học môn ngữ văn thế nào cho hiệu quả ,lí do
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Tự tạo đam mê, cảm xúc cho mình về môn học theo chiều hướng tích cực. ...
- Khi học, đọc các tác phẩm hãy cố gắng nắm được nội dung cơ bản nhất. ...
- Việc đọc sách rất có lợi, vì thế các bạn nên dành nhiều thời gian cho việc đọc. ...
- Không nên phụ thuộc vào sách văn mẫu, sách tham khảo quá nhiều.
quê quán Đục Khê, Mỹ Đức Thành Phố Hà Nội
TL:
Trong cuộc đời, chắc hẳn ai cũng đã gặp may không nhiều cũng ít, tôi cũng không ngoại lệ. Trong đó, có một lần tôi sẽ không thể nào quên vì đã may mắn được giúp đỡ. Đó là hồi tôi còn học lớp Ba.
Lúc ấy, tôi chỉ là cậu bé tám chín tuổi nên vẫn còn ngây thơ, dại dột. Tôi vẫn còn nhớ rõ ngày hôm đó là thứ sáu, ngày mười ba. Không mê tín nhưng nghe mọi người nói thì đó là ngày xui nhưng lại là ngày may mắn của tôi. Hôm đó, mẹ cho tôi năm chục ngàn để mua sách. Khác mọi lần, lần này tôi chỉ đi có một mình. Vừa bước xuống khỏi thang cuốn, thay vì đi thẳng vào nhà sách tôi bỗng choáng ngợp với thiên đường trò chơi ở bên cạnh. Với một đứa con nít tuổi tôi, trò chơi luôn là thứ hấp dẫn nhất trên đời. Không chần chừ, tôi cứ thẳng tiến đến khu trò chơi.
Một thời gian trôi qua, trời cũng đã tối. Tôi nhận ra là mình vẫn chưa mua sách nên tạm biệt khu trò chơi chạy vội sang nhà sách. A! Cuốn sách cần tìm đây rồi. Tôi háo hức chạy đến chỗ cô thu ngân. Chạy vọt lên bác nọ đã chờ xếp hàng tự nãy giờ. Sau khi quét mã vạch, cô thu ngân đọc số tiền. Cả người tôi sững sờ. Lúc đó, tôi nghĩ: “Không! Không phải! Mình chỉ tưởng tượng thôi!”. Lại gần hơn một tí, tôi hỏi lại: “Giá tiền bao nhiêu ạ?”. Cô thu ngân nói lại giá tiền. Giá như lúc nãy tôi không phí tiền vào những trò vô bổ ấy thì có hay hơn không. Nhưng hối hận cũng đã muộn, rõ ràng là tôi không thể trả tiền mua sách. Chẳng lẽ, mất cả buổi chiều lại về nhà nói với mẹ là tôi không đủ tiền mua sách? Chứng kiến cảnh tượng đó, người đàn ông lúc nãy thò tay vào túi rút ra tờ 50.000 đồng thả nhẹ xuống đất. Sau đó, bác cúi xuống, nhặt tờ tiền lên, vỗ nhẹ vai tôi và nói: “Cháu ơi, cháu làm rơi tiền này!”
Lúc đó, tôi cũng đã hiểu hết mọi chuyện. Thật tình là tôi không ngửa tay xin bố thí, nhưng rõ ràng tôi rất tôn trọng sự giúp đỡ trong tình huống trớ trêu này. Tôi chẳng biết làm gì ngoài việc cảm ơn bác. Tôi thật sự xúc động vì qua cách ăn mặc giản dị của bác, tôi đoán bác không phải là một người giàu có. Quả thật số tiền đó rất cần với tôi vào lúc này.Tôi cầm cẩn thận tờ tiền đưa cho cô thu ngân. Cô tính tiền rồi cho sách và hóa đơn vào túi đưa cho tôi. Ra cổng tôi nghĩ rằng nên trả lại tiền thừa cho bác ấy nhưng khi quay lại thì bác ấy đã đi đâu mất. Không phải tiền mình nên tôi đã bỏ số tiền đó vào thùng từ thiện cạnh cửa ra vào. Sau đó, tôi ra về. Trên đường không thể nào thôi nghĩ về câu chuyện lúc nãy. Vì có cái đầu ham nghĩ nên nhiều câu hỏi xuất hiện trong tôi. Nếu không có số tiền giúp đỡ của bác ấy thì lúc bấy giờ tôi có thể yên tâm rảo bước về nhà không? Kinh tế gia đình bác ấy có khá không?
Dù đã ba năm trôi qua, tôi đã là cậu học trò lớp 6 nhưng vẫn không thể nào quên được kỉ niệm ngày hôm đó. Tôi vẫn ước mong có một ngày may mắn tình cờ được gặp lại người bác năm xưa để tôi nói lời cảm ơn và trả lại số tiền cho bác. Cũng từ trải nghiệm này, tôi tự hứa với bản thân luôn phải biết ngoan ngoãn, nghe lời ông bà cha mẹ, làm nhiều điều tốt để tạo ra may mắn cho chính mình và những người xung quanh.
Ngày sinh của tui là cách mạng tháng 8, của mẹ tui là 2/9, Bác Hồ đọc bản tuyên ngôn độc lập
Tôi cứ nhìn theo bóng dáng của hoàng tử bé và phi thuyền của cậu dần biến mất trên thế gian. Tôi ngậm ngùi, chùi đi giọt nước mắt đã rưng rưng. Tôi ngước mãi lên theo hình bóng phi thuyền ấy cho đến khi mất hẳn. Tôi buồn và tôi vẫn nở một nụ cười gượng gạo. Tôi thầm cảm ơn cuộc đời đã đem cho mình một người bạn tuyệt vời như hoàng tử bé, dù là ngắn ngủi. Cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng phi thuyền nữa, tôi thầm nói "Hãy luôn cảm hóa bông hồng tuyệt đẹp của đời cậu nhé, hoàng tử bé!".
Xin chào! Tôi là một con cáo đã được cảm hóa. Có phải các bạn đang thắc mắc rằng: “Tại sao một con cáo như bạn mà lại được cảm hóa??”. Vì tôi đã được một cậu bé rất tốt bụng cảm hóa. Tiếc là cậu ấy đã đi, khi chia tay cậu ấy, lòng tôi dâng lên một cảm xúc lưu luyến khó tả. Cậu bé là người tốt bụng nhất mà tôi từng gặp, cậu ấy hiểu được điều mà tôi đã từng mong rất nhiều người hiểu, đó là: tôi cần thứ để ăn! Cậu bé hiểu được và có lẽ câu bé đã cho tôi biết rằng: không phải ai cũng ghét tôi, và có lẽ có nhiều cô bé cậu bé cũng quý tôi như cậu bé này. Cậu bé đã giúp tôi hiểu được (hình như tôi cũng giúp cậu ấy hiểu được) tình bạn là có thật, và tình bạn còn lớn hơn cả sự “cần thức ăn” của tôi nữa! Chúng ta cần phần biết nhìn mọi thứ, thấu hiểu mọi thứ bằng chính trái tim của mình. Việc này đã bị con người lãng quên lâu lắm rồi. Cậu bé này biết thấu hiểu tôi bằng chính trái tim, hiểu được tôi. Khi cả hai chia tay, tôi và cậu ấy buồn lắm, lưu luyến lắm. Chiều hoàng hôn và cánh đồng lúa mì luôn luôn làm tôi nhớ đến cậu ấy bởi màu của chúng thật giống màu tóc của cậu ấy. Thật biết ơn cậu ấy khi cậu ấy biết trân trọng và hiểu ra được “đạo lí tình người” của con người mà chỉ động vật mới nhớ. Ước gì có ngày nào đó tôi được gặp lại cậu ấy. Ước gì có này nào đó tôi được cùng cậu ấy đi phiêu lưu từ hành tinh này sang hành tinh khác.
Tôi không chép mạng nhé!
#Phương
Tham khảo cho bồ ;)
Trong gia đình em, mẹ là người mà em yêu quý nhất. Năm nay mẹ đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng mẹ còn trẻ lắm. Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ. Mái tóc đen mượt lúc nào cũng được chải gọn gàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn em thật hiền từ và đấy trìu mến.Thường ngày mẹ dậy thật sớm để dọn dẹpvà chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Mẹ nấu ăn rất ngon, em thích nhất món canh bí tôm của mẹ nấu. Tối đến, mẹ thường dạy em học bài, bài nào em chưa hiểu,mẹ giảng cho em ngay. Rồi mẹ đưa em vào giấc ngủ với những câu chuyện thần tiên mà mẹ kể, chắp cánh những ước mơ cho em. Em rất yêu mẹ và cố gắng hái được nhiều bông hoa điểm mười để tặng mẹ.
=> Tu lay: nhỏ nhắn , rạng rỡ .
=> Tu ghep: hiền từ , cố gắng .
Còn đâu toy lười tìm , bồ tìm ik nha ;")
~ HT ~ Nguồn:https://lazi.vn/edu/exercise/viet-doan-van-ta-ve-me-co-2-tu-lay-2-tu-ghep-1-dong-tu-1-tinh-tu-1-danh-tu