Gạch chân các từ láy, nhận xét về giọng thơ hình ảnh của hai khổ thơ cuối trong bài thơ Lượm
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài thuyết trình cắm hoa 8/3: Vươn xa phụ nữ Việt
Cách cắm hoa:
Đầu tiên ta cần chọn một cái bình để cắm hoa hình chiếc thuyền nhằm thể hiện ý nghĩa vươn xa ra thế giới ra đại dương. Và loài hoa phù hợp nhất cho chủ đề này đó chính là hoa sen, ta sẽ chọn những bông sen vừa chớm nở và có cả nụ sen. Sau đó, cắm chúng vào trung tâm bình hoa. Xung quanh, ta có thể trang trí bằng những bông hồng có thể màu đỏ, màu cam hay màu hồng trên chiếc thuyền để tạo nên một vẻ đẹp đầy dịu dàng nhưng cũng thật độc đáo.
Bài thuyết trình:
Kính thưa quí vị ban giám khảo!
Kính thưa quí thầy cô giáo đồng nghiệp thân mến!
Tôi tên là :..................... Đại diện cho trường: .......................
Đến với hội thi: Cắm hoa nghệ thuật chào mừng ngày Quốc tế phụ nữ 8/3/20..., tôi xin phép được trình bày phần thi thuyết trình về ý tưởng cắm hoa của tôi.
Hoa sen là loài hoa tượng trưng cho phẩm cách con người Việt Nam vươn lên mọi hoàn cảnh và được đề cử là quốc hoa Việt Nam. Hoa sen là một biểu tượng cho vẻ đẹp cao sang mà đầy thuần khiết của dân tộc Việt.
Ca dao có câu:
"Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn."
Ngoài ra, loài hoa này còn là tượng trưng cho vẻ đẹp hình thể của người phụ nữ Việt:
"Cổ tay em trắng như ngà
Đôi mắt em liếc như là dao cau
Nụ cười như thể hoa ngâu
Cái khăn đội đầu như thể hoa sen."
Chính vì thế, trong cuộc thi cắm hoa lần này, chủ đề mà tôi muốn gửi gắm và chia sẻ, đó chính là "Vươn xa phụ nữ Việt" thông qua hình tượng những bông sen.
Trọng tâm của bình hoa đó chính là những bông sen: sen nở có, sen nụ có và đài sen cũng có. Đây là biểu tượng cho các thế hệ phụ nữ Việt từ trẻ cho tới già. Những bông sen trên con thuyền tượng trưng cho khát vọng vươn xa của người phụ nữ Việt ra ngoài thế giới, để khẳng định tài trí cũng như sắc đẹp cùng với bạn bè năm châu. Đó một vẻ đẹp thuần khiết, đầy hoàn mỹ, dịu dàng, thướt tha đậm đà bản chất Việt mà không nơi đâu sánh được.
Cũng giống như câu nói "Bên cạnh ánh sáng lung linh của các vì sao còn có ánh sáng êm dịu và huyền bí của tâm hồn người phụ nữ” - Victor Huygo.
Thật vậy, ánh sáng êm dịu và đầy chất nữ tính ấy vẫn đã và đang lan tỏa rộng khắp trên mọi lĩnh vực của đời sống xã hội, không chỉ lấp lánh vẻ đẹp mà còn tỏa sáng bởi phẩm chất trí tuệ, tài năng của người phụ nữ hôm nay. Ánh sáng nhẹ nhàng mà đầy huyền bí đó đã góp phần to lớn vào việc tạo nên ánh sáng rực rỡ của một xã hội tương lai văn minh, tốt đẹp hơn và phụ nữ Việt cũng vậy. Họ đang chứng tỏ với cả thế giới rằng, phụ nữ Việt Nam không những trung hậu đảm đang, mà còn đầy bản lĩnh để có thể vững bước trên đường đời, vươn cao và vươn xa hơn nữa..
Vâng, tôi xin cảm ơn Ban Giám Khảo, quí thầy cô giáo, cùng toàn thể các giáo viên đồng nghiệp đã lắng nghe bài thuyết trình ý tưởng cắm hoa nghệ thuật của tôi, một lần nữa xin chúc sức khỏe, chúc hội thi thành công tốt đẹp...
Trân trọng cảm ơn và kính chào!
Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc… ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ
Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc…
Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc… ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ
Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc…
Trả lời: Chẳng phải đi du lịch, đi đâu cho xa, đối với mình , quê hương mình đẹp nhất! Mình thích những cảnh đẹp mộc mạc và giản dị như những cánh đồng lúa chẳng hạn. Quê mình có vô vàn đồng lúa rộng như tấm thảm vàng lịm khổng lồ. Ngoại mình có 1 đồng lúa, cứ chiều chiều, mình đi học về thì sà vào cánh đồng đó chơi với ngoại và ngắm nhìn những câu lúa oằn xuống vì trĩu hạt.Khi những cơn gió nhẹ thoáng qua cánh đồng, những bông lúa đung đưa theo gió, cứ như là những cơn sóng nhỏ tinh nghịch lăn tăn trên 1 bãi biển vàng ý. Xa xa còn có những ngọn núi trùng trùng điệp điệp. Mình ngồi xuống nơi khúc gỗ mục ngoại mình và cả mình hay ngồi uống nước, lặng lẽ nhìn ngắm bầu trời, trời xanh, mây trắng.Mình ngồi hít hà mùi lúa thơm nhẹ, sắp đến mùa gặt rồi ! mình đợi ngoại làm việc xong, hai bà cháu dắt nhau về nhà. Chỉ là cảnh đẹp giản dị thế thôi, vùng nông thôn mà! câu so sánh: Quê mình có vô vàn đồng lúa như tấm thảm vàng lịm khổng lồ. Những bông lúa đung đưa theo gió, cứ như là những cơn sóng lăn tăn trên 1 biển vàng. Từ láy: lăn tăn, trùng trùng điệp điệp Từ ghép: Quê hương, đồng lúa
Xuân về gọi lộc nảy mầm
Xuân về gọi gió mưa dầm sương bay
Xuân về gọi mắt nai say
Xuân về nắng gọi bàn tay dịu mềm
Xuân về hạnh phúc êm đềm
Xuân về xum họp bên thềm đoàn viên
Xuân về ta cúng tất niên
Xuân về nở nụ cười hiền thắm duyên
Xuân về gọi nắng dịu hiền
Xuân về gọi gió ru miền xanh tươi
Vào một ngày nắng đẹp, tôi cùng đứa con ngao du trên bầu trời. Bay một lúc lâu, chúng tôi hạ cánh xuống khu vườn nhỏ nghỉ ngơi. Chợt con tôi hỏi: “Cha ơi! Cha đã đi rất nhiều nơi, có chuyện gì mà cha nhớ nhất”. Nghe con hỏi tôi liền nhớ lại câu chuyện Cây khế rồi kể cho con nghe.
“Hồi đó, cha còn rất trẻ. Với đôi mắt xanh biếc, chiếc mỏ đỏ chót và bộ lông đẹp, nhiều màu sắc cùng thân hình cường tráng, cha bay đi khắp nơi ngắm thế gian.
Một hôm, cha đậu xuống cây khế trồng trên một mảnh vườn nhỏ bên cạnh ngôi nhà rách nát. Nhìn những trái khế chín mọng, ngon lành, lúc đầu cha định ăn một quả thôi nhưng càng ăn càng thấy ngon. Cha ăn cho đến khi chỉ còn vài quả trên cây, bỗng có tiếng người nói: “Chim ơi! Nhà ta chỉ có cây khế này thôi, chim ăn hết thì vợ chồng ta lấy gì mà sống?” Lúc này, cha mới để ý thấy một chàng thanh niên gầy gò, xanh xao, mặc bộ quần áo rách rưới đang đứng dưới gốc cây khế. Thấy anh ta có vẻ nghèo khổ, nhất là khi nhìn căn nhà tồi tàn của vợ chồng anh ta thì cha thấy ái ngại quá. Thương họ, cha liền nói: “Ăn một quả, trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi mà đựng”, rồi cha bay đi.
Sáng hôm sau, cha đến đón anh ta theo lời hẹn. Trên đường, cha và anh ta nói chuyện rất vui vẻ. Cha được biết, trước đây gia đình anh ta rất giàu có. Nhưng khi cha mẹ mất đi, vợ chồng người anh đã chiếm hết gia tài, nhà cửa, ruộng vườn, chỉ để cho vợ chồng anh ta một căn nhà rách nát, một mảnh vườn nhỏ, trên mảnh vườn cằn cỗi đó chỉ có một cây khế. Hai vợ chồng anh ta phải làm lụng vất vả, cày thuê cuốc mướn để kiếm sống. Vui chuyện, cuối cùng đã đến hòn đảo có một cái hang chứa đầy vàng. Cha hạ cánh xuống hòn đảo để anh ta vào hang lấy vàng. Cha thấy anh ta chỉ lấy vàng vào cái túi ba gang mà anh ta mang theo. Đưa anh ta về tới nhà, cha thầm nghĩ: “Người thanh niên này cũng hiền lành, thật thà”.
bà mẹ thì ra đồng thấy 1 bàn chân to ,về nhà mang bầu luôn . Thời bấy giờ có giặc ngoại xâm lăng :hơi lệch lạc chút xin k ạ