viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ "trưa hè " của Trần Đăng khoa
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thơ "Cánh Đồng Ấu Thơ" của Hồ Huy Sơn gợi nhớ về những kỷ niệm đẹp và giản dị của tuổi thơ trên cánh đồng quê. Hãy cùng phân tích từng đoạn của bài thơ nhé:
Mướt xanh màu cỏ-
Sẻ nâu vui đùa
-
Cánh diều níu gió
-
Trở về ngày xưa
Mở đầu bài thơ với hình ảnh đồng cỏ mướt xanh và cảnh sẻ nâu vui đùa, gợi lên không gian yên bình và thanh bình. Cánh diều bay lượn trong gió là biểu tượng của tự do và ước mơ, gợi nhớ những ngày tháng tươi đẹp của tuổi thơ.
Cào cào tinh nghịch-
Búng, nhảy liên hồi
-
Dế mèn cất giọng
-
Chung chiêng đất trời
Đoạn tiếp theo tả cảnh cào cào nhảy nhót tinh nghịch và tiếng dế mèn vang lên, tạo nên âm thanh đặc trưng của cánh đồng quê. Những âm thanh này khiến ta cảm nhận được sự sống động và vui tươi của thiên nhiên.
Cỏ gà sôi nổi-
Trổ tài trên đê
-
Tiếng cười giòn giã
-
Vang góc trời quê
Hình ảnh cỏ gà trổ tài trên đê và tiếng cười giòn giã vang lên khắp nơi là biểu hiện của niềm vui và hạnh phúc đơn sơ của trẻ em. Đây là những ký ức khó phai mờ trong lòng mỗi người.
Chú trâu đen bóng-
Gặm mòn cỏ non
-
Mặt ai bám lọ
-
Nướng củ khoai ngon
Hình ảnh chú trâu đen bóng chăm chỉ gặm cỏ, cùng với cảnh nướng củ khoai bên bếp lửa, thể hiện cuộc sống bình dị nhưng đầy tình thương và ấm áp của người dân quê.
Bên thềm chim hót-
Ai về ngày xưa
-
Nhặt giùm kí ức
-
Trên đồng ấu thơ
Kết thúc bài thơ là hình ảnh chim hót bên thềm, gợi nhớ về những kí ức đẹp của tuổi thơ. Những kỷ niệm ấy luôn sống động và đẹp đẽ, như một phần không thể thiếu trong cuộc sống mỗi người.
Bài thơ "Cánh Đồng Ấu Thơ" mang đến cho người đọc một bức tranh sinh động, tràn đầy cảm xúc về tuổi thơ và quê hương. Nó nhắc nhở chúng ta về những giá trị bình dị nhưng quý báu trong cuộc sống.
Tinh thần yêu nước của nhân dân ta là tình cảm cao cả, thiêng liêng của mỗi người dân Việt Nam dành cho quê hương đất nước. Đó là tình yêu sông, yêu núi, yêu làng, yêu xóm, yêu người dân sống trên mảnh đất hình chữ S. Tình cảm ấy đơn giản, gần gũi và nằm ngay trong lời ăn tiếng nói hằng ngày của mỗi người. Lòng yêu nước lúc đó chính là cố gắng không ngừng nghỉ, cố gắng ngày và đêm để giữ lấy độc lập của đất nước. Tình yêu nước nồng nàn và tha thiết đó là vũ khí để chiến thắng kẻ thù. Cho dù quân thù có hung ác và tàn bạo đến mấy nhưng ý chí chiến đấu của nhân dân càng mạnh mẽ, quyết tâm hơn cả. Như vậy tinh thần yêu nước trong xã hội này là điều cần thiết đối với mỗi con người, chúng ta cần phải rèn luyện tinh thần này thường xuyên để dựng xây và cống hiến cho đất nước, nỗ lực cố gắng không ngừng để dựng xây và phát triển đất nước ngày càng giàu mạnh hơn.
+ Mẹ vừa làm vừa lo cho con, mẹ vất vả bao nhiêu thì lại lo cho con nhiều hơn bấy nhiêu. Cho thấy tình yêu thương bao la mà mẹ dành cho con.
Bài làm
Mồ Côi xử kiện là một câu chuyện dân gian kể về một cậu bé mồ côi sống trong làng, dù nghèo khổ nhưng rất thông minh và được dân làng yêu quý. Một ngày nọ, trong làng xảy ra vụ tranh chấp khi hai người cùng tranh giành quyền sở hữu một con bò, và cả hai bên đều có lý do để cho rằng con bò thuộc về mình. Vì không ai giải quyết được nên dân làng đã nhờ cậu bé mồ côi phân xử. Với trí thông minh và sự nhạy bén, cậu đề nghị cả hai người nuôi con bò trong một thời gian, người nào chăm sóc tốt hơn thì sẽ được sở hữu nó. Qua thời gian quan sát, cậu bé nhận ra ai thực sự quan tâm và yêu thương con vật, rồi tuyên bố người đó là chủ nhân xứng đáng. Quyết định này được dân làng ủng hộ và tán dương vì sự công bằng và trí tuệ sắc bén của cậu bé. Câu chuyện ca ngợi lòng dũng cảm, trí thông minh, và tấm lòng công bằng của cậu bé mồ côi, khiến dân làng càng thêm cảm phục và tin tưởng.
tham khảo:
Trong những tác phẩm của Trần Đăng Khoa, bài thơ "Trưa hè" đã để lại cho em ấn tượng sâu sắc. Bài thơ gắn liền với buổi trưa của buổi hè với tiếng gió thổi vi vu cùng với những cánh hoa phượng bay khắp nơi. Buổi trưa ấy còn buổi trưa của những tiếng ve - đặc trưng của mùa hè, nghe như tiếng đàn du dương và tha thiết. Nhờ vậy, cảm xúc của tác giả trước cảnh thiên nhiên trưa hè như một buổi liên hoan rộn ràng, nhộn nhịp gồm hoa bay và ve hát. Bằng biện pháp so sánh, tác giả đã cho độc giả thấy khung cảnh thiên nhiên buổi trưa mùa hè thật tươi đẹp, trong sáng và tràn đầy âm thanh. Trước cảnh vật ấy, em cảm thấy bồi hồi, xao xuyến, nhớ về những ngày nghỉ hè được chơi đùa vui vẻ bên người thân, bạn bè, nghe tiếng ve hay ngắm nhìn những bông hoa phượng từ từ đáp xuống mặt đất. Qua đó, nhà thơ Trần Đăng Khoa gửi gắm tình yêu tha thiết với thiên nhiên của quê hương, đất nước.
Cảnh làng quê vào buổi trưa hè qua bài thơ ''Trưa hè'' của tác giả Trần Đăng Khoa thật đẹp và quen thuộc với mỗi người con đất Việt. Trong bài thơ ''Trưa hè'', Trần Đăng Khoa đã vẽ ra một bức tranh vẽ về một buổi trưa hè vô cùng giản dị và mộc mạc. Bức tranh thiên nhiên buổi trưa hè với: gió thổi, hoa phượng, tiếng ve rộn ràng,... Trong cái nóng đỏ lửa của trưa hè, từng cơn gió từ đâu ghé qua nơi đây làm dịu đi phần nào cái nắng trưa hè gió thổi. Dường như cảm giác mát lạnh của cơn gió còn thổi tới từng độc giả. Những cánh hoa phượng lung lay trong gió hè như những đàn bướm lượn tô điểm cho không gian thêm phần sống động. Với nghệ thuật sử dụng từ láy và biện pháp so sánh chùm hoa lựu đỏ rực như những đàn bướm bay lượn khiến cho khung cảnh trở nên nên thơ mềm mại. Cái nóng dường như bị lãng quên. Tiếng ve kêu râm ran khắp mọi nơi, tiếng ve giống như một bản hòa ca vang vọng khắp không gian. Tất cả đã làm cho làng quê bừng lên một sức sống mới như một buổi liên hoan rộn ràng.