viết bài văn phân tích đặc điểm nhân vật thầy Đuy - sen trong một tác phẩm văn học người thầy đầu tiên
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
lợi ích,lợi thế,bằng khen,mong muốn,mục đính,sử dụng,tốt,lợi nhuận,tính hữu dụng,tầm quan trọng,hiệu quả,...
phan tích đặc điểm nhân vật cậu bé mạnh trong chuyện ngắn"củ khoai nướng" của tạ duy anh cứuu
Trong câu truyện trên, Mạnh ban đầu được miêu tả là một cậu bé đang đi chăn trâu từ đó ta thấy được cậu là người biết phụ giúp bố mẹ. Tuy nhiên, con người thật của cậu lại được tác giả miêu tả ở đoạn sau. Mạnh thực ra là một ngườ nhỏ nhen, ích kỉ chỉ vì một mẩu khoai mà đã lấn chiếm con người cậu, do đó cậu mới có suy nghĩ rằng hai ông cháu lão ăn mày đang có í định cướp đi thứ mà cậu cho là một thứ kho báy trời ban đó. Nhưng sau khi họ rời đi và chỉ xin lửa, Mạnh sực nhận ra họ thật sự không như cậu nghĩ. Cậu đã cảm thấy một sự hổ thẹn sau khi bóng lưng họ dần xa, chỉ vì những suy nghĩ trẻ con, thiếu chín chắn ấy mà cậu đã nhận ra cho mình một bài học khi lương tâm cắn rứt khi nhìn về thứ kho báu giờ đây lại thành nhân chứng cho hành động đáng hổ thẹn của bản thân như vậy.
Sáng nay, em đến lớp với tâm trạng vui vẻ hơn hẳn mọi ngày. Bởi em đã vừa làm được một việc tốt.
Chuyện là sáng nay, em thức dậy sớm hơn mọi hôm để đến trường. Vừa đi, em vừa thong thả nhìn ngắm bầu trời và phong cảnh buổi sớm. Chợt, em nhìn thấy ở phía trước, một bạn học sinh đang loay hoay với chiếc xe đạp. Ngay lập tức, em đạp xe lại chỗ bạn ấy để hỏi thăm. Thì ra, xe bạn ấy đang đi thì bị trật xích, mà bạn ấy lại không tự sửa được. Xung quanh còn sớm, chưa có ai mở cửa hàng sửa xe hay qua lại để nhờ vả. Hiểu vấn đề, em liền nhận giúp bạn ấy sửa xích xe. Bởi trước đây, em cũng đã vài lần tự sửa xích xe đạp bị trật theo chỉ dẫn của bố rồi. Đầu tiên, em nhặt hai nhánh cây gãy ven đường, rồi cẩn thận luồn vào dây xích. Một tay em cầm bàn đạp đẩy liên tục, một tay nâng dây xích đưa vào khuôn. Sau một hồi hí hoáy, chiếc xích đã trở về đúng vị trí của mình. Bạn học sinh ấy vui lắm, cảm ơn em rối rít rồi vội đạp xe đến trường cho kịp giờ học. Còn em, cũng nhanh chóng lên xe và lao đến trường.
Ngọn gió buổi sáng thổi qua mái tóc và tấm lưng đẫm mồ hôi của em. Cả tâm hồn em phấn chấn và vui sướng lạ lùng. Bởi hôm nay, em đã giúp được cho một người khác.
biện pháp so sánh
tác dụng là : tăng sức gợi hình gợi cảm
Trong cuộc sống, tất cả chúng ta sẽ trải qua rất nhiều kỉ niệm xinh xắn. Đối với tôi, những kỉ niệm khiến tôi cảm thấy ấn tượng nhất chính là bên cạnh bè bạn, thầy cô dưới mái trường tiểu học.
Ngôi trường của tôi là trường tiểu học duy nhất của xã. Ngày đầu tiên bước vào trường học, tôi cảm thấy rất ấn tượng. Ngôi trường của em rất to và đẹp, nó được đặt ngay ở khu trung tâm của xã. Con đường dẫn vào trường được đổ bê tông phẳng lì. Hai bên đường là những hàng bạch đàn thẳng tắp, cao vút, cành lá lao xao như vẫy chào chúng em tới trường. Bước qua cổng trường, em đã gặp ngay bác trống nằm tròn vo trên giá ngay cạnh phòng bác bảo vệ. Có lẽ vì chưa có ai đánh thức nên bác vẫn còn ngủ say
Mới ngày nào còn kinh ngạc, mà năm năm học trôi qua thật nhanh. Tôi đã trải qua rất nhiều kỉ niệm đẹp bên thầy cô, bè bạn. Mỗi giờ học căng thẳng mệt mỏi nhưng rất hữu dụng. Mỗi giờ giải lao sôi động cùng với bạn chơi đủ những trò, nào là : chơi đuổi bắt, nhảy dây, đá cầu … Thật nhiều kỉ niệm mà tôi không hề nhớ được hết. Nhưng đến giờ đây, tôi vẫn còn nhớ nhất một kỉ niệm xảy ra khi tôi học lớp 2. Hôm ấy vào giờ ra chơi, chúng tôi rủ nhau chơi đá cầu. Cả nhóm đang chơi vui tươi thì bỗng có tiếng nói : “ Các bạn cho tôi cùng chơi với được không ? ”. Thì ra là Hạnh – người bạn mới chuyển đến từ một tuần trước. Trong ấn tượng của tôi, Hạnh là một người bạn hiền lành, nhưng khá nhút nhát. Đã chuyển đến một tuần nhưng Hạnh vẫn chưa hòa nhập được với lớp. Vậy mà thời điểm ngày hôm nay, Hạnh lại dữ thế chủ động ý kiến đề nghị được chơi cùng khiến chúng tôi cảm thấy rất giật mình. Cả nhóm không ai bảo ai, nhìn nhau mỉm cười rồi cùng hô to: “ Đồng ý ”. Khi khởi đầu game show, chúng tôi chia ra làm hai đội tranh tài với nhau. Tôi cùng đội với Hạnh. Điều kỳ lạ là Hạnh tuy dáng người nhỏ bé lại không cao nhưng rất nhanh gọn và khôn khéo. Đội của tôi liên tục dành thắng lợi trong cuộc đấu. Điều đó khiến tôi rất niềm hạnh phúc. Và sau buổi ra chơi hôm đó, Hạnh đã trở nên hòa đồng hơn. Còn tôi thì tìm được một người bạn mới. Tôi và Hạnh đã trở thành bạn tốt của nhau. Thời gian trôi qua thật nhanh, khi lên cấp hai, mái ấm gia đình tôi chuyển nhà đi rất xa. Tôi không còn được gặp những người bạn cũ nữa.
ôi luôn nhớ đến kỉ niệm buồn cuối năm lớp 5. Chúng tôi phải từ biệt nhau để đến một cấp học mới. Người bạn thân nhất của tôi chuyển đi nơi khác với bố mẹ của cô ấy. Chúng tôi đã lớn lên cùng nhau, cùng nhau đi chơi, cùng nhau đi học, có rất nhiều kỉ niệm đẹp với nhau. Quỳnh đã từng nói với tôi sẽ cùng nhau thi vào một trường để tiếp tục cùng nhau đi học. Thế nhưng chúng tôi đã phải tạm biệt nhau. Ngày bạn ấy chuyển đi, tôi đã khóc rất nhiều vì không còn được thân thiết gần gũi với nhua. Giờ đây, chúng tôi đã ít liên lạc. Khoảng cách địa lí quá xa khiến chúng tôi chẳng còn gặp mặt nhau. Tuy nhiên, tôi vẫn mong bạn sẽ học tập thật tốt và hy vọng là chúng tôi sẽ gặp lại trong một tương lai gần
khi đi thi giữa kì 1 môn tiếng anh đc mỗi 3 điểm và văn chắc đc 5 điểm
Kính thầy, yêu cô
Em kính thầy, yêu cô
Thầy cô dạy văn học
Những người truyền kiến thức
Truyền cảm hứng cho em.
Hai mươi tháng mười một
Ngày nhà giáo Việt Nam
Em xin kính chúc thầy
Chúc cô và toàn thể.
Trước tiên là sức khoẻ
Nhiệt huyết và yêu đời
Sau là luôn hạnh phúc
Hoàn thành việc được giao.
Nhân ngày của thầy cô
Em xin chúc như vậy
Mong thầy cô đón nhận
Tình cảm này của em.
(Đây là do mình tự sáng tác nên ko theo quy luật nào hết, nếu ko hay mong bạn thông cảm, Mong giúp ích cho bạn ^^)
Ở trong bài đọc "Con Rồng Cháu Tiên" không có từ mượn nào hết nhé!
CHÚC BẠN HỌC TỐT!
Thầy giáo Đuy-sen là một người thầy giáo tuyệt vời và vĩ đại. Chân dung của thầy hiện lên sáng ngời qua lời kể của người học trò nhỏ An-tư-nai đã khắc sâu vào tâm trí của người đọc.
Thầy Đuy-sen là một người giáo viên, nhưng những lần xuất hiện của thầy đều thật mộc mạc và giản dị, thậm chí là tuềnh toàng. Lần đầu tiên gặp mặt, thầy xuất hiện từ trong trường với cơ thể bê bết đất, mồ hôi đầy mặt và nụ cười niềm nở trên môi. Nụ cười ấy của thầy đã giúp cho những đứa trẻ nhỏ bớt ngại ngùng và lo âu. Nhưng sự vĩ đại của thầy, thì thể hiện rõ nhất ở những điều mà thầy đã làm cơ. Thầy tự mình đắp lò sưởi và bắc ống khói, rồi trải rơm dưới nền nhà cho lớp học. Trong tiết trời lạnh lẽo với những trận tuyết đầu mùa, thầy đã bé, cõng các em nhỏ lội qua dòng suối để đến trường. Thầy lấy đá và những tảng đất để cố đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suối cho các bạn nhỏ đi qua cho khỏi bị ướt chân. Dù thầy đi chân không trên dòng nước buốt đến chết cóng đi được nhưng vẫn làm không hề ngơi tay, để các em nhỏ sớm ngày đến lớp.Không chỉ giàu tình yêu thương và hi sinh cho các học trò của mình. Thầy Đuy-sen còn có một trái tim tinh tế, khi nhiều lần xử lí tình huống khéo léo vô cùng. Như lúc nhỡ lời hỏi về bố mẹ của An-tư-nai, vừa biết cô bé là trẻ mồ côi, đã lập tức đổi chủ đề và nhờ cô một việc khác. Hay khi thầy dẫn học sinh qua suối và bị bọn nhà giàu cười nhạo. Để các bạn nhỏ không phải buồn, thầy đã nghĩ ra một chuyện vui nào đó khiến cả lũ phá lên cười, quên mất mọi sự.
Thầy giáo Đuy-sen đã hiện lên qua kí ức của cô học trò nhỏ toàn vẹn như thế đó. Thầy có trái tim vĩ đại giàu tình yêu thương và đức hi sinh cao cả. Chính thầy đã thắp lên tương lai cho các em nhỏ đến trường, trong đó có cả An-tư-nai.
Nhân vật thầy giáo Đuy-sen trong đoạn trích Người thầy đầu tiên của tác giả Ai-ma-tốp, nhân vật văn học mà tôi yêu thích nhất,là người giàu tình yêu thương và hi sinh cho học trò.
Chyngyz Torekulovich Aytmatov là một nhà văn người Kyrgyzstan. Ông đã viết các tác phẩm của mình bằng tiếng Nga và cả tiếng Kyrgyzstan, nổi tiếng với những sáng tác văn học về quê hương ông. Người thầy đầu tiên là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của đại văn hào Aitmatov. Tác phẩm này đã được đưa vào giảng dạy ở nhiều nước trên thế giới.
Thầy Đuy-sen là một người giáo viên, nhưng những lần xuất hiện của thầy đều thật mộc mạc và giản dị, thậm chí là tuềnh toàng. Lần đầu tiên gặp mặt, thầy xuất hiện từ trong trường với cơ thể bê bết đất, mồ hôi đầy mặt và nụ cười niềm nở trên môi. Nụ cười ấy của thầy đã giúp cho những đứa trẻ nhỏ bớt ngại ngùng và lo âu. Nhưng sự vĩ đại của thầy, thì thể hiện rõ nhất ở những điều mà thầy đã làm.Bởi vì thầy lấm lem như vậy, là do đã tự mình sửa sang lại lớp học, cắt rạ trải nền để cho học sinh được học trong sự ấm áp. Để cho các bạn học sinh băng qua suối đến lớp không bị ướt, bị rét, thầy Đuy-sen còn cõng rồi bế các bạn qua suối. Và còn đắp đất thành những ụ nhỏ cho các bạn dẫm lên đi qua suối nữa. Đôi chân trần của thầy dẫm dưới dòng nước buốt nhưng chẳng ảnh hưởng đến hành động của thầy. Ngay cả những lời cười chê của bọn nhà giàu cũng chẳng khiến thầy lay chuyển.
Có thể thấy Đuy-sen đúng là một người thầy vĩ đại và cử chỉ rất hồn nhiên. Thầy hiền hậu nói lên những lời ấm áp lay động đến tâm hồn tuổi thơ. Mới gặp các em nhỏ xa lạ lần đầu mà thầy đã nhìn thấy, thấu rõ cái khao khát được học hành của các em. Thầy còn “khoe” với các em về chuyện đắp lò sưởi trong mùa đông, thấy bảo tin mừng vì trường học đã làm xong và có thể học được. Thầy mời chào, khích lệ với các em nhỏ dân tộc miền núi chưa từng biết mái trường là gì bằng tình yêu thương mênh mông: “Thế nào, các em có thích học không? Các em sẽ đi học chứ?”.
Đặc biệt, thầy Đuy-sen còn hiện lên với vẻ hiền từ, kiên nhẫn và tinh tế. Khi nghe được An-tư-nai là trẻ mồ côi, thầy đã liền thay đổi chủ đề câu chuyện để tránh làm cô bé buồn rầu. Rồi khi thấy bọn nhà giàu đầu đội mũ lông cáo đỏ cười cợt, chê bai mình, thầy chỉ nhẫn nhịn, rồi tìm cách kể câu chuyện cười cho học trò để các em quên đi những điều tiêu cực.
Thầy Đuy-sen còn là người có tài, giàu kinh nghiệm sư phạm. Khi chỉ sau một vài phút gặp gỡ, vài câu nói nhẹ nhàng mà thầy đã chiếm lĩnh tâm hồn tuổi thơ. Thầy đã khơi gợi trong lòng các em nhỏ miền núi khao khát được đi học. Đặc biệt với An-tư-nai, thầy nhìn thấy tâm can em, thông cảm với cảnh ngộ mồ côi của em và an ủi, khen tên của em hay, bảo em chắc là ngoan lắm. Câu nói chân tình ấy cùng với hiền hậu của thầy khiến cho An-tư-nai “thấy lòng ấm hẳn lại”. Không những thế, trước khi thầy đi lấy rạ khô, lúc tiễn các em nhỏ ra về, thầy nhẹ nhàng uốn nắn, mời mọc ân cần. Các em nhỏ khi ra về ai nấy cũng đều cảm thấy yêu mền, gắn bó với thầy và ngôi trường của làng quê thân yêu.
Sự hy sinh cao cả ấy của thầy Đuy-sen còn hơn cả bao lời mật ngọt. Chính chúng đã thể hiện sâu sắc nhất tình yêu thương và đức hi sinh cao cả của thầy dành cho những người học trò nhỏ của mình. Ai-ma-tốp đã viết nên hình ảnh thầy Đuy-sen bằng tất cả sự ca ngợi và niềm yêu thương bao la. Người thầy trong truyện ngắn là người thầy của tình thương đến với tuổi thơ, đem ánh sáng cách mạng làm thay đổi mọi cuộc đời.