hỏi hơi thỉu năng xíu :)
1 chiếc tàu điện chạy từ hướng Bắc , gió thổi hướng Nam , hỏi khói của tàu đó bay hướng nào ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
vào phần /thông tin tài khoản/ ở bên cạch avata cũ của mình thì sẽ thất đổi hình ảnh :>
chúc bạn thành công!
Ly làm từ nhựa HDPE không được tái sử dụng nhiều lần. Ly nhựa làm từ PVC không nên dùng để đựng nước. Ly nhựa làm từ LDPE không dùng để đựng nước nóng. Ly nhựa PS có thể chịu được nhiệt độ cao và thấp nhưng không được cho vào lò vi sóng.19 thg 2, 2018
1.Chưa bao giờ mẹ kể.
2.Mẹ Việt Nam anh hùng
3.Bầm ơi bầm có rét không
4.Bây giờ tóc mẹ trắng phau
5.Mẹ nuôi con lai láng biển hồ
6.Thương thai từ khi nghén trong lòng
7.Đường trơn mưa lạnh mái đầu bạc phơ.
Mik giải né:
chưa bao giờ mẹ kể
Mẹ Việt Nam anh hùng
Bầm ơi có rét không bầm
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Mẹ nuôi con lai láng biển hồ
Thương từ khi thai nghén trong lòng
Đường trơn mưa lạnh mái đầu bạc phơ
Biết mẹ ra đi như nhau một bụng
Mẹ là cô giáo ở trường thương mến của em
Cơm mẹ khổ lắm người ơi!
Thôi hết rồi, xưng mik với bn cho thân thiện thôi, học lớp 4 đây nek
Mỗi nơi trên thế giới đều có biển của riêng mình, mỗi biển đó lại có màu sắc riêng, nét đẹp riêng nhưng theo em thì biển Sầm Sơn mới là đẹp nhất.
Bình minh biển được bao phủ một lớp hơi sương mờ mờ huyền ảo. Những đàn hải âu đậu trên mỏm đá để nhìn những chú cá nhảy lên rồi đớp mồi. Mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ từ từ nhô lên sau ngọn núi Trường Lệ xanh rì. Ngoài biển có nhiều người đi tắm sớm, tiếng cười nói vui vẻ vang cẩ bãi tắm. Buổi trưa, bờ cát vàng óng ánh phẳng lặng như đang trầm ngâm suy nghĩ. Ánh mặt trời chiếu lấp lánh làm cho mặt biển như dát vàng, dát bạc. Hoàng hôn chính là lúc biển đẹp nhất. Ráng đỏ của ông mặt trời nhuốm màu mây nước làm cho quang cảnh thêm đẹp dẽ. Những con sóng nghịch ngợm chơi trò đuổi bắt trên biển. Trên biển có rất nhiều trò chơi như là lướt sóng, dù bay, mô tô nước ... những trờ chơi này giúp cho người quên hết mệt mỏi thường ngày.
Cảnh vật của Đà Lạt thật đẹp, không khí mát mẻ, trong lành và có những cơn mưa phùn bay lất phất. Buổi chiều tối tiết trời se lạnh. Đà Lạt có rất nhiều hoa đẹp và những hồ nước trong xanh. Những thảm cỏ bát ngát với hàng thông xanh rì rào. Những con đường uốn lượn quanh co. Mọi người nói Đà Lạt là xứ sở của ngàn hoa, hai bên đường hoa đua nhau khoe sắc. Em rất thích cảnh quang Đà Lạt, nó hiền hòa, êm đềm như một bức tranh. Mỗi lần đến với nơi đây, em cảm thấy mình thật thoải mái, dễ chịu hẳn lên.
Nhà chị Phượng chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay, chị học lớp 12 trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp cả nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất quý mến, kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em cùng đi. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột già máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý. Còn với em, chị coi em như đứa em ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.
Trong cuộc đời, kiến thức rất là quan trọng trong đời sống của chúng ta. Nhưng trong chúng ta không phải ai ai cũng đều được đi học cả đâu mà có rất nhiều người nghèo khó không có điều kiện để đi học. Và tôi nằm trong con số may mắn những người được đi học, được bồi dưỡng kiến thức và những bài học đạo đức thú vị. Vì vậy, những kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học đối với tôi là những giây phút tuyệt vời, ấn tượng và khó phai trong lòng tôi.
Giờ đây tuy tôi đã là học sinh lớp năm rồi nhưng mỗi khi nghe thấy tiếng trống “tùng... tùng... tùng... rất rõ năm đó là năm hai ngàn không trăm mười bảy. Vào hôm trước khi ngày khai trường diễn ra, tôi lấy làm hồi hộp và trong đầu cứ suy nghĩ về nhiều thứ liên quan đến trường lớp nào là “mình sẽ vào học ngôi trường như thế nào đây?”, “bạn bè có tốt không?”, “thầy cô có dữ không?”. Và những ngày này, ba mẹ tôi rất bận rộn. Không phải bận rộn vì công việc mà vì lo cho ngày khai trường đầu tiên của tôi. Ba thì đi mua giấy bao vở, dán nhãn, tập vở. Mẹ thì đi mua sách giáo khoa. Khi bao tập, tôi cứ nói thầm trong lòng không được làm dơ bất cứ cuốn tập nào và suy nghĩ đó đã được thực hiện rất tốt. Ba thì chỉ cho tôi bao vở làm sao cho đúng cách và cẩn thận, dán nhãn ra sao cho đẹp và dính chặt. Chị hai thi viết tên của tôi lên các giấy nhãn đó. Ôi! Những con chữ như rồng bay phượng múa thật tuyệt đẹp.
Tập vở, sách giáo khoa, bút viết, cặp táp đều đã sẵn sàng. Đến tối, tôi không tài nào ngủ được, phải một lúc sau tôi mới thiếp đi. Đến sáng, sau khi đã thức dậy làm vệ sinh cá nhân xong thì ba chở tôi đến trường, còn đưa cho tôi một quả bóng xinh xinh có hình mặt cười. Tôi thấy các em học sinh đến trường với gương mặt sáng sủa, vui vẻ. Tôi cảm thấy bản thân tự tin hơn hẳn khi có bộ đồng phục tuyệt đẹp trên người mình. Tôi thấy trường tôi vừa rộng rãi mà vừa đẹp đẽ nữa. Những cái cây cao cao có màu sắc đỏ thắm. Có bốn cái xích đu ở bốn góc sân trường.
Tôi giật thót tim khi nghe thấy tiếng trống khai trường vang lên “tùng... tùng... tùng”. Cả trường bắt đầu xếp hàng ngay ngắn trên sân. Và không biết va vào đâu mà bong bóng tôi mang theo bị bê. Tôi cố gắng nén lại không khóc lên. May mắn là có một bạn kế bên chia bớt cho tôi một vài bông hoa để đi diễu hành. Sau khi cuộc diễu hành kết thúc, cô giáo chủ nhiệm đón học sinh lên lớp và cái bạn chia hoa khi nãy lại ngồi bên cạnh tôi. Mùi hương kì lạ của tập vở mới bỗng xông lên trong lớp. Đến giờ ra chơi dường như chỉ có khoảng hai mươi lăm phút. Tôi ngồi trong lớp, không biết chơi với ai, và chơi trò gì nhưng có một đám bạn đến rủ tôi chơi. Tôi cảm thấy xúc động làm sao! Khi ra về, tôi vẫy tay chào tạm biệt các bạn mới của mình và lên xe. Bóng các bạn xa dần và tôi cảm thấy trong lòng mình dâng lên một cảm xúc xao xuyến lạ thường.
Ngày đầu tiên đi học của tôi là như thế đó. Những kỉ niệm tuyệt vời ấy luôn đọng lại trong trí óc của tôi và cũng những kỉ niệm ấy thúc giục tôi vào việc học tốt hơn. Vì vậy, tôi quyết tâm học tốt để không phụ lòng cha mẹ.
Đáp án C. Vì mùa thu nước sông nhiều và có những đám củi rểu bèo bọt nhé
Không hướng nào hết (tàu điện không có khói)
Hướng Nam -.- vì khói của tao đi theo hướng gió thổi -.-