Viết một đoạn văn (khoảng 12 câu) theo cách diễn dịch, nêu cảm nhận của em về hình ảnh những người lao động và những chiến sĩ đang cống hiển xây dựng đất nước. Trong đoạn có sử dụng câu phủ định và thành phần biệt lập cảm thán (gạch chân, chỉ rõ).
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cơ hội là một cái gì đó vô hình, không sờ, nhìn được nhưng chúng ta hoàn toàn có thể cảm nhận và đón nhận được nó. Cơ hội cần thiết cho tất cả mọi người, ta không thể phủ nhận điều này ở mọi độ tuổi,giới tính, tôn giáo,… Đặc biệt là đối với tuổi trẻ, nắm bắt cơ hội là điều rất quan trọng mà hầu như ai cũng cần phải hiểu rõ. Nắm bắt cơ hội sẽ giúp bạn đi đến nhanh với những dự định của mình hơn.
Đó cũng có thể là điều may mắn.! Nhưng bạn có biết, may mắn trên đời này không tự nhiên mà đến. May mắn xuất hiện dựa trên nền tảng của sự nỗ lực và phấn đấu. Dù ở trong bất cứ lĩnh vực nào, tình yêu, hôn nhân, gia đình, sự nghiệp,… bạn cũng cần phải góp nhặt, trau dồi, không ngừng mở rộng hiểu biết, học hỏi mỗi ngày để đi đến gần hơn với mục tiêu mình đề ra.
Sẽ có những lúc khó khăn xuất hiện, áp lực, mệt mỏi, tuyệt vọng, đau khổ, cô đơn, nhưng đừng né tránh, hãy cố gắng đứng dậy và đương đầu với thử thách. Rồi một lúc nào đó, khi sóng gió qua đi, tự nhiên bạn sẽ nhận thấy cơ hội đến với mình. Nó như một mầm sống, một tia hi vọng để bạn đứng dậy, bước đi những bước tự tin và rồi thành công như cái cách chúng ta vẫn từng mơ đến. Thế mới nói, cơ hội không chỉ là ngồi đó mơ tưởng, cơ hội là sự phấn đấu không mệt nghĩ của từng giây phút. Cơ hội đến cho ta thành công, bạn sẽ thấy được ý nghĩa không chỉ là sự phấn đấu, mà là sự ngưỡng mộ chính bản thân mình.
Niềm tin đóng một vai trò rất quan trọng đối với mỗi người trong cuộc sống vì nó giúp chúng ta có thể vượt qua bất kỳ khó khăn, thử thách nào. Không ai ngay khi vừa bắt đầu một công việc nào đó đã có thể thành công ngay tức khắc, chẳng con đường nào là trải đầy hoa hồng, sẽ có lúc,ta gặp phải những thất bại, những vấp ngã đau đớn khiến ta nản chí. Thế nhưng, khi có niềm tin, nó sẽ như một ánh sáng, soi rọi vào con đường tăm tối của ta, chỉ lối để ta bước tiếp. Khi ta biết tin tưởng vào chính bản thân mình, vào khả năng và tự an ủi rằng mình có thể làm được thì mọi khó khăn thử thách sẽ chẳng thể quật ngã ta tiếp tục bước về phía trước để đạt được ước mơ, mục đích của mình. Thomas Edison, Walt Disney cũng nhờ có niềm tin vào chính mình mới có thể thành công khi nghiên cứu, khi sáng lập ra hãng phim hoạt hình hàng đầu thế giới. Vậy nên, cần thiết phải có niềm tin trong cuộc sống này vì nó có thể biến cái không thể thành có thể, biến nỗi buồn thành niềm vui , biến sự bế tắc thành sự nhận biết chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Niềm tin, đôi khi sẽ làm nên điều kỳ diệu là vì vậy
Viết đoạn văn nêu cảm nhận cùa em về hình ảnh những người lao động và những chiến sĩ đang cống hiến xây dựng đất nước: - Hình ảnh lộc xuân làm đẹp ý thơ với cuộc sống lao động và chiến đấu, xây dựng và bảo vệ, hai nhiệm vụ không thể tách rời. Họ đã đem mùa xuân đến mọi nơi trên đất nước. - “Mùa xuân người cầm súng/Lộc giắt đầy trên lưng”: liên tưởng đến những người chiến sỹ ra trận mà trên vai, trên lưng họ có lá ngụy trang. Những cành lá ấy mang lộc biếc, chồi non, mang theo mùa xuân của thiên nhiên, cây cỏ. Từ “lộc” còn làm cho người ta liên tưởng đến hình ảnh người lính khi ra trận, mang theo sức sống của cả dân tộc. Chính màu xanh sức sống đó đã tiếp cho người lính có thêm sức mạnh, ý chí để họ vươn lên phía trước tiêu diệt quân thù. - “Mùa xuân người ra đồng/Lộc trải dài nương mạ”: nói về những người lao động, những người ươm mầm cho sự sống, ươm những hạt mầm non trên những cánh đồng quê hương, từ “lộc” cho ta nghĩ tới những cánh đồng trải dài mênh mông với những chồi non mới nhú lên xanh mướt từ những hạt thóc giống đầu mùa xuân. Từ “lộc” còn mang sức sống, sức mạnh của con người. Có thể nói, chính con người đã tạo nên sức sống của mùa xuân thiên nhiên, đất nước. - Thanh Hải đã cảm nhận mùa xuân đất nước bằng hai từ láy gợi cảm “hối hả” “xôn xao” khiến ta nghĩ tới những âm thanh liên tiếp vọng về, hoà lẫn với nhau xao động. Đây chính là tâm trạng tác giả, là cái náo nức trong tâm hồn tác giả. Tiếng lòng của tác gia như reo vui trước tinh thần lao động khần trượng của con người. Mùa xuân đất nước được làm lên từ cái hối hả ấy. Sức sống của đất nước, của dân tộc, cũng được tạo nên từ sự hối hả, náo nức của người cầm súng, người ra đồng.