Viết bài văn tả người bạn của em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


🖊️ BÀI VĂN: PHONG CẢNH QUÊ HƯƠNG EM
Quê hương em nằm giữa một vùng đồng bằng Bắc Bộ trù phú, nơi bốn mùa đều mang những nét đẹp riêng, giản dị mà thân thương. Mỗi khi hè về, khung cảnh làng quê như khoác lên mình tấm áo mới với những cánh đồng lúa xanh rì rào trong gió và tiếng ve ngân vang trên vòm lá.
Buổi sáng sớm, mặt trời đỏ ửng ló rạng sau rặng tre đầu làng, ánh nắng len lỏi qua từng tán lá, chiếu xuống con đường đất nhỏ dẫn ra đồng. Không khí trong lành khiến lòng người nhẹ bẫng. Xa xa là bóng dáng các bác nông dân lom khom gặt lúa hay buộc từng bó rơm vàng óng. Mùi hương của đất, của cỏ, của lúa mới dường như quyện vào từng hơi thở.
Chiều đến, mặt trời từ từ lặn xuống phía chân đê. Ánh hoàng hôn vàng cam phủ kín không gian, nhuộm đỏ mặt nước ao làng. Trẻ con í ới gọi nhau ra sân chơi chuyền, nhảy dây hay thả diều, khiến xóm làng rộn rã tiếng cười.
Mỗi lần trở về quê, em luôn cảm thấy lòng mình bình yên đến lạ. Phong cảnh quê hương không hào nhoáng nhưng lại đậm chất tình, lưu giữ trong em những kỷ niệm tuổi thơ và tình yêu thương của gia đình.
Quê hương em chính là nơi mà dù đi xa bao nhiêu, em cũng luôn mong muốn được quay trở về.
Tham KhảoQuê hương em là một vùng quê yên bình nằm ven dòng sông nhỏ. Mỗi buổi sáng, khi mặt trời còn chưa nhô hẳn lên khỏi rặng tre, những làn sương mỏng đã lững lờ bay trên mặt nước, tạo nên khung cảnh mờ ảo như trong tranh. Từng đàn chim sẻ ríu rít chuyền cành, đánh thức cả một vùng quê dậy sau giấc ngủ đêm.
Đường làng quê em uốn lượn quanh co, hai bên là những hàng cau cao vút. Dưới chân cau là hàng rào duối, bụi tre, và những vạt hoa dại nở rực rỡ khoe sắc. Xa xa là cánh đồng lúa trải dài mênh mông, mùa nào cũng mang vẻ đẹp riêng. Mùa lúa non, đồng ruộng như tấm thảm xanh mướt. Đến khi lúa chín, cả cánh đồng lại vàng rực, hương lúa thơm ngan ngát lan trong gió, khiến ai đi ngang qua cũng thấy nhẹ lòng.
Buổi chiều quê em càng trở nên yên ả. Mặt trời lặn dần sau lũy tre, để lại một vệt cam đỏ loang trên mặt sông. Những bác nông dân thong thả dắt trâu về chuồng, trẻ con í ới gọi nhau ra đầu làng chơi thả diều. Tiếng sáo diều vi vu giữa khoảng trời mênh mông như hát lên bản nhạc quê hương ngọt ngào.
Em yêu biết bao cảnh vật nơi đây. Từng con đường đất, từng rặng tre, từng cánh đồng đều gắn bó với tuổi thơ em. Dù sau này có đi đâu xa, em vẫn sẽ luôn nhớ về quê hương – nơi lưu giữ những ký ức đẹp đẽ nhất trong cuộc đời em.
Cho mình xin 1 tick với ạ.

Bài tập hồ Nguyễn Hoài an tập có đủ lên lớp và được nghỉ học cô diễn không

Ngày 30 tháng 4 năm 1975 – một ngày lịch sử hào hùng, một bản anh hùng ca bất tử được viết nên bởi máu, nước mắt và lòng quả cảm của hàng triệu người con đất Việt. Khi lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên nóc Dinh Độc Lập, đó không chỉ là biểu tượng của chiến thắng, mà còn là lời khẳng định thiêng liêng: đất nước đã hoàn toàn thống nhất, non sông liền một dải sau bao năm dài đằng đẵng chìm trong chia cắt và khói lửa chiến tranh.
Nhưng phía sau ánh hào quang ấy là gì? Là những hi sinh không thể đong đếm, là những nấm mồ vô danh nằm im lặng nơi rừng sâu núi thẳm, là những người lính ra đi mãi mãi không trở về. Họ có thể là một người anh, một người con, một người chồng… đã lặng lẽ gác lại ước mơ, thanh xuân, và cả cuộc đời chỉ để đổi lấy một điều duy nhất: tự do cho dân tộc, độc lập cho Tổ quốc.
Chúng ta – những thế hệ sinh ra và lớn lên trong hòa bình – có lẽ không bao giờ cảm nhận hết được sự khốc liệt của chiến tranh, cũng không thể hiểu trọn vẹn cái giá phải trả để có được ngày hôm nay. Nhưng điều tối thiểu ta có thể làm, chính là không quên. Không quên máu xương của cha anh đã đổ xuống. Không quên những người đã ngã xuống mà tên tuổi chưa từng được biết đến. Không quên rằng từng giây phút bình yên mà ta đang sống hôm nay là kết tinh từ hàng triệu trái tim đã ngừng đập vì đất nước.
Lòng biết ơn không chỉ nằm trong những bài diễn văn hay vòng hoa tưởng niệm. Lòng biết ơn phải được khắc sâu trong từng hành động, từng suy nghĩ của mỗi người dân Việt. Đó là khi chúng ta sống có trách nhiệm hơn, học tập và cống hiến hết mình. Đó là khi chúng ta giữ gìn, bảo vệ những giá trị thiêng liêng mà cha ông đã đổ máu để gây dựng. Đó là khi một đứa trẻ được dạy phải biết “uống nước nhớ nguồn”, một người trẻ biết ngẩng cao đầu tự hào là con dân đất Việt.
Tháng Tư về, trong rực rỡ của cờ hoa, giữa bao dòng người hoan ca mừng ngày giải phóng, xin dành một khoảng lặng – để tưởng nhớ. Tưởng nhớ những người đã hiến dâng tất cả, để Tổ quốc được trọn vẹn như hôm nay. Và dù bao nhiêu năm tháng có trôi qua, chúng ta vẫn xin được cúi đầu, kính cẩn trước anh linh các anh hùng liệt sĩ. Các anh ra đi, nhưng Tổ quốc mãi khắc tên các anh trong tim.
(tham khảo)
Khúc Hát Cho Người Nằm Lại
Trăng rơi lặng lẽ giữa đồi, Gió ru tên tuổi một thời hiên ngang. Các anh đi giữa nắng vàng, Mang theo đất nước, ngập tràn hy sinh.
Máu đào nhuộm thắm cánh rừng, Tim yêu Tổ quốc chưa từng ngơi nghỉ. Một đời nằm xuống âm thầm, Cho mai sau hát mãi lời tri kỷ.
Hoa rừng nở giữa xuân xanh, Như câu chuyện kể về anh – vĩnh hằng. Chúng tôi – thế hệ cháu con, Khắc ghi tên tuổi chẳng mòn tháng năm.

Thành cổ Quảng Trị là một di tích lịch sử đặc biệt, nổi bật với trận chiến 81 ngày đêm khốc liệt năm 1972. Nơi đây đã trở thành biểu tượng cho lòng dũng cảm, ý chí kiên cường và sự hy sinh to lớn của bộ đội ta, khi hàng ngàn chiến sĩ đã ngã xuống để bảo vệ từng tấc đất.
Ngày nay, Thành cổ là "nghĩa trang không nấm mồ" và là điểm hành hương linh thiêng, nơi các thế hệ tri ân những người đã hy sinh vì độc lập, tự do. Đây là bài học lịch sử sống động về giá trị của hòa bình.

Interstellar là một bộ phim khoa học viễn tưởng sâu sắc, kể về việc loài người phải tìm ngôi nhà mới khi Trái Đất sắp chết. Cooper, một nông dân kiêm phi công, dẫn đầu nhiệm vụ xuyên lỗ sâu để tìm các hành tinh mới.
Điều khiến tôi say mê Interstellar chính là cách nó trình bày những khái niệm khoa học "khủng khiếp" như lỗ sâu (wormhole), lỗ đen (black hole), giãn nở thời gian (time dilation) một cách trực quan và dễ hiểu đến kinh ngạc. Nolan đã làm việc chặt chẽ với nhà vật lý lý thuyết Kip Thorne để đảm bảo tính chính xác khoa học ở mức cao nhất có thể. Nhờ đó, người xem không chỉ được mãn nhãn với những hình ảnh vũ trụ choáng ngợp mà còn được khơi gợi trí tò mò về những bí ẩn chưa được giải đáp. Cảnh tượng du hành qua lỗ sâu, hay hình ảnh lỗ đen Gargantua với ánh sáng xoáy quanh chân trời sự kiện, đều là những kiệt tác hình ảnh và khoa học.
Tuy nhiên, sức mạnh thực sự của Interstellar không chỉ nằm ở khía cạnh khoa học. Trọng tâm của bộ phim là tình yêu thương, đặc biệt là tình phụ tử giữa Cooper và con gái Murph. Tình yêu này vượt qua cả không gian và thời gian, trở thành động lực mạnh mẽ nhất thúc đẩy Cooper tiến về phía trước và cuối cùng, cứu rỗi nhân loại. Thông điệp về việc tình yêu có thể là một "thứ" mạnh mẽ, có khả năng xuyên không gian và thời gian, dù mang tính siêu hình, nhưng lại tạo ra chiều sâu cảm xúc hiếm thấy trong một bộ phim khoa học.
Âm nhạc của Hans Zimmer cũng là một yếu tố không thể không nhắc tới. Những bản nhạc hùng tráng, đôi khi đầy ám ảnh, đã nâng tầm cảm xúc của từng phân cảnh, khiến người xem như được hòa mình vào cuộc hành trình đầy thử thách và hy vọng.
Interstellar không chỉ là phim khoa học viễn tưởng, mà là một tác phẩm để chiêm nghiệm, khiến tôi phải suy nghĩ rất lâu sau khi xem. Đây chính là lý do nó luôn là bộ phim khoa học yêu thích nhất của tôi.

Câu chuyện của bạn thật cảm động! Chi tiết bụi phấn trở thành tóc bạc thể hiện thật sâu sắc sự tận tụy của cô giáo và tình cảm mà bạn dành cho cô. Cô bạn chắc chắn rất yêu nghề và yêu học trò.
Cảm ơn bạn đã chia sẻ câu chuyện nhé! Mình suýt nữa thì rơi nước mắt luôn đó.

Mỗi sáng sớm, khi sương đêm còn đọng trên những tán cây, bác lao công đã lặng lẽ dọn dẹp sân trường để chúng em có một không gian sạch đẹp. Bác là một trong những người thầm lặng góp phần tạo nên vẻ đẹp của ngôi trường thân yêu.
Bác khoảng năm mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn. Khuôn mặt bác vuông chữ điền, nước da sạm đen vì dãi nắng dầm mưa. Mái tóc bác đã điểm nhiều sợi bạc, lòa xòa dưới chiếc nón lá cũ. Đôi mắt bác hiền từ, luôn ánh lên nụ cười ấm áp mỗi khi chúng em chào hỏi. Bàn tay bác thô ráp, in hằn những vết chai sạn vì công việc vất vả.
Bác mặc bộ đồ xanh công nhân đã bạc màu, đeo đôi ủng cao su cũ kỹ. Trên chiếc xe đẩy rác của bác lúc nào cũng có chổi cọ, bao tay và túi nilon đựng lá khô. Hàng ngày, bác cần mẫn quét từng góc sân, nhặt từng mẩu rác nhỏ. Tiếng chổi tre sột soạt mỗi sáng trở thành âm thanh quen thuộc. Dù trời nắng hay mưa, bác vẫn miệt mài làm việc, đôi lúc dừng lại lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán.
Bác không chỉ chăm chỉ mà còn rất tốt bụng. Có lần em làm rơi hộp bút, bác nhặt giúp và còn dặn dò: "Cẩn thận kẻo hỏng đồ cháu ạ!". Giờ ra chơi, bác thường ngồi nghỉ dưới gốc cây bàng, mỉm cười nhìn chúng em nô đùa. Có bạn nào vứt rác, bác nhẹ nhàng nhắc nhở: "Trường mình đẹp thì mình phải giữ gìn chứ nhỉ?".
Em rất quý bác lao công. Bác đã dạy em bài học về sự chăm chỉ và ý thức bảo vệ môi trường. Em tự hứa sẽ luôn vứt rác đúng nơi quy định để giảm bớt phần nào công việc cho bác. Những con người thầm lặng như bác chính là tấm gương sáng về đức tính cần cù đáng trân trọng.
Tham khảo
Ngôi trường của em lúc nào cũng sạch sẽ, gọn gàng, xanh mát nhờ công sức thầm lặng của một người đặc biệt – đó là bác lao công. Bác chính là người đã góp phần tạo nên một không gian học tập trong lành và tươi đẹp cho chúng em mỗi ngày.
Bác có dáng người nhỏ nhắn, mái tóc đã điểm bạc nhưng luôn được búi gọn gàng sau lớp vành nón giản dị. Làn da bác rám nắng, hằn lên những nếp nhăn của tháng năm cần mẫn. Đôi tay bác gầy guộc nhưng không phút nào ngơi nghỉ, thoăn thoắt cầm chổi, đẩy chiếc xe rác to kềnh.
Bác thường mặc bộ đồ bảo hộ màu xanh đã bạc màu, giản dị mà thân thương. Mỗi ngày, tiếng chổi tre của bác đều đặn vang lên từ sáng sớm đến chiều muộn. Bác quét dọn từng ngóc ngách sân trường, cẩn thận vun xới, chăm sóc cho những bồn hoa, cây cảnh. Nhờ có bác, sân trường em lúc nào cũng sạch sẽ, tinh tươm, mang lại không gian trong lành cho chúng em học tập và vui chơi. Bác là vậy, cứ thầm lặng làm việc, góp phần tạo nên vẻ đẹp quen thuộc của ngôi trường.
Cuộc sống của bác lao công có thể giản dị, nhưng công việc của bác lại vô cùng ý nghĩa. Bác không chỉ mang lại không gian sạch đẹp mà còn dạy chúng em bài học về sự chăm chỉ và cống hiến thầm lặng. Hình ảnh bác sẽ luôn in đậm trong tâm trí em, như một người hùng bình dị của mái trường.

a, non xanh nước biếc
b, ngày rộng tháng dài
c,điều hay lẽ phải
d,Mâm cao cỗ đầy
e và f thì chịu
g, mưa to gió lớn
a; non xanh nước biếc
b; ngày lành tháng tốt
c; điều hay lẽ phải
d; mâm cao cỗ đầy
e; trong ấm ngoài êm
f; chia ngọt sẻ bùi
g; mưa to gió lớn
Trong cuộc đời, hẳn ai cũng có những người bạn thân của riêng mình. Tôi cũng có một cô bạn vô cùng thân thiết, đó là bạn Minh Nguyệt.
Năm lớp ba, tôi chuyển vào ngôi trường mới. Ở đây, lớp mới, thầy cô mới, bạn bè cũng mới, mọi thứ đều vô cùng xa lạ. Tôi bỡ ngỡ lắm! Ngày đầu tới lớp với tâm trạng vừa hồi hộp, vừa lo sợ. Bạn nào cũng nhìn tôi với ánh mắt tò mò. Tôi được cô xếp ngồi ở ngay đầu bàn, cạnh một cô cao dong dỏng. Đó chính là bạn Minh Nguyệt – người bạn đã giúp tôi hòa nhập với lớp.Vóc người bạn thanh mảnh, duyên dáng. Nét duyên dáng đi liền với khuôn mặt trái xoan xinh xắn, dịu dàng. Đôi mắt tròn xoe, đen láy luôn làm tôi nghĩ đến hình ảnh một vầng trăng tròn đang sáng vằng vặc giữa bầu trời đêm, y như cái tên của bạn. Tôi thích nhất đôi mắt ấy mỗi khi bạn chớp chớp giận dỗi hay nài nỉ tôi điều gì đó. Điểm trên gương mặt cân đối là chiếc mũi cao dọc dừa xinh xinh. Miệng bạn nhỏ nhắn, đôi mỗi lúc nào cũng hồng xinh, căng mọng. Nhờ hàm răng trắng đều tăm tắp, mỗi khi bạn cười, nụ cười lại rạng rỡ như một bông hoa nhỏ. Nguyệt có mái tóc dài ngang lưng, đen óng ả. Mái tóc ấy tựa như con suối nhỏ sóng sánh làn nước thần kì . Vóc người bạn thanh mảnh, duyên dáng. Nét duyên dáng đi liền với khuôn mặt trái xoan xinh xắn, dịu dàng. Đôi mắt tròn xoe, đen láy luôn làm tôi nghĩ đến hình ảnh một vầng trăng tròn đang sáng vằng vặc giữa bầu trời đêm, y như cái tên của bạn. Tôi thích nhất đôi mắt ấy mỗi khi bạn chớp chớp giận dỗi hay nài nỉ tôi điều gì đó. Điểm trên gương mặt cân đối là chiếc mũi cao dọc dừa xinh xinh. Miệng bạn nhỏ nhắn, đôi mỗi lúc nào cũng hồng xinh, căng mọng. Nhờ hàm răng trắng đều tăm tắp, mỗi khi bạn cười, nụ cười lại rạng rỡ như một bông hoa nhỏ. Nguyệt có mái tóc dài ngang lưng, đen óng ả. Mái tóc ấy tựa như con suối nhỏ sóng sánh làn nước thần kìNguyệt còn rất chăm chỉ, bạn học giỏi đều tất cả các môn. Năm lớp 3, trước kì thi, tôi quên làm một bài tập. Tới lớp, tôi chẳng thể tập trung để làm bởi phải làm vội. Khi cô giáo gọi lên chữa, tôi ấp úng trả lời em không biết làm. Bỗng, Nguyệt đứng dậy thưa với cô sẽ chỉ cho tôi cách làm bài đó. Cô đồng ý. Bạn tay cầm bút viết viết, miệng nói liền hồi, giảng giải một lúc là tôi hiểu ngay. Nguyệt thường kể với tôi, ước mơ của bạn ấy là trở thành một giáo viên, để dạy các em học sinh tập viết và kể cho các em nghe bao nhiêu câu chuyện cổ tích mà bạn từng đọc.
Năm học trôi qua thật nhanh. Sang năm đã chuyển trường mới chắc là không còn học chung với nhau nữa. Dù thế nào đi nữa, chúng em vẫn sẽ giữ bao kỉ niệm đẹp về nhau.
đăng linh tinh