bàn về khả năng làm chủ tình cảm, cảm xúc, có ý kiến khẳng định: Cảm xúc là kẻ thù s1 của thành công. Nhưng có người lại cho rằng : Xã hội ko thể phát triển nếu thiếu đi lòng yêu thương
Em tán thành vs ý kiến nào? Hãy viết bài văn thuyết phục mọi người về ý kiến của mình.
Trong cuộc sống, con người không thể tách rời khỏi cảm xúc. Có ý kiến cho rằng: "Cảm xúc là kẻ thù số một của thành công", nhưng cũng có người lại khẳng định: "Xã hội không thể phát triển nếu thiếu đi lòng yêu thương". Cá nhân tôi cho rằng, lòng yêu thương và cảm xúc tích cực là yếu tố quan trọng giúp xã hội phát triển bền vững.
Trước hết, cảm xúc không hoàn toàn là kẻ thù của thành công. Ngược lại, nó có thể trở thành động lực thúc đẩy con người vươn lên. Những cảm xúc như niềm vui, sự tự hào, lòng nhiệt huyết giúp chúng ta có thêm động lực để làm việc, sáng tạo và cống hiến. Chẳng hạn, những doanh nhân thành đạt không chỉ dựa vào lý trí mà còn có niềm đam mê, sự kiên trì – những cảm xúc tích cực giúp họ vượt qua khó khăn.
Bên cạnh đó, xã hội chỉ có thể phát triển khi con người biết yêu thương, chia sẻ. Lòng yêu thương giúp xây dựng những mối quan hệ bền vững, tạo nên sự gắn kết giữa cá nhân với cộng đồng. Nếu không có lòng yêu thương, xã hội sẽ trở nên vô cảm, thiếu sự đồng hành và hỗ trợ lẫn nhau. Một đất nước muốn phát triển không thể chỉ dựa vào công nghệ hay kinh tế, mà còn cần một nền tảng đạo đức vững chắc, nơi con người biết quan tâm đến nhau.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là chúng ta để cảm xúc chi phối hoàn toàn. Việc làm chủ cảm xúc vẫn rất quan trọng. Nếu để những cảm xúc tiêu cực như nóng giận, ghen tị hay tuyệt vọng lấn át, con người sẽ dễ mất kiểm soát, dẫn đến những quyết định sai lầm. Vì vậy, thay vì xem cảm xúc là kẻ thù, chúng ta cần học cách kiểm soát và sử dụng cảm xúc đúng lúc, đúng chỗ.
Tóm lại, cảm xúc không phải kẻ thù của thành công mà là một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Quan trọng là chúng ta phải biết cách làm chủ cảm xúc, biến nó thành động lực để phát triển bản thân và đóng góp cho xã hội. Chỉ khi con người biết cân bằng giữa lý trí và cảm xúc, xã hội mới có thể phát triển một cách toàn diện và bền vững.