên trái đất.

đúng thì tick cho mình