Hãy nêu cảm nhận về khổ thơ :
Bác sống như trời đất của ta
Yêu từng ngọn lúa mỗi nhành hoa
Tự do cho mỗi đời nô lệ
Sữa để em thơ lụa tặng già.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cô tổng phụ trách của em tên là [Tên cô], năm nay cô đã ngoài 40 tuổi. Dáng người cô cao ráo, thon thả. Mái tóc cô dài đen mượt, thường được buộc gọn gàng phía sau gáy. Gương mặt cô phúc hậu với đôi mắt hiền từ, nụ cười luôn nở trên môi. Giọng nói của cô ấm áp, truyền cảm.
Cô là một người rất nhiệt tình, trách nhiệm. Cô luôn quan tâm đến học sinh và luôn cố gắng hết sức để giúp đỡ chúng em. Cô cũng là một người rất công bằng và chính trực. Cô luôn lắng nghe ý kiến của học sinh và luôn giải quyết vấn đề một cách thấu đáo.
Cô là người chịu trách nhiệm về công tác Đội và phong trào học sinh của nhà trường. Cô thường xuyên tổ chức các hoạt động ngoại khóa cho học sinh tham gia như: thi văn nghệ, thi thể thao, hội trại,... Nhờ có sự nhiệt tình và tâm huyết của cô mà các hoạt động của Đội và phong trào học sinh của trường em luôn diễn ra sôi nổi và hiệu quả.
Em nhớ nhất là có lần em bị ốm nặng phải nghỉ học nhiều ngày. Cô đã đến thăm em và động viên em. Nhờ có sự quan tâm của cô mà em đã nhanh chóng khỏi bệnh và quay trở lại trường học.
Em rất yêu quý và kính trọng cô tổng phụ trách. Cô là người đã dìu dắt và giúp đỡ em rất nhiều trong học tập và trong cuộc sống. Em sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của cô.
Một bác giun bò đụng chân nó mát lạnh hay một tiếng dế rúc rích / cũng khiến nó giật mình, sẵn sàng tụt nhanh xuống hố sâu.
Chị Võ Thị Sáu là một biểu tượng anh hùng của dân tộc Việt Nam trong cuộc chiến tranh chống Pháp. Sinh ra trong một gia đình nghèo, từ khi còn nhỏ, chị đã phải chịu nhiều gian khó. Cha làm nghề đánh xe, mẹ buôn bán bún nhưng với tinh thần chịu khó và mong muốn vượt lên, chị Sáu đã giúp đỡ gia đình và làm nhiều việc để sinh kế.
Tham gia vào cuộc kháng chiến chống lại thực dân Pháp, chị Sáu đã từng bước chứng tỏ bản lĩnh và sự dũng cảm của mình. Chị đã tham gia vào nhiều cuộc tập kích và mưu sát nhằm vào các sĩ quan Pháp và những người Việt cộng tác với họ. Dù tuổi đời còn rất trẻ, nhưng chị đã dấn thân vào những cuộc đấu tranh khốc liệt, không ngần ngại hy sinh bản thân vì đất nước.
Cuối cùng, chị đã bị bắt và bị kết án tử hình vì tội làm chết một sĩ quan Pháp và một số người Việt cộng tác với họ. Tuy nhiên, trong lòng người dân Việt Nam, chị Võ Thị Sáu vẫn được tôn vinh như một biểu tượng anh hùng, một người con gái dũng cảm và kiên định trong cuộc chiến tranh giành độc lập và tự do cho dân tộc.
Dù đã ra đi, nhưng tên tuổi và tinh thần của chị Sáu vẫn sống mãi trong lòng người dân Việt Nam. Chị là một bức tranh sáng rạng ngời, là nguồn động viên và cảm hứng không ngừng cho các thế hệ sau. Chị Võ Thị Sáu là biểu tượng của sức mạnh và lòng yêu nước không bao giờ phai mờ.
1.A
2.
Tôi bước ra khỏi phòng, tay giữ chặt kính trong tay, không phải như kẻ vừa được nhận một món quà, mà như người chuyển tiếp món quà đó cho người khác với tấm lòng tận tuỵ.
Các từ nối :Không phải,mà
3. A
4.C
5.
A)Tôi vừa cầm sách lên để đọc,cô giáo đã nhận ra là mắt tôi không bình thường.
B)Càng cho nhiều,càng nhận được nhiều.
C)Người ta càng biết cho nhiều bao nhiêu thì họ cành nhận lại được nhiều bấy nhiêu.
III.
Vì khi chúng ta tặng, kính cô giáo thì ta cảm giác như đền ơn được một phần nào trong cuộc sống !
tk
Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em, mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao đẹp nhất. "Mẹ" một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát: "Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào"
Năm nay mẹ em 42 tuổi. Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truyện cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó dã bị chai như ghi lại những nỗi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm!
Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời vời nhất trong cuộc đời em. Có lần em bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện huyện. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc em vì bố em bận công tác xa, cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm ca. Về nhà em cảm thấy khỏe, nên mẹ đi dạy một buổi, trưa về mẹ chăm sóc cho em, hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao. Lúc đó ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, tận tụy lo lắng, xếp đặt mọi công việc trong ngoài. Mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon. Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Cảnh đêm khuya mẹ ngồi soạn từng trang giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai, nhìn mẹ em thấy thương mẹ nhiều. Có hôm, em thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẻ nghĩ ngợi, xa xôi. Lúc đó em vội ra bên mẹ. Mẹ ôm em vào lòng, vòng tay âu yếm.
Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rộng sông dài. Em chợt nhớ tới câu thơ:
"Ai rằng công mẹ bằng non. Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn."
Nhìn mẹ con thật tự hào và hạnh phúc biết bao vì con có mẹ. Mẹ ơi con vẫn chưa ngoan đâu. Con hứa với mẹ học tập thật tốt cho mẹ vui lòng.
Nhành hộ mình nhé 😀